古诗词

荆渚病中因思匡庐遂成三百字寄梁先辈

齐己

生老病死者,早闻天竺书。shēng lǎo bìng sǐ zhě,zǎo wén tiān zhú shū。
相随几汨没,不了堪欷歔。xiāng suí jǐ mì méi,bù le kān xī xū。
自理自可适,他人谁与袪。zì lǐ zì kě shì,tā rén shuí yǔ qū。
应当入寂灭,乃得长销除。yīng dāng rù jì miè,nǎi dé zhǎng xiāo chú。
前月已骨立,今朝还貌舒。qián yuè yǐ gǔ lì,jīn cháo hái mào shū。
披衣试步履,倚策聊踌躇。pī yī shì bù lǚ,yǐ cè liáo chóu chú。
江月青眸冷,秋风白发疏。jiāng yuè qīng móu lěng,qiū fēng bái fā shū。
新题忆剡硾,旧约怀匡庐。xīn tí yì shàn zhuì,jiù yuē huái kuāng lú。
张野久绝迹,乐天曾卜居。zhāng yě jiǔ jué jì,lè tiān céng bo jū。
空龛掩薜荔,瀑布喷蟾蜍。kōng kān yǎn bì lì,pù bù pēn chán chú。
古桧鸣玄鹤,凉泉跃锦鱼。gǔ guì míng xuán hè,liáng quán yuè jǐn yú。
狂吟树荫映,纵踏花蔫烟。kuáng yín shù yīn yìng,zòng tà huā niān yān。
唇舌既已闲,心脾亦散摅。chún shé jì yǐ xián,xīn pí yì sàn shū。
松窗有偃息,石径无趑趄。sōng chuāng yǒu yǎn xī,shí jìng wú zī jū。
梦冷通仙阙,神融合太虚。mèng lěng tōng xiān quē,shén róng hé tài xū。
千峰杳霭际,万壑明清初。qiān fēng yǎo ǎi jì,wàn hè míng qīng chū。
长往期非晚,半生闲有馀。zhǎng wǎng qī fēi wǎn,bàn shēng xián yǒu yú。
依刘未是咏,访戴宁忘诸。yī liú wèi shì yǒng,fǎng dài níng wàng zhū。
稽古堪求己,观时好笑渠。jī gǔ kān qiú jǐ,guān shí hǎo xiào qú。
埋头逐小利,没脚拖长裾。mái tóu zhú xiǎo lì,méi jiǎo tuō zhǎng jū。
道种将闲养,情田把药锄。dào zhǒng jiāng xián yǎng,qíng tián bǎ yào chú。
幽香发兰蕙,秽莽摧丘墟。yōu xiāng fā lán huì,huì mǎng cuī qiū xū。
敢谓囊盈物,那言庾满储。gǎn wèi náng yíng wù,nà yán yǔ mǎn chǔ。
微烟动晨爨,细雨滋园蔬。wēi yān dòng chén cuàn,xì yǔ zī yuán shū。
藓乱珍禽羽,门稀长者车。xiǎn luàn zhēn qín yǔ,mén xī zhǎng zhě chē。
冥机坐兀兀,著履行徐徐。míng jī zuò wù wù,zhù lǚ xíng xú xú。
每许亲朱履,多怜奉隼旟。měi xǔ qīn zhū lǚ,duō lián fèng sǔn yú。
簪嫌红玳瑁,社念金芙蕖。zān xián hóng dài mào,shè niàn jīn fú qú。
海内竞铁马,箧中藏纸驴。hǎi nèi jìng tiě mǎ,qiè zhōng cáng zhǐ lǘ。
常言谢时去,此意将何如。cháng yán xiè shí qù,cǐ yì jiāng hé rú。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

风琴引

齐己

挼吴丝,雕楚竹,高托天风拂为曲。ruá wú sī,diāo chǔ zhú,gāo tuō tiān fēng fú wèi qū。
一一宫商在素空,鸾鸣凤语翘梧桐。yī yī gōng shāng zài sù kōng,luán míng fèng yǔ qiào wú tóng。
夜深天碧松风多,孤窗寒梦惊流波。yè shēn tiān bì sōng fēng duō,gū chuāng hán mèng jīng liú bō。
愁魂傍枕不肯去,翻疑住处邻湘娥。chóu hún bàng zhěn bù kěn qù,fān yí zhù chù lín xiāng é。
金风声尽熏风发,冷泛虚堂韵难歇。jīn fēng shēng jǐn xūn fēng fā,lěng fàn xū táng yùn nán xiē。
常恐听多耳渐烦,清音不绝知音绝。cháng kǒng tīng duō ěr jiàn fán,qīng yīn bù jué zhī yīn jué。

夏云曲

齐己

红嵯峨,烁晚波,乖龙慵卧旱鬼多。hóng cuó é,shuò wǎn bō,guāi lóng yōng wò hàn guǐ duō。
爞爞万里压天堑,扬雷电光空闪闪。chóng chóng wàn lǐ yā tiān qiàn,yáng léi diàn guāng kōng shǎn shǎn。
好雨不雨风不风,徒倚穹苍作岩险。hǎo yǔ bù yǔ fēng bù fēng,tú yǐ qióng cāng zuò yán xiǎn。
男巫女觋更走魂,焚香祝天天不闻。nán wū nǚ xí gèng zǒu hún,fén xiāng zhù tiān tiān bù wén。
天若闻,必能使尔为润泽,洗埃氛,而又变之成五色。tiān ruò wén,bì néng shǐ ěr wèi rùn zé,xǐ āi fēn,ér yòu biàn zhī chéng wǔ sè。
捧日轮,将以表唐尧虞舜之明君。pěng rì lún,jiāng yǐ biǎo táng yáo yú shùn zhī míng jūn。

读李白集

齐己

竭云涛,刳巨鳌,搜括造化空牢牢。jié yún tāo,kū jù áo,sōu kuò zào huà kōng láo láo。
冥心入海海神怖,骊龙不敢为珠主。míng xīn rù hǎi hǎi shén bù,lí lóng bù gǎn wèi zhū zhǔ。
人间物象不供取,饱饮游神向悬圃。rén jiān wù xiàng bù gōng qǔ,bǎo yǐn yóu shén xiàng xuán pǔ。
锵金铿玉千馀篇,脍吞炙嚼人口传。qiāng jīn kēng yù qiān yú piān,kuài tūn zhì jué rén kǒu chuán。
须知一一丈夫气,不是绮罗儿女言。xū zhī yī yī zhàng fū qì,bù shì qǐ luó ér nǚ yán。

祈真坛

齐己

玉瓮瑶坛二三级,学仙弟子参差入。yù wèng yáo tán èr sān jí,xué xiān dì zi cān chà rù。
霓旌队仗下不下,松桧森森天露湿。ní jīng duì zhàng xià bù xià,sōng guì sēn sēn tiān lù shī。
殿前寒气束香云,朝祈暮祷玄元君。diàn qián hán qì shù xiāng yún,cháo qí mù dǎo xuán yuán jūn。
茫茫俗骨醉更昏,楼台十二遥昆仑。máng máng sú gǔ zuì gèng hūn,lóu tái shí èr yáo kūn lún。
昆仑纵广一万二千里,中有五色云霞五色水。kūn lún zòng guǎng yī wàn èr qiān lǐ,zhōng yǒu wǔ sè yún xiá wǔ sè shuǐ。
何当断欲便飞去,不要九转神丹换精髓。hé dāng duàn yù biàn fēi qù,bù yào jiǔ zhuǎn shén dān huàn jīng suǐ。

石竹花

齐己

石竹花开照庭石,红藓自禀离宫色。shí zhú huā kāi zhào tíng shí,hóng xiǎn zì bǐng lí gōng sè。
一枝两枝初笑风,猩猩血泼低低丛。yī zhī liǎng zhī chū xiào fēng,xīng xīng xuè pō dī dī cóng。
常嗟世眼无真鉴,却被丹青苦相陷。cháng jiē shì yǎn wú zhēn jiàn,què bèi dān qīng kǔ xiāng xiàn。
谁为根寻造化功,为君吐出淳元胆。shuí wèi gēn xún zào huà gōng,wèi jūn tǔ chū chún yuán dǎn。
白日当午方盛开,彤霞灼灼临池台。bái rì dāng wǔ fāng shèng kāi,tóng xiá zhuó zhuó lín chí tái。
繁香浓艳如未已,粉蝶游蜂狂欲死。fán xiāng nóng yàn rú wèi yǐ,fěn dié yóu fēng kuáng yù sǐ。

古剑歌

齐己

古人手中铸神物,百鍊百淬始提出。gǔ rén shǒu zhōng zhù shén wù,bǎi liàn bǎi cuì shǐ tí chū。
今人不要强硎磨,莲锷星文未曾没。jīn rén bù yào qiáng xíng mó,lián è xīng wén wèi céng méi。
一弹一抚闻铮铮,老龙影夺秋灯明。yī dàn yī fǔ wén zhēng zhēng,lǎo lóng yǐng duó qiū dēng míng。
何时得遇英雄主,用尔平治天下去。hé shí dé yù yīng xióng zhǔ,yòng ěr píng zhì tiān xià qù。

啄木

齐己

啄木啄啄,鸣林响壑。zhuó mù zhuó zhuó,míng lín xiǎng hè。
贪心既缘,利嘴斯凿。tān xīn jì yuán,lì zuǐ sī záo。
有朽百尺,微虫斯宅。yǒu xiǔ bǎi chǐ,wēi chóng sī zhái。
以啄去害,啄更弥剧。yǐ zhuó qù hài,zhuó gèng mí jù。
层崖豫章,耸干苍苍。céng yá yù zhāng,sǒng gàn cāng cāng。
无纵尔啄,摧我栋梁。wú zòng ěr zhuó,cuī wǒ dòng liáng。

齐己

蠹不自蠹,而蠹于木。dù bù zì dù,ér dù yú mù。
蠹极木心,以丰尔腹。dù jí mù xīn,yǐ fēng ěr fù。
偶或成之,胡为勖人。ǒu huò chéng zhī,hú wèi xù rén。
人而不真,繇尔乱神。rén ér bù zhēn,yáo ěr luàn shén。
蠹兮蠹兮,何全其生。dù xī dù xī,hé quán qí shēng。
无托尔形,霜松雪柽。wú tuō ěr xíng,shuāng sōng xuě chēng。

猛虎行

齐己

磨尔牙,错尔爪,狐莫威,兔莫狡,饥来吞噬取肠饱。mó ěr yá,cuò ěr zhǎo,hú mò wēi,tù mò jiǎo,jī lái tūn shì qǔ cháng bǎo。
横行不怕日月明,皇天产尔为生狞。héng xíng bù pà rì yuè míng,huáng tiān chǎn ěr wèi shēng níng。
前村半夜闻吼声,何人按剑灯荧荧。qián cūn bàn yè wén hǒu shēng,hé rén àn jiàn dēng yíng yíng。

杂曲歌辞苦热行

齐己

离宫划开赤帝怒,喝出六龙奔日驭。lí gōng huà kāi chì dì nù,hē chū liù lóng bēn rì yù。
下土熬熬若煎煮,苍生惶惶无处处。xià tǔ áo áo ruò jiān zhǔ,cāng shēng huáng huáng wú chù chù。
火云峥嵘焚泬寥,东皋老农肠欲焦。huǒ yún zhēng róng fén jué liáo,dōng gāo lǎo nóng cháng yù jiāo。
何当一雨苏我苗,为君击壤歌帝尧。hé dāng yī yǔ sū wǒ miáo,wèi jūn jī rǎng gē dì yáo。

杂曲歌辞轻薄行

齐己

玉鞭金镫骅骝蹄,横眉吐气如虹霓。yù biān jīn dèng huá liú tí,héng méi tǔ qì rú hóng ní。
五陵春暖芳草齐,笙歌到处花成泥。wǔ líng chūn nuǎn fāng cǎo qí,shēng gē dào chù huā chéng ní。
日沉月上且斗鸡,醉来莫问天高低。rì chén yuè shàng qiě dòu jī,zuì lái mò wèn tiān gāo dī。
伯阳道德何唾咦,仲尼礼乐徒卑栖。bó yáng dào dé hé tuò yí,zhòng ní lǐ lè tú bēi qī。

杂曲歌辞·行路难

齐己

行路难,君好看。xíng lù nán,jūn hǎo kàn。
惊波不在黤黮间,小人心里藏崩湍。jīng bō bù zài yǎn dǎn jiān,xiǎo rén xīn lǐ cáng bēng tuān。
七盘九折寒崷崒,翻车倒盖犹堪出。qī pán jiǔ zhé hán qiú zú,fān chē dào gài yóu kān chū。
未似是非唇舌危,闇中潜毁平人骨。wèi shì shì fēi chún shé wēi,àn zhōng qián huǐ píng rén gǔ。
君不见楚灵均,千古沉冤湘水滨。jūn bù jiàn chǔ líng jūn,qiān gǔ chén yuān xiāng shuǐ bīn。
又不见李太白,一朝却作江南客。yòu bù jiàn lǐ tài bái,yī cháo què zuò jiāng nán kè。

杂曲歌辞·行路难

齐己

下浸与高盘,不为行路难。xià jìn yǔ gāo pán,bù wèi xíng lù nán。
是非真险恶,翻覆作峰峦。shì fēi zhēn xiǎn è,fān fù zuò fēng luán。
漆愧同时黑,朱惭巧处丹。qī kuì tóng shí hēi,zhū cán qiǎo chù dān。
令人畏相识,欲画白云看。lìng rén wèi xiāng shí,yù huà bái yún kàn。

巫山高

齐己

巫山高,巫女妖。wū shān gāo,wū nǚ yāo。
雨为暮兮云为朝,楚王憔悴魂欲销。yǔ wèi mù xī yún wèi cháo,chǔ wáng qiáo cuì hún yù xiāo。
秋猿嗥嗥日将夕,红霞紫烟凝老壁。qiū yuán háo háo rì jiāng xī,hóng xiá zǐ yān níng lǎo bì。
千岩万壑花皆坼,但恐芳菲无正色。qiān yán wàn hè huā jiē chè,dàn kǒng fāng fēi wú zhèng sè。
不知今古行人行,几人经此无秋情。bù zhī jīn gǔ xíng rén xíng,jǐ rén jīng cǐ wú qiū qíng。
云深庙远不可觅,十二峰头插天碧。yún shēn miào yuǎn bù kě mì,shí èr fēng tóu chā tiān bì。

相和歌辞苦寒行

齐己

冰峰撑空寒矗矗,雪凝水冻埋海陆。bīng fēng chēng kōng hán chù chù,xuě níng shuǐ dòng mái hǎi lù。
杀物之性,伤人之欲。shā wù zhī xìng,shāng rén zhī yù。
既不能断绝蒺藜荆棘之根株,又不能展凤皇麒麟之拳局。jì bù néng duàn jué jí lí jīng jí zhī gēn zhū,yòu bù néng zhǎn fèng huáng qí lín zhī quán jú。
如此则何如为和煦,为膏雨。rú cǐ zé hé rú wèi hé xù,wèi gāo yǔ。
自然天下之荣枯,融融于万户。zì rán tiān xià zhī róng kū,róng róng yú wàn hù。