古诗词

江州赴忠州至江陵已来舟中示舍弟五十韵

白居易

昔作咸秦客,常思江海行。xī zuò xián qín kè,cháng sī jiāng hǎi xíng。
今来仍尽室,此去又专城。jīn lái réng jǐn shì,cǐ qù yòu zhuān chéng。
典午犹为幸,分忧固是荣。diǎn wǔ yóu wèi xìng,fēn yōu gù shì róng。
箳篂州乘送,艛艓驿船迎。píng xīng zhōu chéng sòng,lóu dié yì chuán yíng。
共载皆妻子,同游即弟兄。gòng zài jiē qī zi,tóng yóu jí dì xiōng。
宁辞浪迹远,且贵赏心并。níng cí làng jì yuǎn,qiě guì shǎng xīn bìng。
云展帆高挂,飙驰棹迅征。yún zhǎn fān gāo guà,biāo chí zhào xùn zhēng。
溯流从汉浦,循路转荆衡。sù liú cóng hàn pǔ,xún lù zhuǎn jīng héng。
山逐时移色,江随地改名。shān zhú shí yí sè,jiāng suí dì gǎi míng。
风光近东早,水木向南清。fēng guāng jìn dōng zǎo,shuǐ mù xiàng nán qīng。
夏口烟孤起,湘川雨半晴。xià kǒu yān gū qǐ,xiāng chuān yǔ bàn qíng。
日煎红浪沸,月射白砂明。rì jiān hóng làng fèi,yuè shè bái shā míng。
北渚寒留雁,南枝暖待莺。běi zhǔ hán liú yàn,nán zhī nuǎn dài yīng。
骈朱桃露萼,点翠柳含萌。pián zhū táo lù è,diǎn cuì liǔ hán méng。
亥市鱼盐聚,神林鼓笛鸣。hài shì yú yán jù,shén lín gǔ dí míng。
壶浆椒叶气,歌曲竹枝声。hú jiāng jiāo yè qì,gē qū zhú zhī shēng。
系缆怜沙静,垂纶爱岸平。xì lǎn lián shā jìng,chuí lún ài àn píng。
水餐红粒稻,野茹紫花菁。shuǐ cān hóng lì dào,yě rú zǐ huā jīng。
瓯泛茶如乳,台黏酒似饧。ōu fàn chá rú rǔ,tái nián jiǔ shì táng。
脍长抽锦缕,藕脆削琼英。kuài zhǎng chōu jǐn lǚ,ǒu cuì xuē qióng yīng。
容易来千里,斯须进一程。róng yì lái qiān lǐ,sī xū jìn yī chéng。
未曾劳气力,渐觉有心情。wèi céng láo qì lì,jiàn jué yǒu xīn qíng。
卧稳添春睡,行迟带酒酲。wò wěn tiān chūn shuì,xíng chí dài jiǔ chéng。
忽愁牵世网,便欲濯尘缨。hū chóu qiān shì wǎng,biàn yù zhuó chén yīng。
早接文场战,曾争翰苑盟。zǎo jiē wén chǎng zhàn,céng zhēng hàn yuàn méng。
掉头称俊造,翘足取公卿。diào tóu chēng jùn zào,qiào zú qǔ gōng qīng。
且昧随时义,徒输报国诚。qiě mèi suí shí yì,tú shū bào guó chéng。
众排恩易失,偏压势先倾。zhòng pái ēn yì shī,piān yā shì xiān qīng。
虎尾忧危切,鸿毛性命轻。hǔ wěi yōu wēi qiè,hóng máo xìng mìng qīng。
烛蛾谁救活,蚕茧自缠萦。zhú é shuí jiù huó,cán jiǎn zì chán yíng。
敛手辞双阙,回眸望两京。liǎn shǒu cí shuāng quē,huí móu wàng liǎng jīng。
长沙抛贾谊,漳浦卧刘桢。zhǎng shā pāo jiǎ yì,zhāng pǔ wò liú zhēn。
鶗鴂鸣还歇,蟾蜍破又盈。tí jué míng hái xiē,chán chú pò yòu yíng。
年光同激箭,乡思极摇旌。nián guāng tóng jī jiàn,xiāng sī jí yáo jīng。
潦倒亲知笑,衰羸旧识惊。lǎo dào qīn zhī xiào,shuāi léi jiù shí jīng。
乌头因感白,鱼尾为劳赪。wū tóu yīn gǎn bái,yú wěi wèi láo chēng。
剑学将何用,丹烧竟不成。jiàn xué jiāng hé yòng,dān shāo jìng bù chéng。
孤舟萍一叶,双鬓雪千茎。gū zhōu píng yī yè,shuāng bìn xuě qiān jīng。
老见人情尽,闲思物理精。lǎo jiàn rén qíng jǐn,xián sī wù lǐ jīng。
如汤探冷热,似博斗输赢。rú tāng tàn lěng rè,shì bó dòu shū yíng。
险路应须避,迷途莫共争。xiǎn lù yīng xū bì,mí tú mò gòng zhēng。
此心知止足,何物要经营。cǐ xīn zhī zhǐ zú,hé wù yào jīng yíng。
玉向泥中洁,松经雪后贞。yù xiàng ní zhōng jié,sōng jīng xuě hòu zhēn。
无妨隐朝市,不必谢寰瀛。wú fáng yǐn cháo shì,bù bì xiè huán yíng。
但在前非悟,期无后患婴。dàn zài qián fēi wù,qī wú hòu huàn yīng。
多知非景福,少语是元亨。duō zhī fēi jǐng fú,shǎo yǔ shì yuán hēng。
晦即全身药,明为伐性兵。huì jí quán shēn yào,míng wèi fá xìng bīng。
昏昏随世俗,蠢蠢学黎氓。hūn hūn suí shì sú,chǔn chǔn xué lí máng。
鸟以能言?,龟缘入梦烹。niǎo yǐ néng yán,guī yuán rù mèng pēng。
知之一何晚,犹足保馀生。zhī zhī yī hé wǎn,yóu zú bǎo yú shēng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

病中诗十五首答闲上人来问因何风疾

白居易

一床方丈向阳开,劳动文殊问疾来。yī chuáng fāng zhàng xiàng yáng kāi,láo dòng wén shū wèn jí lái。
欲界凡夫何足道,四禅天始免风灾。yù jiè fán fū hé zú dào,sì chán tiān shǐ miǎn fēng zāi。

病中诗十五首病中五绝句

白居易

世间生老病相随,此事心中久自知。shì jiān shēng lǎo bìng xiāng suí,cǐ shì xīn zhōng jiǔ zì zhī。
今日行年将七十,犹须惭愧病来迟。jīn rì xíng nián jiāng qī shí,yóu xū cán kuì bìng lái chí。

病中诗十五首病中五绝句

白居易

方寸成灰鬓作丝,假如强健亦何为。fāng cùn chéng huī bìn zuò sī,jiǎ rú qiáng jiàn yì hé wèi。
家无忧累身无事,正是安闲好病时。jiā wú yōu lèi shēn wú shì,zhèng shì ān xián hǎo bìng shí。

病中诗十五首病中五绝句

白居易

李君墓上松应拱,元相池头竹尽枯。lǐ jūn mù shàng sōng yīng gǒng,yuán xiāng chí tóu zhú jǐn kū。
多幸乐天今始病,不知合要苦治无。duō xìng lè tiān jīn shǐ bìng,bù zhī hé yào kǔ zhì wú。

病中诗十五首病中五绝句

白居易

目昏思寝即安眠,足软妨行便坐禅。mù hūn sī qǐn jí ān mián,zú ruǎn fáng xíng biàn zuò chán。
身作医王心是药,不劳和扁到门前。shēn zuò yī wáng xīn shì yào,bù láo hé biǎn dào mén qián。

病中诗十五首病中五绝句

白居易

交亲不要苦相忧,亦拟时时强出游。jiāo qīn bù yào kǔ xiāng yōu,yì nǐ shí shí qiáng chū yóu。
但有心情何用脚,陆乘肩舆水乘舟。dàn yǒu xīn qíng hé yòng jiǎo,lù chéng jiān yú shuǐ chéng zhōu。

病中诗十五首送嵩客

白居易

登山临水分无期,泉石烟霞今属谁。dēng shān lín shuǐ fēn wú qī,quán shí yān xiá jīn shǔ shuí。
君到嵩阳吟此句,与教二十六峰知。jūn dào sōng yáng yín cǐ jù,yǔ jiào èr shí liù fēng zhī。

病中诗十五首罢灸

白居易

病身佛说将何喻,变灭须臾岂不闻。bìng shēn fú shuō jiāng hé yù,biàn miè xū yú qǐ bù wén。
莫遣净名知我笑,休将火艾灸浮云。mò qiǎn jìng míng zhī wǒ xiào,xiū jiāng huǒ ài jiǔ fú yún。

病中诗十五首卖骆马

白居易

五年花下醉骑行,临卖回头嘶一声。wǔ nián huā xià zuì qí xíng,lín mài huí tóu sī yī shēng。
项籍顾骓犹解叹,乐天别骆岂无情。xiàng jí gù zhuī yóu jiě tàn,lè tiān bié luò qǐ wú qíng。

病中诗十五首别柳枝

白居易

两枝杨柳小楼中,袅袅多年伴醉翁。liǎng zhī yáng liǔ xiǎo lóu zhōng,niǎo niǎo duō nián bàn zuì wēng。
明日放归归去后,世间应不要春风。míng rì fàng guī guī qù hòu,shì jiān yīng bù yào chūn fēng。

病中诗十五首岁暮呈思黯相公皇甫朗之及梦得尚书

白居易

岁暮皤然一老夫,十分流辈九分无。suì mù pó rán yī lǎo fū,shí fēn liú bèi jiǔ fēn wú。
莫嫌身病人扶侍,犹胜无身可遣扶。mò xián shēn bìng rén fú shì,yóu shèng wú shēn kě qiǎn fú。

感苏州旧舫

白居易

画梁朽折红窗破,独立池边尽日看。huà liáng xiǔ zhé hóng chuāng pò,dú lì chí biān jǐn rì kàn。
守得苏州船舫烂,此身争合不衰残。shǒu dé sū zhōu chuán fǎng làn,cǐ shēn zhēng hé bù shuāi cán。

感旧石上字

白居易

闲拨船行寻旧池,幽情往事复谁知。xián bō chuán xíng xún jiù chí,yōu qíng wǎng shì fù shuí zhī。
太湖石上镌三字,十五年前陈结之。tài hú shí shàng juān sān zì,shí wǔ nián qián chén jié zhī。

戏礼经老僧

白居易

香火一炉灯一盏,白头夜礼佛名经。xiāng huǒ yī lú dēng yī zhǎn,bái tóu yè lǐ fú míng jīng。
何年饮著声闻酒,直到如今醉未醒。hé nián yǐn zhù shēng wén jiǔ,zhí dào rú jīn zuì wèi xǐng。

强起迎春戏寄思黯

白居易

杖策人扶废病身,晴和强起一迎春。zhàng cè rén fú fèi bìng shēn,qíng hé qiáng qǐ yī yíng chūn。
他时蹇跛纵行得,笑杀平原楼上人。tā shí jiǎn bǒ zòng xíng dé,xiào shā píng yuán lóu shàng rén。