古诗词

琵琶行

白居易

浔阳江头夜送客,枫叶荻花秋瑟瑟。xún yáng jiāng tóu yè sòng kè,fēng yè dí huā qiū sè sè。
主人下马客在船,举酒欲饮无管弦。zhǔ rén xià mǎ kè zài chuán,jǔ jiǔ yù yǐn wú guǎn xián。
醉不成欢惨将别,别时茫茫江浸月。zuì bù chéng huān cǎn jiāng bié,bié shí máng máng jiāng jìn yuè。
忽闻水上琵琶声,主人忘归客不发。hū wén shuǐ shàng pí pá shēng,zhǔ rén wàng guī kè bù fā。
寻声暗问弹者谁?琵琶声停欲语迟。xún shēng àn wèn dàn zhě shuí?pí pá shēng tíng yù yǔ chí。
移船相近邀相见,添酒回灯重开宴。yí chuán xiāng jìn yāo xiāng jiàn,tiān jiǔ huí dēng zhòng kāi yàn。
千呼万唤始出来,犹抱琵琶半遮面。qiān hū wàn huàn shǐ chū lái,yóu bào pí pá bàn zhē miàn。
转轴拨弦三两声,未成曲调先有情。zhuǎn zhóu bō xián sān liǎng shēng,wèi chéng qū diào xiān yǒu qíng。
弦弦掩抑声声思,似诉平生不得志。xián xián yǎn yì shēng shēng sī,shì sù píng shēng bù dé zhì。
低眉信手续续弹,说尽心中无限事。dī méi xìn shǒu xù xù dàn,shuō jǐn xīn zhōng wú xiàn shì。
轻拢慢捻抹复挑,初为《霓裳》后《六幺》。qīng lǒng màn niǎn mǒ fù tiāo,chū wèi ní shang hòu liù yāo。
大弦嘈嘈如急雨,小弦切切如私语。dà xián cáo cáo rú jí yǔ,xiǎo xián qiè qiè rú sī yǔ。
嘈嘈切切错杂弹,大珠小珠落玉盘。cáo cáo qiè qiè cuò zá dàn,dà zhū xiǎo zhū luò yù pán。
间关莺语花底滑,幽咽泉流冰下难。jiān guān yīng yǔ huā dǐ huá,yōu yàn quán liú bīng xià nán。
冰泉冷涩弦凝绝,凝绝不通声暂歇。bīng quán lěng sè xián níng jué,níng jué bù tōng shēng zàn xiē。
别有幽愁暗恨生,此时无声胜有声。bié yǒu yōu chóu àn hèn shēng,cǐ shí wú shēng shèng yǒu shēng。
银瓶乍破水浆迸,铁骑突出刀枪鸣。yín píng zhà pò shuǐ jiāng bèng,tiě qí tū chū dāo qiāng míng。
曲终收拨当心画,四弦一声如裂帛。qū zhōng shōu bō dāng xīn huà,sì xián yī shēng rú liè bó。
东船西舫悄无言,唯见江心秋月白。dōng chuán xī fǎng qiāo wú yán,wéi jiàn jiāng xīn qiū yuè bái。
沉吟放拨插弦中,整顿衣裳起敛容。chén yín fàng bō chā xián zhōng,zhěng dùn yī shang qǐ liǎn róng。
自言本是京城女,家在虾蟆陵下住。zì yán běn shì jīng chéng nǚ,jiā zài xiā má líng xià zhù。
十三学得琵琶成,名属教坊第一部。shí sān xué dé pí pá chéng,míng shǔ jiào fāng dì yī bù。
曲罢曾教善才服,妆成每被秋娘妒。qū bà céng jiào shàn cái fú,zhuāng chéng měi bèi qiū niáng dù。
五陵年少争缠头,一曲红绡不知数。wǔ líng nián shǎo zhēng chán tóu,yī qū hóng xiāo bù zhī shù。
钿头银篦击节碎,血色罗裙翻酒污。diàn tóu yín bì jī jié suì,xuè sè luó qún fān jiǔ wū。
今年欢笑复明年,秋月春风等闲度。jīn nián huān xiào fù míng nián,qiū yuè chūn fēng děng xián dù。
弟走从军阿姨死,暮去朝来颜色故。dì zǒu cóng jūn ā yí sǐ,mù qù cháo lái yán sè gù。
门前冷落鞍马稀,老大嫁作商人妇。mén qián lěng luò ān mǎ xī,lǎo dà jià zuò shāng rén fù。
商人重利轻别离,前月浮梁买茶去。shāng rén zhòng lì qīng bié lí,qián yuè fú liáng mǎi chá qù。
去来江口守空船,绕船月明江水寒。qù lái jiāng kǒu shǒu kōng chuán,rào chuán yuè míng jiāng shuǐ hán。
夜深忽梦少年事,梦啼妆泪红阑干。yè shēn hū mèng shǎo nián shì,mèng tí zhuāng lèi hóng lán gàn。
我闻琵琶已叹息,又闻此语重唧唧。wǒ wén pí pá yǐ tàn xī,yòu wén cǐ yǔ zhòng jī jī。
同是天涯沦落人,相逢何必曾相识!tóng shì tiān yá lún luò rén,xiāng féng hé bì céng xiāng shí!
我从去年辞帝京,谪居卧病浔阳城。wǒ cóng qù nián cí dì jīng,zhé jū wò bìng xún yáng chéng。
浔阳地僻无音乐,终岁不闻丝竹声。xún yáng dì pì wú yīn lè,zhōng suì bù wén sī zhú shēng。
住近湓江地低湿,黄芦苦竹绕宅生。zhù jìn pén jiāng dì dī shī,huáng lú kǔ zhú rào zhái shēng。
其间旦暮闻何物?杜鹃啼血猿哀鸣。qí jiān dàn mù wén hé wù?dù juān tí xuè yuán āi míng。
春江花朝秋月夜,往往取酒还独倾。chūn jiāng huā cháo qiū yuè yè,wǎng wǎng qǔ jiǔ hái dú qīng。
岂无山歌与村笛,呕哑嘲哳难为听。qǐ wú shān gē yǔ cūn dí,ǒu yǎ cháo zhā nán wèi tīng。
今夜闻君琵琶语,如听仙乐耳暂明。jīn yè wén jūn pí pá yǔ,rú tīng xiān lè ěr zàn míng。
莫辞更坐弹一曲,为君翻作琵琶行。mò cí gèng zuò dàn yī qū,wèi jūn fān zuò pí pá xíng。
感我此言良久立,却坐促弦弦转急。gǎn wǒ cǐ yán liáng jiǔ lì,què zuò cù xián xián zhuǎn jí。
凄凄不似向前声,满座重闻皆掩泣。qī qī bù shì xiàng qián shēng,mǎn zuò zhòng wén jiē yǎn qì。
座中泣下谁最多?江州司马青衫湿。zuò zhōng qì xià shuí zuì duō?jiāng zhōu sī mǎ qīng shān shī。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

放鹰

白居易

十月鹰出笼,草枯雉兔肥。shí yuè yīng chū lóng,cǎo kū zhì tù féi。
下韝随指顾,百掷无一遗。xià gōu suí zhǐ gù,bǎi zhì wú yī yí。
鹰翅疾如风,鹰爪利如锥。yīng chì jí rú fēng,yīng zhǎo lì rú zhuī。
本为鸟所设,今为人所资。běn wèi niǎo suǒ shè,jīn wèi rén suǒ zī。
孰能使之然,有术甚易知。shú néng shǐ zhī rán,yǒu shù shén yì zhī。
取其向背性,制在饥饱时。qǔ qí xiàng bèi xìng,zhì zài jī bǎo shí。
不可使长饱,不可使长饥。bù kě shǐ zhǎng bǎo,bù kě shǐ zhǎng jī。
饥则力不足,饱则背人飞。jī zé lì bù zú,bǎo zé bèi rén fēi。
乘饥纵搏击,未饱须絷维。chéng jī zòng bó jī,wèi bǎo xū zhí wéi。
所以爪翅功,而人坐收之。suǒ yǐ zhǎo chì gōng,ér rén zuò shōu zhī。
圣明驭英雄,其术亦如斯。shèng míng yù yīng xióng,qí shù yì rú sī。
鄙语不可弃,吾闻诸猎师。bǐ yǔ bù kě qì,wú wén zhū liè shī。

白居易

谁道群生性命微,一般骨肉一般皮。shuí dào qún shēng xìng mìng wēi,yī bān gǔ ròu yī bān pí。
劝君莫打枝头鸟,子在巢中望母归。quàn jūn mò dǎ zhī tóu niǎo,zi zài cháo zhōng wàng mǔ guī。

新乐府·盐商妇

白居易

盐商妇,多金帛,不事田农与蚕绩。yán shāng fù,duō jīn bó,bù shì tián nóng yǔ cán jì。
南北东西不失家,风水为乡船作宅。nán běi dōng xī bù shī jiā,fēng shuǐ wèi xiāng chuán zuò zhái。
本是扬州小家女,嫁得西江大商客。běn shì yáng zhōu xiǎo jiā nǚ,jià dé xī jiāng dà shāng kè。
绿鬟富去金钗多,皓腕肥来银钏窄。lǜ huán fù qù jīn chāi duō,hào wàn féi lái yín chuàn zhǎi。
前呼苍头后叱婢,问尔因何得如此。qián hū cāng tóu hòu chì bì,wèn ěr yīn hé dé rú cǐ。
婿作盐商十五年,不属州县属天子。xù zuò yán shāng shí wǔ nián,bù shǔ zhōu xiàn shǔ tiān zi。
每年盐利入官时,少入官家多入私。měi nián yán lì rù guān shí,shǎo rù guān jiā duō rù sī。
官家利薄私家厚,盐铁尚书远不知。guān jiā lì báo sī jiā hòu,yán tiě shàng shū yuǎn bù zhī。
何况江头鱼米贱,红脍黄橙香稻饭。hé kuàng jiāng tóu yú mǐ jiàn,hóng kuài huáng chéng xiāng dào fàn。
饱食浓妆倚柁楼,两朵红腮花欲绽。bǎo shí nóng zhuāng yǐ duò lóu,liǎng duǒ hóng sāi huā yù zhàn。
盐商妇,有幸嫁盐商。yán shāng fù,yǒu xìng jià yán shāng。
终朝美饭食,终岁好衣裳。zhōng cháo měi fàn shí,zhōng suì hǎo yī shang。
好衣美食来何处,亦须惭愧桑弘羊。hǎo yī měi shí lái hé chù,yì xū cán kuì sāng hóng yáng。
桑弘羊,死已久,不独汉时今亦有。sāng hóng yáng,sǐ yǐ jiǔ,bù dú hàn shí jīn yì yǒu。

遗爱寺

白居易

弄日临谿坐,寻花绕寺行。nòng rì lín xī zuò,xún huā rào sì xíng。
时时闻鸟语,处处是泉声。shí shí wén niǎo yǔ,chù chù shì quán shēng。

忆元九

白居易

渺渺江陵道,相思远不知。miǎo miǎo jiāng líng dào,xiāng sī yuǎn bù zhī。
近来文卷里,半是忆君诗。jìn lái wén juǎn lǐ,bàn shì yì jūn shī。

春雪

白居易

元和岁在卯,六年春二月。yuán hé suì zài mǎo,liù nián chūn èr yuè。
月晦寒食天,天阴夜飞雪。yuè huì hán shí tiān,tiān yīn yè fēi xuě。
连宵复竟日,浩浩殊未歇。lián xiāo fù jìng rì,hào hào shū wèi xiē。
大似落鹅毛,密如飘玉屑。dà shì luò é máo,mì rú piāo yù xiè。
寒销春茫苍,气变风凛冽。hán xiāo chūn máng cāng,qì biàn fēng lǐn liè。
上林草尽没,曲江水复结。shàng lín cǎo jǐn méi,qū jiāng shuǐ fù jié。
红乾杏花死,绿冻杨枝折。hóng qián xìng huā sǐ,lǜ dòng yáng zhī zhé。
所怜物性伤,非惜年芳绝。suǒ lián wù xìng shāng,fēi xī nián fāng jué。
上天有时令,四序平分别。shàng tiān yǒu shí lìng,sì xù píng fēn bié。
寒燠苟反常,物生皆夭阏。hán yù gǒu fǎn cháng,wù shēng jiē yāo è。
我观圣人意,鲁史有其说。wǒ guān shèng rén yì,lǔ shǐ yǒu qí shuō。
或记水不冰,或书霜不杀。huò jì shuǐ bù bīng,huò shū shuāng bù shā。
上将儆政教,下以防灾孽。shàng jiāng jǐng zhèng jiào,xià yǐ fáng zāi niè。
兹雪今如何,信美非时节。zī xuě jīn rú hé,xìn měi fēi shí jié。

禁中闻蛩

白居易

悄悄禁门闭,夜深无月明。qiāo qiāo jìn mén bì,yè shēn wú yuè míng。
西窗独暗坐,满耳新蛩声。xī chuāng dú àn zuò,mǎn ěr xīn qióng shēng。

杜陵叟

白居易

杜陵叟,杜陵居,岁种薄田一顷馀。dù líng sǒu,dù líng jū,suì zhǒng báo tián yī qǐng yú。
三月无雨旱风起,麦苗不秀多黄死。sān yuè wú yǔ hàn fēng qǐ,mài miáo bù xiù duō huáng sǐ。
九月降霜秋早寒,禾穗未熟皆青乾。jiǔ yuè jiàng shuāng qiū zǎo hán,hé suì wèi shú jiē qīng qián。
长吏明知不申破,急敛暴徵求考课。zhǎng lì míng zhī bù shēn pò,jí liǎn bào zhēng qiú kǎo kè。
典桑卖地纳官租,明年衣食将何如。diǎn sāng mài dì nà guān zū,míng nián yī shí jiāng hé rú。
剥我身上帛,夺我口中粟。bō wǒ shēn shàng bó,duó wǒ kǒu zhōng sù。
虐人害物即豺狼,何必钩爪锯牙食人肉。nüè rén hài wù jí chái láng,hé bì gōu zhǎo jù yá shí rén ròu。
不知何人奏皇帝,帝心恻隐知人弊。bù zhī hé rén zòu huáng dì,dì xīn cè yǐn zhī rén bì。
白麻纸上书德音,京畿尽放今年税。bái má zhǐ shàng shū dé yīn,jīng jī jǐn fàng jīn nián shuì。
昨日里胥方到门,手持尺牒榜乡村。zuó rì lǐ xū fāng dào mén,shǒu chí chǐ dié bǎng xiāng cūn。
十家租税九家毕,虚受吾君蠲免恩。shí jiā zū shuì jiǔ jiā bì,xū shòu wú jūn juān miǎn ēn。

杂曲歌辞·杨柳枝

白居易

六么水调家家唱,白雪梅花处处吹。liù me shuǐ diào jiā jiā chàng,bái xuě méi huā chù chù chuī。
古歌旧曲君休听,听取新翻杨柳枝。gǔ gē jiù qū jūn xiū tīng,tīng qǔ xīn fān yáng liǔ zhī。
陶令门前四五树,亚夫营里百千条。táo lìng mén qián sì wǔ shù,yà fū yíng lǐ bǎi qiān tiáo。
何似东都正二月,黄金枝映洛阳桥。hé shì dōng dōu zhèng èr yuè,huáng jīn zhī yìng luò yáng qiáo。
依依袅袅复青青,勾引清风无限情。yī yī niǎo niǎo fù qīng qīng,gōu yǐn qīng fēng wú xiàn qíng。
白雪花繁空扑地,绿丝条弱不胜莺。bái xuě huā fán kōng pū dì,lǜ sī tiáo ruò bù shèng yīng。
红板江桥青酒旗,馆娃宫暖日斜时。hóng bǎn jiāng qiáo qīng jiǔ qí,guǎn wá gōng nuǎn rì xié shí。
可怜雨歇东风定,万树千条各自垂。kě lián yǔ xiē dōng fēng dìng,wàn shù qiān tiáo gè zì chuí。
苏州杨柳任君夸,更有钱塘胜馆娃。sū zhōu yáng liǔ rèn jūn kuā,gèng yǒu qián táng shèng guǎn wá。
若解多情寻小小,绿杨深处是苏家。ruò jiě duō qíng xún xiǎo xiǎo,lǜ yáng shēn chù shì sū jiā。
苏家小女旧知名,杨柳风前别有情。sū jiā xiǎo nǚ jiù zhī míng,yáng liǔ fēng qián bié yǒu qíng。
剥条盘作银环样,卷叶吹为玉笛声。bō tiáo pán zuò yín huán yàng,juǎn yè chuī wèi yù dí shēng。
叶含浓露如啼眼,枝袅轻风似舞腰。yè hán nóng lù rú tí yǎn,zhī niǎo qīng fēng shì wǔ yāo。
小树不禁攀折苦,乞君留取两三条。xiǎo shù bù jìn pān zhé kǔ,qǐ jūn liú qǔ liǎng sān tiáo。
人言柳叶似愁眉,更有愁肠似柳丝。rén yán liǔ yè shì chóu méi,gèng yǒu chóu cháng shì liǔ sī。
柳丝挽断肠牵断,彼此应无续得期。liǔ sī wǎn duàn cháng qiān duàn,bǐ cǐ yīng wú xù dé qī。

问淮水

白居易

自嗟名利客,扰扰在人间。zì jiē míng lì kè,rǎo rǎo zài rén jiān。
何事长淮水,东流亦不闲。hé shì zhǎng huái shuǐ,dōng liú yì bù xián。

寒闺怨

白居易

寒月沉沉洞房静,真珠帘外梧桐影。hán yuè chén chén dòng fáng jìng,zhēn zhū lián wài wú tóng yǐng。
秋霜欲下手先知,灯底裁缝剪刀冷。qiū shuāng yù xià shǒu xiān zhī,dēng dǐ cái fèng jiǎn dāo lěng。

夜筝

白居易

紫袖红弦明月中,自弹自感暗低容。zǐ xiù hóng xián míng yuè zhōng,zì dàn zì gǎn àn dī róng。
弦凝指咽声停处,别有深情一万重。xián níng zhǐ yàn shēng tíng chù,bié yǒu shēn qíng yī wàn zhòng。

山中问月

白居易

为问长安月,谁教不相离。wèi wèn zhǎng ān yuè,shuí jiào bù xiāng lí。
昔随飞盖处,今照入山时。xī suí fēi gài chù,jīn zhào rù shān shí。
借助秋怀旷,留连夜卧迟。jiè zhù qiū huái kuàng,liú lián yè wò chí。
如归旧乡国,似对好亲知。rú guī jiù xiāng guó,shì duì hǎo qīn zhī。
松下行为伴,谿头坐有期。sōng xià xíng wèi bàn,xī tóu zuò yǒu qī。
千岩将万壑,无处不相随。qiān yán jiāng wàn hè,wú chù bù xiāng suí。

折剑头

白居易

拾得折剑头,不知折之由。shí dé zhé jiàn tóu,bù zhī zhé zhī yóu。
一握青蛇尾,数寸碧峰头。yī wò qīng shé wěi,shù cùn bì fēng tóu。
疑是斩鲸鲵,不然刺蛟虬。yí shì zhǎn jīng ní,bù rán cì jiāo qiú。
缺落泥土中,委弃无人收。quē luò ní tǔ zhōng,wěi qì wú rén shōu。
我有鄙介性,好刚不好柔。wǒ yǒu bǐ jiè xìng,hǎo gāng bù hǎo róu。
勿轻直折剑,犹胜曲全钩。wù qīng zhí zhé jiàn,yóu shèng qū quán gōu。

牡丹

白居易

绝代祇西子,众芳惟牡丹。jué dài qí xī zi,zhòng fāng wéi mǔ dān。
月中虚有桂,天上漫夸兰。yuè zhōng xū yǒu guì,tiān shàng màn kuā lán。
夜濯金波满,朝倾玉露残。yè zhuó jīn bō mǎn,cháo qīng yù lù cán。
性应轻菡萏,根本是琅玕。xìng yīng qīng hàn dàn,gēn běn shì láng gān。
夺目霞千片,凌风绮一端。duó mù xiá qiān piàn,líng fēng qǐ yī duān。
稍宜经宿雨,偏觉耐春寒。shāo yí jīng sù yǔ,piān jué nài chūn hán。
见说开元岁,初令植御栏。jiàn shuō kāi yuán suì,chū lìng zhí yù lán。
贵妃娇欲比,侍女妒羞看。guì fēi jiāo yù bǐ,shì nǚ dù xiū kàn。
巧类鸳机织,光攒麝月团。qiǎo lèi yuān jī zhī,guāng zǎn shè yuè tuán。
暂移公子第,还种杏花坛。zàn yí gōng zi dì,hái zhǒng xìng huā tán。
豪士倾囊买,贫儒假乘观。háo shì qīng náng mǎi,pín rú jiǎ chéng guān。
叶藏梧际凤,枝动镜中鸾。yè cáng wú jì fèng,zhī dòng jìng zhōng luán。
似笑宾初至,如愁酒欲阑。shì xiào bīn chū zhì,rú chóu jiǔ yù lán。
诗人忘芍药,释子愧栴檀。shī rén wàng sháo yào,shì zi kuì zhān tán。
酷烈宜名寿,姿容想姓潘。kù liè yí míng shòu,zī róng xiǎng xìng pān。
素光翻鹭羽,丹艳赩鸡冠。sù guāng fān lù yǔ,dān yàn xì jī guān。
燕拂惊还语,蜂贪困未安。yàn fú jīng hái yǔ,fēng tān kùn wèi ān。
倘令红脸笑,兼解翠眉攒。tǎng lìng hóng liǎn xiào,jiān jiě cuì méi zǎn。
少长呈连萼,骄矜寄合欢。shǎo zhǎng chéng lián è,jiāo jīn jì hé huān。
息肩移九轨,无胫到千官。xī jiān yí jiǔ guǐ,wú jìng dào qiān guān。
日曜香房拆,风披蕊粉乾。rì yào xiāng fáng chāi,fēng pī ruǐ fěn qián。
好酬青玉案,称贮碧冰盘。hǎo chóu qīng yù àn,chēng zhù bì bīng pán。
璧要连城与,珠堪十斛判。bì yào lián chéng yǔ,zhū kān shí hú pàn。
更思初甲坼,那得异泥蟠。gèng sī chū jiǎ chè,nà dé yì ní pán。
骚咏应遗恨,农经祇略刊。sāo yǒng yīng yí hèn,nóng jīng qí lüè kān。
鲁班雕不得,延寿笔将殚。lǔ bān diāo bù dé,yán shòu bǐ jiāng dān。
醉客同攀折,佳人惜犯干。zuì kè tóng pān zhé,jiā rén xī fàn gàn。
始知来苑囿,全胜在林峦。shǐ zhī lái yuàn yòu,quán shèng zài lín luán。
泥滓常浇洒,庭除又绰宽。ní zǐ cháng jiāo sǎ,tíng chú yòu chuò kuān。
若将桃李并,更觉效颦难。ruò jiāng táo lǐ bìng,gèng jué xiào pín nán。