古诗词

诗偈

庞蕴

一种学事业,亦来登选场。yī zhǒng xué shì yè,yì lái dēng xuǎn chǎng。
只缘口义错,落第在他乡。zhǐ yuán kǒu yì cuò,luò dì zài tā xiāng。

庞蕴

唐衡州衡阳人,字道玄。嗜佛法,曾谒僧人石头。因厌贪俗,沉家财于洞庭,鬻竹器以为生。后居襄阳,世称庞居士。工诗。有《诗偈》。 庞蕴的作品>>

猜您喜欢

诗偈

庞蕴

山中失却心,任运腾腾语。shān zhōng shī què xīn,rèn yùn téng téng yǔ。
语即说空空,空中无蛇鼠。yǔ jí shuō kōng kōng,kōng zhōng wú shé shǔ。
有心波浪起,无心是净土。yǒu xīn bō làng qǐ,wú xīn shì jìng tǔ。
净土生真佛,佛还传佛语。jìng tǔ shēng zhēn fú,fú hái chuán fú yǔ。
佛能度众生,众生是佛母。fú néng dù zhòng shēng,zhòng shēng shì fú mǔ。

诗偈

庞蕴

心王不能了,何不依真智。xīn wáng bù néng le,hé bù yī zhēn zhì。
一吼百兽伏,尽见无生理。yī hǒu bǎi shòu fú,jǐn jiàn wú shēng lǐ。
无生理甚宽,无心无可看。wú shēng lǐ shén kuān,wú xīn wú kě kàn。
非内外中间,非生死涅槃。fēi nèi wài zhōng jiān,fēi shēng sǐ niè pán。
诸法无住处,遨游神自安。zhū fǎ wú zhù chù,áo yóu shén zì ān。

诗偈

庞蕴

外求非是宝,无念自家珍。wài qiú fēi shì bǎo,wú niàn zì jiā zhēn。
心外求佛法,总是倒行人。xīn wài qiú fú fǎ,zǒng shì dào xíng rén。
般若名尚假,岂可更依文。bān ruò míng shàng jiǎ,qǐ kě gèng yī wén。
有相皆虚妄,无形实是真。yǒu xiāng jiē xū wàng,wú xíng shí shì zhēn。

诗偈

庞蕴

意根无自性,万法本来虚。yì gēn wú zì xìng,wàn fǎ běn lái xū。
外尘都不有,三界自然无。wài chén dōu bù yǒu,sān jiè zì rán wú。
五蕴今何在,尽总入无馀。wǔ yùn jīn hé zài,jǐn zǒng rù wú yú。
河沙过去佛,并在一毛如。hé shā guò qù fú,bìng zài yī máo rú。

诗偈

庞蕴

人有一卷经,无相亦无名。rén yǒu yī juǎn jīng,wú xiāng yì wú míng。
无人能转读,有我不能听。wú rén néng zhuǎn dú,yǒu wǒ bù néng tīng。
如能转读得,入理契无生。rú néng zhuǎn dú dé,rù lǐ qì wú shēng。
非论菩萨道,佛亦不劳成。fēi lùn pú sà dào,fú yì bù láo chéng。

诗偈

庞蕴

阿爷当殿坐,子向前头立。ā yé dāng diàn zuò,zi xiàng qián tóu lì。
父子同宅住,小魔不敢入。fù zi tóng zhái zhù,xiǎo mó bù gǎn rù。
时开无尽藏,贫者相供给。shí kāi wú jǐn cáng,pín zhě xiāng gōng gěi。
得之永不穷,免得生忧悒。dé zhī yǒng bù qióng,miǎn dé shēng yōu yì。

诗偈

庞蕴

欲得真醍醐,三毒须去除。yù dé zhēn tí hú,sān dú xū qù chú。
嗅无酥酪气,自见如意珠。xiù wú sū lào qì,zì jiàn rú yì zhū。
劫火烧不然,泛海浪中浮。jié huǒ shāo bù rán,fàn hǎi làng zhōng fú。
昔日强索者,今日作他奴。xī rì qiáng suǒ zhě,jīn rì zuò tā nú。

诗偈

庞蕴

报汝寻真理,偷生佯不闻。bào rǔ xún zhēn lǐ,tōu shēng yáng bù wén。
及其身命卒,心口便纷纭。jí qí shēn mìng zú,xīn kǒu biàn fēn yún。
我命不能与,将钱别雇人。wǒ mìng bù néng yǔ,jiāng qián bié gù rén。
为读如来教,救护我精神。wèi dú rú lái jiào,jiù hù wǒ jīng shén。

诗偈

庞蕴

城内数万户,不奈我恒一。chéng nèi shù wàn hù,bù nài wǒ héng yī。
时时师子吼,禽兽俱皆卒。shí shí shī zi hǒu,qín shòu jù jiē zú。
教作罗睺罗,无踪持戒律。jiào zuò luó hóu luó,wú zōng chí jiè lǜ。
但知入理坐,日头骨咄出。dàn zhī rù lǐ zuò,rì tóu gǔ duō chū。

诗偈

庞蕴

众生多品类,诸佛只一般。zhòng shēng duō pǐn lèi,zhū fú zhǐ yī bān。
庶人见天子,知隔几重关。shù rén jiàn tiān zi,zhī gé jǐ zhòng guān。
若有过人策,欲见亦不难。ruò yǒu guò rén cè,yù jiàn yì bù nán。
策中契圣理,坐取国家官。cè zhōng qì shèng lǐ,zuò qǔ guó jiā guān。

诗偈

庞蕴

智度本来如,众生病尽除。zhì dù běn lái rú,zhòng shēng bìng jǐn chú。
又度作护法,一切入无馀。yòu dù zuò hù fǎ,yī qiè rù wú yú。
过去恒沙佛,皆同此一途。guò qù héng shā fú,jiē tóng cǐ yī tú。
如能达此理,凡夫非凡夫。rú néng dá cǐ lǐ,fán fū fēi fán fū。

诗偈

庞蕴

四大本无情,清虚无色声。sì dà běn wú qíng,qīng xū wú sè shēng。
达人悟空理,知法本无生。dá rén wù kōng lǐ,zhī fǎ běn wú shēng。
诸佛常现前,妙德亦同行。zhū fú cháng xiàn qián,miào dé yì tóng xíng。
无无无障碍,心牛不肯耕。wú wú wú zhàng ài,xīn niú bù kěn gēng。

诗偈

庞蕴

尘六门前唤,无情呼不入。chén liù mén qián huàn,wú qíng hū bù rù。
二彼总空空,自然唇不湿。èr bǐ zǒng kōng kōng,zì rán chún bù shī。
从此绝因缘,葛五随缘出。cóng cǐ jué yīn yuán,gé wǔ suí yuán chū。
惟有空寂舍,圆八同金七。wéi yǒu kōng jì shě,yuán bā tóng jīn qī。

诗偈

庞蕴

入理如箭射,寻文转相背。rù lǐ rú jiàn shè,xún wén zhuǎn xiāng bèi。
直道不肯行,识路成迷退。zhí dào bù kěn xíng,shí lù chéng mí tuì。
心王不了事,公臣生执碍。xīn wáng bù le shì,gōng chén shēng zhí ài。
为此一群贼,生死如踏碓。wèi cǐ yī qún zéi,shēng sǐ rú tà duì。

诗偈

庞蕴

骂他无便宜,在应却得稳。mà tā wú biàn yí,zài yīng què dé wěn。
无瞋神自安,骂他还自损。wú chēn shén zì ān,mà tā hái zì sǔn。
忍得有法利,骂他还折本。rěn dé yǒu fǎ lì,mà tā hái zhé běn。
瞋喜同一如,循世不闷闷。chēn xǐ tóng yī rú,xún shì bù mèn mèn。