古诗词

喜姚郎中自杭州回

贾岛

路多枫树林,累日泊清阴。lù duō fēng shù lín,lèi rì pō qīng yīn。
来去泛流水,翛然适此心。lái qù fàn liú shuǐ,xiāo rán shì cǐ xīn。
一披江上作,三起月中吟。yī pī jiāng shàng zuò,sān qǐ yuè zhōng yín。
东省期司谏,云门悔不寻。dōng shěng qī sī jiàn,yún mén huǐ bù xún。
贾岛

贾岛

贾岛(779~843年),字浪(阆)仙,唐代诗人。汉族,唐朝河北道幽州范阳县(今河北省涿州市)人。早年出家为僧,号无本。自号“碣石山人”。据说在洛阳的时候后因当时有命令禁止和尚午后外出,贾岛做诗发牢骚,被韩愈发现其才华。后受教于韩愈,并还俗参加科举,但累举不中第。唐文宗的时候被排挤,贬做长江主簿。唐武宗会昌年初由普州司仓参军改任司户,未任病逝。 贾岛的作品>>

猜您喜欢

寄宋州田中丞

贾岛

古郡近南徐,关河万里馀。gǔ jùn jìn nán xú,guān hé wàn lǐ yú。
相思深夜后,未答去秋书。xiāng sī shēn yè hòu,wèi dá qù qiū shū。
自别知音少,难忘识面初。zì bié zhī yīn shǎo,nán wàng shí miàn chū。
旧山期已久,门掩数畦蔬。jiù shān qī yǐ jiǔ,mén yǎn shù qí shū。

送朱休归剑南

贾岛

剑南归受贺,太学赋声雄。jiàn nán guī shòu hè,tài xué fù shēng xióng。
山路长江岸,朝阳十月中。shān lù zhǎng jiāng àn,cháo yáng shí yuè zhōng。
芽新抽雪茗,枝重集猿枫。yá xīn chōu xuě míng,zhī zhòng jí yuán fēng。
卓氏琴台废,深芜想径通。zhuó shì qín tái fèi,shēn wú xiǎng jìng tōng。

寄长武朱尚书

贾岛

不日即登坛,枪旗一万竿。bù rì jí dēng tán,qiāng qí yī wàn gān。
角吹边月没,鼓绝爆雷残。jiǎo chuī biān yuè méi,gǔ jué bào léi cán。
中国今如此,西荒可取难。zhōng guó jīn rú cǐ,xī huāng kě qǔ nán。
白衣思请谒,徒步在长安。bái yī sī qǐng yè,tú bù zài zhǎng ān。

送皇甫侍御

贾岛

晓钟催早朝,自是赴嘉招。xiǎo zhōng cuī zǎo cháo,zì shì fù jiā zhāo。
舟泊湘江阔,田收楚泽遥。zhōu pō xiāng jiāng kuò,tián shōu chǔ zé yáo。
雁惊起衰草,猿渴下寒条。yàn jīng qǐ shuāi cǎo,yuán kě xià hán tiáo。
来使黔南日,时应问寂寥。lái shǐ qián nán rì,shí yīng wèn jì liáo。

郊居即事

贾岛

住此园林久,其如未是家。zhù cǐ yuán lín jiǔ,qí rú wèi shì jiā。
叶书传野意,檐溜煮胡茶。yè shū chuán yě yì,yán liū zhǔ hú chá。
雨后逢行鹭,更深听远蛙。yǔ hòu féng xíng lù,gèng shēn tīng yuǎn wā。
自然还往里,多是爱烟霞。zì rán hái wǎng lǐ,duō shì ài yān xiá。

夜集姚合宅期可公不至

贾岛

公堂秋雨夜,已是念园林。gōng táng qiū yǔ yè,yǐ shì niàn yuán lín。
何事疾病日,重论山水心。hé shì jí bìng rì,zhòng lùn shān shuǐ xīn。
孤灯明腊后,微雪下更深。gū dēng míng là hòu,wēi xuě xià gèng shēn。
释子乖来约,泉西寒磬音。shì zi guāi lái yuē,quán xī hán qìng yīn。

喜李馀自蜀至

贾岛

迢遰岷峨外,西南驿路高。tiáo dì mín é wài,xī nán yì lù gāo。
几程寻崄栈,独宿听寒涛。jǐ chéng xún xiǎn zhàn,dú sù tīng hán tāo。
白鸟飞还立,青猿断更号。bái niǎo fēi hái lì,qīng yuán duàn gèng hào。
往来从此过,词体近风骚。wǎng lái cóng cǐ guò,cí tǐ jìn fēng sāo。

王侍御南原庄

贾岛

买得足云地,新栽药数窠。mǎi dé zú yún dì,xīn zāi yào shù kē。
峰头盘一径,原下注双河。fēng tóu pán yī jìng,yuán xià zhù shuāng hé。
春寺闲眠久,晴台独上多。chūn sì xián mián jiǔ,qíng tái dú shàng duō。
南斋宿雨后,仍许重来么。nán zhāi sù yǔ hòu,réng xǔ zhòng lái me。

送康秀才

贾岛

俱为落第年,相识落花前。jù wèi luò dì nián,xiāng shí luò huā qián。
酒泻两三盏,诗吟十数篇。jiǔ xiè liǎng sān zhǎn,shī yín shí shù piān。
行岐逢塞雨,嘶马上津船。xíng qí féng sāi yǔ,sī mǎ shàng jīn chuán。
树影高堂下,回时应有蝉。shù yǐng gāo táng xià,huí shí yīng yǒu chán。

送僧

贾岛

此生披衲过,在世得身闲。cǐ shēng pī nà guò,zài shì dé shēn xián。
日午游都市,天寒往华山。rì wǔ yóu dōu shì,tiān hán wǎng huá shān。
言归文字外,意出有无间。yán guī wén zì wài,yì chū yǒu wú jiān。
仙掌云边树,巢禽时出关。xiān zhǎng yún biān shù,cháo qín shí chū guān。

寄魏少府

贾岛

来时乖面别,终日使人惭。lái shí guāi miàn bié,zhōng rì shǐ rén cán。
易记卷中句,难忘灯下谈。yì jì juǎn zhōng jù,nán wàng dēng xià tán。
湿苔黏树瘿,瀑布溅房庵。shī tái nián shù yǐng,pù bù jiàn fáng ān。
音信如相惠,移居古井南。yīn xìn rú xiāng huì,yí jū gǔ jǐng nán。

登楼

贾岛

秋日登高望,凉风吹海初。qiū rì dēng gāo wàng,liáng fēng chuī hǎi chū。
山川明已久,河汉没无馀。shān chuān míng yǐ jiǔ,hé hàn méi wú yú。
远近涯寥夐,高低中太虚。yuǎn jìn yá liáo xiòng,gāo dī zhōng tài xū。
赋因王阁笔,思比谢游疏。fù yīn wáng gé bǐ,sī bǐ xiè yóu shū。

送僧

贾岛

大内曾持论,天南化俗行。dà nèi céng chí lùn,tiān nán huà sú xíng。
旧房山雪在,春草岳阳生。jiù fáng shān xuě zài,chūn cǎo yuè yáng shēng。
晓了莲经义,堪任宝盖迎。xiǎo le lián jīng yì,kān rèn bǎo gài yíng。
王侯皆护法,何寺讲钟鸣。wáng hóu jiē hù fǎ,hé sì jiǎng zhōng míng。

送刘知新往襄阳

贾岛

此别诚堪恨,荆襄是旧游。cǐ bié chéng kān hèn,jīng xiāng shì jiù yóu。
眼光悬欲落,心绪乱难收。yǎn guāng xuán yù luò,xīn xù luàn nán shōu。
花木三层寺,烟波五相楼。huā mù sān céng sì,yān bō wǔ xiāng lóu。
因君两地去,长使梦悠悠。yīn jūn liǎng dì qù,zhǎng shǐ mèng yōu yōu。

寄慈恩寺郁上人

贾岛

中秋期夕望,虚室省相容。zhōng qiū qī xī wàng,xū shì shěng xiāng róng。
北斗生清漏,南山出碧重。běi dòu shēng qīng lòu,nán shān chū bì zhòng。
露寒鸠宿竹,鸿过月圆钟。lù hán jiū sù zhú,hóng guò yuè yuán zhōng。
此夜情应切,衡阳旧住峰。cǐ yè qíng yīng qiè,héng yáng jiù zhù fēng。