古诗词

洛中送冀处士东游

杜牧

处士有儒术,走可挟车辀。chù shì yǒu rú shù,zǒu kě xié chē zhōu。
坛宇宽帖帖,符彩高酋酋。tán yǔ kuān tiē tiē,fú cǎi gāo qiú qiú。
不爱事耕稼,不乐干王侯。bù ài shì gēng jià,bù lè gàn wáng hóu。
四十馀年中,超超为浪游。sì shí yú nián zhōng,chāo chāo wèi làng yóu。
元和五六岁,客于幽魏州。yuán hé wǔ liù suì,kè yú yōu wèi zhōu。
幽魏多壮士,意气相淹留。yōu wèi duō zhuàng shì,yì qì xiāng yān liú。
刘济愿跪履,田兴请建筹。liú jì yuàn guì lǚ,tián xīng qǐng jiàn chóu。
处士拱两手,笑之但掉头。chù shì gǒng liǎng shǒu,xiào zhī dàn diào tóu。
自此南走越,寻山入罗浮。zì cǐ nán zǒu yuè,xún shān rù luó fú。
愿学不死药,粗知其来由。yuàn xué bù sǐ yào,cū zhī qí lái yóu。
却于童顶上,萧萧玄发抽。què yú tóng dǐng shàng,xiāo xiāo xuán fā chōu。
我作八品吏,洛中如系囚。wǒ zuò bā pǐn lì,luò zhōng rú xì qiú。
忽遭冀处士,豁若登高楼。hū zāo jì chù shì,huō ruò dēng gāo lóu。
拂榻与之坐,十日语不休。fú tà yǔ zhī zuò,shí rì yǔ bù xiū。
论今星璨璨,考古寒飕飕。lùn jīn xīng càn càn,kǎo gǔ hán sōu sōu。
治乱掘根本,蔓延相牵钩。zhì luàn jué gēn běn,màn yán xiāng qiān gōu。
武事何骏壮,文理何优柔。wǔ shì hé jùn zhuàng,wén lǐ hé yōu róu。
颜回捧俎豆,项羽横戈矛。yán huí pěng zǔ dòu,xiàng yǔ héng gē máo。
祥云绕毛发,高浪开咽喉。xiáng yún rào máo fā,gāo làng kāi yàn hóu。
但可感神鬼,安能为献酬。dàn kě gǎn shén guǐ,ān néng wèi xiàn chóu。
好入天子梦,刻像来尔求。hǎo rù tiān zi mèng,kè xiàng lái ěr qiú。
胡为去吴会,欲浮沧海舟。hú wèi qù wú huì,yù fú cāng hǎi zhōu。
赠以蜀马棰,副之胡罽裘。zèng yǐ shǔ mǎ chuí,fù zhī hú jì qiú。
饯酒载三斗,东郊黄叶稠。jiàn jiǔ zài sān dòu,dōng jiāo huáng yè chóu。
我感有泪下,君唱高歌酬。wǒ gǎn yǒu lèi xià,jūn chàng gāo gē chóu。
嵩山高万尺,洛水流千秋。sōng shān gāo wàn chǐ,luò shuǐ liú qiān qiū。
往事不可问,天地空悠悠。wǎng shì bù kě wèn,tiān dì kōng yōu yōu。
四百年炎汉,三十代宗周。sì bǎi nián yán hàn,sān shí dài zōng zhōu。
二三里遗堵,八九所高丘。èr sān lǐ yí dǔ,bā jiǔ suǒ gāo qiū。
人生一世内,何必多悲愁。rén shēng yī shì nèi,hé bì duō bēi chóu。
歌阕解携去,信非吾辈流。gē què jiě xié qù,xìn fēi wú bèi liú。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

早行

杜牧

垂鞭信马行,数里未鸡鸣。chuí biān xìn mǎ xíng,shù lǐ wèi jī míng。
林下带残梦,叶飞时忽惊。lín xià dài cán mèng,yè fēi shí hū jīng。
霜凝孤鹤迥,月晓远山横。shuāng níng gū hè jiǒng,yuè xiǎo yuǎn shān héng。
僮仆休辞险,时平路复平。tóng pū xiū cí xiǎn,shí píng lù fù píng。

秋日偶题

杜牧

荷花兼柳叶,彼此不胜秋。hé huā jiān liǔ yè,bǐ cǐ bù shèng qiū。
玉露滴初泣,金风吹更愁。yù lù dī chū qì,jīn fēng chuī gèng chóu。
绿眉甘弃坠,红脸恨飘流。lǜ méi gān qì zhuì,hóng liǎn hèn piāo liú。
叹息是游子,少年还白头。tàn xī shì yóu zi,shǎo nián hái bái tóu。

忆归

杜牧

新城非故里,终日想柴扃。xīn chéng fēi gù lǐ,zhōng rì xiǎng chái jiōng。
兴罢花还落,愁来酒欲醒。xīng bà huā hái luò,chóu lái jiǔ yù xǐng。
何人初发白,几处乱山青。hé rén chū fā bái,jǐ chù luàn shān qīng。
远忆湘江上,渔歌对月听。yuǎn yì xiāng jiāng shàng,yú gē duì yuè tīng。

后池泛舟送王十秀才

杜牧

城日晚悠悠,弦歌在碧流。chéng rì wǎn yōu yōu,xián gē zài bì liú。
夕风飘度曲,烟屿隐行舟。xī fēng piāo dù qū,yān yǔ yǐn xíng zhōu。
问拍拟新令,怜香占彩毬。wèn pāi nǐ xīn lìng,lián xiāng zhàn cǎi qiú。
当筵虽一醉,宁复缓离愁。dāng yán suī yī zuì,níng fù huǎn lí chóu。

书情

杜牧

谁家洛浦神,十四五来人。shuí jiā luò pǔ shén,shí sì wǔ lái rén。
媚发轻垂额,香衫软著身。mèi fā qīng chuí é,xiāng shān ruǎn zhù shēn。
摘莲红袖湿,窥渌翠蛾频。zhāi lián hóng xiù shī,kuī lù cuì é pín。
飞鹊徒来往,平阳公主亲。fēi què tú lái wǎng,píng yáng gōng zhǔ qīn。

寄兄弟

杜牧

江城红叶尽,旅思倍凄凉。jiāng chéng hóng yè jǐn,lǚ sī bèi qī liáng。
孤梦家山远,独眠秋夜长。gū mèng jiā shān yuǎn,dú mián qiū yè zhǎng。
道存空倚命,身贱未归乡。dào cún kōng yǐ mìng,shēn jiàn wèi guī xiāng。
南望仍垂泪,天边雁一行。nán wàng réng chuí lèi,tiān biān yàn yī xíng。

西山草堂

杜牧

何处人事少,西峰旧草堂。hé chù rén shì shǎo,xī fēng jiù cǎo táng。
晒书秋日晚,洗药石泉香。shài shū qiū rì wǎn,xǐ yào shí quán xiāng。
后岭有微雨,北窗生晓凉。hòu lǐng yǒu wēi yǔ,běi chuāng shēng xiǎo liáng。
徒劳问归路,峰叠绕家乡。tú láo wèn guī lù,fēng dié rào jiā xiāng。

送荔浦蒋明府赴任

杜牧

路长春欲尽,歌怨酒多酣。lù zhǎng chūn yù jǐn,gē yuàn jiǔ duō hān。
白社莲塘北,青袍桂水南。bái shè lián táng běi,qīng páo guì shuǐ nán。
驿行盘鸟道,船宿避龙潭。yì xíng pán niǎo dào,chuán sù bì lóng tán。
真得诗人趣,烟霞处处谙。zhēn dé shī rén qù,yān xiá chù chù ān。

宿东横山

杜牧

孤舟路渐赊,时见碧桃花。gū zhōu lù jiàn shē,shí jiàn bì táo huā。
溪雨滩声急,岩风树势斜。xī yǔ tān shēng jí,yán fēng shù shì xié。
猕猴悬弱柳,鸂鶒睡横楂。mí hóu xuán ruò liǔ,xī chì shuì héng zhā。
谩向仙林宿,无人识阮家。mán xiàng xiān lín sù,wú rén shí ruǎn jiā。

陵阳送客

杜牧

南楼送郢客,西郭望荆门。nán lóu sòng yǐng kè,xī guō wàng jīng mén。
凫鹄下寒渚,牛羊归远村。fú gǔ xià hán zhǔ,niú yáng guī yuǎn cūn。
兰舟倚行棹,桂酒掩馀樽。lán zhōu yǐ xíng zhào,guì jiǔ yǎn yú zūn。
重此一留宿,前汀烟月昏。zhòng cǐ yī liú sù,qián tīng yān yuè hūn。

惜春

杜牧

花开又花落,时节暗中迁。huā kāi yòu huā luò,shí jié àn zhōng qiān。
无计延春日,何能驻少年。wú jì yán chūn rì,hé néng zhù shǎo nián。
小丛初散蝶,高柳即闻蝉。xiǎo cóng chū sàn dié,gāo liǔ jí wén chán。
繁艳归何处,满山啼杜鹃。fán yàn guī hé chù,mǎn shān tí dù juān。

闻雁

杜牧

带霜南去雁,夜好宿汀沙。dài shuāng nán qù yàn,yè hǎo sù tīng shā。
惊起向何处,高飞极海涯。jīng qǐ xiàng hé chù,gāo fēi jí hǎi yá。
入云声渐远,离岳路由赊。rù yún shēng jiàn yuǎn,lí yuè lù yóu shē。
归梦当时断,参差欲到家。guī mèng dāng shí duàn,cān chà yù dào jiā。

金陵

杜牧

始发碧江口,旷然谐远心。shǐ fā bì jiāng kǒu,kuàng rán xié yuǎn xīn。
风清舟在鉴,日落水浮金。fēng qīng zhōu zài jiàn,rì luò shuǐ fú jīn。
瓜步逢潮信,台城过雁音。guā bù féng cháo xìn,tái chéng guò yàn yīn。
故乡何处是,云外即乔林。gù xiāng hé chù shì,yún wài jí qiáo lín。

长安杂题长句六首

杜牧

觚棱金碧照山高,万国圭璋捧赭袍。gū léng jīn bì zhào shān gāo,wàn guó guī zhāng pěng zhě páo。
舐笔和铅欺贾马,赞功论道鄙萧曹。shì bǐ hé qiān qī jiǎ mǎ,zàn gōng lùn dào bǐ xiāo cáo。
东南楼日珠帘卷,西北天宛玉厄豪。dōng nán lóu rì zhū lián juǎn,xī běi tiān wǎn yù è háo。
四海一家无一事,将军携镜泣霜毛。sì hǎi yī jiā wú yī shì,jiāng jūn xié jìng qì shuāng máo。

长安杂题长句六首

杜牧

晴云似絮惹低空,紫陌微微弄袖风。qíng yún shì xù rě dī kōng,zǐ mò wēi wēi nòng xiù fēng。
韩嫣金丸莎覆绿,许公鞯汗杏粘红。hán yān jīn wán shā fù lǜ,xǔ gōng jiān hàn xìng zhān hóng。
烟生窈窕深东第,轮撼流苏下北宫。yān shēng yǎo tiǎo shēn dōng dì,lún hàn liú sū xià běi gōng。
自笑苦无楼护智,可怜铅椠竟何功。zì xiào kǔ wú lóu hù zhì,kě lián qiān qiàn jìng hé gōng。