古诗词

放言五首(并序)

白居易

【其一】
朝真暮伪何人辨,古往今来底事无。cháo zhēn mù wěi hé rén biàn,gǔ wǎng jīn lái dǐ shì wú。
但爱臧生能诈圣,可知甯子解佯愚。dàn ài zāng shēng néng zhà shèng,kě zhī níng zi jiě yáng yú。
草萤有耀终非火,荷露虽团岂是珠。cǎo yíng yǒu yào zhōng fēi huǒ,hé lù suī tuán qǐ shì zhū。
不取燔柴兼照乘,可怜光彩亦何殊。bù qǔ fán chái jiān zhào chéng,kě lián guāng cǎi yì hé shū。
【其二】
世途倚伏都无定,尘网牵缠卒未休。shì tú yǐ fú dōu wú dìng,chén wǎng qiān chán zú wèi xiū。
祸福回还车转毂,荣枯反覆手藏钩。huò fú huí hái chē zhuǎn gǔ,róng kū fǎn fù shǒu cáng gōu。
龟灵未免刳肠患,马失应无折足忧。guī líng wèi miǎn kū cháng huàn,mǎ shī yīng wú zhé zú yōu。
不信君看弈棋者,输赢须待局终头。bù xìn jūn kàn yì qí zhě,shū yíng xū dài jú zhōng tóu。
【其三】
赠君一法决狐疑,不用钻龟与祝蓍。zèng jūn yī fǎ jué hú yí,bù yòng zuān guī yǔ zhù shī。
试玉要烧三日满,辨材须待七年期。shì yù yào shāo sān rì mǎn,biàn cái xū dài qī nián qī。
周公恐惧流言日,王莽谦恭未篡时。zhōu gōng kǒng jù liú yán rì,wáng mǎng qiān gōng wèi cuàn shí。
向使当初身便死,一生真伪复谁知。xiàng shǐ dāng chū shēn biàn sǐ,yī shēng zhēn wěi fù shuí zhī。
【其四】
谁家第宅成还破,何处亲宾哭复歌。shuí jiā dì zhái chéng hái pò,hé chù qīn bīn kū fù gē。
昨日屋头堪炙手,今朝门外好张罗。zuó rì wū tóu kān zhì shǒu,jīn cháo mén wài hǎo zhāng luó。
北邙未省留闲地,东海何曾有定波。běi máng wèi shěng liú xián dì,dōng hǎi hé céng yǒu dìng bō。
莫笑贱贫夸富贵,共成枯骨两如何。mò xiào jiàn pín kuā fù guì,gòng chéng kū gǔ liǎng rú hé。
【其五】
泰山不要欺毫末,颜子无心羡老彭。tài shān bù yào qī háo mò,yán zi wú xīn xiàn lǎo péng。
松树千年终是朽,槿花一日自为荣。sōng shù qiān nián zhōng shì xiǔ,jǐn huā yī rì zì wèi róng。
何须恋世常忧死,亦莫嫌身漫厌生。hé xū liàn shì cháng yōu sǐ,yì mò xián shēn màn yàn shēng。
生去死来都是幻,幻人哀乐系何情。shēng qù sǐ lái dōu shì huàn,huàn rén āi lè xì hé qíng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

商山路有感

白居易

忆昨徵还日,三人归路同。yì zuó zhēng hái rì,sān rén guī lù tóng。
此生都是梦,前事旋成空。cǐ shēng dōu shì mèng,qián shì xuán chéng kōng。
杓直泉埋玉,虞平烛过风。biāo zhí quán mái yù,yú píng zhú guò fēng。
唯残乐天在,头白向江东。wéi cán lè tiān zài,tóu bái xiàng jiāng dōng。

重感

白居易

停骖歇路隅,重感一长吁。tíng cān xiē lù yú,zhòng gǎn yī zhǎng xū。
扰扰生还死,纷纷荣又枯。rǎo rǎo shēng hái sǐ,fēn fēn róng yòu kū。
困支青竹杖,闲捋白髭须。kùn zhī qīng zhú zhàng,xián lǚ bái zī xū。
莫叹身衰老,交游半已无。mò tàn shēn shuāi lǎo,jiāo yóu bàn yǐ wú。

逢张十八员外籍

白居易

旅思正茫茫,相逢此道傍。lǚ sī zhèng máng máng,xiāng féng cǐ dào bàng。
晓岚林叶暗,秋露草花香。xiǎo lán lín yè àn,qiū lù cǎo huā xiāng。
白发江城守,青衫水部郎。bái fā jiāng chéng shǒu,qīng shān shuǐ bù láng。
客亭同宿处,忽似夜归乡。kè tíng tóng sù chù,hū shì yè guī xiāng。

路上寄银匙与阿龟

白居易

谪宦心都惯,辞乡去不难。zhé huàn xīn dōu guàn,cí xiāng qù bù nán。
缘留龟子住,涕泪一阑干。yuán liú guī zi zhù,tì lèi yī lán gàn。
小子须娇养,邹婆为好看。xiǎo zi xū jiāo yǎng,zōu pó wèi hǎo kàn。
银匙封寄汝,忆我即加餐。yín shi fēng jì rǔ,yì wǒ jí jiā cān。

郢州赠别王八使君

白居易

昔是诗狂客,今为酒病夫。xī shì shī kuáng kè,jīn wèi jiǔ bìng fū。
强饮翻怅望,纵醉不欢娱。qiáng yǐn fān chàng wàng,zòng zuì bù huān yú。
鬓发三分白,交亲一半无。bìn fā sān fēn bái,jiāo qīn yī bàn wú。
郢城君莫厌,犹校近京都。yǐng chéng jūn mò yàn,yóu xiào jìn jīng dōu。

重题

白居易

泉石尚依依,林疏僧亦稀。quán shí shàng yī yī,lín shū sēng yì xī。
何年辞水阁,今夜宿云扉。hé nián cí shuǐ gé,jīn yè sù yún fēi。
谩献长杨赋,虚抛薜荔衣。mán xiàn zhǎng yáng fù,xū pāo bì lì yī。
不能成一事,赢得白头归。bù néng chéng yī shì,yíng dé bái tóu guī。

夜泊旅望

白居易

少睡多愁客,中宵起望乡。shǎo shuì duō chóu kè,zhōng xiāo qǐ wàng xiāng。
沙明连浦月,帆白满船霜。shā míng lián pǔ yuè,fān bái mǎn chuán shuāng。
近海江弥阔,迎秋夜更长。jìn hǎi jiāng mí kuò,yíng qiū yè gèng zhǎng。
烟波三十宿,犹未到钱唐。yān bō sān shí sù,yóu wèi dào qián táng。

秋寒

白居易

雪鬓年颜老,霜庭景气秋。xuě bìn nián yán lǎo,shuāng tíng jǐng qì qiū。
病看妻检药,寒遣婢梳头。bìng kàn qī jiǎn yào,hán qiǎn bì shū tóu。
身外名何有,人间事且休。shēn wài míng hé yǒu,rén jiān shì qiě xiū。
澹然方寸内,唯拟学虚舟。dàn rán fāng cùn nèi,wéi nǐ xué xū zhōu。

郡楼夜宴留客

白居易

北客劳相访,东楼为一开。běi kè láo xiāng fǎng,dōng lóu wèi yī kāi。
褰帘待月出,把火看潮来。qiān lián dài yuè chū,bǎ huǒ kàn cháo lái。
艳听竹枝曲,香传莲子杯。yàn tīng zhú zhī qū,xiāng chuán lián zi bēi。
寒天殊未晓,归骑却迟回。hán tiān shū wèi xiǎo,guī qí què chí huí。

醉题候仙亭

白居易

蹇步垂朱绶,华缨映白须。jiǎn bù chuí zhū shòu,huá yīng yìng bái xū。
何因驻衰老,只有且欢娱。hé yīn zhù shuāi lǎo,zhǐ yǒu qiě huān yú。
酒兴还应在,诗情可便无。jiǔ xīng hái yīng zài,shī qíng kě biàn wú。
登山与临水,犹未要人扶。dēng shān yǔ lín shuǐ,yóu wèi yào rén fú。

晚兴

白居易

极浦收残雨,高城驻落晖。jí pǔ shōu cán yǔ,gāo chéng zhù luò huī。
山明虹半出,松暗鹤双归。shān míng hóng bàn chū,sōng àn hè shuāng guī。
将吏随衙散,文书入务稀。jiāng lì suí yá sàn,wén shū rù wù xī。
闲吟倚新竹,筠粉污朱衣。xián yín yǐ xīn zhú,yún fěn wū zhū yī。

衰病

白居易

老与病相仍,华簪发不胜。lǎo yǔ bìng xiāng réng,huá zān fā bù shèng。
行多朝散药,睡少夜停灯。xíng duō cháo sàn yào,shuì shǎo yè tíng dēng。
禄食分供鹤,朝衣减施僧。lù shí fēn gōng hè,cháo yī jiǎn shī sēng。
性多移不得,郡政谩如绳。xìng duō yí bù dé,jùn zhèng mán rú shéng。

白发

白居易

雪发随梳落,霜毛绕鬓垂。xuě fā suí shū luò,shuāng máo rào bìn chuí。
加添老气味,改变旧容仪。jiā tiān lǎo qì wèi,gǎi biàn jiù róng yí。
不肯长如漆,无过总作丝。bù kěn zhǎng rú qī,wú guò zǒng zuò sī。
最憎明镜里,黑白半头时。zuì zēng míng jìng lǐ,hēi bái bàn tóu shí。

宿竹阁

白居易

晚坐松檐下,宵眠竹阁间。wǎn zuò sōng yán xià,xiāo mián zhú gé jiān。
清虚当服药,幽独抵归山。qīng xū dāng fú yào,yōu dú dǐ guī shān。
巧未能胜拙,忙应不及闲。qiǎo wèi néng shèng zhuō,máng yīng bù jí xián。
无劳别修道,即此是玄关。wú láo bié xiū dào,jí cǐ shì xuán guān。

小岁日对酒吟钱湖州所寄诗

白居易

独酌无多兴,闲吟有所思。dú zhuó wú duō xīng,xián yín yǒu suǒ sī。
一杯新岁酒,两句故人诗。yī bēi xīn suì jiǔ,liǎng jù gù rén shī。
杨柳初黄日,髭须半白时。yáng liǔ chū huáng rì,zī xū bàn bái shí。
蹉跎春气味,彼此老心知。cuō tuó chūn qì wèi,bǐ cǐ lǎo xīn zhī。