古诗词

卜算子·用坡仙韵

姜特立

丹桂一枝芳,陡觉秋容静。dān guì yī zhī fāng,dǒu jué qiū róng jìng。
月里人间总一般,共此扶疏影。yuè lǐ rén jiān zǒng yī bān,gòng cǐ fú shū yǐng。
枕畔忽闻香,夜半还思省。zhěn pàn hū wén xiāng,yè bàn hái sī shěng。
争奈姮娥不嫁人,寂寞孤衾冷。zhēng nài héng é bù jià rén,jì mò gū qīn lěng。

姜特立

姜特立[公元?年至一一九二年左右],字邦杰,浙江丽水人。生年不详,卒于宋光宗绍熙中。以父恩补承信郎。淳熙中,(公元一一八一年左右)累迁福建兵马副都监;擒海贼姜大獠。赵汝愚荐于朝,召见,献诗百篇。除阁门舍人,充太子宫左右春坊。太子即位,除知阁门事。恃恩纵恣,遂夺职。帝颇念旧,复除浙东马步军副总管。宁宗时,官终庆远军节度使。特立工于诗,意境超旷。作有《梅山稿》六卷,续稿十五卷,《直斋书录解题》行于世。 姜特立的作品>>

猜您喜欢

和张时可

姜特立

一榻萧然文字林,闭门十日卧春阴。yī tà xiāo rán wén zì lín,bì mén shí rì wò chūn yīn。
园林寒重莺声寂,风雨时长草色深。yuán lín hán zhòng yīng shēng jì,fēng yǔ shí zhǎng cǎo sè shēn。
坐念治聋违社酒,遥知搜句搅春心。zuò niàn zhì lóng wéi shè jiǔ,yáo zhī sōu jù jiǎo chūn xīn。
莫愁雁鹜分行进,簿领难埋旷士襟。mò chóu yàn wù fēn xíng jìn,bù lǐng nán mái kuàng shì jīn。

讲官沈大监献东宫米字回赐笔墨因作小诗以求墨

姜特立

闻道宝书天上去,却携香墨袖中归。wén dào bǎo shū tiān shàng qù,què xié xiāng mò xiù zhōng guī。
安西纸背曾题识,黟饼文房要发挥。ān xī zhǐ bèi céng tí shí,yī bǐng wén fáng yào fā huī。
素箧想藏玄玉炯,晴窗应试翠云霏。sù qiè xiǎng cáng xuán yù jiǒng,qíng chuāng yīng shì cuì yún fēi。
先生不作曹瞒吝,分我东斋发易机。xiān shēng bù zuò cáo mán lìn,fēn wǒ dōng zhāi fā yì jī。

中秋寓直东宫是夕当月蚀云兴不见

姜特立

中秋令节每多阴,况复清居鹤禁深。zhōng qiū lìng jié měi duō yīn,kuàng fù qīng jū hè jìn shēn。
幸免虾蟆矜毒吻,不妨蟋蟀伴孤吟。xìng miǎn xiā má jīn dú wěn,bù fáng xī shuài bàn gū yín。
连旬病腹难容酒,独夜清眠不愧衾。lián xún bìng fù nán róng jiǔ,dú yè qīng mián bù kuì qīn。
二八孤光应未阙,小楼犹得共登临。èr bā gū guāng yīng wèi quē,xiǎo lóu yóu dé gòng dēng lín。

谢杨诚斋惠长句

姜特立

平生久矣服时名,况复亲闻玉唾声。píng shēng jiǔ yǐ fú shí míng,kuàng fù qīn wén yù tuò shēng。
便拟近师黄太史,不须远慕白先生。biàn nǐ jìn shī huáng tài shǐ,bù xū yuǎn mù bái xiān shēng。
巨编固已汗牛积,长句尤能倚马成。jù biān gù yǐ hàn niú jī,zhǎng jù yóu néng yǐ mǎ chéng。
今日诗坛谁是主,诚斋诗律正施行。jīn rì shī tán shuí shì zhǔ,chéng zhāi shī lǜ zhèng shī xíng。

和答刘庆远

姜特立

夙昔何尝卑小官,已将富贵等闲看。sù xī hé cháng bēi xiǎo guān,yǐ jiāng fù guì děng xián kàn。
科名不上韩公榜,事业难登汉将坛。kē míng bù shàng hán gōng bǎng,shì yè nán dēng hàn jiāng tán。
念旧讵能忘里社,避喧终欲挂朝冠。niàn jiù jù néng wàng lǐ shè,bì xuān zhōng yù guà cháo guān。
故人不为吟招隐,更极吹嘘借羽翰。gù rén bù wèi yín zhāo yǐn,gèng jí chuī xū jiè yǔ hàn。

使北

姜特立

持哀万里敢辞难,汴泗都归指顾间。chí āi wàn lǐ gǎn cí nán,biàn sì dōu guī zhǐ gù jiān。
车上去程依北斗,马头归梦到南山。chē shàng qù chéng yī běi dòu,mǎ tóu guī mèng dào nán shān。
颇惊魏国山河少,尚觉周家境土悭。pǒ jīng wèi guó shān hé shǎo,shàng jué zhōu jiā jìng tǔ qiān。
圣主若图恢复计,直须神武取榆关。shèng zhǔ ruò tú huī fù jì,zhí xū shén wǔ qǔ yú guān。

陆严州惠剑南集

姜特立

不蹑江西篱下迹,远追李杜与翱翔。bù niè jiāng xī lí xià jì,yuǎn zhuī lǐ dù yǔ áo xiáng。
流传何止三千首,开阖无疑万丈光。liú chuán hé zhǐ sān qiān shǒu,kāi hé wú yí wàn zhàng guāng。
句到桐江剩深稳,气含玉垒旧飘扬。jù dào tóng jiāng shèng shēn wěn,qì hán yù lěi jiù piāo yáng。
未须料理林间计,蚤晚明堂要雅章。wèi xū liào lǐ lín jiān jì,zǎo wǎn míng táng yào yǎ zhāng。

和刘建昌除夕有欠我饮屠苏之句

姜特立

闲愁客底费驱除,可复先生得自娱。xián chóu kè dǐ fèi qū chú,kě fù xiān shēng dé zì yú。
商陆火添人独坐,沉檀香冷岁还徂。shāng lù huǒ tiān rén dú zuò,chén tán xiāng lěng suì hái cú。
望家年甲那堪数,祭酒诗神合少苏。wàng jiā nián jiǎ nà kān shù,jì jiǔ shī shén hé shǎo sū。
来岁黄堂当此夕,不知能解寄诗无。lái suì huáng táng dāng cǐ xī,bù zhī néng jiě jì shī wú。

扈驾青城呈刘建昌

姜特立

阊阖门开紫禁通,金栀千炬蜡花红。chāng hé mén kāi zǐ jìn tōng,jīn zhī qiān jù là huā hóng。
胡为白水渔竿客,也在黄幡豹尾中。hú wèi bái shuǐ yú gān kè,yě zài huáng fān bào wěi zhōng。
三径只今荒未了,一尊何日属相同。sān jìng zhǐ jīn huāng wèi le,yī zūn hé rì shǔ xiāng tóng。
寒儒不恨遭逢晚,犹胜书窗老蠹虫。hán rú bù hèn zāo féng wǎn,yóu shèng shū chuāng lǎo dù chóng。

和刘建昌都下立春

姜特立

岧峣天阙五云飞,日上觚棱晓影移。tiáo yáo tiān quē wǔ yún fēi,rì shàng gū léng xiǎo yǐng yí。
合殿侍臣颁彩树,谁家纤手送青丝。hé diàn shì chén bān cǎi shù,shuí jiā xiān shǒu sòng qīng sī。
寒禁粉蕊香犹浅,暖入陈根绿尚迟。hán jìn fěn ruǐ xiāng yóu qiǎn,nuǎn rù chén gēn lǜ shàng chí。
从此江山春意动,使君拚费几多诗。cóng cǐ jiāng shān chūn yì dòng,shǐ jūn pàn fèi jǐ duō shī。

和陆郎中放翁韵

姜特立

遥知三径长荒苔,解组东归亦快哉。yáo zhī sān jìng zhǎng huāng tái,jiě zǔ dōng guī yì kuài zāi。
津岸纷纷群吏去,船头衮衮好山来。jīn àn fēn fēn qún lì qù,chuán tóu gǔn gǔn hǎo shān lái。
平时佳客应相过,胜日清尊想屡开。píng shí jiā kè yīng xiāng guò,shèng rì qīng zūn xiǎng lǚ kāi。
若许诗篇数还往,直须共挽古风回。ruò xǔ shī piān shù hái wǎng,zhí xū gòng wǎn gǔ fēng huí。

圣驾幸东宫

姜特立

仙仗天临下五云,承华气象一时新。xiān zhàng tiān lín xià wǔ yún,chéng huá qì xiàng yī shí xīn。
薰风澹荡飘黄伞,瑞脑纷纭点翠裀。xūn fēng dàn dàng piāo huáng sǎn,ruì nǎo fēn yún diǎn cuì yīn。
彩服戏时天一笑,宝卮捧处日重轮。cǎi fú xì shí tiān yī xiào,bǎo zhī pěng chù rì zhòng lún。
从今家国同休庆,且寿双亲一万春。cóng jīn jiā guó tóng xiū qìng,qiě shòu shuāng qīn yī wàn chūn。

次韵木犀

姜特立

老火西驰烧邓林,此花孤绝更清深。lǎo huǒ xī chí shāo dèng lín,cǐ huā gū jué gèng qīng shēn。
犀纹隐隐通肌骨,羽葆层层间彩金。xī wén yǐn yǐn tōng jī gǔ,yǔ bǎo céng céng jiān cǎi jīn。
残蕊尚堪然古鼎,生香长得泛秋砧。cán ruǐ shàng kān rán gǔ dǐng,shēng xiāng zhǎng dé fàn qiū zhēn。
形容尽入诗人笔,不为唐贤叹陆沉。xíng róng jǐn rù shī rén bǐ,bù wèi táng xián tàn lù chén。

闻常伯韩公下世感赋

姜特立

逸轨高标不可扳,风流人物晋唐还。yì guǐ gāo biāo bù kě bān,fēng liú rén wù jìn táng hái。
胸襟磊落尘埃外,尊酒淋漓笔砚间。xiōng jīn lěi luò chén āi wài,zūn jiǔ lín lí bǐ yàn jiān。
英气一朝归碧落,高文千古映青山。yīng qì yī cháo guī bì luò,gāo wén qiān gǔ yìng qīng shān。
穗帷莫奠知音泪,极目楼边有愧颜。suì wéi mò diàn zhī yīn lèi,jí mù lóu biān yǒu kuì yán。

闻常伯韩公下世感赋

姜特立

六义湮沦吾道东,敢将见处与人同。liù yì yān lún wú dào dōng,gǎn jiāng jiàn chù yǔ rén tóng。
后生不遇东坡老,前辈今无南涧翁。hòu shēng bù yù dōng pō lǎo,qián bèi jīn wú nán jiàn wēng。
四偈真能垂具眼,瓣香端欲嗣宗风。sì jì zhēn néng chuí jù yǎn,bàn xiāng duān yù sì zōng fēng。
遗编一见如生面,怅望新阡恨不穷。yí biān yī jiàn rú shēng miàn,chàng wàng xīn qiān hèn bù qióng。