古诗词

唐多令·寿邵素心席间赋

张炎

一片赤城霞。yī piàn chì chéng xiá。
无心恋海涯。wú xīn liàn hǎi yá。
远飞来、乔木人家。yuǎn fēi lái qiáo mù rén jiā。
且向琴书深处隐,终胜似、听琵琶。qiě xiàng qín shū shēn chù yǐn,zhōng shèng shì tīng pí pá。
休近七香车。xiū jìn qī xiāng chē。
年华已破瓜。nián huá yǐ pò guā。
怕依然、刘阮桃花。pà yī rán liú ruǎn táo huā。
欲问长生何处好,金鼎内、转丹砂。yù wèn zhǎng shēng hé chù hǎo,jīn dǐng nèi zhuǎn dān shā。

张炎

张炎(1248年-1320年),字叔夏,号玉田,晚年号乐笑翁。祖籍陕西凤翔。六世祖张俊,宋朝著名将领。父张枢,“西湖吟社”重要成员,妙解音律,与著名词人周密相交。张炎是勋贵之后,前半生居于临安,生活优裕,而宋亡以后则家道中落,晚年漂泊落拓。著有《山中白云词》,存词302首。张炎另一重要的贡献在于创作了中国最早的词论专著《词源》,总结整理了宋末雅词一派的主要艺术思想与成就,其中以“清空”,“骚雅”为主要主张。 张炎的作品>>

猜您喜欢

满江红

张炎

近日衰迟,但随分、蜗涎自足。jìn rì shuāi chí,dàn suí fēn wō xián zì zú。
底须共、红尘争道,顿荒松菊。dǐ xū gòng hóng chén zhēng dào,dùn huāng sōng jú。
壮志已荒圯上履,正音恐是沟中木。zhuàng zhì yǐ huāng yí shàng lǚ,zhèng yīn kǒng shì gōu zhōng mù。
又安知、幕下有词人,归心速。yòu ān zhī mù xià yǒu cí rén,guī xīn sù。
书尚在,怜鱼腹。shū shàng zài,lián yú fù。
珠何处,惊鱼目。zhū hé chù,jīng yú mù。
且依然诗思,灞桥人独。qiě yī rán shī sī,bà qiáo rén dú。
不用回头看堕甑,不愁抱石疑非玉。bù yòng huí tóu kàn duò zèng,bù chóu bào shí yí fēi yù。
忽一声、长啸出山来,黄粱熟。hū yī shēng zhǎng xiào chū shān lái,huáng liáng shú。

法曲献仙音·题姜子野雪溪图

张炎

梅失黄昏,雁惊白昼,脉脉斜飞云表。méi shī huáng hūn,yàn jīng bái zhòu,mài mài xié fēi yún biǎo。
絮不生萍,水疑浮玉,此景正宜舒啸。xù bù shēng píng,shuǐ yí fú yù,cǐ jǐng zhèng yí shū xiào。
记夜悄、曾乘兴,何必见安道。jì yè qiāo céng chéng xīng,hé bì jiàn ān dào。
系船好。xì chuán hǎo。
想前村、未知甚处。xiǎng qián cūn wèi zhī shén chù。
吟思苦,谁游灞桥路杳。yín sī kǔ,shuí yóu bà qiáo lù yǎo。
清饮一瓢寒,又何妨、分傍茶灶。qīng yǐn yī piáo hán,yòu hé fáng fēn bàng chá zào。
野屋萧萧,任楼中、低唱人笑。yě wū xiāo xiāo,rèn lóu zhōng dī chàng rén xiào。
渐东风解冻,怕有桃花流到。jiàn dōng fēng jiě dòng,pà yǒu táo huā liú dào。

一枝春为陆浩斋赋梅南

张炎

竹外横枝,并栏干、试数风才一信。zhú wài héng zhī,bìng lán gàn shì shù fēng cái yī xìn。
么禽对语,仿佛醉眠初醒。me qín duì yǔ,fǎng fú zuì mián chū xǐng。
遥知是雪,甚都把、暮寒消尽。yáo zhī shì xuě,shén dōu bǎ mù hán xiāo jǐn。
清更润。qīng gèng rùn。
明月飞来,瘦却旧时疏影。míng yuè fēi lái,shòu què jiù shí shū yǐng。
东阁谩撩诗兴。dōng gé mán liāo shī xīng。
料西湖树老,难认和靖。liào xī hú shù lǎo,nán rèn hé jìng。
晴窗自好,胜事每来独领。qíng chuāng zì hǎo,shèng shì měi lái dú lǐng。
融融向暖,笑尘世、万花犹冷。róng róng xiàng nuǎn,xiào chén shì wàn huā yóu lěng。
须酿成、一点春腴,暗香在鼎。xū niàng chéng yī diǎn chūn yú,àn xiāng zài dǐng。

浣溪沙·其一写墨水仙二纸寄曾心传,并题其上

张炎

昨夜蓝田采玉游。zuó yè lán tián cǎi yù yóu。
向阳瑶草带花收。xiàng yáng yáo cǎo dài huā shōu。
如今风雨不须愁。rú jīn fēng yǔ bù xū chóu。
零落依稀倾凿落,碎琼重叠缀搔头。líng luò yī xī qīng záo luò,suì qióng zhòng dié zhuì sāo tóu。
白云黄鹤思悠悠。bái yún huáng hè sī yōu yōu。

水调歌头·寄王信父

张炎

白发已如此,岁序更骎骎。bái fā yǐ rú cǐ,suì xù gèng qīn qīn。
化机消息,庄生天籁雍门琴。huà jī xiāo xī,zhuāng shēng tiān lài yōng mén qín。
颇笑论文说剑,休问高车驷马,衮衮□黄金。pǒ xiào lùn wén shuō jiàn,xiū wèn gāo chē sì mǎ,gǔn gǔn huáng jīn。
蚁在元无梦,水竞不流心。yǐ zài yuán wú mèng,shuǐ jìng bù liú xīn。
绝交书,招隐操,恶圆箴。jué jiāo shū,zhāo yǐn cāo,è yuán zhēn。
世尘空扰,脱巾挂壁且松阴。shì chén kōng rǎo,tuō jīn guà bì qiě sōng yīn。
谁对紫微阁下,我对白蘋洲畔,朝市与山林。shuí duì zǐ wēi gé xià,wǒ duì bái píng zhōu pàn,cháo shì yǔ shān lín。
不用一钱买,风月短长吟。bù yòng yī qián mǎi,fēng yuè duǎn zhǎng yín。

浣溪沙·其二

张炎

半面妆凝镜里春。bàn miàn zhuāng níng jìng lǐ chūn。
同心带舞掌中身。tóng xīn dài wǔ zhǎng zhōng shēn。
因沾弱水褪精神。yīn zhān ruò shuǐ tuì jīng shén。
冷艳喜寻梅共笑,枯香羞与佩同纫。lěng yàn xǐ xún méi gòng xiào,kū xiāng xiū yǔ pèi tóng rèn。
湘皋犹有未归人。xiāng gāo yóu yǒu wèi guī rén。

南楼令·送杭友

张炎

聚首不多时。jù shǒu bù duō shí。
烟波又别离。yān bō yòu bié lí。
有黄金、应铸相思。yǒu huáng jīn yīng zhù xiāng sī。
折得梅花先寄我,山正在、里湖西。zhé dé méi huā xiān jì wǒ,shān zhèng zài lǐ hú xī。
风雪脆荷衣。fēng xuě cuì hé yī。
休教鸥鹭知。xiū jiào ōu lù zhī。
鬓丝丝、犹混尘泥。bìn sī sī yóu hùn chén ní。
何日束书归旧隐,只恐怕、种瓜迟。hé rì shù shū guī jiù yǐn,zhǐ kǒng pà zhǒng guā chí。

南乡子·竹居

张炎

爱此碧相依。ài cǐ bì xiāng yī。
卜筑西园隐逸时。bo zhù xī yuán yǐn yì shí。
三径成阴门可款,幽栖。sān jìng chéng yīn mén kě kuǎn,yōu qī。
苍雪纷纷冷不飞。cāng xuě fēn fēn lěng bù fēi。
青眼旧心知。qīng yǎn jiù xīn zhī。
瘦节终看岁晚期。shòu jié zhōng kàn suì wǎn qī。
人在清风来往处,吟诗。rén zài qīng fēng lái wǎng chù,yín shī。
更好梅花著一枝。gèng hǎo méi huā zhù yī zhī。

朝中措

张炎

清明时节雨声哗。qīng míng shí jié yǔ shēng huā。
潮拥渡头沙。cháo yōng dù tóu shā。
翻被梨花冷看,人生苦恋天涯。fān bèi lí huā lěng kàn,rén shēng kǔ liàn tiān yá。
燕帘莺户,云窗雾阁,酒醒啼鸦。yàn lián yīng hù,yún chuāng wù gé,jiǔ xǐng tí yā。
折得一枝杨柳,归来插向谁家。zhé dé yī zhī yáng liǔ,guī lái chā xiàng shuí jiā。

采桑子

张炎

西园冷罥秋千索,雨透花颦。xī yuán lěng juàn qiū qiān suǒ,yǔ tòu huā pín。
雨过花皴。yǔ guò huā cūn。
近觉江南无好春。jìn jué jiāng nán wú hǎo chūn。
杜郎不恨寻芳晚,梦里行云。dù láng bù hèn xún fāng wǎn,mèng lǐ xíng yún。
陌上行尘。mò shàng xíng chén。
最是多愁老得人。zuì shì duō chóu lǎo dé rén。

阮郎归·有怀北游

张炎

钿车骄马锦相连。diàn chē jiāo mǎ jǐn xiāng lián。
香尘逐管弦。xiāng chén zhú guǎn xián。
瞥然飞过水秋千。piē rán fēi guò shuǐ qiū qiān。
清明寒食天。qīng míng hán shí tiān。
花贴贴,柳悬悬。huā tiē tiē,liǔ xuán xuán。
莺房几醉眠。yīng fáng jǐ zuì mián。
醉中不信有啼鹃。zuì zhōng bù xìn yǒu tí juān。
江南二十年。jiāng nán èr shí nián。

浣溪沙

张炎

艾蒳香消火未残。ài nà xiāng xiāo huǒ wèi cán。
便能晴去不多寒。biàn néng qíng qù bù duō hán。
冶游天气却身闲。yě yóu tiān qì què shēn xián。
带雨移花浑懒看,应时插柳日须攀。dài yǔ yí huā hún lǎn kàn,yīng shí chā liǔ rì xū pān。
最堪惆怅是东栏。zuì kān chóu chàng shì dōng lán。

风入松·闰元宵

张炎

向人圆月转分明。xiàng rén yuán yuè zhuǎn fēn míng。
箫鼓又逢迎。xiāo gǔ yòu féng yíng。
风吹不老蛾儿闹,绕玉梅、犹恋香心。fēng chuī bù lǎo é ér nào,rào yù méi yóu liàn xiāng xīn。
报道依然放夜,何妨款曲行春。bào dào yī rán fàng yè,hé fáng kuǎn qū xíng chūn。
锦灯重见丽繁星。jǐn dēng zhòng jiàn lì fán xīng。
水影动梨云。shuǐ yǐng dòng lí yún。
今朝准拟花朝醉,奈今宵、别是光阴。jīn cháo zhǔn nǐ huā cháo zuì,nài jīn xiāo bié shì guāng yīn。
帘底听人笑语,莫教迟了□青。lián dǐ tīng rén xiào yǔ,mò jiào chí le qīng。

踏莎行·咏汤

张炎

瑶草收香,琪花采汞。yáo cǎo shōu xiāng,qí huā cǎi gǒng。
冰轮碾处芳尘动。bīng lún niǎn chù fāng chén dòng。
竹炉汤暖火初红,玉纤调罢歌声送。zhú lú tāng nuǎn huǒ chū hóng,yù xiān diào bà gē shēng sòng。
麾去茶经,袭藏酒颂。huī qù chá jīng,xí cáng jiǔ sòng。
一杯清味佳宾共。yī bēi qīng wèi jiā bīn gòng。
从来采药得长生,蓝桥休被琼浆弄。cóng lái cǎi yào dé zhǎng shēng,lán qiáo xiū bèi qióng jiāng nòng。

鹧鸪天

张炎

楼上谁将玉笛吹。lóu shàng shuí jiāng yù dí chuī。
山前水阔暝云低。shān qián shuǐ kuò míng yún dī。
劳劳燕子人千里,落落梨花雨一枝。láo láo yàn zi rén qiān lǐ,luò luò lí huā yǔ yī zhī。
修禊近,卖饧时。xiū xì jìn,mài táng shí。
故乡惟有梦相随。gù xiāng wéi yǒu mèng xiāng suí。
夜来折得江头柳,不是苏堤也皱眉。yè lái zhé dé jiāng tóu liǔ,bù shì sū dī yě zhòu méi。