古诗词

赴郑谷郎中招游龙兴观读题诗板谒七真仪像因有十八韵

齐己

何处陪游胜,龙兴古观时。hé chù péi yóu shèng,lóng xīng gǔ guān shí。
诗悬大雅作,殿礼七真仪。shī xuán dà yǎ zuò,diàn lǐ qī zhēn yí。
远继周南美,弥旌拱北思。yuǎn jì zhōu nán měi,mí jīng gǒng běi sī。
雄方垂朴略,后辈仰箴规。xióng fāng chuí pǔ lüè,hòu bèi yǎng zhēn guī。
对坐茵花暖,偕行藓阵隳。duì zuò yīn huā nuǎn,xié xíng xiǎn zhèn huī。
僧绦初学结,朝服久慵披。sēng tāo chū xué jié,cháo fú jiǔ yōng pī。
到处琴棋傍,登楼笔砚随。dào chù qín qí bàng,dēng lóu bǐ yàn suí。
论禅忘视听,谭老极希夷。lùn chán wàng shì tīng,tán lǎo jí xī yí。
照日江光远,遮轩桧影欹。zhào rì jiāng guāng yuǎn,zhē xuān guì yǐng yī。
触鞋松子响,窥立鹤雏痴。chù xié sōng zi xiǎng,kuī lì hè chú chī。
始贵茶巡爽,终怜酒散迟。shǐ guì chá xún shuǎng,zhōng lián jiǔ sàn chí。
放怀还把杖,憩石或支颐。fàng huái hái bǎ zhàng,qì shí huò zhī yí。
眺远凝清眄,吟高动白髭。tiào yuǎn níng qīng miǎn,yín gāo dòng bái zī。
风鹏心不小,蒿雀志徒卑。fēng péng xīn bù xiǎo,hāo què zhì tú bēi。
顾我专无作,于身忘有为。gù wǒ zhuān wú zuò,yú shēn wàng yǒu wèi。
叨因五字解,每忝重言期。dāo yīn wǔ zì jiě,měi tiǎn zhòng yán qī。
舍此应休也,何人更赏之。shě cǐ yīng xiū yě,hé rén gèng shǎng zhī。
淹留仙境晚,回骑雪风吹。yān liú xiān jìng wǎn,huí qí xuě fēng chuī。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

寄华山司空图

齐己

天下艰难际,全家入华山。tiān xià jiān nán jì,quán jiā rù huá shān。
几劳丹诏问,空见使臣还。jǐ láo dān zhào wèn,kōng jiàn shǐ chén hái。
瀑布寒吹梦,莲峰翠湿关。pù bù hán chuī mèng,lián fēng cuì shī guān。
兵戈阻相访,身老瘴云间。bīng gē zǔ xiāng fǎng,shēn lǎo zhàng yún jiān。

题真州精舍

齐己

波心精舍好,那岸是繁华。bō xīn jīng shě hǎo,nà àn shì fán huá。
碍目无高树,当门即远沙。ài mù wú gāo shù,dāng mén jí yuǎn shā。
晨斋来海客,夜磬到渔家。chén zhāi lái hǎi kè,yè qìng dào yú jiā。
石鼎秋涛静,禅回有岳茶。shí dǐng qiū tāo jìng,chán huí yǒu yuè chá。

怀道林寺因寄仁用二上人

齐己

名山知不远,长忆寺门松。míng shān zhī bù yuǎn,zhǎng yì sì mén sōng。
昨晚登楼见,前年过夏峰。zuó wǎn dēng lóu jiàn,qián nián guò xià fēng。
雨馀云脚树,风外日西钟。yǔ yú yún jiǎo shù,fēng wài rì xī zhōng。
莫更来东岸,红尘没马踪。mò gèng lái dōng àn,hóng chén méi mǎ zōng。

寻阳道中作

齐己

秋声连岳树,草色遍汀洲。qiū shēng lián yuè shù,cǎo sè biàn tīng zhōu。
多事时为客,无人处上楼。duō shì shí wèi kè,wú rén chù shàng lóu。
云疏片雨歇,野阔九江流。yún shū piàn yǔ xiē,yě kuò jiǔ jiāng liú。
欲向南朝去,诗僧有惠休。yù xiàng nán cháo qù,shī sēng yǒu huì xiū。

东林雨后望香炉峰

齐己

翠湿僧窗里,寒堆鸟道边。cuì shī sēng chuāng lǐ,hán duī niǎo dào biān。
静思寻去路,急绕落来泉。jìng sī xún qù lù,jí rào luò lái quán。
暮雨开青壁,朝阳照紫烟。mù yǔ kāi qīng bì,cháo yáng zhào zǐ yān。
二林多长老,谁忆上头禅。èr lín duō zhǎng lǎo,shuí yì shàng tóu chán。

寄双泉大师师兄

齐己

清泉流眼底,白道倚岩棱。qīng quán liú yǎn dǐ,bái dào yǐ yán léng。
后夜禅初入,前溪树折冰。hòu yè chán chū rù,qián xī shù zhé bīng。
南凉来的的,北魏去腾腾。nán liáng lái de de,běi wèi qù téng téng。
敢把吾师意,密传门外僧。gǎn bǎ wú shī yì,mì chuán mén wài sēng。

送人润州寻兄弟

齐己

君话南徐去,迢迢过建康。jūn huà nán xú qù,tiáo tiáo guò jiàn kāng。
弟兄新得信,鸿雁久离行。dì xiōng xīn dé xìn,hóng yàn jiǔ lí xíng。
木落空林浪,秋残渐雪霜。mù luò kōng lín làng,qiū cán jiàn xuě shuāng。
闲游登北固,东望海苍苍。xián yóu dēng běi gù,dōng wàng hǎi cāng cāng。

贻张生

齐己

日日见入寺,未曾含酒容。rì rì jiàn rù sì,wèi céng hán jiǔ róng。
闲听老僧语,坐到夕阳钟。xián tīng lǎo sēng yǔ,zuò dào xī yáng zhōng。
竹里行多影,花边偶过踪。zhú lǐ xíng duō yǐng,huā biān ǒu guò zōng。
犹言谢生计,随我去孤峰。yóu yán xiè shēng jì,suí wǒ qù gū fēng。

送人游雍京

齐己

君来乞诗别,聊与怆前程。jūn lái qǐ shī bié,liáo yǔ chuàng qián chéng。
九野未无事,少年何远行。jiǔ yě wèi wú shì,shǎo nián hé yuǎn xíng。
商云盘翠险,秦甸下烟平。shāng yún pán cuì xiǎn,qín diān xià yān píng。
应见周南化,如今在雍京。yīng jiàn zhōu nán huà,rú jīn zài yōng jīng。

春草

齐己

处处碧萋萋,平原带日西。chù chù bì qī qī,píng yuán dài rì xī。
堪随游子路,远入鹧鸪啼。kān suí yóu zi lù,yuǎn rù zhè gū tí。
金谷园应没,夫差国已迷。jīn gǔ yuán yīng méi,fū chà guó yǐ mí。
欲寻兰蕙径,荒秽满汀畦。yù xún lán huì jìng,huāng huì mǎn tīng qí。

怀华顶道人

齐己

华顶星边出,真宜上士家。huá dǐng xīng biān chū,zhēn yí shàng shì jiā。
无人触床榻,满屋贮烟霞。wú rén chù chuáng tà,mǎn wū zhù yān xiá。
坐卧临天井,晴明见海涯。zuò wò lín tiān jǐng,qíng míng jiàn hǎi yá。
禅馀石桥去,屐齿印松花。chán yú shí qiáo qù,jī chǐ yìn sōng huā。

寄自牧上人

齐己

五老回无计,三峰去不成。wǔ lǎo huí wú jì,sān fēng qù bù chéng。
何言谢云鸟,此地识公卿。hé yán xiè yún niǎo,cǐ dì shí gōng qīng。
梦愧将僧说,心嫌触类生。mèng kuì jiāng sēng shuō,xīn xián chù lèi shēng。
南朝古山寺,曾忆共寻行。nán cháo gǔ shān sì,céng yì gòng xún xíng。

静坐

齐己

日日只腾腾,心机何以兴。rì rì zhǐ téng téng,xīn jī hé yǐ xīng。
诗魔苦不利,禅寂颇相应。shī mó kǔ bù lì,chán jì pǒ xiāng yīng。
砚满尘埃点,衣多作卧棱。yàn mǎn chén āi diǎn,yī duō zuò wò léng。
如斯自消息,合是个闲僧。rú sī zì xiāo xī,hé shì gè xián sēng。

送人游衡岳

齐己

荆楚腊将残,江湖苍莽间。jīng chǔ là jiāng cán,jiāng hú cāng mǎng jiān。
孤舟载高兴,千里向名山。gū zhōu zài gāo xīng,qiān lǐ xiàng míng shān。
雪浪来无定,风帆去是闲。xuě làng lái wú dìng,fēng fān qù shì xián。
石桥僧问我,应寄岳茶还。shí qiáo sēng wèn wǒ,yīng jì yuè chá hái。

答知己自阙下寄书

齐己

故人劳札翰,千里寄荆台。gù rén láo zhá hàn,qiān lǐ jì jīng tái。
知恋文明在,来寻江汉来。zhī liàn wén míng zài,lái xún jiāng hàn lái。
群机喧白昼,陆海涨黄埃。qún jī xuān bái zhòu,lù hǎi zhǎng huáng āi。
得路应相笑,无成守死灰。dé lù yīng xiāng xiào,wú chéng shǒu sǐ huī。