古诗词

诗偈

庞蕴

有人有所知,有事有是非。yǒu rén yǒu suǒ zhī,yǒu shì yǒu shì fēi。
闻道无相理,心执不生疑。wén dào wú xiāng lǐ,xīn zhí bù shēng yí。
五岁更不长,只作阿孩儿。wǔ suì gèng bù zhǎng,zhǐ zuò ā hái ér。
将拳口里咬,百年不肯离。jiāng quán kǒu lǐ yǎo,bǎi nián bù kěn lí。
假花虽端正,究竟不充饥。jiǎ huā suī duān zhèng,jiū jìng bù chōng jī。
都缘痴孩子,不识是权宜。dōu yuán chī hái zi,bù shí shì quán yí。
如来无相理,有作尽皆非。rú lái wú xiāng lǐ,yǒu zuò jǐn jiē fēi。

庞蕴

唐衡州衡阳人,字道玄。嗜佛法,曾谒僧人石头。因厌贪俗,沉家财于洞庭,鬻竹器以为生。后居襄阳,世称庞居士。工诗。有《诗偈》。 庞蕴的作品>>

猜您喜欢

诗偈

庞蕴

一念心清净,处处莲花开。yī niàn xīn qīng jìng,chù chù lián huā kāi。
一华一净土,一土一如来。yī huá yī jìng tǔ,yī tǔ yī rú lái。

诗偈

庞蕴

黄叶飘零化作尘,本来非妄亦非真。huáng yè piāo líng huà zuò chén,běn lái fēi wàng yì fēi zhēn。
有情故宅含秋色,无名君子湛然春。yǒu qíng gù zhái hán qiū sè,wú míng jūn zi zhàn rán chūn。

诗偈

庞蕴

迷时爱欲心如火,心开悟理火成灰。mí shí ài yù xīn rú huǒ,xīn kāi wù lǐ huǒ chéng huī。
灰火本来同一体,当知妄尽即如来。huī huǒ běn lái tóng yī tǐ,dāng zhī wàng jǐn jí rú lái。

诗偈

庞蕴

父子相守空山坐,无相如如寄有间。fù zi xiāng shǒu kōng shān zuò,wú xiāng rú rú jì yǒu jiān。
世人见静元无静,看似闲时亦不闲。shì rén jiàn jìng yuán wú jìng,kàn shì xián shí yì bù xián。

诗偈

庞蕴

十方国土皆吾宅,长者大门常日开。shí fāng guó tǔ jiē wú zhái,zhǎng zhě dà mén cháng rì kāi。
有识名人守院外,无心入理见如来。yǒu shí míng rén shǒu yuàn wài,wú xīn rù lǐ jiàn rú lái。

诗偈

庞蕴

世人爱假不爱真,世人怜富却憎贫。shì rén ài jiǎ bù ài zhēn,shì rén lián fù què zēng pín。
唯敬三涂八不净,背却如来妙色身。wéi jìng sān tú bā bù jìng,bèi què rú lái miào sè shēn。

诗偈

庞蕴

二乘皆曰不堪任,上士之人智慧深。èr chéng jiē yuē bù kān rèn,shàng shì zhī rén zhì huì shēn。
欲得神通等居士,无过无物总无心。yù dé shén tōng děng jū shì,wú guò wú wù zǒng wú xīn。

诗偈

庞蕴

读经须解义,解义始修行。dú jīng xū jiě yì,jiě yì shǐ xiū xíng。
若能依义学,即入涅槃城。ruò néng yī yì xué,jí rù niè pán chéng。
读经不解义,多见不如盲。dú jīng bù jiě yì,duō jiàn bù rú máng。
缘文广占地,心中不肯耕。yuán wén guǎng zhàn dì,xīn zhōng bù kěn gēng。

诗偈

庞蕴

觉他欲打你,着脚即须抽。jué tā yù dǎ nǐ,zhe jiǎo jí xū chōu。
已后再相见,他羞我不羞。yǐ hòu zài xiāng jiàn,tā xiū wǒ bù xiū。
忍辱第一道,历劫无冤雠。rěn rǔ dì yī dào,lì jié wú yuān chóu。
此是无生县,不属涅槃洲。cǐ shì wú shēng xiàn,bù shǔ niè pán zhōu。

诗偈

庞蕴

识业人稀少,迷途者众多。shí yè rén xī shǎo,mí tú zhě zhòng duō。
苦中生乐想,无喜强弦歌。kǔ zhōng shēng lè xiǎng,wú xǐ qiáng xián gē。
不饮寻常醉,昏昏溺爱河。bù yǐn xún cháng zuì,hūn hūn nì ài hé。
含笑造殃咎,后苦莫由他。hán xiào zào yāng jiù,hòu kǔ mò yóu tā。

诗偈

庞蕴

白衣不执相,真理从空生。bái yī bù zhí xiāng,zhēn lǐ cóng kōng shēng。
只为心无碍,智慧出纵横。zhǐ wèi xīn wú ài,zhì huì chū zòng héng。
唯论师子吼,不许野干鸣。wéi lùn shī zi hǒu,bù xǔ yě gàn míng。
菩提称最妙,犹呵是假名。pú tí chēng zuì miào,yóu hē shì jiǎ míng。

诗偈

庞蕴

有人嫌庞老,庞老不嫌他。yǒu rén xián páng lǎo,páng lǎo bù xián tā。
开门待知识,知识不来过。kāi mén dài zhī shí,zhī shí bù lái guò。
心如具三学,尘识不相和。xīn rú jù sān xué,chén shí bù xiāng hé。
一丸疗万病,不假药方多。yī wán liáo wàn bìng,bù jiǎ yào fāng duō。

诗偈

庞蕴

睡来展脚睡,悟理起题诗。shuì lái zhǎn jiǎo shuì,wù lǐ qǐ tí shī。
诗中无别意,唯劝破贪痴。shī zhōng wú bié yì,wéi quàn pò tān chī。
贪瞋痴若尽,便是世尊儿。tān chēn chī ruò jǐn,biàn shì shì zūn ér。
无烦问师匠,心王应自知。wú fán wèn shī jiàng,xīn wáng yīng zì zhī。

诗偈

庞蕴

不用苦多闻,看他彼上人。bù yòng kǔ duō wén,kàn tā bǐ shàng rén。
百忆及日用,元在一毛尘。bǎi yì jí rì yòng,yuán zài yī máo chén。
心但寂无相,即出无明津。xīn dàn jì wú xiāng,jí chū wú míng jīn。
若能如是学,几许省精神。ruò néng rú shì xué,jǐ xǔ shěng jīng shén。

诗偈

庞蕴

惭愧好心王,生在莲华堂。cán kuì hǎo xīn wáng,shēng zài lián huá táng。
恒持般若剑,终日带浮囊。héng chí bān ruò jiàn,zhōng rì dài fú náng。
常怀第一义,外国赖恩光。cháng huái dì yī yì,wài guó lài ēn guāng。
五百长者子,相随归故乡。wǔ bǎi zhǎng zhě zi,xiāng suí guī gù xiāng。
2011234567»