古诗词

和春深二十首

白居易

【其一】
何处春深好,春深富贵家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn fù guì jiā。
马为中路鸟,妓作后庭花。mǎ wèi zhōng lù niǎo,jì zuò hòu tíng huā。
罗绮驱论队,金银用断车。luó qǐ qū lùn duì,jīn yín yòng duàn chē。
眼前何所苦,唯苦日西斜。yǎn qián hé suǒ kǔ,wéi kǔ rì xī xié。
【其二】
何处春深好,春深贫贱家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn pín jiàn jiā。
荒凉三径草,冷落四邻花。huāng liáng sān jìng cǎo,lěng luò sì lín huā。
奴困归佣力,妻愁出赁车。nú kùn guī yōng lì,qī chóu chū lìn chē。
途穷平路险,举足剧褒斜。tú qióng píng lù xiǎn,jǔ zú jù bāo xié。
【其三】
何处春深好,春深执政家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn zhí zhèng jiā。
凤池添砚水,鸡树落衣花。fèng chí tiān yàn shuǐ,jī shù luò yī huā。
诏借当衢宅,恩容上殿车。zhào jiè dāng qú zhái,ēn róng shàng diàn chē。
延英开对久,门与日西斜。yán yīng kāi duì jiǔ,mén yǔ rì xī xié。
【其四】
何处春深好,春深方镇家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn fāng zhèn jiā。
通犀排带胯,瑞鹘勘袍花。tōng xī pái dài kuà,ruì gǔ kān páo huā。
飞絮冲毬马,垂杨拂妓车。fēi xù chōng qiú mǎ,chuí yáng fú jì chē。
戎装拜春设,左握宝刀斜。róng zhuāng bài chūn shè,zuǒ wò bǎo dāo xié。
【其五】
何处春深好,春深刺史家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn cì shǐ jiā。
阴繁棠布叶,岐秀麦分花。yīn fán táng bù yè,qí xiù mài fēn huā。
五疋鸣珂马,双轮画轼车。wǔ pǐ míng kē mǎ,shuāng lún huà shì chē。
和风引行乐,叶叶隼旟斜。hé fēng yǐn xíng lè,yè yè sǔn yú xié。
【其六】
何处春深好,春深学士家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn xué shì jiā。
凤书裁五色,马鬣剪三花。fèng shū cái wǔ sè,mǎ liè jiǎn sān huā。
蜡炬开明火,银台赐物车。là jù kāi míng huǒ,yín tái cì wù chē。
相逢不敢揖,彼此帽低斜。xiāng féng bù gǎn yī,bǐ cǐ mào dī xié。
【其七】
何处春深好,春深女学家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn nǚ xué jiā。
惯看温室树,饱识浴堂花。guàn kàn wēn shì shù,bǎo shí yù táng huā。
御印提随仗,香笺把下车。yù yìn tí suí zhàng,xiāng jiān bǎ xià chē。
宋家宫样髻,一片绿云斜。sòng jiā gōng yàng jì,yī piàn lǜ yún xié。
【其八】
何处春深好,春深御史家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn yù shǐ jiā。
絮萦骢马尾,蝶绕绣衣花。xù yíng cōng mǎ wěi,dié rào xiù yī huā。
破柱行持斧,埋轮立驻车。pò zhù xíng chí fǔ,mái lún lì zhù chē。
入班遥认得,鱼贯一行斜。rù bān yáo rèn dé,yú guàn yī xíng xié。
【其九】
何处春深好,春深迁客家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn qiān kè jiā。
一杯寒食酒,万里故园花。yī bēi hán shí jiǔ,wàn lǐ gù yuán huā。
炎瘴蒸如火,光阴走似车。yán zhàng zhēng rú huǒ,guāng yīn zǒu shì chē。
为忧鵩鸟至,只恐日光斜。wèi yōu fú niǎo zhì,zhǐ kǒng rì guāng xié。
【其十】
何处春深好,春深经业家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn jīng yè jiā。
唯求太常第,不管曲江花。wéi qiú tài cháng dì,bù guǎn qū jiāng huā。
折桂名惭郤,收萤志慕车。zhé guì míng cán xì,shōu yíng zhì mù chē。
官场泥补处,最怕寸阴斜。guān chǎng ní bǔ chù,zuì pà cùn yīn xié。
【其十一】
何处春深好,春深隐士家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn yǐn shì jiā。
野衣裁薜叶,山饭晒松花。yě yī cái bì yè,shān fàn shài sōng huā。
兰索纫幽佩,蒲轮驻软车。lán suǒ rèn yōu pèi,pú lún zhù ruǎn chē。
林间箕踞坐,白眼向人斜。lín jiān jī jù zuò,bái yǎn xiàng rén xié。
【其十二】
何处春深好,春深渔父家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn yú fù jiā。
松湾随棹月,桃浦落船花。sōng wān suí zhào yuè,táo pǔ luò chuán huā。
投饵移轻楫,牵轮转小车。tóu ěr yí qīng jí,qiān lún zhuǎn xiǎo chē。
萧萧芦叶里,风起钓丝斜。xiāo xiāo lú yè lǐ,fēng qǐ diào sī xié。
【其十三】
何处春深好,春深潮户家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn cháo hù jiā。
涛翻三月雪,浪喷四时花。tāo fān sān yuè xuě,làng pēn sì shí huā。
曳练驰千马,惊雷走万车。yè liàn chí qiān mǎ,jīng léi zǒu wàn chē。
馀波落何处,江转富阳斜。yú bō luò hé chù,jiāng zhuǎn fù yáng xié。
【其十四】
何处春深好,春深痛饮家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn tòng yǐn jiā。
十分杯里物,五色眼前花。shí fēn bēi lǐ wù,wǔ sè yǎn qián huā。
餔歠眠糟瓮,流涎见曲车。bù chuò mián zāo wèng,liú xián jiàn qū chē。
中山一沉醉,千度日西斜。zhōng shān yī chén zuì,qiān dù rì xī xié。
【其十五】
何处春深好,春深上巳家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn shàng sì jiā。
兰亭席上酒,曲洛岸边花。lán tíng xí shàng jiǔ,qū luò àn biān huā。
弄水游童棹,湔裾小妇车。nòng shuǐ yóu tóng zhào,jiān jū xiǎo fù chē。
齐桡争渡处,一匹锦标斜。qí ráo zhēng dù chù,yī pǐ jǐn biāo xié。
【其十六】
何处春深好,春深寒食家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn hán shí jiā。
玲珑镂鸡子,宛转彩毬花。líng lóng lòu jī zi,wǎn zhuǎn cǎi qiú huā。
碧草追游骑,红尘拜扫车。bì cǎo zhuī yóu qí,hóng chén bài sǎo chē。
秋千细腰女,摇曳逐风斜。qiū qiān xì yāo nǚ,yáo yè zhú fēng xié。
【其十七】
何处春深好,春深博弈家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn bó yì jiā。
一先争破眼,六聚斗成花。yī xiān zhēng pò yǎn,liù jù dòu chéng huā。
鼓应投壶马,兵冲象戏车。gǔ yīng tóu hú mǎ,bīng chōng xiàng xì chē。
弹棋局上事,最妙是长斜。dàn qí jú shàng shì,zuì miào shì zhǎng xié。
【其十八】
何处春深好,春深嫁女家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn jià nǚ jiā。
紫排襦上雉,黄帖鬓边花。zǐ pái rú shàng zhì,huáng tiē bìn biān huā。
转烛初移障,鸣环欲上车。zhuǎn zhú chū yí zhàng,míng huán yù shàng chē。
青衣传毡褥,锦绣一条斜。qīng yī chuán zhān rù,jǐn xiù yī tiáo xié。
【其十九】
何处春深好,春深娶妇家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn qǔ fù jiā。
两行笼里烛,一树扇间花。liǎng xíng lóng lǐ zhú,yī shù shàn jiān huā。
宾拜登华席,亲迎障幰车。bīn bài dēng huá xí,qīn yíng zhàng xiǎn chē。
催妆诗未了,星斗渐倾斜。cuī zhuāng shī wèi le,xīng dòu jiàn qīng xié。
【其二十】
何处春深好,春深妓女家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn jì nǚ jiā。
眉欺杨柳叶,裙妒石榴花。méi qī yáng liǔ yè,qún dù shí liú huā。
兰麝熏行被,金铜钉坐车。lán shè xūn xíng bèi,jīn tóng dīng zuò chē。
杭州苏小小,人道最夭斜。háng zhōu sū xiǎo xiǎo,rén dào zuì yāo xié。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

庭槐

白居易

南方饶竹树,唯有青槐稀。nán fāng ráo zhú shù,wéi yǒu qīng huái xī。
十种七八死,纵活亦支离。shí zhǒng qī bā sǐ,zòng huó yì zhī lí。
何此郡庭下,一株独华滋。hé cǐ jùn tíng xià,yī zhū dú huá zī。
蒙蒙碧烟叶,袅袅黄花枝。méng méng bì yān yè,niǎo niǎo huáng huā zhī。
我家渭水上,此树荫前墀。wǒ jiā wèi shuǐ shàng,cǐ shù yīn qián chí。
忽向天涯见,忆在故园时。hū xiàng tiān yá jiàn,yì zài gù yuán shí。
人生有情感,遇物牵所思。rén shēng yǒu qíng gǎn,yù wù qiān suǒ sī。
树木犹复尔,况见旧亲知。shù mù yóu fù ěr,kuàng jiàn jiù qīn zhī。

送客回晚兴

白居易

城上云雾开,沙头风浪定。chéng shàng yún wù kāi,shā tóu fēng làng dìng。
参差乱山出,澹泞平江净。cān chà luàn shān chū,dàn nìng píng jiāng jìng。
行客舟已远,居人酒初醒。xíng kè zhōu yǐ yuǎn,jū rén jiǔ chū xǐng。
袅袅秋竹梢,巴蝉声似磬。niǎo niǎo qiū zhú shāo,bā chán shēng shì qìng。

东楼竹

白居易

潇洒城东楼,绕楼多修竹。xiāo sǎ chéng dōng lóu,rào lóu duō xiū zhú。
森然一万竿,白粉封青玉。sēn rán yī wàn gān,bái fěn fēng qīng yù。
卷帘睡初觉,欹枕看未足。juǎn lián shuì chū jué,yī zhěn kàn wèi zú。
影转色入楼,床席生浮绿。yǐng zhuǎn sè rù lóu,chuáng xí shēng fú lǜ。
空城绝宾客,向夕弥幽独。kōng chéng jué bīn kè,xiàng xī mí yōu dú。
楼上夜不归,此君留我宿。lóu shàng yè bù guī,cǐ jūn liú wǒ sù。

九日登巴台

白居易

黍香酒初熟,菊暖花未开。shǔ xiāng jiǔ chū shú,jú nuǎn huā wèi kāi。
闲听竹枝曲,浅酌茱萸杯。xián tīng zhú zhī qū,qiǎn zhuó zhū yú bēi。
去年重阳日,漂泊湓城隈。qù nián zhòng yáng rì,piāo pō pén chéng wēi。
今岁重阳日,萧条巴子台。jīn suì zhòng yáng rì,xiāo tiáo bā zi tái。
旅鬓寻已白,乡书久不来。lǚ bìn xún yǐ bái,xiāng shū jiǔ bù lái。
临觞一搔首,座客亦裴回。lín shāng yī sāo shǒu,zuò kè yì péi huí。

东城寻春

白居易

老色日上面,欢情日去心。lǎo sè rì shàng miàn,huān qíng rì qù xīn。
今既不如昔,后当不如今。jīn jì bù rú xī,hòu dāng bù rú jīn。
今犹未甚衰,每事力可任。jīn yóu wèi shén shuāi,měi shì lì kě rèn。
花时仍爱出,酒后尚能吟。huā shí réng ài chū,jiǔ hòu shàng néng yín。
但恐如此兴,亦随日销沈。dàn kǒng rú cǐ xīng,yì suí rì xiāo shěn。
东城春欲老,勉强一来寻。dōng chéng chūn yù lǎo,miǎn qiáng yī lái xún。

江上送客

白居易

江花已萎绝,江草已消歇。jiāng huā yǐ wēi jué,jiāng cǎo yǐ xiāo xiē。
远客何处归,孤舟今日发。yuǎn kè hé chù guī,gū zhōu jīn rì fā。
杜鹃声似哭,湘竹斑如血。dù juān shēng shì kū,xiāng zhú bān rú xuè。
共是多感人,仍为此中别。gòng shì duō gǎn rén,réng wèi cǐ zhōng bié。

桐花

白居易

春令有常候,清明桐始发。chūn lìng yǒu cháng hòu,qīng míng tóng shǐ fā。
何此巴峡中,桐花开十月。hé cǐ bā xiá zhōng,tóng huā kāi shí yuè。
岂伊物理变,信是土宜别。qǐ yī wù lǐ biàn,xìn shì tǔ yí bié。
地气反寒暄,天时倒生杀。dì qì fǎn hán xuān,tiān shí dào shēng shā。
草木坚强物,所禀固难夺。cǎo mù jiān qiáng wù,suǒ bǐng gù nán duó。
风候一参差,荣枯遂乖剌。fēng hòu yī cān chà,róng kū suì guāi lá。
况吾北人性,不耐南方热。kuàng wú běi rén xìng,bù nài nán fāng rè。
强羸寿夭间,安得依时节。qiáng léi shòu yāo jiān,ān dé yī shí jié。

早祭风伯因怀李十一舍人

白居易

远郡虽褊陋,时祀奉朝经。yuǎn jùn suī biǎn lòu,shí sì fèng cháo jīng。
夙兴祭风伯,天气晓冥冥。sù xīng jì fēng bó,tiān qì xiǎo míng míng。
导骑与从吏,引我出东坰。dǎo qí yǔ cóng lì,yǐn wǒ chū dōng jiōng。
水雾重如雨,山火高于星。shuǐ wù zhòng rú yǔ,shān huǒ gāo yú xīng。
忽忆早朝日,与君趋紫庭。hū yì zǎo cháo rì,yǔ jūn qū zǐ tíng。
步登龙尾道,却望终南青。bù dēng lóng wěi dào,què wàng zhōng nán qīng。
一别身向老,所思心未宁。yī bié shēn xiàng lǎo,suǒ sī xīn wèi níng。
至今想在耳,玉音尚玲玲。zhì jīn xiǎng zài ěr,yù yīn shàng líng líng。

花下对酒二首

白居易

蔼蔼江气春,南宾闰正月。ǎi ǎi jiāng qì chūn,nán bīn rùn zhèng yuè。
梅樱与桃杏,次第城上发。méi yīng yǔ táo xìng,cì dì chéng shàng fā。
红房烂簇火,素艳纷团雪。hóng fáng làn cù huǒ,sù yàn fēn tuán xuě。
香惜委风飘,愁牵压枝折。xiāng xī wěi fēng piāo,chóu qiān yā zhī zhé。
楼中老太守,头上新白发。lóu zhōng lǎo tài shǒu,tóu shàng xīn bái fā。
冷澹病心情,暄和好时节。lěng dàn bìng xīn qíng,xuān hé hǎo shí jié。
故园音信断,远郡亲宾绝。gù yuán yīn xìn duàn,yuǎn jùn qīn bīn jué。
欲问花前尊,依然为谁设。yù wèn huā qián zūn,yī rán wèi shuí shè。

花下对酒二首

白居易

引手攀红樱,红樱落似霰。yǐn shǒu pān hóng yīng,hóng yīng luò shì xiàn。
仰首看白日,白日走如箭。yǎng shǒu kàn bái rì,bái rì zǒu rú jiàn。
年芳与时景,顷刻犹衰变。nián fāng yǔ shí jǐng,qǐng kè yóu shuāi biàn。
况是血肉身,安能长强健。kuàng shì xuè ròu shēn,ān néng zhǎng qiáng jiàn。
人心苦迷执,慕贵忧贫贱。rén xīn kǔ mí zhí,mù guì yōu pín jiàn。
愁色常在眉,欢容不上面。chóu sè cháng zài méi,huān róng bù shàng miàn。
况吾头半白,把镜非不见。kuàng wú tóu bàn bái,bǎ jìng fēi bù jiàn。
何必花下杯,更待他人劝。hé bì huā xià bēi,gèng dài tā rén quàn。

不二门

白居易

两眼日将闇,四肢渐衰瘦。liǎng yǎn rì jiāng àn,sì zhī jiàn shuāi shòu。
束带剩昔围,穿衣妨宽袖。shù dài shèng xī wéi,chuān yī fáng kuān xiù。
流年似江水,奔注无昏昼。liú nián shì jiāng shuǐ,bēn zhù wú hūn zhòu。
志气与形骸,安得长依旧。zhì qì yǔ xíng hái,ān dé zhǎng yī jiù。
亦曾登玉陛,举措多纰缪。yì céng dēng yù bì,jǔ cuò duō pī móu。
至今金阙籍,名姓独遗漏。zhì jīn jīn quē jí,míng xìng dú yí lòu。
亦曾烧大药,消息乖火候。yì céng shāo dà yào,xiāo xī guāi huǒ hòu。
至今残丹砂,烧乾不成就。zhì jīn cán dān shā,shāo qián bù chéng jiù。
行藏事两失,忧恼心交斗。xíng cáng shì liǎng shī,yōu nǎo xīn jiāo dòu。
化作憔悴翁,抛身在荒陋。huà zuò qiáo cuì wēng,pāo shēn zài huāng lòu。
坐看老病逼,须得医王救。zuò kàn lǎo bìng bī,xū dé yī wáng jiù。
唯有不二门,其间无夭寿。wéi yǒu bù èr mén,qí jiān wú yāo shòu。

我身

白居易

我身何所似,似彼孤生蓬。wǒ shēn hé suǒ shì,shì bǐ gū shēng péng。
秋霜剪根断,浩浩随长风。qiū shuāng jiǎn gēn duàn,hào hào suí zhǎng fēng。
昔游秦雍间,今落巴蛮中。xī yóu qín yōng jiān,jīn luò bā mán zhōng。
昔为意气郎,今作寂寥翁。xī wèi yì qì láng,jīn zuò jì liáo wēng。
外貌虽寂莫,中怀颇冲融。wài mào suī jì mò,zhōng huái pǒ chōng róng。
赋命有厚薄,委心任穷通。fù mìng yǒu hòu báo,wěi xīn rèn qióng tōng。
通当为大鹏,举翅摩苍穹。tōng dāng wèi dà péng,jǔ chì mó cāng qióng。
穷则为鹪鹩,一枝足自容。qióng zé wèi jiāo liáo,yī zhī zú zì róng。
苟知此道者,身穷心不穷。gǒu zhī cǐ dào zhě,shēn qióng xīn bù qióng。

哭王质夫

白居易

仙游寺前别,别来十年馀。xiān yóu sì qián bié,bié lái shí nián yú。
生别犹怏怏,死别复何如。shēng bié yóu yàng yàng,sǐ bié fù hé rú。
客从梓潼来,道君死不虚。kè cóng zǐ tóng lái,dào jūn sǐ bù xū。
惊疑心未信,欲哭复踟蹰。jīng yí xīn wèi xìn,yù kū fù chí chú。
踟蹰寝门侧,声发涕亦俱。chí chú qǐn mén cè,shēng fā tì yì jù。
衣上今日泪,箧中前月书。yī shàng jīn rì lèi,qiè zhōng qián yuè shū。
怜君古人风,重有君子儒。lián jūn gǔ rén fēng,zhòng yǒu jūn zi rú。
篇咏陶谢辈,风流嵇阮徒。piān yǒng táo xiè bèi,fēng liú jī ruǎn tú。
出身既蹇屯,生世仍须臾。chū shēn jì jiǎn tún,shēng shì réng xū yú。
诚知天至高,安得不一呼。chéng zhī tiān zhì gāo,ān dé bù yī hū。
江南有毒蟒,江北有妖狐。jiāng nán yǒu dú mǎng,jiāng běi yǒu yāo hú。
皆享千年寿,多于王质夫。jiē xiǎng qiān nián shòu,duō yú wáng zhì fū。
不知彼何德,不识此何辜。bù zhī bǐ hé dé,bù shí cǐ hé gū。

东坡种花二首

白居易

持钱买花树,城东坡上栽。chí qián mǎi huā shù,chéng dōng pō shàng zāi。
但购有花者,不限桃杏梅。dàn gòu yǒu huā zhě,bù xiàn táo xìng méi。
百果参杂种,千枝次第开。bǎi guǒ cān zá zhǒng,qiān zhī cì dì kāi。
天时有早晚,地力无高低。tiān shí yǒu zǎo wǎn,dì lì wú gāo dī。
红者霞艳艳,白者雪皑皑。hóng zhě xiá yàn yàn,bái zhě xuě ái ái。
游蜂逐不去,好鸟亦来栖。yóu fēng zhú bù qù,hǎo niǎo yì lái qī。
前有长流水,下有小平台。qián yǒu zhǎng liú shuǐ,xià yǒu xiǎo píng tái。
时拂台上石,一举风前杯。shí fú tái shàng shí,yī jǔ fēng qián bēi。
花枝荫我头,花蕊落我怀。huā zhī yīn wǒ tóu,huā ruǐ luò wǒ huái。
独酌复独咏,不觉月平西。dú zhuó fù dú yǒng,bù jué yuè píng xī。
巴俗不爱花,竟春无人来。bā sú bù ài huā,jìng chūn wú rén lái。
唯此醉太守,尽日不能回。wéi cǐ zuì tài shǒu,jǐn rì bù néng huí。

东坡种花二首

白居易

东坡春向暮,树木今何如。dōng pō chūn xiàng mù,shù mù jīn hé rú。
漠漠花落尽,翳翳叶生初。mò mò huā luò jǐn,yì yì yè shēng chū。
每日领童仆,荷锄仍决渠。měi rì lǐng tóng pū,hé chú réng jué qú。
刬土壅其本,引泉溉其枯。chǎn tǔ yōng qí běn,yǐn quán gài qí kū。
小树低数尺,大树长丈馀。xiǎo shù dī shù chǐ,dà shù zhǎng zhàng yú。
封植来几时,高下随扶疏。fēng zhí lái jǐ shí,gāo xià suí fú shū。
养树既如此,养民亦何殊。yǎng shù jì rú cǐ,yǎng mín yì hé shū。
将欲茂枝叶,必先救根株。jiāng yù mào zhī yè,bì xiān jiù gēn zhū。
云何救根株,劝农均赋租。yún hé jiù gēn zhū,quàn nóng jūn fù zū。
云何茂枝叶,省事宽刑书。yún hé mào zhī yè,shěng shì kuān xíng shū。
移此为郡政,庶几氓俗苏。yí cǐ wèi jùn zhèng,shù jǐ máng sú sū。