古诗词

诗偈

庞蕴

一时复一时,步步向前移。yī shí fù yī shí,bù bù xiàng qián yí。
无常有限分,早晚即不知。wú cháng yǒu xiàn fēn,zǎo wǎn jí bù zhī。
古人一交语,预办没贫儿。gǔ rén yī jiāo yǔ,yù bàn méi pín ér。
闻小须修道,莫待衰老时。wén xiǎo xū xiū dào,mò dài shuāi lǎo shí。
邂逅符到来,赚你更无疑。xiè hòu fú dào lái,zhuàn nǐ gèng wú yí。
劝君不肯听,三涂真可悲。quàn jūn bù kěn tīng,sān tú zhēn kě bēi。

庞蕴

唐衡州衡阳人,字道玄。嗜佛法,曾谒僧人石头。因厌贪俗,沉家财于洞庭,鬻竹器以为生。后居襄阳,世称庞居士。工诗。有《诗偈》。 庞蕴的作品>>

猜您喜欢

诗偈

庞蕴

鍊尽三山铁,镕销五岳铜。liàn jǐn sān shān tiě,róng xiāo wǔ yuè tóng。
林枯鸟自散,海竭绝鱼龙。lín kū niǎo zì sàn,hǎi jié jué yú lóng。
无师破戒行,有法尽皆空。wú shī pò jiè xíng,yǒu fǎ jǐn jiē kōng。

诗偈

庞蕴

菩萨无烦恼,众生爱皱眉。pú sà wú fán nǎo,zhòng shēng ài zhòu méi。
无恼缘无贼,皱眉被贼欺。wú nǎo yuán wú zéi,zhòu méi bèi zéi qī。
不须问师匠,心王应自知。bù xū wèn shī jiàng,xīn wáng yīng zì zhī。

诗偈

庞蕴

世上蠢蠢者,相见只论钱。shì shàng chǔn chǔn zhě,xiāng jiàn zhǐ lùn qián。
张三五百贯,李四有几千。zhāng sān wǔ bǎi guàn,lǐ sì yǒu jǐ qiān。
赵大折却本,五六太迍邅。zhào dà zhé què běn,wǔ liù tài zhūn zhān。
口常谈三业,心中欲火然。kǒu cháng tán sān yè,xīn zhōng yù huǒ rán。
痴狼咬肚热,贪鬼撮头牵。chī láng yǎo dù rè,tān guǐ cuō tóu qiān。
有脚复有足,开眼常睡眠。yǒu jiǎo fù yǒu zú,kāi yǎn cháng shuì mián。
罗刹同心腹,何日见青天。luó shā tóng xīn fù,hé rì jiàn qīng tiān。
青天不可见,地狱结因缘。qīng tiān bù kě jiàn,dì yù jié yīn yuán。

诗偈

庞蕴

凡夫和著事,不免三界轮。fán fū hé zhù shì,bù miǎn sān jiè lún。
与说无生理,闭耳佯不闻。yǔ shuō wú shēng lǐ,bì ěr yáng bù wén。

诗偈

庞蕴

故宅守真妻,不好求外色。gù zhái shǒu zhēn qī,bù hǎo qiú wài sè。
真妻生男女,长大同荣辱。zhēn qī shēng nán nǚ,zhǎng dà tóng róng rǔ。
外色有男女,长成爱作贼。wài sè yǒu nán nǚ,zhǎng chéng ài zuò zéi。
有妻累我来,牵我入牢狱。yǒu qī lèi wǒ lái,qiān wǒ rù láo yù。
我亦早识渠,诱引入吾室。wǒ yì zǎo shí qú,yòu yǐn rù wú shì。
内外总团圆,同餐一钵食。nèi wài zǒng tuán yuán,tóng cān yī bō shí。
食饱断虚妄,无相即无福。shí bǎo duàn xū wàng,wú xiāng jí wú fú。
若论真寂理,同归无所得。ruò lùn zhēn jì lǐ,tóng guī wú suǒ dé。

诗偈

庞蕴

壁画枉用色,不如脱空佛。bì huà wǎng yòng sè,bù rú tuō kōng fú。
住法比无住,阴中对白日。zhù fǎ bǐ wú zhù,yīn zhōng duì bái rì。
不信有无言,看取波罗蜜。bù xìn yǒu wú yán,kàn qǔ bō luó mì。

诗偈

庞蕴

昔日在有时,常被有人欺。xī rì zài yǒu shí,cháng bèi yǒu rén qī。
一相生分别,见闻多是非。yī xiāng shēng fēn bié,jiàn wén duō shì fēi。
已后入无时,又被无人欺。yǐ hòu rù wú shí,yòu bèi wú rén qī。
一向看心坐,冥冥无所知。yī xiàng kàn xīn zuò,míng míng wú suǒ zhī。
有无俱是执,何处是无为?yǒu wú jù shì zhí,hé chù shì wú wèi?
有无同一体,诸相尽皆离。yǒu wú tóng yī tǐ,zhū xiāng jǐn jiē lí。
心同虚空故,虚空是我师。xīn tóng xū kōng gù,xū kōng shì wǒ shī。
若论无相理,惟我父王知。ruò lùn wú xiāng lǐ,wéi wǒ fù wáng zhī。

诗偈

庞蕴

见时如不见,闻时如不闻。jiàn shí rú bù jiàn,wén shí rú bù wén。
喜时如不喜,瞋时如不瞋。xǐ shí rú bù xǐ,chēn shí rú bù chēn。
一切尽归如,自然无我人。yī qiè jǐn guī rú,zì rán wú wǒ rén。

诗偈

庞蕴

人有五般花,花兰变成香。rén yǒu wǔ bān huā,huā lán biàn chéng xiāng。
氤氲满故宅,供养本爷娘。yīn yūn mǎn gù zhái,gōng yǎng běn yé niáng。
有人见不识,报道十月桑。yǒu rén jiàn bù shí,bào dào shí yuè sāng。
外尘一念爱,合成五色囊。wài chén yī niàn ài,hé chéng wǔ sè náng。
囊中起三柱,柱上有千梁。náng zhōng qǐ sān zhù,zhù shàng yǒu qiān liáng。
梁变成地狱,地狱作天堂。liáng biàn chéng dì yù,dì yù zuò tiān táng。
缘个一群贼,自作自消亡。yuán gè yī qún zéi,zì zuò zì xiāo wáng。
纵令存草命,何时还故乡?zòng lìng cún cǎo mìng,hé shí hái gù xiāng?
文字说定慧,定慧是爷娘。wén zì shuō dìng huì,dìng huì shì yé niáng。
何不依理智,逐色在他乡。hé bù yī lǐ zhì,zhú sè zài tā xiāng。
早须归大宅,孝顺见爷娘。zǎo xū guī dà zhái,xiào shùn jiàn yé niáng。

诗偈

庞蕴

斋须实相斋,戒须实相戒。zhāi xū shí xiāng zhāi,jiè xū shí xiāng jiè。
有相持斋戒,到头归败坏。yǒu xiāng chí zhāi jiè,dào tóu guī bài huài。
败坏属无常,从何免三界。bài huài shǔ wú cháng,cóng hé miǎn sān jiè。

诗偈

庞蕴

心王不了事,遮莫向名山。xīn wáng bù le shì,zhē mò xiàng míng shān。
纵令见佛像,实以不相关。zòng lìng jiàn fú xiàng,shí yǐ bù xiāng guān。
猿猴见水月,捉月始知难。yuán hóu jiàn shuǐ yuè,zhuō yuè shǐ zhī nán。

诗偈

庞蕴

缘事求解脱,累劫无出期。yuán shì qiú jiě tuō,lèi jié wú chū qī。
直须入理性,成佛更无疑。zhí xū rù lǐ xìng,chéng fú gèng wú yí。
虽然不受记,见是世尊儿。suī rán bù shòu jì,jiàn shì shì zūn ér。

诗偈

庞蕴

如来悯诸子,平等无高下。rú lái mǐn zhū zi,píng děng wú gāo xià。
诸子自愚痴,所以难教化。zhū zi zì yú chī,suǒ yǐ nán jiào huà。
直心是道场,子心转奸诈。zhí xīn shì dào chǎng,zi xīn zhuǎn jiān zhà。
遣子净三业,转爱论俗话。qiǎn zi jìng sān yè,zhuǎn ài lùn sú huà。
遣子内修真,向外转寻假。qiǎn zi nèi xiū zhēn,xiàng wài zhuǎn xún jiǎ。
遣子学无相,捻他有相把。qiǎn zi xué wú xiāng,niǎn tā yǒu xiāng bǎ。
无诤最第一,论义成相骂。wú zhèng zuì dì yī,lùn yì chéng xiāng mà。

诗偈

庞蕴

佛遣灭生灭,生灭长相随。fú qiǎn miè shēng miè,shēng miè zhǎng xiāng suí。
不学大人相,却作小孙儿。bù xué dà rén xiāng,què zuò xiǎo sūn ér。
持心更觅佛,岂不是愚痴。chí xīn gèng mì fú,qǐ bù shì yú chī。

诗偈

庞蕴

十方同一等,此是真如寺。shí fāng tóng yī děng,cǐ shì zhēn rú sì。
里有无量寿,本来无名字。lǐ yǒu wú liàng shòu,běn lái wú míng zì。
凡夫不入理,心缘世上事。fán fū bù rù lǐ,xīn yuán shì shàng shì。
乞钱买瓦木,盖他虚空地。qǐ qián mǎi wǎ mù,gài tā xū kōng dì。
却被六贼驱,背却真如智。què bèi liù zéi qū,bèi què zhēn rú zhì。
终日受艰辛,妄想图名利。zhōng rì shòu jiān xīn,wàng xiǎng tú míng lì。
如此学道人,累劫终不至。rú cǐ xué dào rén,lèi jié zhōng bù zhì。