古诗词

浪淘沙·令题许由掷瓢手卷

张炎

拂袖入山阿。fú xiù rù shān ā。
深隐松萝。shēn yǐn sōng luó。
掬流洗耳厌尘多。jū liú xǐ ěr yàn chén duō。
石上一般清意味,不羡渔蓑。shí shàng yī bān qīng yì wèi,bù xiàn yú suō。
日月静中过。rì yuè jìng zhōng guò。
俗□消磨。sú xiāo mó。
风瓢分付与清波。fēng piáo fēn fù yǔ qīng bō。
却笑唐求因底事,无奈诗何。què xiào táng qiú yīn dǐ shì,wú nài shī hé。

张炎

张炎(1248年-1320年),字叔夏,号玉田,晚年号乐笑翁。祖籍陕西凤翔。六世祖张俊,宋朝著名将领。父张枢,“西湖吟社”重要成员,妙解音律,与著名词人周密相交。张炎是勋贵之后,前半生居于临安,生活优裕,而宋亡以后则家道中落,晚年漂泊落拓。著有《山中白云词》,存词302首。张炎另一重要的贡献在于创作了中国最早的词论专著《词源》,总结整理了宋末雅词一派的主要艺术思想与成就,其中以“清空”,“骚雅”为主要主张。 张炎的作品>>

猜您喜欢

台城路

张炎

十年前事翻疑梦,重逢可怜俱老。shí nián qián shì fān yí mèng,zhòng féng kě lián jù lǎo。
水国春空,山城岁晚,无语相看一笑。shuǐ guó chūn kōng,shān chéng suì wǎn,wú yǔ xiāng kàn yī xiào。
荷衣换了。hé yī huàn le。
任京洛尘沙,冷凝风帽。rèn jīng luò chén shā,lěng níng fēng mào。
见说吟情,近来不到谢池草。jiàn shuō yín qíng,jìn lái bù dào xiè chí cǎo。
欢游曾步翠窈。huān yóu céng bù cuì yǎo。
乱红迷紫曲,芳意今少。luàn hóng mí zǐ qū,fāng yì jīn shǎo。
舞扇招香,歌桡唤玉,犹忆钱塘苏小。wǔ shàn zhāo xiāng,gē ráo huàn yù,yóu yì qián táng sū xiǎo。
无端暗恼。wú duān àn nǎo。
又几度留连,燕昏莺晓。yòu jǐ dù liú lián,yàn hūn yīng xiǎo。
回首妆楼,甚时重去好。huí shǒu zhuāng lóu,shén shí zhòng qù hǎo。

三姝媚

张炎

芙蓉城伴侣。fú róng chéng bàn lǚ。
乍卸却单衣,茜罗重护。zhà xiè què dān yī,qiàn luó zhòng hù。
傍水开时,细看来、浑似阮郎前度。bàng shuǐ kāi shí,xì kàn lái hún shì ruǎn láng qián dù。
记得小楼,听一夜,江南春雨。jì dé xiǎo lóu,tīng yī yè,jiāng nán chūn yǔ。
梦醒箫声,流水青蘋,旧游何许。mèng xǐng xiāo shēng,liú shuǐ qīng píng,jiù yóu hé xǔ。
谁剪层芳深贮。shuí jiǎn céng fāng shēn zhù。
便洗尽长安,半面尘土。biàn xǐ jǐn zhǎng ān,bàn miàn chén tǔ。
绝似桃根,带笑痕来伴,柳枝娇舞。jué shì táo gēn,dài xiào hén lái bàn,liǔ zhī jiāo wǔ。
莫是孤村,试与问、酒家何处。mò shì gū cūn,shì yǔ wèn jiǔ jiā hé chù。
曾醉梢头双果,园林未暑。céng zuì shāo tóu shuāng guǒ,yuán lín wèi shǔ。

声声慢·为高菊墅赋

张炎

寒花清事,老圃闲人,相看秋色霏霏。hán huā qīng shì,lǎo pǔ xián rén,xiāng kàn qiū sè fēi fēi。
带叶分根,空翠半湿荷衣。dài yè fēn gēn,kōng cuì bàn shī hé yī。
沅湘旧愁未减,有黄金、难铸相思。yuán xiāng jiù chóu wèi jiǎn,yǒu huáng jīn nán zhù xiāng sī。
但醉里,把苔笺重谱,不许春知。dàn zuì lǐ,bǎ tái jiān zhòng pǔ,bù xǔ chūn zhī。
聊慰幽怀古意,且频簪短帽,休怨斜晖。liáo wèi yōu huái gǔ yì,qiě pín zān duǎn mào,xiū yuàn xié huī。
采摘无多,一笑竟日忘归。cǎi zhāi wú duō,yī xiào jìng rì wàng guī。
从教护香径小,似东山、还似东篱。cóng jiào hù xiāng jìng xiǎo,shì dōng shān hái shì dōng lí。
待去隐,怕如今、不是晋时。dài qù yǐn,pà rú jīn bù shì jìn shí。

扫花游·游赋高疏寮东墅园

张炎

烟霞万壑,记曲径幽寻,霁痕初晓。yān xiá wàn hè,jì qū jìng yōu xún,jì hén chū xiǎo。
绿窗窈窕。lǜ chuāng yǎo tiǎo。
看随花甃石,就泉通沼。kàn suí huā zhòu shí,jiù quán tōng zhǎo。
几日不来,一片苍云未扫。jǐ rì bù lái,yī piàn cāng yún wèi sǎo。
自长啸。zì zhǎng xiào。
怅乔木荒凉,都是残照。chàng qiáo mù huāng liáng,dōu shì cán zhào。
碧天秋浩渺。bì tiān qiū hào miǎo。
听虚籁泠泠,飞下孤峭。tīng xū lài líng líng,fēi xià gū qiào。
山空翠老。shān kōng cuì lǎo。
步仙风,怕有采芝人到。bù xiān fēng,pà yǒu cǎi zhī rén dào。
野色闲门,芳草不除更好。yě sè xián mén,fāng cǎo bù chú gèng hǎo。
境深悄。jìng shēn qiāo。
比斜川、又清多少。bǐ xié chuān yòu qīng duō shǎo。

琐窗寒

张炎

断碧分山,空帘剩月,故人天外。duàn bì fēn shān,kōng lián shèng yuè,gù rén tiān wài。
香留酒殢。xiāng liú jiǔ tì。
蝴蝶一生花里。hú dié yī shēng huā lǐ。
想如今、醉魂未醒,夜台梦语秋声碎。xiǎng rú jīn zuì hún wèi xǐng,yè tái mèng yǔ qiū shēng suì。
自中仙去后,词笺赋笔,便无清致。zì zhōng xiān qù hòu,cí jiān fù bǐ,biàn wú qīng zhì。
都是。dōu shì。
凄凉意。qī liáng yì。
怅玉笥埋云,锦袍归水。chàng yù sì mái yún,jǐn páo guī shuǐ。
形容憔悴。xíng róng qiáo cuì。
料应也、孤吟山鬼。liào yīng yě gū yín shān guǐ。
那知人、弹折素弦,黄金铸出相思泪。nà zhī rén dàn zhé sù xián,huáng jīn zhù chū xiāng sī lèi。
但柳枝、门掩枯阴,候蛩愁暗苇。dàn liǔ zhī mén yǎn kū yīn,hòu qióng chóu àn wěi。

木兰花慢·为越僧樵隐赋樵山

张炎

龟峰深处隐,岩壑静、万尘空。guī fēng shēn chù yǐn,yán hè jìng wàn chén kōng。
任一路白云,山童休扫,却似崆峒。rèn yī lù bái yún,shān tóng xiū sǎo,què shì kōng dòng。
只恐烂柯人到,怕光阴、不与世间同。zhǐ kǒng làn kē rén dào,pà guāng yīn bù yǔ shì jiān tóng。
旋采生枝带叶,微煎石鼎团龙。xuán cǎi shēng zhī dài yè,wēi jiān shí dǐng tuán lóng。
从容。cóng róng。
吟啸百年翁。yín xiào bǎi nián wēng。
行乐少扶筇。xíng lè shǎo fú qióng。
向镜水传心,柴桑袖手,门掩清风。xiàng jìng shuǐ chuán xīn,chái sāng xiù shǒu,mén yǎn qīng fēng。
如何晋人去后,好林泉、都在夕阳中。rú hé jìn rén qù hòu,hǎo lín quán dōu zài xī yáng zhōng。
禅外更无今古,醉归明月千松。chán wài gèng wú jīn gǔ,zuì guī míng yuè qiān sōng。

三姝媚送舒亦山游越

张炎

苍潭枯海树。cāng tán kū hǎi shù。
正雪窦高寒,水声东去。zhèng xuě dòu gāo hán,shuǐ shēng dōng qù。
古意萧闲,问结庐人远,白云谁侣。gǔ yì xiāo xián,wèn jié lú rén yuǎn,bái yún shuí lǚ。
贺监犹狂,还散迹、千岩风露。hè jiān yóu kuáng,hái sàn jì qiān yán fēng lù。
抱瑟空游,都是凄凉,此愁难语。bào sè kōng yóu,dōu shì qī liáng,cǐ chóu nán yǔ。
莫趁江湖鸥鹭。mò chèn jiāng hú ōu lù。
怕太乙炉荒,暗消铅虎。pà tài yǐ lú huāng,àn xiāo qiān hǔ。
投老心情,未归来何事,共成羁旅。tóu lǎo xīn qíng,wèi guī lái hé shì,gòng chéng jī lǚ。
布袜青鞋,休误入、桃源深处。bù wà qīng xié,xiū wù rù táo yuán shēn chù。
待得重逢却说,巴山夜雨。dài dé zhòng féng què shuō,bā shān yè yǔ。

扫花游/扫地游台城春饮,醉馀偶赋,不知词之所以然

张炎

嫩寒禁暖,正草色侵衣,野光如洗。nèn hán jìn nuǎn,zhèng cǎo sè qīn yī,yě guāng rú xǐ。
去城数里。qù chéng shù lǐ。
绕长堤是柳,钓船深舣。rào zhǎng dī shì liǔ,diào chuán shēn yǐ。
小立斜阳,试数花风第几。xiǎo lì xié yáng,shì shù huā fēng dì jǐ。
问春意。wèn chūn yì。
待留取断红,心事难寄。dài liú qǔ duàn hóng,xīn shì nán jì。
芳讯成拈指。fāng xùn chéng niān zhǐ。
甚远客他乡,老怀如此。shén yuǎn kè tā xiāng,lǎo huái rú cǐ。
醉馀梦里。zuì yú mèng lǐ。
尚分明认得,旧时罗绮。shàng fēn míng rèn dé,jiù shí luó qǐ。
可惜空帘,误却归来燕子。kě xī kōng lián,wù què guī lái yàn zi。
胜游地。shèng yóu dì。
想依然、断桥流水。xiǎng yī rán duàn qiáo liú shuǐ。

台城路杭友抵越,过鉴曲渔舍会饮

张炎

春风不暖垂杨树,吹却絮云多少。chūn fēng bù nuǎn chuí yáng shù,chuī què xù yún duō shǎo。
燕子人家,夕阳巷陌,行入野畦深窈。yàn zi rén jiā,xī yáng xiàng mò,xíng rù yě qí shēn yǎo。
筹花斗草。chóu huā dòu cǎo。
记小舫寻芳,断桥初晓。jì xiǎo fǎng xún fāng,duàn qiáo chū xiǎo。
那日心情,几人同向近来老。nà rì xīn qíng,jǐ rén tóng xiàng jìn lái lǎo。
消忧何处最好。xiāo yōu hé chù zuì hǎo。
夜深频秉烛,犹是迟了。yè shēn pín bǐng zhú,yóu shì chí le。
南浦歌阑,东林社冷,赢得如今怀抱。nán pǔ gē lán,dōng lín shè lěng,yíng dé rú jīn huái bào。
吟悰暗恼。yín cóng àn nǎo。
待醉也慵听,劝归啼鸟。dài zuì yě yōng tīng,quàn guī tí niǎo。
怕扰离愁,乱红休去扫。pà rǎo lí chóu,luàn hóng xiū qù sǎo。

水龙吟·寄袁竹初

张炎

几番问竹平安,雁书不尽相思字。jǐ fān wèn zhú píng ān,yàn shū bù jǐn xiāng sī zì。
篱根半树,村深孤艇,阑干屡倚。lí gēn bàn shù,cūn shēn gū tǐng,lán gàn lǚ yǐ。
远草兼云,冻河胶雪,此时行李。yuǎn cǎo jiān yún,dòng hé jiāo xuě,cǐ shí xíng lǐ。
望去程无数,并州回首,还又渡、桑干水。wàng qù chéng wú shù,bìng zhōu huí shǒu,hái yòu dù sāng gàn shuǐ。
笑我曾游万里。xiào wǒ céng yóu wàn lǐ。
甚匆匆、便成归计。shén cōng cōng biàn chéng guī jì。
江空岁晚,栖迟犹在,吴头楚尾。jiāng kōng suì wǎn,qī chí yóu zài,wú tóu chǔ wěi。
疏柳经寒,断槎浮月,依然憔悴。shū liǔ jīng hán,duàn chá fú yuè,yī rán qiáo cuì。
待相逢、说与相思,想亦在、相思里。dài xiāng féng shuō yǔ xiāng sī,xiǎng yì zài xiāng sī lǐ。

绮罗香·红叶

张炎

万里飞霜,千林落木,寒艳不招春妒。wàn lǐ fēi shuāng,qiān lín luò mù,hán yàn bù zhāo chūn dù。
枫冷吴江,独客又吟愁句。fēng lěng wú jiāng,dú kè yòu yín chóu jù。
正船舣、流水孤村,似花绕、斜阳归路。zhèng chuán yǐ liú shuǐ gū cūn,shì huā rào xié yáng guī lù。
甚荒沟、一片凄凉,载情不去载愁去。shén huāng gōu yī piàn qī liáng,zài qíng bù qù zài chóu qù。
长安谁问倦旅。zhǎng ān shuí wèn juàn lǚ。
羞见衰颜借酒,飘零如许。xiū jiàn shuāi yán jiè jiǔ,piāo líng rú xǔ。
谩倚新妆,不入洛阳花谱。mán yǐ xīn zhuāng,bù rù luò yáng huā pǔ。
为回风、起舞尊前,尽化作、断霞千缕。wèi huí fēng qǐ wǔ zūn qián,jǐn huà zuò duàn xiá qiān lǚ。
记阴阴、绿遍江南,夜窗听暗雨。jì yīn yīn lǜ biàn jiāng nán,yè chuāng tīng àn yǔ。

洞仙歌·观王碧山花外词集有感

张炎

野鹃啼月,便角巾还第。yě juān tí yuè,biàn jiǎo jīn hái dì。
轻掷诗瓢付流水。qīng zhì shī piáo fù liú shuǐ。
最无端、小院寂历春空,门自掩,柳发离离如此。zuì wú duān xiǎo yuàn jì lì chūn kōng,mén zì yǎn,liǔ fā lí lí rú cǐ。
可惜欢娱地。kě xī huān yú dì。
雨冷云昏,不见当时谱银字。yǔ lěng yún hūn,bù jiàn dāng shí pǔ yín zì。
旧曲怯重翻,总是离愁,泪痕洒、一帘花碎。jiù qū qiè zhòng fān,zǒng shì lí chóu,lèi hén sǎ yī lián huā suì。
梦沈沈、知道不归来,尚错问桃根,醉魂醒未。mèng shěn shěn zhī dào bù guī lái,shàng cuò wèn táo gēn,zuì hún xǐng wèi。

新雁过妆楼赋菊

张炎

风雨不来,深院悄、清事正满东篱。fēng yǔ bù lái,shēn yuàn qiāo qīng shì zhèng mǎn dōng lí。
杖藜重到,秋气冉冉吹衣。zhàng lí zhòng dào,qiū qì rǎn rǎn chuī yī。
瘦碧飘萧摇露梗,腻黄秀野拂霜枝。shòu bì piāo xiāo yáo lù gěng,nì huáng xiù yě fú shuāng zhī。
忆芳时。yì fāng shí。
翠微唤酒,江雁初飞。cuì wēi huàn jiǔ,jiāng yàn chū fēi。
湘潭无人吊楚,叹落英自采,谁寄相思。xiāng tán wú rén diào chǔ,tàn luò yīng zì cǎi,shuí jì xiāng sī。
淡泊生涯,聊伴老圃斜晖。dàn pō shēng yá,liáo bàn lǎo pǔ xié huī。
寒香应遍故里,想鹤怨山空犹未归。hán xiāng yīng biàn gù lǐ,xiǎng hè yuàn shān kōng yóu wèi guī。
归何晚,问径松不语,只有花知。guī hé wǎn,wèn jìng sōng bù yǔ,zhǐ yǒu huā zhī。

江城子·孙虚斋作四云庵俾余赋之两云之间

张炎

奇峰相对接珠庭。qí fēng xiāng duì jiē zhū tíng。
乍微晴,又微阴。zhà wēi qíng,yòu wēi yīn。
舍北江东,如盖自亭亭。shě běi jiāng dōng,rú gài zì tíng tíng。
翻笑天台连雁荡,隔一片、不逢君。fān xiào tiān tái lián yàn dàng,gé yī piàn bù féng jūn。
此中幽趣许谁邻。cǐ zhōng yōu qù xǔ shuí lín。
境双清。jìng shuāng qīng。
人独清。rén dú qīng。
采药难寻,童子语山深。cǎi yào nán xún,tóng zi yǔ shān shēn。
绝似醉翁游乐意,林壑静、听泉声。jué shì zuì wēng yóu lè yì,lín hè jìng tīng quán shēng。

塞翁吟友云

张炎

交到无心处,出岫细话幽期。jiāo dào wú xīn chù,chū xiù xì huà yōu qī。
看流水、意俱迟。kàn liú shuǐ yì jù chí。
且淡薄相依。qiě dàn báo xiāng yī。
凌霄未肯从龙去,物外共鹤忘机。líng xiāo wèi kěn cóng lóng qù,wù wài gòng hè wàng jī。
迷古洞,掩晴晖。mí gǔ dòng,yǎn qíng huī。
翠影湿行衣。cuì yǐng shī xíng yī。
飞飞。fēi fēi。
垂天翼,飘然万里,愁日暮、佳人未归。chuí tiān yì,piāo rán wàn lǐ,chóu rì mù jiā rén wèi guī。
尚记得、巴山夜雨,耿无语、共说生平,都付陶诗。shàng jì dé bā shān yè yǔ,gěng wú yǔ gòng shuō shēng píng,dōu fù táo shī。
休题五朵,莫梦阳台,不赠相思。xiū tí wǔ duǒ,mò mèng yáng tái,bù zèng xiāng sī。
2941234567»