古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
杂句
唐
:
庞蕴
外无他兮内无自,不动干戈契佛智。
wài wú tā xī nèi wú zì,bù dòng gàn gē qì fú zhì。
通达佛道行非道,不舍凡夫有为事。
tōng dá fú dào xíng fēi dào,bù shě fán fū yǒu wèi shì。
有为名相尽空华,无名无相出生死。
yǒu wèi míng xiāng jǐn kōng huá,wú míng wú xiāng chū shēng sǐ。
AI赏析
庞蕴
唐衡州衡阳人,字道玄。嗜佛法,曾谒僧人石头。因厌贪俗,沉家财于洞庭,鬻竹器以为生。后居襄阳,世称庞居士。工诗。有《诗偈》。
庞蕴的作品>>
猜您喜欢
诗偈
唐
:
庞蕴
无事被他骂,佯佯耳不闻。
wú shì bèi tā mà,yáng yáng ěr bù wén。
舌亦不须动,心亦不须瞋。
shé yì bù xū dòng,xīn yì bù xū chēn。
关津无障碍,即是出缠人。
guān jīn wú zhàng ài,jí shì chū chán rén。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
真如本无相,所得是凡流。
zhēn rú běn wú xiāng,suǒ dé shì fán liú。
昔时为父子,长大出外游。
xī shí wèi fù zi,zhǎng dà chū wài yóu。
今日相遇见,父少子白头。
jīn rì xiāng yù jiàn,fù shǎo zi bái tóu。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
无有报庞大,空空无处坐。
wú yǒu bào páng dà,kōng kōng wú chù zuò。
家内空空空,空空无有货。
jiā nèi kōng kōng kōng,kōng kōng wú yǒu huò。
日在空里行,日没空里卧。
rì zài kōng lǐ xíng,rì méi kōng lǐ wò。
空坐空吟诗,诗空空相和。
kōng zuò kōng yín shī,shī kōng kōng xiāng hé。
莫怪纯用空,空是诸佛座。
mò guài chún yòng kōng,kōng shì zhū fú zuò。
世人不别宝,空即是实货。
shì rén bù bié bǎo,kōng jí shì shí huò。
若嫌无有空,自是诸佛定。
ruò xián wú yǒu kōng,zì shì zhū fú dìng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
有人有所知,有事有是非。
yǒu rén yǒu suǒ zhī,yǒu shì yǒu shì fēi。
闻道无相理,心执不生疑。
wén dào wú xiāng lǐ,xīn zhí bù shēng yí。
五岁更不长,只作阿孩儿。
wǔ suì gèng bù zhǎng,zhǐ zuò ā hái ér。
将拳口里咬,百年不肯离。
jiāng quán kǒu lǐ yǎo,bǎi nián bù kěn lí。
假花虽端正,究竟不充饥。
jiǎ huā suī duān zhèng,jiū jìng bù chōng jī。
都缘痴孩子,不识是权宜。
dōu yuán chī hái zi,bù shí shì quán yí。
如来无相理,有作尽皆非。
rú lái wú xiāng lǐ,yǒu zuò jǐn jiē fēi。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
一生解缚钝,浑身纳里眠。
yī shēng jiě fù dùn,hún shēn nà lǐ mián。
心中无意识,耳无绳索牵。
xīn zhōng wú yì shí,ěr wú shéng suǒ qiān。
心本无系缚,同尘亦无喧。
xīn běn wú xì fù,tóng chén yì wú xuān。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
合瞋不须假,合喜不须喜。
hé chēn bù xū jiǎ,hé xǐ bù xū xǐ。
喜即淫欲生,瞋即毒蛇起。
xǐ jí yín yù shēng,chēn jí dú shé qǐ。
毒蛇起猛火,淫欲成贪鬼。
dú shé qǐ měng huǒ,yín yù chéng tān guǐ。
猛火和贪鬼,痴狼咬心底。
měng huǒ hé tān guǐ,chī láng yǎo xīn dǐ。
妄想如恒沙,烦恼无遮止。
wàng xiǎng rú héng shā,fán nǎo wú zhē zhǐ。
无明黑漆漆,渴来饮咸水。
wú míng hēi qī qī,kě lái yǐn xián shuǐ。
终日缘事走,不肯入空理。
zhōng rì yuán shì zǒu,bù kěn rù kōng lǐ。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
欲得真解脱,持刀且杀牛。
yù dé zhēn jiě tuō,chí dāo qiě shā niú。
牛死人亦亡,佛亦不须求。
niú sǐ rén yì wáng,fú yì bù xū qiú。
全身空里坐,即度死生流。
quán shēn kōng lǐ zuò,jí dù sǐ shēng liú。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
我见好畜生,知是喽罗汉。
wǒ jiàn hǎo chù shēng,zhī shì lóu luó hàn。
枉法取人钱,夸道能计算。
wǎng fǎ qǔ rén qián,kuā dào néng jì suàn。
得即浑家用,受苦没人伴。
dé jí hún jiā yòng,shòu kǔ méi rén bàn。
有力任他骑,棒鞭脊上楦。
yǒu lì rèn tā qí,bàng biān jí shàng xuàn。
觜上著{金革}头,口中衔铁片。
zī shàng zhù jīn gé tóu,kǒu zhōng xián tiě piàn。
项领被磨穿,鼻孔芒绳绊。
xiàng lǐng bèi mó chuān,bí kǒng máng shéng bàn。
自种还自收,佛也不能断。
zì zhǒng hái zì shōu,fú yě bù néng duàn。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
痴儿无智慧,自嫌阿爷丑。
chī ér wú zhì huì,zì xián ā yé chǒu。
阿娘生得身,嫌娘无面首。
ā niáng shēng dé shēn,xián niáng wú miàn shǒu。
抛却亲爷娘,外边逐色走。
pāo què qīn yé niáng,wài biān zhú sè zǒu。
六亲相将作,寻常不开口。
liù qīn xiāng jiāng zuò,xún cháng bù kāi kǒu。
恒游十二月,月月饮欲酒。
héng yóu shí èr yuè,yuè yuè yǐn yù jiǔ。
夜夜不曾醒,醉吐饲猪狗。
yè yè bù céng xǐng,zuì tǔ sì zhū gǒu。
如此恶男子,缘事不了手。
rú cǐ è nán zi,yuán shì bù le shǒu。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
余有一宝剑,非是世间铁。
yú yǒu yī bǎo jiàn,fēi shì shì jiān tiě。
成来更不磨,晶晶白如雪。
chéng lái gèng bù mó,jīng jīng bái rú xuě。
气冲浮云散,光照三千彻。
qì chōng fú yún sàn,guāng zhào sān qiān chè。
吼作狮子声,百兽皆脑裂。
hǒu zuò shī zi shēng,bǎi shòu jiē nǎo liè。
外国尽归降,众生悉磨灭。
wài guó jǐn guī jiàng,zhòng shēng xī mó miè。
灭已复还生,还生作金鐍。
miè yǐ fù hái shēng,hái shēng zuò jīn jué。
带将处处行,乐者即为说。
dài jiāng chù chù xíng,lè zhě jí wèi shuō。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
经体本无名,受持无色声。
jīng tǐ běn wú míng,shòu chí wú sè shēng。
心依无相理,真是《金刚经》。
xīn yī wú xiāng lǐ,zhēn shì jīn gāng jīng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
知余转般若,见余转金刚。
zhī yú zhuǎn bān ruò,jiàn yú zhuǎn jīn gāng。
合掌恭敬了,不动见空王。
hé zhǎng gōng jìng le,bù dòng jiàn kōng wáng。
亦胜身命施,亦胜坐天堂。
yì shèng shēn mìng shī,yì shèng zuò tiān táng。
亦胜五台供,亦胜求西方。
yì shèng wǔ tái gōng,yì shèng qiú xī fāng。
于住而无住,其福不可量。
yú zhù ér wú zhù,qí fú bù kě liàng。
有为如梦幻,无相契真常。
yǒu wèi rú mèng huàn,wú xiāng qì zhēn cháng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
如来大慈悲,广演波罗蜜。
rú lái dà cí bēi,guǎng yǎn bō luó mì。
了知三界苦,殷勤劝君出。
le zhī sān jiè kǔ,yīn qín quàn jūn chū。
得之不肯修,寔是顽皮物。
dé zhī bù kěn xiū,shí shì wán pí wù。
他是已成佛,汝是当成佛。
tā shì yǐ chéng fú,rǔ shì dāng chéng fú。
当成自不成,是谁之过失?
dāng chéng zì bù chéng,shì shuí zhī guò shī?
已后累劫苦,莫尤过去佛。
yǐ hòu lèi jié kǔ,mò yóu guò qù fú。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
别泪成河海,骨如毗富山。
bié lèi chéng hé hǎi,gǔ rú pí fù shān。
只缘尘识法,所以遣心然。
zhǐ yuán chén shí fǎ,suǒ yǐ qiǎn xīn rán。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
谁家郎君子,开眼造地狱。
shuí jiā láng jūn zi,kāi yǎn zào dì yù。
枉法取人钱,养那一群贼。
wǎng fǎ qǔ rén qián,yǎng nà yī qún zéi。
饶伊家户大,业成出不得。
ráo yī jiā hù dà,yè chéng chū bù dé。
除非轮回满,换形偿他力。
chú fēi lún huí mǎn,huàn xíng cháng tā lì。
看君骑底驴,总是如此色。
kàn jūn qí dǐ lǘ,zǒng shì rú cǐ sè。
无事被鞭杖,有理说不得。
wú shì bèi biān zhàng,yǒu lǐ shuō bù dé。
AI赏析
总
201
条
«
‹
4
5
6
7
8
9
10
›
»