古诗词

高士咏混元皇帝

吴筠

董京依白社,散发咏玄风。dǒng jīng yī bái shè,sàn fā yǒng xuán fēng。
心出区宇外,迹参城市中。xīn chū qū yǔ wài,jì cān chéng shì zhōng。
嚣尘不能杂,名位安可笼。xiāo chén bù néng zá,míng wèi ān kě lóng。
匿影留雅什,精微信难穷。nì yǐng liú yǎ shén,jīng wēi xìn nán qióng。

吴筠

唐华州华阴人,字贞节。通经义,善文辞。举进士不中,隐居南阳倚帝山为道士。玄宗天宝初召至京,敕待诏翰林。献《玄纲》三篇。每开陈,皆名教世务,以微言讽帝,帝重之。高力士短之于帝,遂固求还嵩山。后东入会稽剡中卒,弟子谥为宗元先生。善诗,有集。 吴筠的作品>>

猜您喜欢

步虚词十首

吴筠

三宫发明景,朗照同郁仪。sān gōng fā míng jǐng,lǎng zhào tóng yù yí。
纷然驰飙歘,上采空清蕤。fēn rán chí biāo chuā,shàng cǎi kōng qīng ruí。
令我洞金色,后天耀琼姿。lìng wǒ dòng jīn sè,hòu tiān yào qióng zī。
心协太虚静,寥寥竟何思。xīn xié tài xū jìng,liáo liáo jìng hé sī。
玄中有至乐,淡泊终无为。xuán zhōng yǒu zhì lè,dàn pō zhōng wú wèi。
但与正真友,飘飖散遨嬉。dàn yǔ zhèng zhēn yǒu,piāo yáo sàn áo xī。

步虚词十首

吴筠

禀化凝正气,鍊形为真仙。bǐng huà níng zhèng qì,liàn xíng wèi zhēn xiān。
忘心符元宗,返本协自然。wàng xīn fú yuán zōng,fǎn běn xié zì rán。
帝一集绛宫,流光出丹玄。dì yī jí jiàng gōng,liú guāng chū dān xuán。
元英与桃君,朗咏长生篇。yuán yīng yǔ táo jūn,lǎng yǒng zhǎng shēng piān。
六府焕明霞,百关罗紫烟。liù fǔ huàn míng xiá,bǎi guān luó zǐ yān。
飙车涉寥廓,靡靡乘景迁。biāo chē shè liáo kuò,mí mí chéng jǐng qiān。
不觉云路远,斯须游万天。bù jué yún lù yuǎn,sī xū yóu wàn tiān。

步虚词十首

吴筠

扶桑诞初景,羽盖凌晨霞。fú sāng dàn chū jǐng,yǔ gài líng chén xiá。
倏歘造西域,嬉游金母家。shū chuā zào xī yù,xī yóu jīn mǔ jiā。
碧津湛洪源,灼烁敷荷花。bì jīn zhàn hóng yuán,zhuó shuò fū hé huā。
煌煌青琳宫,粲粲列玉华。huáng huáng qīng lín gōng,càn càn liè yù huá。
真气溢绛府,自然思无邪。zhēn qì yì jiàng fǔ,zì rán sī wú xié。
俯矜区中士,夭浊良可嗟。fǔ jīn qū zhōng shì,yāo zhuó liáng kě jiē。

步虚词十首

吴筠

琼台劫万仞,孤映大罗表。qióng tái jié wàn rèn,gū yìng dà luó biǎo。
常有三素云,凝光自飞绕。cháng yǒu sān sù yún,níng guāng zì fēi rào。
羽幢泛明霞,升降何缥缈。yǔ chuáng fàn míng xiá,shēng jiàng hé piāo miǎo。
鸾凤吹雅音,栖翔绛林标。luán fèng chuī yǎ yīn,qī xiáng jiàng lín biāo。
玉虚无昼夜,灵景何皎皎。yù xū wú zhòu yè,líng jǐng hé jiǎo jiǎo。
一睹太上京,方知众天小。yī dǔ tài shàng jīng,fāng zhī zhòng tiān xiǎo。

步虚词十首

吴筠

灼灼青华林,灵风振琼柯。zhuó zhuó qīng huá lín,líng fēng zhèn qióng kē。
三光无冬春,一气清且和。sān guāng wú dōng chūn,yī qì qīng qiě hé。
回首迩结灵,倾眸亲曜罗。huí shǒu ěr jié líng,qīng móu qīn yào luó。
豁落制六天,流铃威百魔。huō luò zhì liù tiān,liú líng wēi bǎi mó。
绵绵庆不极,谁谓椿龄多。mián mián qìng bù jí,shuí wèi chūn líng duō。

步虚词十首

吴筠

高情无侈靡,遇物生华光。gāo qíng wú chǐ mí,yù wù shēng huá guāng。
至乐无箫歌,金玉音琅琅。zhì lè wú xiāo gē,jīn yù yīn láng láng。
或登明真台,宴此羽景堂。huò dēng míng zhēn tái,yàn cǐ yǔ jǐng táng。
杳霭结宝云,霏微散灵香。yǎo ǎi jié bǎo yún,fēi wēi sàn líng xiāng。
天人诚遐旷,欢泰不可量。tiān rén chéng xiá kuàng,huān tài bù kě liàng。

步虚词十首

吴筠

爰从太微上,肆觐虚皇尊。yuán cóng tài wēi shàng,sì jìn xū huáng zūn。
腾我八景舆,威迟入天门。téng wǒ bā jǐng yú,wēi chí rù tiān mén。
既登玉宸庭,肃肃仰紫轩。jì dēng yù chén tíng,sù sù yǎng zǐ xuān。
敢问龙汉末,如何辟乾坤。gǎn wèn lóng hàn mò,rú hé pì qián kūn。
怡然辍云璈,告我希夷言。yí rán chuò yún áo,gào wǒ xī yí yán。
幸闻至精理,方见造化源。xìng wén zhì jīng lǐ,fāng jiàn zào huà yuán。

步虚词十首

吴筠

二气播万有,化机无停轮。èr qì bō wàn yǒu,huà jī wú tíng lún。
而我操其端,乃能出陶钧。ér wǒ cāo qí duān,nǎi néng chū táo jūn。
寥寥大漠上,所遇皆清真。liáo liáo dà mò shàng,suǒ yù jiē qīng zhēn。
澄莹含元和,气同自相亲。chéng yíng hán yuán hé,qì tóng zì xiāng qīn。
绛树结丹实,紫霞流碧津。jiàng shù jié dān shí,zǐ xiá liú bì jīn。
以兹保童婴,永用超形神。yǐ zī bǎo tóng yīng,yǒng yòng chāo xíng shén。

登北固山望海

吴筠

此山镇京口,迥出沧海湄。cǐ shān zhèn jīng kǒu,jiǒng chū cāng hǎi méi。
跻览何所见,茫茫潮汐驰。jī lǎn hé suǒ jiàn,máng máng cháo xī chí。
云生蓬莱岛,日出扶桑枝。yún shēng péng lái dǎo,rì chū fú sāng zhī。
万里混一色,焉能分两仪。wàn lǐ hùn yī sè,yān néng fēn liǎng yí。
愿言策烟驾,缥缈寻安期。yuàn yán cè yān jià,piāo miǎo xún ān qī。
挥手谢人境,吾将从此辞。huī shǒu xiè rén jìng,wú jiāng cóng cǐ cí。

听尹鍊师弹琴

吴筠

至乐本太一,幽琴和乾坤。zhì lè běn tài yī,yōu qín hé qián kūn。
郑声久乱雅,此道稀能尊。zhèng shēng jiǔ luàn yǎ,cǐ dào xī néng zūn。
吾见尹仙翁,伯牙今复存。wú jiàn yǐn xiān wēng,bó yá jīn fù cún。
众人乘其流,夫子达其源。zhòng rén chéng qí liú,fū zi dá qí yuán。
在山峻峰峙,在水洪涛奔。zài shān jùn fēng zhì,zài shuǐ hóng tāo bēn。
都忘迩城阙,但觉清心魂。dōu wàng ěr chéng quē,dàn jué qīng xīn hún。
代乏识微者,幽音谁与论。dài fá shí wēi zhě,yōu yīn shuí yǔ lùn。

题龚山人草堂

吴筠

世人负一美,未肯甘陆沉。shì rén fù yī měi,wèi kěn gān lù chén。
独抱匡济器,能怀真隐心。dú bào kuāng jì qì,néng huái zhēn yǐn xīn。
结庐迩城郭,及到云木深。jié lú ěr chéng guō,jí dào yún mù shēn。
灭迹慕颍阳,忘机同汉阴。miè jì mù yǐng yáng,wàng jī tóng hàn yīn。
启户面白水,凭轩对苍岑。qǐ hù miàn bái shuǐ,píng xuān duì cāng cén。
但歌考槃诗,不学梁父吟。dàn gē kǎo pán shī,bù xué liáng fù yín。
兹道我所适,感君齐素襟。zī dào wǒ suǒ shì,gǎn jūn qí sù jīn。
勖哉龚夫子,勿使嚣尘侵。xù zāi gōng fū zi,wù shǐ xiāo chén qīn。

游庐山五老峰

吴筠

彭蠡隐深翠,沧波照芙蓉。péng lí yǐn shēn cuì,cāng bō zhào fú róng。
日初金光满,景落黛色浓。rì chū jīn guāng mǎn,jǐng luò dài sè nóng。
云外听猿鸟,烟中见杉松。yún wài tīng yuán niǎo,yān zhōng jiàn shān sōng。
自然符幽情,潇洒惬所从。zì rán fú yōu qíng,xiāo sǎ qiè suǒ cóng。
整策务探讨,嬉游任从容。zhěng cè wù tàn tǎo,xī yóu rèn cóng róng。
玉膏正滴沥,瑶草多䒠茸。yù gāo zhèng dī lì,yáo cǎo duō fēng rōng。
羽人栖层崖,道合乃一逢。yǔ rén qī céng yá,dào hé nǎi yī féng。
挥手欲轻举,为余扣琼钟。huī shǒu yù qīng jǔ,wèi yú kòu qióng zhōng。
空香清人心,正气信有宗。kōng xiāng qīng rén xīn,zhèng qì xìn yǒu zōng。
永用谢物累,吾将乘鸾龙。yǒng yòng xiè wù lèi,wú jiāng chéng luán lóng。

登庐山东峰观九江合彭蠡湖

吴筠

百川灌彭蠡,秋水方浩浩。bǎi chuān guàn péng lí,qiū shuǐ fāng hào hào。
九派混东流,朝宗合天沼。jiǔ pài hùn dōng liú,cháo zōng hé tiān zhǎo。
写心陟云峰,纵目还缥缈。xiě xīn zhì yún fēng,zòng mù hái piāo miǎo。
宛转众浦分,差池群山绕。wǎn zhuǎn zhòng pǔ fēn,chà chí qún shān rào。
江妃弄明霞,仿佛呈窈窕。jiāng fēi nòng míng xiá,fǎng fú chéng yǎo tiǎo。
而我临长风,飘然欲腾矫。ér wǒ lín zhǎng fēng,piāo rán yù téng jiǎo。
昔怀沧洲兴,斯志果已绍。xī huái cāng zhōu xīng,sī zhì guǒ yǐ shào。
焉得忘机人,相从洽鱼鸟。yān dé wàng jī rén,xiāng cóng qià yú niǎo。

建业怀古

吴筠

炎精既失御,宇内为三分。yán jīng jì shī yù,yǔ nèi wèi sān fēn。
吴王霸荆越,建都长江滨。wú wáng bà jīng yuè,jiàn dōu zhǎng jiāng bīn。
爰资股肱力,以静淮海民。yuán zī gǔ gōng lì,yǐ jìng huái hǎi mín。
魏后欲济师,临流遽旋军。wèi hòu yù jì shī,lín liú jù xuán jūn。
岂惟限天堑,所忌在有人。qǐ wéi xiàn tiān qiàn,suǒ jì zài yǒu rén。
惜哉归命侯,淫虐败前勋。xī zāi guī mìng hóu,yín nüè bài qián xūn。
衔璧入洛阳,委躬为晋臣。xián bì rù luò yáng,wěi gōng wèi jìn chén。
无何覆宗社,为尔含悲辛。wú hé fù zōng shè,wèi ěr hán bēi xīn。
俄及永嘉末,中原塞胡尘。é jí yǒng jiā mò,zhōng yuán sāi hú chén。
五马浮渡江,一龙跃天津。wǔ mǎ fú dù jiāng,yī lóng yuè tiān jīn。
此时成大业,实赖贤缙绅。cǐ shí chéng dà yè,shí lài xián jìn shēn。
辟土虽未远,规模亦振振。pì tǔ suī wèi yuǎn,guī mó yì zhèn zhèn。
谢公佐王室,仗节扫伪秦。xiè gōng zuǒ wáng shì,zhàng jié sǎo wěi qín。
谁为吴兵孱,用之在有伦。shuí wèi wú bīng càn,yòng zhī zài yǒu lún。
荏苒宋齐末,斯须变梁陈。rěn rǎn sòng qí mò,sī xū biàn liáng chén。
绵历已六代,兴亡互纷纶。mián lì yǐ liù dài,xīng wáng hù fēn lún。
在德不在险,成败良有因。zài dé bù zài xiǎn,chéng bài liáng yǒu yīn。
高堞复于隍,广殿摧于榛。gāo dié fù yú huáng,guǎng diàn cuī yú zhēn。
王风久泯灭,胜气犹氤氲。wáng fēng jiǔ mǐn miè,shèng qì yóu yīn yūn。
皇家一区域,玄化通无垠。huáng jiā yī qū yù,xuán huà tōng wú yín。
常言宇宙泰,忽遘云雷屯。cháng yán yǔ zhòu tài,hū gòu yún léi tún。
极目梁宋郊,茫茫晦妖氛。jí mù liáng sòng jiāo,máng máng huì yāo fēn。
安得倚天剑,斩兹横海鳞。ān dé yǐ tiān jiàn,zhǎn zī héng hǎi lín。
徘徊江山暮,感激为谁申。pái huái jiāng shān mù,gǎn jī wèi shuí shēn。

经羊角哀墓作

吴筠

祇召出江国,路傍旌古坟。qí zhào chū jiāng guó,lù bàng jīng gǔ fén。
伯桃葬角哀,墓近荆将军。bó táo zàng jiǎo āi,mù jìn jīng jiāng jūn。
神道不相得,称兵解其纷。shén dào bù xiāng dé,chēng bīng jiě qí fēn。
幽明信难知,胜负理莫分。yōu míng xìn nán zhī,shèng fù lǐ mò fēn。
长呼遂刎颈,此节古未闻。zhǎng hū suì wěn jǐng,cǐ jié gǔ wèi wén。
两贤结情爱,骨肉何足云。liǎng xián jié qíng ài,gǔ ròu hé zú yún。
感子初并粮,我心正氛氲。gǎn zi chū bìng liáng,wǒ xīn zhèng fēn yūn。
迟回驻征骑,不觉空林醺。chí huí zhù zhēng qí,bù jué kōng lín xūn。
1161234567»