古诗词

送沈处士赴苏州李中丞招以诗赠行

杜牧

山城树叶红,下有碧溪水。shān chéng shù yè hóng,xià yǒu bì xī shuǐ。
溪桥向吴路,酒旗夸酒美。xī qiáo xiàng wú lù,jiǔ qí kuā jiǔ měi。
下马此送君,高歌为君醉。xià mǎ cǐ sòng jūn,gāo gē wèi jūn zuì。
念君苞材能,百工在城垒。niàn jūn bāo cái néng,bǎi gōng zài chéng lěi。
空山三十年,鹿裘挂窗睡。kōng shān sān shí nián,lù qiú guà chuāng shuì。
自言陇西公,飘然我知己。zì yán lǒng xī gōng,piāo rán wǒ zhī jǐ。
举酒属吴门,今朝为君起。jǔ jiǔ shǔ wú mén,jīn cháo wèi jūn qǐ。
悬弓三百斤,囊书数万纸。xuán gōng sān bǎi jīn,náng shū shù wàn zhǐ。
战贼即战贼,为吏即为吏。zhàn zéi jí zhàn zéi,wèi lì jí wèi lì。
尽我所有无,惟公之指使。jǐn wǒ suǒ yǒu wú,wéi gōng zhī zhǐ shǐ。
予曰陇西公,滔滔大君子。yǔ yuē lǒng xī gōng,tāo tāo dà jūn zi。
常思抡群材,一为国家治。cháng sī lūn qún cái,yī wèi guó jiā zhì。
譬如匠见木,碍眼皆不弃。pì rú jiàng jiàn mù,ài yǎn jiē bù qì。
大者粗十围,小者细一指。dà zhě cū shí wéi,xiǎo zhě xì yī zhǐ。
㨝橛与栋梁,施之皆有位。xiē jué yǔ dòng liáng,shī zhī jiē yǒu wèi。
忽然竖明堂,一挥立能致。hū rán shù míng táng,yī huī lì néng zhì。
予亦何为者,亦受公恩纪。yǔ yì hé wèi zhě,yì shòu gōng ēn jì。
处士有常言,残虏为犬豕。chù shì yǒu cháng yán,cán lǔ wèi quǎn shǐ。
常恨两手空,不得一马棰。cháng hèn liǎng shǒu kōng,bù dé yī mǎ chuí。
今依陇西公,如虎傅两翅。jīn yī lǒng xī gōng,rú hǔ fù liǎng chì。
公非刺史材,当坐岩廊地。gōng fēi cì shǐ cái,dāng zuò yán láng dì。
处士魁奇姿,必展平生志。chù shì kuí qí zī,bì zhǎn píng shēng zhì。
东吴饶风光,翠巘多名寺。dōng wú ráo fēng guāng,cuì yǎn duō míng sì。
疏烟亹亹秋,独酌平生思。shū yān wěi wěi qiū,dú zhuó píng shēng sī。
因书问故人,能忘批纸尾。yīn shū wèn gù rén,néng wàng pī zhǐ wěi。
公或忆姓名,为说都憔悴。gōng huò yì xìng míng,wèi shuō dōu qiáo cuì。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

台城曲二首

杜牧

【其一】
整整复斜斜,隋旗簇晚沙。zhěng zhěng fù xié xié,suí qí cù wǎn shā。
门外韩擒虎,楼头张丽华。mén wài hán qín hǔ,lóu tóu zhāng lì huá。
谁怜容足地,却羡井中蛙。shuí lián róng zú dì,què xiàn jǐng zhōng wā。
【其二】
王颁兵势急,鼓下坐蛮奴。wáng bān bīng shì jí,gǔ xià zuò mán nú。
潋滟倪塘水,叉牙出骨须。liàn yàn ní táng shuǐ,chā yá chū gǔ xū。
乾芦一炬火,回首是平芜。qián lú yī jù huǒ,huí shǒu shì píng wú。

秋思

杜牧

热去解钳釱,飘萧秋半时。rè qù jiě qián dì,piāo xiāo qiū bàn shí。
微雨池塘见,好风襟袖知。wēi yǔ chí táng jiàn,hǎo fēng jīn xiù zhī。
发短梳未足,枕凉闲且欹。fā duǎn shū wèi zú,zhěn liáng xián qiě yī。
平生分过此,何事不参差。píng shēng fēn guò cǐ,hé shì bù cān chà。

沈下贤

杜牧

斯人清唱何人和,草径苔芜不可寻。sī rén qīng chàng hé rén hé,cǎo jìng tái wú bù kě xún。
一夕小敷山下梦,水如环佩月如襟。yī xī xiǎo fū shān xià mèng,shuǐ rú huán pèi yuè rú jīn。

代人作

杜牧

楼高春日早,屏束麝烟堆。lóu gāo chūn rì zǎo,píng shù shè yān duī。
盼眄凝魂别,依稀梦雨来。pàn miǎn níng hún bié,yī xī mèng yǔ lái。
绿鬟羞妥么,红颊思天偎。lǜ huán xiū tuǒ me,hóng jiá sī tiān wēi。
斗草怜香蕙,簪花间雪梅。dòu cǎo lián xiāng huì,zān huā jiān xuě méi。
戌辽虽咽切,游蜀亦迟回。xū liáo suī yàn qiè,yóu shǔ yì chí huí。
锦字梭悬壁,琴心月满台。jǐn zì suō xuán bì,qín xīn yuè mǎn tái。
笑筵凝贝启,眠箔晓珠开。xiào yán níng bèi qǐ,mián bó xiǎo zhū kāi。
腊破征车动,袍襟对泪裁。là pò zhēng chē dòng,páo jīn duì lèi cái。

遣兴

杜牧

镜弄白髭须,如何作老夫。jìng nòng bái zī xū,rú hé zuò lǎo fū。
浮生长勿勿,儿小且呜呜。fú shēng zhǎng wù wù,ér xiǎo qiě wū wū。
忍过事堪喜,泰来忧胜无。rěn guò shì kān xǐ,tài lái yōu shèng wú。
治平心径熟,不遣有穷途。zhì píng xīn jìng shú,bù qiǎn yǒu qióng tú。

送王侍御赴夏口座主幕

杜牧

君为珠履三千客,我是青衿七十徒。jūn wèi zhū lǚ sān qiān kè,wǒ shì qīng jīn qī shí tú。
礼数全优知隗始,讨论常见念回愚。lǐ shù quán yōu zhī kuí shǐ,tǎo lùn cháng jiàn niàn huí yú。
黄鹤楼前春水阔,一杯还忆故人无?huáng hè lóu qián chūn shuǐ kuò,yī bēi hái yì gù rén wú?

过勤政楼

杜牧

千秋令节名空在,承露丝囊世已无。qiān qiū lìng jié míng kōng zài,chéng lù sī náng shì yǐ wú。
唯有紫苔偏得意,年年因雨上金铺。wéi yǒu zǐ tái piān dé yì,nián nián yīn yǔ shàng jīn pù。

过鲍溶宅有感

杜牧

寥落故人宅,重来身已亡。liáo luò gù rén zhái,zhòng lái shēn yǐ wáng。
古苔残墨沼,深竹旧书堂。gǔ tái cán mò zhǎo,shēn zhú jiù shū táng。
秋色池馆静,雨声云木凉。qiū sè chí guǎn jìng,yǔ shēng yún mù liáng。
无因展交道,日暮倍心伤。wú yīn zhǎn jiāo dào,rì mù bèi xīn shāng。