古诗词

李甘诗

杜牧

太和八九年,训注极虓虎。tài hé bā jiǔ nián,xùn zhù jí xiāo hǔ。
潜身九地底,转上青天去。qián shēn jiǔ dì dǐ,zhuǎn shàng qīng tiān qù。
四海镜清澄,千官云片缕。sì hǎi jìng qīng chéng,qiān guān yún piàn lǚ。
公私各闲暇,追游日相伍。gōng sī gè xián xiá,zhuī yóu rì xiāng wǔ。
岂知祸乱根,枝叶潜滋莽。qǐ zhī huò luàn gēn,zhī yè qián zī mǎng。
九年夏四月,天诫若言语。jiǔ nián xià sì yuè,tiān jiè ruò yán yǔ。
烈风驾地震,狞雷驱猛雨。liè fēng jià dì zhèn,níng léi qū měng yǔ。
夜于正殿阶,拔去千年树。yè yú zhèng diàn jiē,bá qù qiān nián shù。
吾君不省觉,二凶日威武。wú jūn bù shěng jué,èr xiōng rì wēi wǔ。
操持北斗柄,开闭天门路。cāo chí běi dòu bǐng,kāi bì tiān mén lù。
森森明庭士,缩缩循墙鼠。sēn sēn míng tíng shì,suō suō xún qiáng shǔ。
平生负奇节,一旦如奴虏。píng shēng fù qí jié,yī dàn rú nú lǔ。
指名为锢党,状迹谁告诉。zhǐ míng wèi gù dǎng,zhuàng jì shuí gào sù。
喜无李杜诛,敢惮髡钳苦。xǐ wú lǐ dù zhū,gǎn dàn kūn qián kǔ。
时当秋夜月,日值曰庚午。shí dāng qiū yè yuè,rì zhí yuē gēng wǔ。
喧喧皆传言,明晨相登注。xuān xuān jiē chuán yán,míng chén xiāng dēng zhù。
予时与和鼎,官班各持斧。yǔ shí yǔ hé dǐng,guān bān gè chí fǔ。
和鼎顾予言,我死知处所。hé dǐng gù yǔ yán,wǒ sǐ zhī chù suǒ。
当庭裂诏书,退立须鼎俎。dāng tíng liè zhào shū,tuì lì xū dǐng zǔ。
君门晓日开,赭案横霞布。jūn mén xiǎo rì kāi,zhě àn héng xiá bù。
俨雅千官容,勃郁吾累怒。yǎn yǎ qiān guān róng,bó yù wú lèi nù。
适属命鄜将,昨之传者误。shì shǔ mìng fū jiāng,zuó zhī chuán zhě wù。
明日诏书下,谪斥南荒去。míng rì zhào shū xià,zhé chì nán huāng qù。
夜登青泥坂,坠车伤左股。yè dēng qīng ní bǎn,zhuì chē shāng zuǒ gǔ。
病妻尚在床,稚子初离乳。bìng qī shàng zài chuáng,zhì zi chū lí rǔ。
幽兰思楚泽,恨水啼湘渚。yōu lán sī chǔ zé,hèn shuǐ tí xiāng zhǔ。
恍恍三闾魂,悠悠一千古。huǎng huǎng sān lǘ hún,yōu yōu yī qiān gǔ。
其冬二凶败,涣汗开汤罟。qí dōng èr xiōng bài,huàn hàn kāi tāng gǔ。
贤者须丧亡,谗人尚堆堵。xián zhě xū sàng wáng,chán rén shàng duī dǔ。
予于后四年,谏官事明主。yǔ yú hòu sì nián,jiàn guān shì míng zhǔ。
常欲雪幽冤,于时一裨补。cháng yù xuě yōu yuān,yú shí yī bì bǔ。
拜章岂艰难,胆薄多忧惧。bài zhāng qǐ jiān nán,dǎn báo duō yōu jù。
如何干斗气,竟作炎荒土。rú hé gàn dòu qì,jìng zuò yán huāng tǔ。
题此涕滋笔,以代投湘赋。tí cǐ tì zī bǐ,yǐ dài tóu xiāng fù。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

池州春送前进士蒯希逸

杜牧

芳草复芳草,断肠还断肠。fāng cǎo fù fāng cǎo,duàn cháng hái duàn cháng。
自然堪下泪,何必更残阳。zì rán kān xià lèi,hé bì gèng cán yáng。
楚岸千万里,燕鸿三两行。chǔ àn qiān wàn lǐ,yàn hóng sān liǎng xíng。
有家归不得,况举别君觞。yǒu jiā guī bù dé,kuàng jǔ bié jūn shāng。

忆齐安郡

杜牧

平生睡足处,云梦泽南州。píng shēng shuì zú chù,yún mèng zé nán zhōu。
一夜风欺竹,连江雨送秋。yī yè fēng qī zhú,lián jiāng yǔ sòng qiū。
格卑常汩汩,力学强悠悠。gé bēi cháng gǔ gǔ,lì xué qiáng yōu yōu。
终掉尘中手,潇湘钓漫流。zhōng diào chén zhōng shǒu,xiāo xiāng diào màn liú。

睦州四韵

杜牧

州在钓台边,溪山实可怜。zhōu zài diào tái biān,xī shān shí kě lián。
有家皆掩映,无处不潺湲。yǒu jiā jiē yǎn yìng,wú chù bù chán yuán。
好树鸣幽鸟,晴楼入野烟。hǎo shù míng yōu niǎo,qíng lóu rù yě yān。
残春杜陵客,中酒落花前。cán chūn dù líng kè,zhōng jiǔ luò huā qián。

秋晚早发新定

杜牧

解印书千轴,重阳酒百缸。jiě yìn shū qiān zhóu,zhòng yáng jiǔ bǎi gāng。
凉风满红树,晓月下秋江。liáng fēng mǎn hóng shù,xiǎo yuè xià qiū jiāng。
岩壑会归去,尘埃终不降。yán hè huì guī qù,chén āi zhōng bù jiàng。
悬缨未敢濯,严濑碧淙淙。xuán yīng wèi gǎn zhuó,yán lài bì cóng cóng。

夜泊桐庐先寄苏台卢郎中

杜牧

水槛桐庐馆,归舟系石根。shuǐ kǎn tóng lú guǎn,guī zhōu xì shí gēn。
笛吹孤戌月,犬吠隔溪村。dí chuī gū xū yuè,quǎn fèi gé xī cūn。
十载违清裁,幽怀未一论。shí zài wéi qīng cái,yōu huái wèi yī lùn。
苏台菊花节,何处与开樽?sū tái jú huā jié,hé chù yǔ kāi zūn?

题白蘋洲

杜牧

山鸟飞红带,亭薇拆紫花。shān niǎo fēi hóng dài,tíng wēi chāi zǐ huā。
溪光初透彻,秋色正清华。xī guāng chū tòu chè,qiū sè zhèng qīng huá。
静处知生乐,喧中见死夸。jìng chù zhī shēng lè,xuān zhōng jiàn sǐ kuā。
无多圭组累,终不负烟霞。wú duō guī zǔ lèi,zhōng bù fù yān xiá。

不饮赠官妓

杜牧

芳草正得意,汀洲日欲西。fāng cǎo zhèng dé yì,tīng zhōu rì yù xī。
无端千树柳,更拂一条溪。wú duān qiān shù liǔ,gèng fú yī tiáo xī。
几朵梅堪折,何人手好携。jǐ duǒ méi kān zhé,hé rén shǒu hǎo xié。
谁怜佳丽地,春恨却悽悽。shuí lián jiā lì dì,chūn hèn què qī qī。

早春赠军事薛判官

杜牧

雪后新正半,春来四刻长。xuě hòu xīn zhèng bàn,chūn lái sì kè zhǎng。
晴梅朱粉艳,嫩水碧罗光。qíng méi zhū fěn yàn,nèn shuǐ bì luó guāng。
弦管开双调,花钿坐两行。xián guǎn kāi shuāng diào,huā diàn zuò liǎng xíng。
唯君莫惜醉,认取少年场。wéi jūn mò xī zuì,rèn qǔ shǎo nián chǎng。

代吴兴妓春初寄薛军事

杜牧

雾冷侵红粉,春阴扑翠钿。wù lěng qīn hóng fěn,chūn yīn pū cuì diàn。
自悲临晓镜,谁与惜流年。zì bēi lín xiǎo jìng,shuí yǔ xī liú nián。
柳暗霏微雨,花愁黯淡天。liǔ àn fēi wēi yǔ,huā chóu àn dàn tiān。
金钗有几只,抽当酒家钱。jīn chāi yǒu jǐ zhǐ,chōu dāng jiǔ jiā qián。

栽竹

杜牧

本因遮日种,却似为溪移。běn yīn zhē rì zhǒng,què shì wèi xī yí。
历历羽林影,疏疏烟露姿。lì lì yǔ lín yǐng,shū shū yān lù zī。
萧骚寒雨夜,敲劼晚风时。xiāo sāo hán yǔ yè,qiāo jié wǎn fēng shí。
故国何年到,尘冠挂一枝。gù guó hé nián dào,chén guān guà yī zhī。

杜牧

轻盈照溪水,掩敛下瑶台。qīng yíng zhào xī shuǐ,yǎn liǎn xià yáo tái。
妒雪聊相比,欺春不逐来。dù xuě liáo xiāng bǐ,qī chūn bù zhú lái。
偶同佳客见,似为冻醪开。ǒu tóng jiā kè jiàn,shì wèi dòng láo kāi。
若在秦楼畔,堪为弄玉媒。ruò zài qín lóu pàn,kān wèi nòng yù méi。

偶题二首

杜牧

劳劳千里身,襟袂满行尘。láo láo qiān lǐ shēn,jīn mèi mǎn xíng chén。
深夜悬双泪,短亭思远人。shēn yè xuán shuāng lèi,duǎn tíng sī yuǎn rén。
苍江程未息,黑水梦何频。cāng jiāng chéng wèi xī,hēi shuǐ mèng hé pín。
明月轻桡去,唯应钓赤鳞。míng yuè qīng ráo qù,wéi yīng diào chì lín。

偶题二首

杜牧

有恨秋来极,无端别后知。yǒu hèn qiū lái jí,wú duān bié hòu zhī。
夜阑终耿耿,明发竟迟迟。yè lán zhōng gěng gěng,míng fā jìng chí chí。
信已凭鸿去,归唯与燕期。xìn yǐ píng hóng qù,guī wéi yǔ yàn qī。
只因明月见,千里两相思。zhǐ yīn míng yuè jiàn,qiān lǐ liǎng xiāng sī。

赠张祜

杜牧

诗韵一逢君,平生称所闻。shī yùn yī féng jūn,píng shēng chēng suǒ wén。
粉毫唯画月,琼尺只裁云。fěn háo wéi huà yuè,qióng chǐ zhǐ cái yún。
鲸阵人人慑,秋星历历分。jīng zhèn rén rén shè,qiū xīng lì lì fēn。
数篇留别我,羞杀李将军。shù piān liú bié wǒ,xiū shā lǐ jiāng jūn。

寄李播评事

杜牧

子列光殊价,明时忍自高。zi liè guāng shū jià,míng shí rěn zì gāo。
宁无好舟楫,不泛恶风涛。níng wú hǎo zhōu jí,bù fàn è fēng tāo。
大翼终难戢,奇锋且自韬。dà yì zhōng nán jí,qí fēng qiě zì tāo。
春来烟渚上,几净雪霜毫。chūn lái yān zhǔ shàng,jǐ jìng xuě shuāng háo。
4131234567»