古诗词

琵琶行

白居易

浔阳江头夜送客,枫叶荻花秋瑟瑟。xún yáng jiāng tóu yè sòng kè,fēng yè dí huā qiū sè sè。
主人下马客在船,举酒欲饮无管弦。zhǔ rén xià mǎ kè zài chuán,jǔ jiǔ yù yǐn wú guǎn xián。
醉不成欢惨将别,别时茫茫江浸月。zuì bù chéng huān cǎn jiāng bié,bié shí máng máng jiāng jìn yuè。
忽闻水上琵琶声,主人忘归客不发。hū wén shuǐ shàng pí pá shēng,zhǔ rén wàng guī kè bù fā。
寻声暗问弹者谁?琵琶声停欲语迟。xún shēng àn wèn dàn zhě shuí?pí pá shēng tíng yù yǔ chí。
移船相近邀相见,添酒回灯重开宴。yí chuán xiāng jìn yāo xiāng jiàn,tiān jiǔ huí dēng zhòng kāi yàn。
千呼万唤始出来,犹抱琵琶半遮面。qiān hū wàn huàn shǐ chū lái,yóu bào pí pá bàn zhē miàn。
转轴拨弦三两声,未成曲调先有情。zhuǎn zhóu bō xián sān liǎng shēng,wèi chéng qū diào xiān yǒu qíng。
弦弦掩抑声声思,似诉平生不得志。xián xián yǎn yì shēng shēng sī,shì sù píng shēng bù dé zhì。
低眉信手续续弹,说尽心中无限事。dī méi xìn shǒu xù xù dàn,shuō jǐn xīn zhōng wú xiàn shì。
轻拢慢捻抹复挑,初为《霓裳》后《六幺》。qīng lǒng màn niǎn mǒ fù tiāo,chū wèi ní shang hòu liù yāo。
大弦嘈嘈如急雨,小弦切切如私语。dà xián cáo cáo rú jí yǔ,xiǎo xián qiè qiè rú sī yǔ。
嘈嘈切切错杂弹,大珠小珠落玉盘。cáo cáo qiè qiè cuò zá dàn,dà zhū xiǎo zhū luò yù pán。
间关莺语花底滑,幽咽泉流冰下难。jiān guān yīng yǔ huā dǐ huá,yōu yàn quán liú bīng xià nán。
冰泉冷涩弦凝绝,凝绝不通声暂歇。bīng quán lěng sè xián níng jué,níng jué bù tōng shēng zàn xiē。
别有幽愁暗恨生,此时无声胜有声。bié yǒu yōu chóu àn hèn shēng,cǐ shí wú shēng shèng yǒu shēng。
银瓶乍破水浆迸,铁骑突出刀枪鸣。yín píng zhà pò shuǐ jiāng bèng,tiě qí tū chū dāo qiāng míng。
曲终收拨当心画,四弦一声如裂帛。qū zhōng shōu bō dāng xīn huà,sì xián yī shēng rú liè bó。
东船西舫悄无言,唯见江心秋月白。dōng chuán xī fǎng qiāo wú yán,wéi jiàn jiāng xīn qiū yuè bái。
沉吟放拨插弦中,整顿衣裳起敛容。chén yín fàng bō chā xián zhōng,zhěng dùn yī shang qǐ liǎn róng。
自言本是京城女,家在虾蟆陵下住。zì yán běn shì jīng chéng nǚ,jiā zài xiā má líng xià zhù。
十三学得琵琶成,名属教坊第一部。shí sān xué dé pí pá chéng,míng shǔ jiào fāng dì yī bù。
曲罢曾教善才服,妆成每被秋娘妒。qū bà céng jiào shàn cái fú,zhuāng chéng měi bèi qiū niáng dù。
五陵年少争缠头,一曲红绡不知数。wǔ líng nián shǎo zhēng chán tóu,yī qū hóng xiāo bù zhī shù。
钿头银篦击节碎,血色罗裙翻酒污。diàn tóu yín bì jī jié suì,xuè sè luó qún fān jiǔ wū。
今年欢笑复明年,秋月春风等闲度。jīn nián huān xiào fù míng nián,qiū yuè chūn fēng děng xián dù。
弟走从军阿姨死,暮去朝来颜色故。dì zǒu cóng jūn ā yí sǐ,mù qù cháo lái yán sè gù。
门前冷落鞍马稀,老大嫁作商人妇。mén qián lěng luò ān mǎ xī,lǎo dà jià zuò shāng rén fù。
商人重利轻别离,前月浮梁买茶去。shāng rén zhòng lì qīng bié lí,qián yuè fú liáng mǎi chá qù。
去来江口守空船,绕船月明江水寒。qù lái jiāng kǒu shǒu kōng chuán,rào chuán yuè míng jiāng shuǐ hán。
夜深忽梦少年事,梦啼妆泪红阑干。yè shēn hū mèng shǎo nián shì,mèng tí zhuāng lèi hóng lán gàn。
我闻琵琶已叹息,又闻此语重唧唧。wǒ wén pí pá yǐ tàn xī,yòu wén cǐ yǔ zhòng jī jī。
同是天涯沦落人,相逢何必曾相识!tóng shì tiān yá lún luò rén,xiāng féng hé bì céng xiāng shí!
我从去年辞帝京,谪居卧病浔阳城。wǒ cóng qù nián cí dì jīng,zhé jū wò bìng xún yáng chéng。
浔阳地僻无音乐,终岁不闻丝竹声。xún yáng dì pì wú yīn lè,zhōng suì bù wén sī zhú shēng。
住近湓江地低湿,黄芦苦竹绕宅生。zhù jìn pén jiāng dì dī shī,huáng lú kǔ zhú rào zhái shēng。
其间旦暮闻何物?杜鹃啼血猿哀鸣。qí jiān dàn mù wén hé wù?dù juān tí xuè yuán āi míng。
春江花朝秋月夜,往往取酒还独倾。chūn jiāng huā cháo qiū yuè yè,wǎng wǎng qǔ jiǔ hái dú qīng。
岂无山歌与村笛,呕哑嘲哳难为听。qǐ wú shān gē yǔ cūn dí,ǒu yǎ cháo zhā nán wèi tīng。
今夜闻君琵琶语,如听仙乐耳暂明。jīn yè wén jūn pí pá yǔ,rú tīng xiān lè ěr zàn míng。
莫辞更坐弹一曲,为君翻作琵琶行。mò cí gèng zuò dàn yī qū,wèi jūn fān zuò pí pá xíng。
感我此言良久立,却坐促弦弦转急。gǎn wǒ cǐ yán liáng jiǔ lì,què zuò cù xián xián zhuǎn jí。
凄凄不似向前声,满座重闻皆掩泣。qī qī bù shì xiàng qián shēng,mǎn zuò zhòng wén jiē yǎn qì。
座中泣下谁最多?江州司马青衫湿。zuò zhōng qì xià shuí zuì duō?jiāng zhōu sī mǎ qīng shān shī。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

念金銮子二首

白居易

衰病四十身,娇痴三岁女。shuāi bìng sì shí shēn,jiāo chī sān suì nǚ。
非男犹胜无,慰情时一抚。fēi nán yóu shèng wú,wèi qíng shí yī fǔ。
一朝舍我去,魂影无处所。yī cháo shě wǒ qù,hún yǐng wú chù suǒ。
况念夭札时,呕哑初学语。kuàng niàn yāo zhá shí,ǒu yǎ chū xué yǔ。
始知骨肉爱,乃是忧悲聚。shǐ zhī gǔ ròu ài,nǎi shì yōu bēi jù。
唯思未有前,以理遣伤苦。wéi sī wèi yǒu qián,yǐ lǐ qiǎn shāng kǔ。
忘怀日已久,三度移寒暑。wàng huái rì yǐ jiǔ,sān dù yí hán shǔ。
今日一伤心,因逢旧乳母。jīn rì yī shāng xīn,yīn féng jiù rǔ mǔ。

念金銮子二首

白居易

与尔为父子,八十有六旬。yǔ ěr wèi fù zi,bā shí yǒu liù xún。
忽然又不见,迩来三四春。hū rán yòu bù jiàn,ěr lái sān sì chūn。
形质本非实,气聚偶成身。xíng zhì běn fēi shí,qì jù ǒu chéng shēn。
恩爱元是妄,缘合暂为亲。ēn ài yuán shì wàng,yuán hé zàn wèi qīn。
念兹庶有悟,聊用遣悲辛。niàn zī shù yǒu wù,liáo yòng qiǎn bēi xīn。
暂将理自夺,不是忘情人。zàn jiāng lǐ zì duó,bù shì wàng qíng rén。

对酒

白居易

人生一百岁,通计三万日。rén shēng yī bǎi suì,tōng jì sān wàn rì。
何况百岁人,人间百无一。hé kuàng bǎi suì rén,rén jiān bǎi wú yī。
贤愚共零落,贵贱同埋没。xián yú gòng líng luò,guì jiàn tóng mái méi。
东岱前后魂,北邙新旧骨。dōng dài qián hòu hún,běi máng xīn jiù gǔ。
复闻药误者,为爱延年术。fù wén yào wù zhě,wèi ài yán nián shù。
又有忧死者,为贪政事笔。yòu yǒu yōu sǐ zhě,wèi tān zhèng shì bǐ。
药误不得老,忧死非因疾。yào wù bù dé lǎo,yōu sǐ fēi yīn jí。
谁言人最灵,知得不知失。shuí yán rén zuì líng,zhī dé bù zhī shī。
何如会亲友,饮此杯中物。hé rú huì qīn yǒu,yǐn cǐ bēi zhōng wù。
能沃烦虑消,能陶真性出。néng wò fán lǜ xiāo,néng táo zhēn xìng chū。
所以刘阮辈,终年醉兀兀。suǒ yǐ liú ruǎn bèi,zhōng nián zuì wù wù。

渭村雨归

白居易

渭水寒渐落,离离蒲稗苗。wèi shuǐ hán jiàn luò,lí lí pú bài miáo。
闲傍沙边立,看人刈苇苕。xián bàng shā biān lì,kàn rén yì wěi sháo。
近水风景冷,晴明犹寂寥。jìn shuǐ fēng jǐng lěng,qíng míng yóu jì liáo。
复兹夕阴起,野色重萧条。fù zī xī yīn qǐ,yě sè zhòng xiāo tiáo。
萧条独归路,暮雨湿村桥。xiāo tiáo dú guī lù,mù yǔ shī cūn qiáo。

谕怀

白居易

黑头日已白,白面日已黑。hēi tóu rì yǐ bái,bái miàn rì yǐ hēi。
人生未死间,变化何终极。rén shēng wèi sǐ jiān,biàn huà hé zhōng jí。
常言在己者,莫若形与色。cháng yán zài jǐ zhě,mò ruò xíng yǔ sè。
一朝改变来,止遏不能得。yī cháo gǎi biàn lái,zhǐ è bù néng dé。
况彼身外事,悠悠通与塞。kuàng bǐ shēn wài shì,yōu yōu tōng yǔ sāi。

喜友至留宿

白居易

村中少宾客,柴门多不开。cūn zhōng shǎo bīn kè,chái mén duō bù kāi。
忽闻车马至,云是故人来。hū wén chē mǎ zhì,yún shì gù rén lái。
况值风雨夕,愁心正悠哉。kuàng zhí fēng yǔ xī,chóu xīn zhèng yōu zāi。
愿君且同宿,尽此手中杯。yuàn jūn qiě tóng sù,jǐn cǐ shǒu zhōng bēi。
人生开口笑,百年都几回。rén shēng kāi kǒu xiào,bǎi nián dōu jǐ huí。

西原晚望

白居易

花菊引闲行,行上西原路。huā jú yǐn xián xíng,xíng shàng xī yuán lù。
原上晚无人,因高聊四顾。yuán shàng wǎn wú rén,yīn gāo liáo sì gù。
南阡有烟火,北陌连墟墓。nán qiān yǒu yān huǒ,běi mò lián xū mù。
村邻何萧疏,近者犹百步。cūn lín hé xiāo shū,jìn zhě yóu bǎi bù。
吾庐在其下,寂莫风日暮。wú lú zài qí xià,jì mò fēng rì mù。
门外转枯蓬,篱根伏寒兔。mén wài zhuǎn kū péng,lí gēn fú hán tù。
故园汴水上,离乱不堪去。gù yuán biàn shuǐ shàng,lí luàn bù kān qù。
近岁始移家,飘然此村住。jìn suì shǐ yí jiā,piāo rán cǐ cūn zhù。
新屋五六间,古槐八九树。xīn wū wǔ liù jiān,gǔ huái bā jiǔ shù。
便是衰病身,此生终老处。biàn shì shuāi bìng shēn,cǐ shēng zhōng lǎo chù。

感镜

白居易

美人与我别,留镜在匣中。měi rén yǔ wǒ bié,liú jìng zài xiá zhōng。
自从花颜去,秋水无芙蓉。zì cóng huā yán qù,qiū shuǐ wú fú róng。
经年不开匣,红埃覆青铜。jīng nián bù kāi xiá,hóng āi fù qīng tóng。
今朝一拂拭,自照憔悴容。jīn cháo yī fú shì,zì zhào qiáo cuì róng。
照罢重惆怅,背有双盘龙。zhào bà zhòng chóu chàng,bèi yǒu shuāng pán lóng。

村居卧病三首

白居易

戚戚抱羸病,悠悠度朝暮。qī qī bào léi bìng,yōu yōu dù cháo mù。
夏木才结阴,秋兰已含露。xià mù cái jié yīn,qiū lán yǐ hán lù。
前日巢中卵,化作雏飞去。qián rì cháo zhōng luǎn,huà zuò chú fēi qù。
昨日穴中虫,蜕为蝉上树。zuó rì xué zhōng chóng,tuì wèi chán shàng shù。
四时未尝歇,一物不暂住。sì shí wèi cháng xiē,yī wù bù zàn zhù。
唯有病客心,沈然独如故。wéi yǒu bìng kè xīn,shěn rán dú rú gù。

村居卧病三首

白居易

新秋久病客,起步村南道。xīn qiū jiǔ bìng kè,qǐ bù cūn nán dào。
尽日不逢人,虫声遍荒草。jǐn rì bù féng rén,chóng shēng biàn huāng cǎo。
西风吹白露,野绿秋仍早。xī fēng chuī bái lù,yě lǜ qiū réng zǎo。
草木犹为伤,先伤我怀抱。cǎo mù yóu wèi shāng,xiān shāng wǒ huái bào。
朱颜与玄鬓,强健几时好。zhū yán yǔ xuán bìn,qiáng jiàn jǐ shí hǎo。
况为忧病侵,不得依年老。kuàng wèi yōu bìng qīn,bù dé yī nián lǎo。

村居卧病三首

白居易

种黍三十亩,雨来苗渐大。zhǒng shǔ sān shí mǔ,yǔ lái miáo jiàn dà。
种薤二十畦,秋来欲堪刈。zhǒng xiè èr shí qí,qiū lái yù kān yì。
望黍作冬酒,留薤为春菜。wàng shǔ zuò dōng jiǔ,liú xiè wèi chūn cài。
荒村百物无,待此养衰瘵。huāng cūn bǎi wù wú,dài cǐ yǎng shuāi zhài。
葺庐备阴雨,补褐防寒岁。qì lú bèi yīn yǔ,bǔ hè fáng hán suì。
病身知几时,且作明年计。bìng shēn zhī jǐ shí,qiě zuò míng nián jì。

沐浴

白居易

经年不沐浴,尘垢满肌肤。jīng nián bù mù yù,chén gòu mǎn jī fū。
今朝一澡濯,衰瘦颇有馀。jīn cháo yī zǎo zhuó,shuāi shòu pǒ yǒu yú。
老色头鬓白,病形支体虚。lǎo sè tóu bìn bái,bìng xíng zhī tǐ xū。
衣宽有剩带,发少不胜梳。yī kuān yǒu shèng dài,fā shǎo bù shèng shū。
自问今年岁,春秋四十初。zì wèn jīn nián suì,chūn qiū sì shí chū。
四十已如此,七十复何如。sì shí yǐ rú cǐ,qī shí fù hé rú。

栽松二首

白居易

【其一】
小松未盈尺,心爱手自移。xiǎo sōng wèi yíng chǐ,xīn ài shǒu zì yí。
苍然涧底色,云湿烟霏霏。cāng rán jiàn dǐ sè,yún shī yān fēi fēi。
栽植我年晚,长成君性迟。zāi zhí wǒ nián wǎn,zhǎng chéng jūn xìng chí。
如何过四十,种此数寸枝。rú hé guò sì shí,zhǒng cǐ shù cùn zhī。
得见成阴否,人生七十稀。dé jiàn chéng yīn fǒu,rén shēng qī shí xī。
【其二】
爱君抱晚节,怜君含直文。ài jūn bào wǎn jié,lián jūn hán zhí wén。
欲得朝朝见,阶前故种君。yù dé cháo cháo jiàn,jiē qián gù zhǒng jūn。
知君死则已,不死会凌云。zhī jūn sǐ zé yǐ,bù sǐ huì líng yún。

病中友人相访

白居易

卧久不记日,南窗昏复昏。wò jiǔ bù jì rì,nán chuāng hūn fù hūn。
萧条草檐下,寒雀朝夕闻。xiāo tiáo cǎo yán xià,hán què cháo xī wén。
强扶床前杖,起向庭中行。qiáng fú chuáng qián zhàng,qǐ xiàng tíng zhōng xíng。
偶逢故人至,便当一逢迎。ǒu féng gù rén zhì,biàn dāng yī féng yíng。
移榻就斜日,披裘倚前楹。yí tà jiù xié rì,pī qiú yǐ qián yíng。
闲谈胜服药,稍觉有心情。xián tán shèng fú yào,shāo jué yǒu xīn qíng。

自觉二首

白居易

四十未为老,忧伤早衰恶。sì shí wèi wèi lǎo,yōu shāng zǎo shuāi è。
前岁二毛生,今年一齿落。qián suì èr máo shēng,jīn nián yī chǐ luò。
形骸日损耗,心事同萧索。xíng hái rì sǔn hào,xīn shì tóng xiāo suǒ。
夜寝与朝餐,其间味亦薄。yè qǐn yǔ cháo cān,qí jiān wèi yì báo。
同岁崔舍人,容光方灼灼。tóng suì cuī shě rén,róng guāng fāng zhuó zhuó。
始知年与貌,衰盛随忧乐。shǐ zhī nián yǔ mào,shuāi shèng suí yōu lè。
畏老老转迫,忧病病弥缚。wèi lǎo lǎo zhuǎn pò,yōu bìng bìng mí fù。
不畏复不忧,是除老病药。bù wèi fù bù yōu,shì chú lǎo bìng yào。