古诗词

杂曲歌辞汉宫少年行

李益

君不见上宫警夜营八屯,鼕鼕街鼓朝朱轩。jūn bù jiàn shàng gōng jǐng yè yíng bā tún,dōng dōng jiē gǔ cháo zhū xuān。
玉阶霜仗拥未合,少年排入铜龙门。yù jiē shuāng zhàng yōng wèi hé,shǎo nián pái rù tóng lóng mén。
暗闻弦管九天上,宫漏沈沈清吹繁。àn wén xián guǎn jiǔ tiān shàng,gōng lòu shěn shěn qīng chuī fán。
平明走马绝驰道,呼鹰挟弹通缭垣。píng míng zǒu mǎ jué chí dào,hū yīng xié dàn tōng liáo yuán。
玉笼金锁养黄口,探雏取卵伴王孙。yù lóng jīn suǒ yǎng huáng kǒu,tàn chú qǔ luǎn bàn wáng sūn。
分曹陆博快一掷,迎欢先意笑语喧。fēn cáo lù bó kuài yī zhì,yíng huān xiān yì xiào yǔ xuān。
巧为柔媚学优孟,儒衣嬉戏冠沐猿。qiǎo wèi róu mèi xué yōu mèng,rú yī xī xì guān mù yuán。
晚来香街经柳市,行过倡舍宿桃根。wǎn lái xiāng jiē jīng liǔ shì,xíng guò chàng shě sù táo gēn。
相逢杯酒一言失,回朱点白闻至尊。xiāng féng bēi jiǔ yī yán shī,huí zhū diǎn bái wén zhì zūn。
金张许史伺颜色,王侯将相莫敢论。jīn zhāng xǔ shǐ cì yán sè,wáng hóu jiāng xiāng mò gǎn lùn。
岂知人事无定势,朝欢暮戚如掌翻。qǐ zhī rén shì wú dìng shì,cháo huān mù qī rú zhǎng fān。
椒房宠移子爱夺,一夕秋风生戾园。jiāo fáng chǒng yí zi ài duó,yī xī qiū fēng shēng lì yuán。
徒用黄金将买赋,宁知白玉暗成痕。tú yòng huáng jīn jiāng mǎi fù,níng zhī bái yù àn chéng hén。
持杯收水水已覆,徙薪避火火更燔。chí bēi shōu shuǐ shuǐ yǐ fù,xǐ xīn bì huǒ huǒ gèng fán。
欲求四老张丞相,南山如天不可上。yù qiú sì lǎo zhāng chéng xiāng,nán shān rú tiān bù kě shàng。
李益

李益

李益(约750—约830), 唐代诗人,字君虞,祖籍凉州姑臧(今甘肃武威市凉州区),后迁河南郑州。大历四年(769)进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游。以边塞诗作名世,擅长绝句,尤其工于七绝。 李益的作品>>

猜您喜欢

洛阳河亭奉酬留守群公追送

李益

离亭饯落晖,腊酒减春衣。lí tíng jiàn luò huī,là jiǔ jiǎn chūn yī。
岁晚烟霞重,川寒云树微。suì wǎn yān xiá zhòng,chuān hán yún shù wēi。
戎装千里至,旧路十年归。róng zhuāng qiān lǐ zhì,jiù lù shí nián guī。
还似汀洲雁,相逢又背飞。hái shì tīng zhōu yàn,xiāng féng yòu bèi fēi。

寻纪道士偶会诸叟

李益

山阴寻道士,映竹羽衣新。shān yīn xún dào shì,yìng zhú yǔ yī xīn。
侍坐双童子,陪游五老人。shì zuò shuāng tóng zi,péi yóu wǔ lǎo rén。
水花松下静,坛草雪中春。shuǐ huā sōng xià jìng,tán cǎo xuě zhōng chūn。
见说桃源洞,如今犹避秦。jiàn shuō táo yuán dòng,rú jīn yóu bì qín。

同萧鍊师宿太乙庙

李益

微月空山曙,春祠谒少君。wēi yuè kōng shān shǔ,chūn cí yè shǎo jūn。
落花坛上拂,流水洞中闻。luò huā tán shàng fú,liú shuǐ dòng zhōng wén。
酒引芝童奠,香馀桂子焚。jiǔ yǐn zhī tóng diàn,xiāng yú guì zi fén。
鹤飞将羽节,遥向赤城分。hè fēi jiāng yǔ jié,yáo xiàng chì chéng fēn。

送同落第者东归

李益

东门有行客,落日满前山。dōng mén yǒu xíng kè,luò rì mǎn qián shān。
圣代谁知者,沧洲今独还。shèng dài shuí zhī zhě,cāng zhōu jīn dú hái。
片云归海暮,流水背城闲。piàn yún guī hǎi mù,liú shuǐ bèi chéng xián。
余亦依嵩颍,松花深闭关。yú yì yī sōng yǐng,sōng huā shēn bì guān。

送柳判官赴振武

李益

边庭汉仪重,旌甲似云中。biān tíng hàn yí zhòng,jīng jiǎ shì yún zhōng。
虏地山川壮,单于鼓角雄。lǔ dì shān chuān zhuàng,dān yú gǔ jiǎo xióng。
关寒塞榆落,月白胡天风。guān hán sāi yú luò,yuè bái hú tiān fēng。
君逐嫖姚将,麒麟有战功。jūn zhú piáo yáo jiāng,qí lín yǒu zhàn gōng。

述怀寄衡州令狐相公

李益

调元方翼圣,轩盖忽言东。diào yuán fāng yì shèng,xuān gài hū yán dōng。
道以中枢密,心将外理同。dào yǐ zhōng shū mì,xīn jiāng wài lǐ tóng。
白头生远浪,丹叶下高枫。bái tóu shēng yuǎn làng,dān yè xià gāo fēng。
江上萧疏雨,何人对谢公。jiāng shàng xiāo shū yǔ,hé rén duì xiè gōng。

喜入兰陵望紫阁峰呈宣上人

李益

薙草开三径,巢林喜一枝。tì cǎo kāi sān jìng,cháo lín xǐ yī zhī。
地宽留种竹,泉浅欲开池。dì kuān liú zhǒng zhú,quán qiǎn yù kāi chí。
紫阁当疏牖,青松入坏篱。zǐ gé dāng shū yǒu,qīng sōng rù huài lí。
从今安僻陋,萧相是吾师。cóng jīn ān pì lòu,xiāo xiāng shì wú shī。

立春日宁州行营因赋朔风吹飞雪

李益

边声日夜合,朔风惊复来。biān shēng rì yè hé,shuò fēng jīng fù lái。
龙山不可望,千里一裴回。lóng shān bù kě wàng,qiān lǐ yī péi huí。
捐扇破谁执,素纨轻欲裁。juān shàn pò shuí zhí,sù wán qīng yù cái。
非时妒桃李,自是舞阳台。fēi shí dù táo lǐ,zì shì wǔ yáng tái。

献刘济

李益

草绿古燕州,莺声引独游。cǎo lǜ gǔ yàn zhōu,yīng shēng yǐn dú yóu。
雁归天北畔,春尽海西头。yàn guī tiān běi pàn,chūn jǐn hǎi xī tóu。
向日花偏落,驰年水自流。xiàng rì huā piān luò,chí nián shuǐ zì liú。
感恩知有地,不上望京楼。gǎn ēn zhī yǒu dì,bù shàng wàng jīng lóu。

赋得路傍一株柳送邢校书赴延州使府

李益

路傍一株柳,此路向延州。lù bàng yī zhū liǔ,cǐ lù xiàng yán zhōu。
延州在何处,此路起悠悠。yán zhōu zài hé chù,cǐ lù qǐ yōu yōu。

重赠邢校书

李益

俱从四方事,共会九秋中。jù cóng sì fāng shì,gòng huì jiǔ qiū zhōng。
断蓬与落叶,相值各因风。duàn péng yǔ luò yè,xiāng zhí gè yīn fēng。

照镜

李益

衰鬓朝临镜,将看却自疑。shuāi bìn cháo lín jìng,jiāng kàn què zì yí。
惭君明似月,照我白如丝。cán jūn míng shì yuè,zhào wǒ bái rú sī。

书院无历日以诗代书问路侍御六月大小

李益

野性迷尧历,松窗有道经。yě xìng mí yáo lì,sōng chuāng yǒu dào jīng。
故人为柱史,为我数阶蓂。gù rén wèi zhù shǐ,wèi wǒ shù jiē míng。

闻鸡赠主人

李益

胶胶司晨鸣,报尔东方旭。jiāo jiāo sī chén míng,bào ěr dōng fāng xù。
无事恋君轩,今君重凫鹄。wú shì liàn jūn xuān,jīn jūn zhòng fú gǔ。

登白楼见白鸟席上命鹧鸪辞

李益

一鸟如霜雪,飞向白楼前。yī niǎo rú shuāng xuě,fēi xiàng bái lóu qián。
问君何以至,天子太平年。wèn jūn hé yǐ zhì,tiān zi tài píng nián。
1141234567»