古诗词

让纠曹上乐使君

贾岛

战战复兢兢,犹如履薄冰。zhàn zhàn fù jīng jīng,yóu rú lǚ báo bīng。
虽然叨一掾,还似说三乘。suī rán dāo yī yuàn,hái shì shuō sān chéng。
瓶汲南溪水,书来北岳僧。píng jí nán xī shuǐ,shū lái běi yuè sēng。
戆愚兼抱疾,权纪不相应。gàng yú jiān bào jí,quán jì bù xiāng yīng。
贾岛

贾岛

贾岛(779~843年),字浪(阆)仙,唐代诗人。汉族,唐朝河北道幽州范阳县(今河北省涿州市)人。早年出家为僧,号无本。自号“碣石山人”。据说在洛阳的时候后因当时有命令禁止和尚午后外出,贾岛做诗发牢骚,被韩愈发现其才华。后受教于韩愈,并还俗参加科举,但累举不中第。唐文宗的时候被排挤,贬做长江主簿。唐武宗会昌年初由普州司仓参军改任司户,未任病逝。 贾岛的作品>>

猜您喜欢

下第

贾岛

下第只空囊,如何住帝乡。xià dì zhǐ kōng náng,rú hé zhù dì xiāng。
杏园啼百舌,谁醉在花傍。xìng yuán tí bǎi shé,shuí zuì zài huā bàng。
泪落故山远,病来春草长。lèi luò gù shān yuǎn,bìng lái chūn cǎo zhǎng。
知音逢岂易,孤棹负三湘。zhī yīn féng qǐ yì,gū zhào fù sān xiāng。

忆吴处士

贾岛

半夜长安雨,灯前越客吟。bàn yè zhǎng ān yǔ,dēng qián yuè kè yín。
孤舟行一月,万水与千岑。gū zhōu xíng yī yuè,wàn shuǐ yǔ qiān cén。
岛屿夏云起,汀洲芳草深。dǎo yǔ xià yún qǐ,tīng zhōu fāng cǎo shēn。
何当折松叶,拂石剡溪阴。hé dāng zhé sōng yè,fú shí shàn xī yīn。

哭孟郊

贾岛

身死声名在,多应万古传。shēn sǐ shēng míng zài,duō yīng wàn gǔ chuán。
寡妻无子息,破宅带林泉。guǎ qī wú zi xī,pò zhái dài lín quán。
冢近登山道,诗随过海船。zhǒng jìn dēng shān dào,shī suí guò hǎi chuán。
故人相吊后,斜日下寒天。gù rén xiāng diào hòu,xié rì xià hán tiān。

送崔定

贾岛

未知游子意,何不避炎蒸?wèi zhī yóu zi yì,hé bù bì yán zhēng?
几日到汉水,新蝉鸣杜陵。jǐ rì dào hàn shuǐ,xīn chán míng dù líng。
秋江待得月,夜语恨无僧。qiū jiāng dài dé yuè,yè yǔ hèn wú sēng。
巴峡吟过否,连天十二层。bā xiá yín guò fǒu,lián tiān shí èr céng。

寄白阁默公

贾岛

已知归白阁,山远晚晴看。yǐ zhī guī bái gé,shān yuǎn wǎn qíng kàn。
石室人心静,冰潭月影残。shí shì rén xīn jìng,bīng tán yuè yǐng cán。
微云分片灭,古木落薪乾。wēi yún fēn piàn miè,gǔ mù luò xīn qián。
后夜谁闻磬,西峰绝顶寒。hòu yè shuí wén qìng,xī fēng jué dǐng hán。

雨后宿刘司马池上

贾岛

蓝溪秋漱玉,此地涨清澄。lán xī qiū shù yù,cǐ dì zhǎng qīng chéng。
芦苇声兼雨,芰荷香绕灯。lú wěi shēng jiān yǔ,jì hé xiāng rào dēng。
岸头秦古道,亭面汉荒陵。àn tóu qín gǔ dào,tíng miàn hàn huāng líng。
静想泉根本,幽崖落几层。jìng xiǎng quán gēn běn,yōu yá luò jǐ céng。

送朱可久归越中

贾岛

石头城下泊,北固暝钟初。shí tóu chéng xià pō,běi gù míng zhōng chū。
汀鹭潮冲起,船窗月过虚。tīng lù cháo chōng qǐ,chuán chuāng yuè guò xū。
吴山侵越众,隋柳入唐疏。wú shān qīn yuè zhòng,suí liǔ rù táng shū。
日欲躬调膳,辟来何府书。rì yù gōng diào shàn,pì lái hé fǔ shū。

送田卓入华山

贾岛

幽深足暮蝉,惊觉石床眠。yōu shēn zú mù chán,jīng jué shí chuáng mián。
瀑布五千仞,草堂瀑布边。pù bù wǔ qiān rèn,cǎo táng pù bù biān。
坛松涓滴露,岳月泬寥天。tán sōng juān dī lù,yuè yuè jué liáo tiān。
鹤过君须看,上头应有仙。hè guò jūn xū kàn,shàng tóu yīng yǒu xiān。

送董正字常州觐省

贾岛

相逐一行鸿,何时出碛中?xiāng zhú yī xíng hóng,hé shí chū qì zhōng?
江流翻白浪,木叶落青枫。jiāng liú fān bái làng,mù yè luò qīng fēng。
轻楫浮吴国,繁霜下楚空。qīng jí fú wú guó,fán shuāng xià chǔ kōng。
春来欢侍阻,正字在东宫。chūn lái huān shì zǔ,zhèng zì zài dōng gōng。

酬姚少府

贾岛

梅树与山木,俱应摇落初。méi shù yǔ shān mù,jù yīng yáo luò chū。
柴门掩寒雨,虫响出秋蔬。chái mén yǎn hán yǔ,chóng xiǎng chū qiū shū。
枯槁彰清镜,孱愚友道书。kū gǎo zhāng qīng jìng,càn yú yǒu dào shū。
刊文非不朽,君子自相于。kān wén fēi bù xiǔ,jūn zi zì xiāng yú。

送无可上人

贾岛

圭峰霁色新,送此草堂人。guī fēng jì sè xīn,sòng cǐ cǎo táng rén。
麈尾同离寺,蛩鸣暂别亲。zhǔ wěi tóng lí sì,qióng míng zàn bié qīn。
独行潭底影,数息树边身。dú xíng tán dǐ yǐng,shù xī shù biān shēn。
终有烟霞约,天台作近邻。zhōng yǒu yān xiá yuē,tiān tái zuò jìn lín。

送李骑曹

贾岛

归骑双旌远,欢生此别中。guī qí shuāng jīng yuǎn,huān shēng cǐ bié zhōng。
萧关分碛路,嘶马背寒鸿。xiāo guān fēn qì lù,sī mǎ bèi hán hóng。
朔色晴天北,河源落日东。shuò sè qíng tiān běi,hé yuán luò rì dōng。
贺兰山顶草,时动卷帆风。hè lán shān dǐng cǎo,shí dòng juǎn fān fēng。

哭胡遇

贾岛

夭寿知齐理,何曾免叹嗟。yāo shòu zhī qí lǐ,hé céng miǎn tàn jiē。
祭回收朔雪,吊后折寒花。jì huí shōu shuò xuě,diào hòu zhé hán huā。
野水秋吟断,空山暮影斜。yě shuǐ qiū yín duàn,kōng shān mù yǐng xié。
弟兄相识遍,犹得到君家。dì xiōng xiāng shí biàn,yóu dé dào jūn jiā。

送丹师归闽中

贾岛

波涛路杳然,衰柳落阳蝉。bō tāo lù yǎo rán,shuāi liǔ luò yáng chán。
行李经雷电,禅前漱岛泉。xíng lǐ jīng léi diàn,chán qián shù dǎo quán。
归林久别寺,过越未离船。guī lín jiǔ bié sì,guò yuè wèi lí chuán。
自说从今去,身应老海边。zì shuō cóng jīn qù,shēn yīng lǎo hǎi biān。

送安南惟鉴法师

贾岛

讲经春殿里,花绕御床飞。jiǎng jīng chūn diàn lǐ,huā rào yù chuáng fēi。
南海几回渡,旧山临老归。nán hǎi jǐ huí dù,jiù shān lín lǎo guī。
潮摇蛮草落,月湿岛松微。cháo yáo mán cǎo luò,yuè shī dǎo sōng wēi。
空水既如彼,往来消息稀。kōng shuǐ jì rú bǐ,wǎng lái xiāo xī xī。
3371234567»