古诗词

建业怀古

吴筠

炎精既失御,宇内为三分。yán jīng jì shī yù,yǔ nèi wèi sān fēn。
吴王霸荆越,建都长江滨。wú wáng bà jīng yuè,jiàn dōu zhǎng jiāng bīn。
爰资股肱力,以静淮海民。yuán zī gǔ gōng lì,yǐ jìng huái hǎi mín。
魏后欲济师,临流遽旋军。wèi hòu yù jì shī,lín liú jù xuán jūn。
岂惟限天堑,所忌在有人。qǐ wéi xiàn tiān qiàn,suǒ jì zài yǒu rén。
惜哉归命侯,淫虐败前勋。xī zāi guī mìng hóu,yín nüè bài qián xūn。
衔璧入洛阳,委躬为晋臣。xián bì rù luò yáng,wěi gōng wèi jìn chén。
无何覆宗社,为尔含悲辛。wú hé fù zōng shè,wèi ěr hán bēi xīn。
俄及永嘉末,中原塞胡尘。é jí yǒng jiā mò,zhōng yuán sāi hú chén。
五马浮渡江,一龙跃天津。wǔ mǎ fú dù jiāng,yī lóng yuè tiān jīn。
此时成大业,实赖贤缙绅。cǐ shí chéng dà yè,shí lài xián jìn shēn。
辟土虽未远,规模亦振振。pì tǔ suī wèi yuǎn,guī mó yì zhèn zhèn。
谢公佐王室,仗节扫伪秦。xiè gōng zuǒ wáng shì,zhàng jié sǎo wěi qín。
谁为吴兵孱,用之在有伦。shuí wèi wú bīng càn,yòng zhī zài yǒu lún。
荏苒宋齐末,斯须变梁陈。rěn rǎn sòng qí mò,sī xū biàn liáng chén。
绵历已六代,兴亡互纷纶。mián lì yǐ liù dài,xīng wáng hù fēn lún。
在德不在险,成败良有因。zài dé bù zài xiǎn,chéng bài liáng yǒu yīn。
高堞复于隍,广殿摧于榛。gāo dié fù yú huáng,guǎng diàn cuī yú zhēn。
王风久泯灭,胜气犹氤氲。wáng fēng jiǔ mǐn miè,shèng qì yóu yīn yūn。
皇家一区域,玄化通无垠。huáng jiā yī qū yù,xuán huà tōng wú yín。
常言宇宙泰,忽遘云雷屯。cháng yán yǔ zhòu tài,hū gòu yún léi tún。
极目梁宋郊,茫茫晦妖氛。jí mù liáng sòng jiāo,máng máng huì yāo fēn。
安得倚天剑,斩兹横海鳞。ān dé yǐ tiān jiàn,zhǎn zī héng hǎi lín。
徘徊江山暮,感激为谁申。pái huái jiāng shān mù,gǎn jī wèi shuí shēn。

吴筠

唐华州华阴人,字贞节。通经义,善文辞。举进士不中,隐居南阳倚帝山为道士。玄宗天宝初召至京,敕待诏翰林。献《玄纲》三篇。每开陈,皆名教世务,以微言讽帝,帝重之。高力士短之于帝,遂固求还嵩山。后东入会稽剡中卒,弟子谥为宗元先生。善诗,有集。 吴筠的作品>>

猜您喜欢

高士咏混元皇帝

吴筠

干木布衣者,守道杜衡门。gàn mù bù yī zhě,shǒu dào dù héng mén。
德光义且富,肯易王侯尊。dé guāng yì qiě fù,kěn yì wáng hóu zūn。
魏主钦其贤,轼庐情亦敦。wèi zhǔ qīn qí xián,shì lú qíng yì dūn。
秦兵遂不举,高卧为国藩。qín bīng suì bù jǔ,gāo wò wèi guó fān。

高士咏混元皇帝

吴筠

仲连秉奇节,释难含道情。zhòng lián bǐng qí jié,shì nán hán dào qíng。
一言却秦围,片札降聊城。yī yán què qín wéi,piàn zhá jiàng liáo chéng。
辞金义何远,让禄心益清。cí jīn yì hé yuǎn,ràng lù xīn yì qīng。
处世功已立,拂衣蹈沧溟。chù shì gōng yǐ lì,fú yī dǎo cāng míng。

高士咏混元皇帝

吴筠

周丰贵隐耀,静默尊无名。zhōu fēng guì yǐn yào,jìng mò zūn wú míng。
鲁侯询政体,喻以治道精。lǔ hóu xún zhèng tǐ,yù yǐ zhì dào jīng。
莅人在忠悫,疑叛由会盟。lì rén zài zhōng què,yí pàn yóu huì méng。
一言达至义,千载良为程。yī yán dá zhì yì,qiān zài liáng wèi chéng。

高士咏混元皇帝

吴筠

圣人贵素朴,礼义非玄同。shèng rén guì sù pǔ,lǐ yì fēi xuán tóng。
师金告颜生,可谓达化宗。shī jīn gào yán shēng,kě wèi dá huà zōng。
夫子饰刍狗,自然道斯穷。fū zi shì chú gǒu,zì rán dào sī qióng。
应物方矫行,俯仰靡不通。yīng wù fāng jiǎo xíng,fǔ yǎng mí bù tōng。

高士咏混元皇帝

吴筠

子綦方隐几,冥寂久灰心。zi qí fāng yǐn jǐ,míng jì jiǔ huī xīn。
悟来应颜游,清义杳何深。wù lái yīng yán yóu,qīng yì yǎo hé shēn。
含响尽天籁,有言同鷇音。hán xiǎng jǐn tiān lài,yǒu yán tóng kòu yīn。
是非不足辩,安用劳神襟。shì fēi bù zú biàn,ān yòng láo shén jīn。

高士咏混元皇帝

吴筠

黔娄蕴雅操,守约遗代华。qián lóu yùn yǎ cāo,shǒu yuē yí dài huá。
淡然常有怡,与物固无瑕。dàn rán cháng yǒu yí,yǔ wù gù wú xiá。
哲妻配明德,既没辩正邪。zhé qī pèi míng dé,jì méi biàn zhèng xié。
辞禄乃馀贵,表谥良可嘉。cí lù nǎi yú guì,biǎo shì liáng kě jiā。

高士咏混元皇帝

吴筠

原生何淡漠,观妙自怡性。yuán shēng hé dàn mò,guān miào zì yí xìng。
蓬户常晏如,弦歌乐天命。péng hù cháng yàn rú,xián gē lè tiān mìng。
无财方是贫,有道固非病。wú cái fāng shì pín,yǒu dào gù fēi bìng。
木赐钦高风,退惭车马盛。mù cì qīn gāo fēng,tuì cán chē mǎ shèng。

高士咏混元皇帝

吴筠

万方厌秦德,战伐何纷纷。wàn fāng yàn qín dé,zhàn fá hé fēn fēn。
四皓同无为,丘中卧白云。sì hào tóng wú wèi,qiū zhōng wò bái yún。
自汉成帝业,一来翼储君。zì hàn chéng dì yè,yī lái yì chǔ jūn。
知几道可尚,隐括成元勋。zhī jǐ dào kě shàng,yǐn kuò chéng yuán xūn。

高士咏混元皇帝

吴筠

邈邈河上叟,无名契虚冲。miǎo miǎo hé shàng sǒu,wú míng qì xū chōng。
灵关畅玄旨,万乘趋道风。líng guān chàng xuán zhǐ,wàn chéng qū dào fēng。
宠辱不可累,飘然在云空。chǒng rǔ bù kě lèi,piāo rán zài yún kōng。
独与造化友,谁能测无穷。dú yǔ zào huà yǒu,shuí néng cè wú qióng。

高士咏混元皇帝

吴筠

东方禀易象,玩世隐廊庙。dōng fāng bǐng yì xiàng,wán shì yǐn láng miào。
栖心抱清微,混迹秘光耀。qī xīn bào qīng wēi,hùn jì mì guāng yào。
玄览寄数术,纳规在谈笑。xuán lǎn jì shù shù,nà guī zài tán xiào。
卖药五湖中,还从九仙妙。mài yào wǔ hú zhōng,hái cóng jiǔ xiān miào。

高士咏混元皇帝

吴筠

汉皇举遗逸,多士咸已宁。hàn huáng jǔ yí yì,duō shì xián yǐ níng。
至德不可拔,严君独湛冥。zhì dé bù kě bá,yán jūn dú zhàn míng。
卜筮训流俗,指归畅玄经。bo shì xùn liú sú,zhǐ guī chàng xuán jīng。
闭关动元象,何必游紫庭。bì guān dòng yuán xiàng,hé bì yóu zǐ tíng。

高士咏混元皇帝

吴筠

季主超常伦,沈迹寄卜筮。jì zhǔ chāo cháng lún,shěn jì jì bo shì。
宋贾二大夫,停车试观艺。sòng jiǎ èr dà fū,tíng chē shì guān yì。
高谈哂朝列,洪辩不可际。gāo tán shěn cháo liè,hóng biàn bù kě jì。
终秉鸾凤心,翛然已遐逝。zhōng bǐng luán fèng xīn,xiāo rán yǐ xiá shì。

高士咏混元皇帝

吴筠

汉皇敦故友,物色访严生。hàn huáng dūn gù yǒu,wù sè fǎng yán shēng。
三聘迨深泽,一来遇帝庭。sān pìn dài shēn zé,yī lái yù dì tíng。
紫宸同御寝,玄象验客星。zǐ chén tóng yù qǐn,xuán xiàng yàn kè xīng。
禄位终不屈,云山乐躬耕。lù wèi zhōng bù qū,yún shān lè gōng gēng。

高士咏混元皇帝

吴筠

子平好真隐,清净玩老易。zi píng hǎo zhēn yǐn,qīng jìng wán lǎo yì。
探玄乐无为,观象验损益。tàn xuán lè wú wèi,guān xiàng yàn sǔn yì。
常抱方外心,且纡人间迹。cháng bào fāng wài xīn,qiě yū rén jiān jì。
一朝毕婚娶,五岳遂长适。yī cháo bì hūn qǔ,wǔ yuè suì zhǎng shì。

高士咏混元皇帝

吴筠

伯休抱遐心,隐括自为美。bó xiū bào xiá xīn,yǐn kuò zì wèi měi。
卖药不二价,有名反深耻。mài yào bù èr jià,yǒu míng fǎn shēn chǐ。
安能受玄纁,秉愿终素履。ān néng shòu xuán xūn,bǐng yuàn zhōng sù lǚ。
逃遁从所尚,萧萧绝尘轨。táo dùn cóng suǒ shàng,xiāo xiāo jué chén guǐ。
116«2345678