古诗词

烛影摇红·隔窗闻歌

张炎

闲苑深迷,趁香随粉都行遍。xián yuàn shēn mí,chèn xiāng suí fěn dōu xíng biàn。
隔窗花气暖扶春,只许莺莺占。gé chuāng huā qì nuǎn fú chūn,zhǐ xǔ yīng yīng zhàn。
烛焰晴烘醉脸。zhú yàn qíng hōng zuì liǎn。
想东邻、偷窥笑眼。xiǎng dōng lín tōu kuī xiào yǎn。
欲寻无处,暗掐新声,银屏斜掩。yù xún wú chù,àn qiā xīn shēng,yín píng xié yǎn。
一片云闲,那知顾曲周郎怨。yī piàn yún xián,nà zhī gù qū zhōu láng yuàn。
看花犹自未分明,毕竟何时见。kàn huā yóu zì wèi fēn míng,bì jìng hé shí jiàn。
已信仙缘较浅。yǐ xìn xiān yuán jiào qiǎn。
谩凝思、风帘倒卷。mán níng sī fēng lián dào juǎn。
出门一笑,月落江横,数峰天远。chū mén yī xiào,yuè luò jiāng héng,shù fēng tiān yuǎn。

张炎

张炎(1248年-1320年),字叔夏,号玉田,晚年号乐笑翁。祖籍陕西凤翔。六世祖张俊,宋朝著名将领。父张枢,“西湖吟社”重要成员,妙解音律,与著名词人周密相交。张炎是勋贵之后,前半生居于临安,生活优裕,而宋亡以后则家道中落,晚年漂泊落拓。著有《山中白云词》,存词302首。张炎另一重要的贡献在于创作了中国最早的词论专著《词源》,总结整理了宋末雅词一派的主要艺术思想与成就,其中以“清空”,“骚雅”为主要主张。 张炎的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花·寄车秀卿

张炎

锁香亭榭。suǒ xiāng tíng xiè。
花艳烘春曾卜夜。huā yàn hōng chūn céng bo yè。
空想芳游。kōng xiǎng fāng yóu。
不到秋凉不信愁。bù dào qiū liáng bù xìn chóu。
酒迟歌缓。jiǔ chí gē huǎn。
月色平分窗一半。yuè sè píng fēn chuāng yī bàn。
谁伴孤吟。shuí bàn gū yín。
手擘黄花碎却心。shǒu bāi huáng huā suì què xīn。

踏莎行

张炎

柳未三眠,风才一讯。liǔ wèi sān mián,fēng cái yī xùn。
催人步屧吹笙径。cuī rén bù xiè chuī shēng jìng。
可曾中酒似当时,如今却是看花病。kě céng zhōng jiǔ shì dāng shí,rú jīn què shì kàn huā bìng。
老愿春迟,愁嫌昼静。lǎo yuàn chūn chí,chóu xián zhòu jìng。
秋千院落寒犹剩。qiū qiān yuàn luò hán yóu shèng。
卷帘休问海棠开,相传燕子归来近。juǎn lián xiū wèn hǎi táng kāi,xiāng chuán yàn zi guī lái jìn。

南乡子·忆春

张炎

歌扇锦连枝。gē shàn jǐn lián zhī。
问著东风已不知。wèn zhù dōng fēng yǐ bù zhī。
怪底楼前多种柳,相思。guài dǐ lóu qián duō zhǒng liǔ,xiāng sī。
那叶浑如旧样眉。nà yè hún rú jiù yàng méi。
醉里眼都迷。zuì lǐ yǎn dōu mí。
遮莫东墙带笑窥。zhē mò dōng qiáng dài xiào kuī。
行到寻常游冶处,慵归。xíng dào xún cháng yóu yě chù,yōng guī。
只道看花似向时。zhǐ dào kàn huā shì xiàng shí。

蝶恋花·其一赠杨柔卿

张炎

颇爱杨琼妆淡注。pǒ ài yáng qióng zhuāng dàn zhù。
犹理螺鬟,扰扰松云聚。yóu lǐ luó huán,rǎo rǎo sōng yún jù。
两剪秋痕流不去。liǎng jiǎn qiū hén liú bù qù。
佯羞却把周郎顾。yáng xiū què bǎ zhōu láng gù。
欲诉闲愁无说处。yù sù xián chóu wú shuō chù。
几过莺帘,听得间关语。jǐ guò yīng lián,tīng dé jiān guān yǔ。
昨夜月明香暗度。zuó yè yuè míng xiāng àn dù。
相思忽到梅花树。xiāng sī hū dào méi huā shù。

清平乐·赠处梅

张炎

暗香千树。àn xiāng qiān shù。
结屋中间住。jié wū zhōng jiān zhù。
明月一方流水护。míng yuè yī fāng liú shuǐ hù。
梦入梨云深处。mèng rù lí yún shēn chù。
清冰隔断尘埃。qīng bīng gé duàn chén āi。
无人踏碎苍苔。wú rén tà suì cāng tái。
一似逋仙归后,吟诗不下山来。yī shì bū xiān guī hòu,yín shī bù xià shān lái。

蝶恋花·其二陆子方饮客杏花下

张炎

仙子锄云亲手种。xiān zi chú yún qīn shǒu zhǒng。
春闹枝头,消得微霜冻。chūn nào zhī tóu,xiāo dé wēi shuāng dòng。
可是东风吹不动。kě shì dōng fēng chuī bù dòng。
金铃悬网珊瑚重。jīn líng xuán wǎng shān hú zhòng。
社燕盟鸥诗酒共。shè yàn méng ōu shī jiǔ gòng。
未足游情,刚把斜阳送。wèi zú yóu qíng,gāng bǎ xié yáng sòng。
今夜定应归去梦。jīn yè dìng yīng guī qù mèng。
青蘋流水箫声弄。qīng píng liú shuǐ xiāo shēng nòng。

蝶恋花·其三赋艾花

张炎

巧结分枝黏翠艾。qiǎo jié fēn zhī nián cuì ài。
剪剪香痕,细把泥金界。jiǎn jiǎn xiāng hén,xì bǎ ní jīn jiè。
小簇葵榴芳锦隘。xiǎo cù kuí liú fāng jǐn ài。
红妆人见应须爱。hóng zhuāng rén jiàn yīng xū ài。
午镜将拈开凤盖。wǔ jìng jiāng niān kāi fèng gài。
倚醉凝娇,欲戴还慵戴。yǐ zuì níng jiāo,yù dài hái yōng dài。
约臂犹馀朱索在。yuē bì yóu yú zhū suǒ zài。
梢头添挂朱符袋。shāo tóu tiān guà zhū fú dài。

露华碧桃

张炎

乱红自雨,正翠蹊误晓,玉洞明春。luàn hóng zì yǔ,zhèng cuì qī wù xiǎo,yù dòng míng chūn。
蛾眉淡扫,背风不语盈盈。é méi dàn sǎo,bèi fēng bù yǔ yíng yíng。
莫恨小溪流水,引刘郎、不是飞琼。mò hèn xiǎo xī liú shuǐ,yǐn liú láng bù shì fēi qióng。
罗扇底,从教净冶,远障歌尘。luó shàn dǐ,cóng jiào jìng yě,yuǎn zhàng gē chén。
一掬莹然生意,伴压架酴醾,相恼芳吟。yī jū yíng rán shēng yì,bàn yā jià tú mí,xiāng nǎo fāng yín。
玄都观里,几回错认梨云。xuán dōu guān lǐ,jǐ huí cuò rèn lí yún。
花下可怜仙子,醉东风、犹自吹笙。huā xià kě lián xiān zi,zuì dōng fēng yóu zì chuī shēng。
残照晚,渔翁正迷武陵。cán zhào wǎn,yú wēng zhèng mí wǔ líng。

解语花

张炎

行歌趁月,唤酒延秋,多买莺莺笑。xíng gē chèn yuè,huàn jiǔ yán qiū,duō mǎi yīng yīng xiào。
蕊枝娇小。ruǐ zhī jiāo xiǎo。
浑无奈、一掬醉乡怀抱。hún wú nài yī jū zuì xiāng huái bào。
筹花斗草。chóu huā dòu cǎo。
几曾放、好春闲了。jǐ céng fàng hǎo chūn xián le。
芳意阑,可惜香心,一夜酸风扫。fāng yì lán,kě xī xiāng xīn,yī yè suān fēng sǎo。
海上仙山缥缈。hǎi shàng xiān shān piāo miǎo。
问玉环何事,苦无分晓。wèn yù huán hé shì,kǔ wú fēn xiǎo。
旧愁空杳。jiù chóu kōng yǎo。
蓝桥路、深掩半庭斜照。lán qiáo lù shēn yǎn bàn tíng xié zhào。
馀情暗恼。yú qíng àn nǎo。
都缘是、那时年少。dōu yuán shì nà shí nián shǎo。
惊梦回、懒说相思,毕竟如今老。jīng mèng huí lǎn shuō xiāng sī,bì jìng rú jīn lǎo。

祝英台近

张炎

及春游,卜夜饮,人醉万花醒。jí chūn yóu,bo yè yǐn,rén zuì wàn huā xǐng。
转眼年华,白发半垂领。zhuǎn yǎn nián huá,bái fā bàn chuí lǐng。
与鸥同一清波,风苹月树,又何事、浮踪不定。yǔ ōu tóng yī qīng bō,fēng píng yuè shù,yòu hé shì fú zōng bù dìng。
静中省。jìng zhōng shěng。
便须门掩柴桑,黄卷伴孤隐。biàn xū mén yǎn chái sāng,huáng juǎn bàn gū yǐn。
一粟生涯,乐事在瓢饮。yī sù shēng yá,lè shì zài piáo yǐn。
爱闲休说山深,有梅花处,更添个、暗香疏影。ài xián xiū shuō shān shēn,yǒu méi huā chù,gèng tiān gè àn xiāng shū yǐng。

瑶台聚八仙/新雁过妆楼菊日寓义兴,与王觉轩会饮,酒中书送白廷玉

张炎

楚竹闲挑。chǔ zhú xián tiāo。
千日酒、乐意稍稍渔樵。qiān rì jiǔ lè yì shāo shāo yú qiáo。
那回轻散,飞梦便觉迢遥。nà huí qīng sàn,fēi mèng biàn jué tiáo yáo。
似隔芙蓉无路到,如何共此可怜宵。shì gé fú róng wú lù dào,rú hé gòng cǐ kě lián xiāo。
旧愁消。jiù chóu xiāo。
故人念我,来问寂寥。gù rén niàn wǒ,lái wèn jì liáo。
登临试开笑口,看垂垂短发,破帽休飘。dēng lín shì kāi xiào kǒu,kàn chuí chuí duǎn fā,pò mào xiū piāo。
款语微吟,清气顿扫花妖。kuǎn yǔ wēi yín,qīng qì dùn sǎo huā yāo。
明朝柳岸醉醒,又知在烟波第几桥。míng cháo liǔ àn zuì xǐng,yòu zhī zài yān bō dì jǐ qiáo。
怀人处,任满身风露,踏月吹箫。huái rén chù,rèn mǎn shēn fēng lù,tà yuè chuī xiāo。

满江红

张炎

傅粉何郎,比玉树、琼枝谩夸。fù fěn hé láng,bǐ yù shù qióng zhī mán kuā。
看生子、东涂西抹,笑语浮华。kàn shēng zi dōng tú xī mǒ,xiào yǔ fú huá。
蝴蝶一生花里活,似花还却似非花。hú dié yī shēng huā lǐ huó,shì huā hái què shì fēi huā。
最可人、娇艳正芳年,如破瓜。zuì kě rén jiāo yàn zhèng fāng nián,rú pò guā。
离别恨,生叹嗟。lí bié hèn,shēng tàn jiē。
欢情事,起喧哗。huān qíng shì,qǐ xuān huā。
听歌喉清润,片玉无瑕。tīng gē hóu qīng rùn,piàn yù wú xiá。
洗尽人间笙笛耳,赏音多向五侯家。xǐ jǐn rén jiān shēng dí ěr,shǎng yīn duō xiàng wǔ hóu jiā。
好思量、都在步莲中,裙翠遮。hǎo sī liàng dōu zài bù lián zhōng,qún cuì zhē。

摸鱼儿·别处梅

张炎

向天涯、水流云散,依依往事非旧。xiàng tiān yá shuǐ liú yún sàn,yī yī wǎng shì fēi jiù。
西湖见说鸥飞去,知有海翁来否。xī hú jiàn shuō ōu fēi qù,zhī yǒu hǎi wēng lái fǒu。
风雨后。fēng yǔ hòu。
甚客里逢春,尚记花间酒。shén kè lǐ féng chūn,shàng jì huā jiān jiǔ。
空嗟皓首。kōng jiē hào shǒu。
对茂苑残红,携歌占地,相趁小垂手。duì mào yuàn cán hóng,xié gē zhàn dì,xiāng chèn xiǎo chuí shǒu。
归时候。guī shí hòu。
花径青红尚有。huā jìng qīng hóng shàng yǒu。
好游何事诗瘦。hǎo yóu hé shì shī shòu。
龟蒙未肯寻幽兴,曾恋志和渔叟。guī méng wèi kěn xún yōu xīng,céng liàn zhì hé yú sǒu。
吟啸久。yín xiào jiǔ。
爱如此清奇,岁晚忘年友。ài rú cǐ qīng qí,suì wǎn wàng nián yǒu。
呼船渡口。hū chuán dù kǒu。
叹西出阳关,故人何处,愁在渭城柳。tàn xī chū yáng guān,gù rén hé chù,chóu zài wèi chéng liǔ。

南乡子·为处梅作

张炎

风月似孤山。fēng yuè shì gū shān。
千树斜横水一环。qiān shù xié héng shuǐ yī huán。
天与清香心独领,怡颜。tiān yǔ qīng xiāng xīn dú lǐng,yí yán。
冰雪中间屋数间。bīng xuě zhōng jiān wū shù jiān。
庭户隔尘寰。tíng hù gé chén huán。
自有云封底用关。zì yǒu yún fēng dǐ yòng guān。
却笑桃源深处隐,跻攀。què xiào táo yuán shēn chù yǐn,jī pān。
引得渔翁见不难。yǐn dé yú wēng jiàn bù nán。

南楼令·送韩竹闲归杭,并写未归之意

张炎

一见又天涯。yī jiàn yòu tiān yá。
人生可叹嗟。rén shēng kě tàn jiē。
想难忘、江上琵琶。xiǎng nán wàng jiāng shàng pí pá。
诗酒一瓢风雨外,都莫问,是谁家。shī jiǔ yī piáo fēng yǔ wài,dōu mò wèn,shì shuí jiā。
怜我鬓先华。lián wǒ bìn xiān huá。
何愁归路赊。hé chóu guī lù shē。
向西湖、重隐烟霞。xiàng xī hú zhòng yǐn yān xiá。
说与山童休放鹤,最零落,是梅花。shuō yǔ shān tóng xiū fàng hè,zuì líng luò,shì méi huā。