古诗词

送友人弃官游江左

贾岛

羡君休作尉,万事且全身。xiàn jūn xiū zuò wèi,wàn shì qiě quán shēn。
寰海多虞日,江湖独往人。huán hǎi duō yú rì,jiāng hú dú wǎng rén。
姓名何处变,鸥鸟几时亲。xìng míng hé chù biàn,ōu niǎo jǐ shí qīn。
别后吴中使,应须访子真。bié hòu wú zhōng shǐ,yīng xū fǎng zi zhēn。
贾岛

贾岛

贾岛(779~843年),字浪(阆)仙,唐代诗人。汉族,唐朝河北道幽州范阳县(今河北省涿州市)人。早年出家为僧,号无本。自号“碣石山人”。据说在洛阳的时候后因当时有命令禁止和尚午后外出,贾岛做诗发牢骚,被韩愈发现其才华。后受教于韩愈,并还俗参加科举,但累举不中第。唐文宗的时候被排挤,贬做长江主簿。唐武宗会昌年初由普州司仓参军改任司户,未任病逝。 贾岛的作品>>

猜您喜欢

代旧将

贾岛

旧事说如梦,谁当信老夫。jiù shì shuō rú mèng,shuí dāng xìn lǎo fū。
战场几处在,部曲一人无。zhàn chǎng jǐ chù zài,bù qū yī rén wú。
落日收病马,晴天晒阵图。luò rì shōu bìng mǎ,qíng tiān shài zhèn tú。
犹希圣朝用,自镊白髭须。yóu xī shèng cháo yòng,zì niè bái zī xū。

老将

贾岛

胆壮乱须白,金疮蠹百骸。dǎn zhuàng luàn xū bái,jīn chuāng dù bǎi hái。
旌旗犹入梦,歌舞不开怀。jīng qí yóu rù mèng,gē wǔ bù kāi huái。
燕雀来鹰架,尘埃满箭靫。yàn què lái yīng jià,chén āi mǎn jiàn chá。
自夸勋业重,开府是官阶。zì kuā xūn yè zhòng,kāi fǔ shì guān jiē。

春行

贾岛

去去行人远,尘随马不穷。qù qù xíng rén yuǎn,chén suí mǎ bù qióng。
旅情斜日后,春色早烟中。lǚ qíng xié rì hòu,chūn sè zǎo yān zhōng。
流水穿空馆,闲花发故宫。liú shuǐ chuān kōng guǎn,xián huā fā gù gōng。
旧乡千里思,池上绿杨风。jiù xiāng qiān lǐ sī,chí shàng lǜ yáng fēng。

早行

贾岛

早起赴前程,邻鸡尚未鸣。zǎo qǐ fù qián chéng,lín jī shàng wèi míng。
主人灯下别,羸马暗中行。zhǔ rén dēng xià bié,léi mǎ àn zhōng xíng。
蹋石新霜滑,穿林宿鸟惊。tà shí xīn shuāng huá,chuān lín sù niǎo jīng。
远山钟动后,曙色渐分明。yuǎn shān zhōng dòng hòu,shǔ sè jiàn fēn míng。

送人南归

贾岛

分手向天涯,迢迢泛海波。fēn shǒu xiàng tiān yá,tiáo tiáo fàn hǎi bō。
虽然南地远,见说北人多。suī rán nán dì yuǎn,jiàn shuō běi rén duō。
山暖花常发,秋深雁不过。shān nuǎn huā cháng fā,qiū shēn yàn bù guò。
炎方饶胜事,此去莫蹉跎。yán fāng ráo shèng shì,cǐ qù mò cuō tuó。

送人南游

贾岛

此别天涯远,孤舟泛海中。cǐ bié tiān yá yuǎn,gū zhōu fàn hǎi zhōng。
夜行常认火,帆去每因风。yè xíng cháng rèn huǒ,fān qù měi yīn fēng。
蛮国人多富,炎方语不同。mán guó rén duō fù,yán fāng yǔ bù tóng。
雁飞难度岭,书信若为通。yàn fēi nán dù lǐng,shū xìn ruò wèi tōng。

送道者

贾岛

独向山中见,今朝又别离。dú xiàng shān zhōng jiàn,jīn cháo yòu bié lí。
一心无挂住,万里独何之。yī xīn wú guà zhù,wàn lǐ dú hé zhī。
到处绝烟火,逢人话古时。dào chù jué yān huǒ,féng rén huà gǔ shí。
此行无弟子,白犬自相随。cǐ xíng wú dì zi,bái quǎn zì xiāng suí。

清明日园林寄友人

贾岛

今日清明节,园林胜事偏。jīn rì qīng míng jié,yuán lín shèng shì piān。
晴风吹柳絮,新火起厨烟。qíng fēng chuī liǔ xù,xīn huǒ qǐ chú yān。
杜草开三径,文章忆二贤。dù cǎo kāi sān jìng,wén zhāng yì èr xián。
几时能命驾,对酒落花前。jǐ shí néng mìng jià,duì jiǔ luò huā qián。

送饶州张使君

贾岛

终南云雨连城阙,去路西江白浪头。zhōng nán yún yǔ lián chéng quē,qù lù xī jiāng bái làng tóu。
滁上郡斋离昨日,鄱阳农事劝今秋。chú shàng jùn zhāi lí zuó rì,pó yáng nóng shì quàn jīn qiū。
道心生向前朝寺,文思来因静夜楼。dào xīn shēng xiàng qián cháo sì,wén sī lái yīn jìng yè lóu。
借问泊帆干谒者,谁人曾听峡猿愁。jiè wèn pō fān gàn yè zhě,shuí rén céng tīng xiá yuán chóu。

观冬设上东川杨尚书

贾岛

匏革奏冬非独乐,军城未晓启重门。páo gé zòu dōng fēi dú lè,jūn chéng wèi xiǎo qǐ zhòng mén。
何时却入三台贵,此日空知八座尊。hé shí què rù sān tái guì,cǐ rì kōng zhī bā zuò zūn。
罗绮舞中收雨点,貔貅阃外卷云根。luó qǐ wǔ zhōng shōu yǔ diǎn,pí xiū kǔn wài juǎn yún gēn。
逐迁属吏随宾列,拨棹扁舟不忘恩。zhú qiān shǔ lì suí bīn liè,bō zhào biǎn zhōu bù wàng ēn。

巴兴作

贾岛

三年未省闻鸿叫,九月何曾见草枯。sān nián wèi shěng wén hóng jiào,jiǔ yuè hé céng jiàn cǎo kū。
寒暑气均思白社,星辰位正忆皇都。hán shǔ qì jūn sī bái shè,xīng chén wèi zhèng yì huáng dōu。
苏卿持节终还汉,葛相行师自渡泸。sū qīng chí jié zhōng hái hàn,gé xiāng xíng shī zì dù lú。
乡味朔山林果别,北归期挂海帆孤。xiāng wèi shuò shān lín guǒ bié,běi guī qī guà hǎi fān gū。

早蝉

贾岛

早蝉孤抱芳槐叶,噪向残阳意度秋。zǎo chán gū bào fāng huái yè,zào xiàng cán yáng yì dù qiū。
也任一声催我老,堪听两耳畏吟休。yě rèn yī shēng cuī wǒ lǎo,kān tīng liǎng ěr wèi yín xiū。
得非下第无高韵,须是青山隐白头。dé fēi xià dì wú gāo yùn,xū shì qīng shān yǐn bái tóu。
若问此心嗟叹否,天人不可怨而尤。ruò wèn cǐ xīn jiē tàn fǒu,tiān rén bù kě yuàn ér yóu。

投元郎中

贾岛

心在潇湘归未期,卷中多是得名诗。xīn zài xiāo xiāng guī wèi qī,juǎn zhōng duō shì dé míng shī。
高台聊望清秋色,片水堪留白鹭鸶。gāo tái liáo wàng qīng qiū sè,piàn shuǐ kān liú bái lù sī。
省宿有时闻急雨,朝回尽日伴禅师。shěng sù yǒu shí wén jí yǔ,cháo huí jǐn rì bàn chán shī。
旧文去岁曾将献,蒙与人来说始知。jiù wén qù suì céng jiāng xiàn,méng yǔ rén lái shuō shǐ zhī。

送陕府王建

贾岛

司马虽然听晓钟,尚犹高枕恣疏慵。sī mǎ suī rán tīng xiǎo zhōng,shàng yóu gāo zhěn zì shū yōng。
请诗僧过三门水,卖药人归五老峰。qǐng shī sēng guò sān mén shuǐ,mài yào rén guī wǔ lǎo fēng。
移舫绿阴深处息,登楼凉夜此时逢。yí fǎng lǜ yīn shēn chù xī,dēng lóu liáng yè cǐ shí féng。
杜陵惆怅临相饯,未寝月前多屐踪。dù líng chóu chàng lín xiāng jiàn,wèi qǐn yuè qián duō jī zōng。

上谷旅夜

贾岛

世难那堪恨旅游,龙钟更是对穷秋。shì nán nà kān hèn lǚ yóu,lóng zhōng gèng shì duì qióng qiū。
故园千里数行泪,邻杵一声终夜愁。gù yuán qiān lǐ shù xíng lèi,lín chǔ yī shēng zhōng yè chóu。
月到寒窗空皓皛,风翻落叶更飕飗。yuè dào hán chuāng kōng hào xiǎo,fēng fān luò yè gèng sōu liú。
此心不向常人说,倚识平津万户侯。cǐ xīn bù xiàng cháng rén shuō,yǐ shí píng jīn wàn hù hóu。