古诗词

有小白马乘驭多时奉使东行至稠桑驿溘然而毙足可惊伤不能忘情题二十韵

白居易

能骤复能驰,翩翩白马儿。néng zhòu fù néng chí,piān piān bái mǎ ér。
毛寒一团雪,鬃薄万条丝。máo hán yī tuán xuě,zōng báo wàn tiáo sī。
皂盖春行日,骊驹晓从时。zào gài chūn xíng rì,lí jū xiǎo cóng shí。
双旌前独步,五马内偏骑。shuāng jīng qián dú bù,wǔ mǎ nèi piān qí。
芳草承蹄叶,垂杨拂顶枝。fāng cǎo chéng tí yè,chuí yáng fú dǐng zhī。
跨将迎好客,惜不换妖姬。kuà jiāng yíng hǎo kè,xī bù huàn yāo jī。
慢鞚游萧寺,闲驱醉习池。màn kòng yóu xiāo sì,xián qū zuì xí chí。
睡来乘作梦,兴发倚成诗。shuì lái chéng zuò mèng,xīng fā yǐ chéng shī。
鞭为驯难下,鞍缘稳不离。biān wèi xùn nán xià,ān yuán wěn bù lí。
北归还共到,东使亦相随。běi guī hái gòng dào,dōng shǐ yì xiāng suí。
赭白何曾变,玄黄岂得知。zhě bái hé céng biàn,xuán huáng qǐ dé zhī。
嘶风觉声急,蹋雪怪行迟。sī fēng jué shēng jí,tà xuě guài xíng chí。
昨夜犹刍秣,今朝尚絷维。zuó yè yóu chú mò,jīn cháo shàng zhí wéi。
卧槽应不起,顾主遂长辞。wò cáo yīng bù qǐ,gù zhǔ suì zhǎng cí。
尘灭骎骎迹,霜留皎皎姿。chén miè qīn qīn jì,shuāng liú jiǎo jiǎo zī。
度关形未改,过隙影难追。dù guān xíng wèi gǎi,guò xì yǐng nán zhuī。
念倍燕求骏,情深项别骓。niàn bèi yàn qiú jùn,qíng shēn xiàng bié zhuī。
银收钩臆带,金卸络头羁。yín shōu gōu yì dài,jīn xiè luò tóu jī。
何处埋奇骨,谁家觅弊帷。hé chù mái qí gǔ,shuí jiā mì bì wéi。
稠桑驿门外,吟罢涕双垂。chóu sāng yì mén wài,yín bà tì shuāng chuí。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

鹦鹉

白居易

竟日语还默,中宵栖复惊。jìng rì yǔ hái mò,zhōng xiāo qī fù jīng。
身囚缘彩翠,心苦为分明。shēn qiú yuán cǎi cuì,xīn kǔ wèi fēn míng。
暮起归巢思,春多忆侣声。mù qǐ guī cháo sī,chūn duō yì lǚ shēng。
谁能拆笼破,从放快飞鸣。shuí néng chāi lóng pò,cóng fàng kuài fēi míng。

东城春意

白居易

风软云不动,郡城东北隅。fēng ruǎn yún bù dòng,jùn chéng dōng běi yú。
晚来春澹澹,天气似京都。wǎn lái chūn dàn dàn,tiān qì shì jīng dōu。
弦管随宜有,杯觞不道无。xián guǎn suí yí yǒu,bēi shāng bù dào wú。
其如亲故远,无可共欢娱。qí rú qīn gù yuǎn,wú kě gòng huān yú。

新秋

白居易

二毛生镜日,一叶落庭时。èr máo shēng jìng rì,yī yè luò tíng shí。
老去争由我,愁来欲泥谁。lǎo qù zhēng yóu wǒ,chóu lái yù ní shuí。
空销闲岁月,不见旧亲知。kōng xiāo xián suì yuè,bù jiàn jiù qīn zhī。
唯弄扶床女,时时强展眉。wéi nòng fú chuáng nǚ,shí shí qiáng zhǎn méi。

东亭闲望

白居易

东亭尽日坐,谁伴寂寥身。dōng tíng jǐn rì zuò,shuí bàn jì liáo shēn。
绿桂为佳客,红蕉当美人。lǜ guì wèi jiā kè,hóng jiāo dāng měi rén。
笑言虽不接,情状似相亲。xiào yán suī bù jiē,qíng zhuàng shì xiāng qīn。
不作悠悠想,如何度晚春。bù zuò yōu yōu xiǎng,rú hé dù wǎn chūn。

和李澧州题韦开州经藏诗

白居易

既悟莲花藏,须遗贝叶书。jì wù lián huā cáng,xū yí bèi yè shū。
菩提无处所,文字本空虚。pú tí wú chù suǒ,wén zì běn kōng xū。
观指非知月,忘筌是得鱼。guān zhǐ fēi zhī yuè,wàng quán shì dé yú。
闻君登彼岸,舍筏复何如。wén jūn dēng bǐ àn,shě fá fù hé rú。

留北客

白居易

峡外相逢远,樽前一会难。xiá wài xiāng féng yuǎn,zūn qián yī huì nán。
即须分手别,且强展眉欢。jí xū fēn shǒu bié,qiě qiáng zhǎn méi huān。
楚袖萧条舞,巴弦趣数弹。chǔ xiù xiāo tiáo wǔ,bā xián qù shù dàn。
笙歌随分有,莫作帝乡看。shēng gē suí fēn yǒu,mò zuò dì xiāng kàn。

阴雨

白居易

岚雾今朝重,江山此地深。lán wù jīn cháo zhòng,jiāng shān cǐ dì shēn。
滩声秋更急,峡气晓多阴。tān shēng qiū gèng jí,xiá qì xiǎo duō yīn。
望阙云遮眼,思乡雨滴心。wàng quē yún zhē yǎn,sī xiāng yǔ dī xīn。
将何慰幽独,赖此北窗琴。jiāng hé wèi yōu dú,lài cǐ běi chuāng qín。

送客归京

白居易

水陆四千里,何时归到秦?shuǐ lù sì qiān lǐ,hé shí guī dào qín?
舟辞三峡雨,马入九衢尘。zhōu cí sān xiá yǔ,mǎ rù jiǔ qú chén。
有酒留行客,无书寄贵人。yǒu jiǔ liú xíng kè,wú shū jì guì rén。
唯凭远传语,好在曲江春。wéi píng yuǎn chuán yǔ,hǎo zài qū jiāng chūn。

酬严中丞晚眺黔江见寄

白居易

江水三回曲,愁人两地情。jiāng shuǐ sān huí qū,chóu rén liǎng dì qíng。
磨围山下色,明月峡中声。mó wéi shān xià sè,míng yuè xiá zhōng shēng。
晚后连天碧,秋来彻底清。wǎn hòu lián tiān bì,qiū lái chè dǐ qīng。
临流有新恨,照见白须生。lín liú yǒu xīn hèn,zhào jiàn bái xū shēng。

除夜

白居易

岁暮纷多思,天涯渺未归。suì mù fēn duō sī,tiān yá miǎo wèi guī。
老添新甲子,病减旧容辉。lǎo tiān xīn jiǎ zi,bìng jiǎn jiù róng huī。
乡国仍留念,功名已息机。xiāng guó réng liú niàn,gōng míng yǐ xī jī。
明朝四十九,应转悟前非。míng cháo sì shí jiǔ,yīng zhuǎn wù qián fēi。

闻雷

白居易

瘴地风霜早,温天气候催。zhàng dì fēng shuāng zǎo,wēn tiān qì hòu cuī。
穷冬不见雪,正月已闻雷。qióng dōng bù jiàn xuě,zhèng yuè yǐ wén léi。
震蛰虫蛇出,惊枯草木开。zhèn zhé chóng shé chū,jīng kū cǎo mù kāi。
空馀客方寸,依旧似寒灰。kōng yú kè fāng cùn,yī jiù shì hán huī。

感春

白居易

巫峡中心郡,巴城四面春。wū xiá zhōng xīn jùn,bā chéng sì miàn chūn。
草青临水地,头白见花人。cǎo qīng lín shuǐ dì,tóu bái jiàn huā rén。
忧喜皆心火,荣枯是眼尘。yōu xǐ jiē xīn huǒ,róng kū shì yǎn chén。
除非一杯酒,何物更关身。chú fēi yī bēi jiǔ,hé wù gèng guān shēn。

巴水

白居易

城下巴江水,春来似曲尘。chéng xià bā jiāng shuǐ,chūn lái shì qū chén。
软沙如渭曲,斜岸忆天津。ruǎn shā rú wèi qū,xié àn yì tiān jīn。
影蘸新黄柳,香浮小白蘋。yǐng zhàn xīn huáng liǔ,xiāng fú xiǎo bái píng。
临流搔首坐,惆怅为何人。lín liú sāo shǒu zuò,chóu chàng wèi hé rén。

野行

白居易

草润衫襟重,沙乾屐齿轻。cǎo rùn shān jīn zhòng,shā qián jī chǐ qīng。
仰头听鸟立,信脚望花行。yǎng tóu tīng niǎo lì,xìn jiǎo wàng huā xíng。
暇日无公事,衰年有道情。xiá rì wú gōng shì,shuāi nián yǒu dào qíng。
浮生短于梦,梦里莫营营。fú shēng duǎn yú mèng,mèng lǐ mò yíng yíng。

留题开元寺上方

白居易

东寺台阁好,上方风景清。dōng sì tái gé hǎo,shàng fāng fēng jǐng qīng。
数来犹未厌,长别岂无情。shù lái yóu wèi yàn,zhǎng bié qǐ wú qíng。
恋水多临坐,辞花剩绕行。liàn shuǐ duō lín zuò,cí huā shèng rào xíng。
最怜新岸柳,手种未全成。zuì lián xīn àn liǔ,shǒu zhǒng wèi quán chéng。