古诗词

和微之春日投简阳明洞天五十韵

白居易

青阳行已半,白日坐将徂。qīng yáng xíng yǐ bàn,bái rì zuò jiāng cú。
越国强仍大,稽城高且孤。yuè guó qiáng réng dà,jī chéng gāo qiě gū。
利饶盐煮海,名胜水澄湖。lì ráo yán zhǔ hǎi,míng shèng shuǐ chéng hú。
牛斗天垂象,台明地展图。niú dòu tiān chuí xiàng,tái míng dì zhǎn tú。
瑰奇填市井,佳丽溢闉阇。guī qí tián shì jǐng,jiā lì yì yīn dū。
句践遗风霸,西施旧俗姝。jù jiàn yí fēng bà,xī shī jiù sú shū。
船头龙夭矫,桥脚兽睢盱。chuán tóu lóng yāo jiǎo,qiáo jiǎo shòu suī xū。
乡味珍蟛蚏,时鲜贵鹧鸪。xiāng wèi zhēn péng yuè,shí xiān guì zhè gū。
语言诸夏异,衣服一方殊。yǔ yán zhū xià yì,yī fú yī fāng shū。
捣练蛾眉婢,鸣榔蛙角奴。dǎo liàn é méi bì,míng láng wā jiǎo nú。
江清敌伊洛,山翠胜荆巫。jiāng qīng dí yī luò,shān cuì shèng jīng wū。
华表双栖鹤,联樯几点乌。huá biǎo shuāng qī hè,lián qiáng jǐ diǎn wū。
烟波分渡口,云树接城隅。yān bō fēn dù kǒu,yún shù jiē chéng yú。
涧远松如画,洲平水似铺。jiàn yuǎn sōng rú huà,zhōu píng shuǐ shì pù。
绿科秧早稻,紫笋折新芦。lǜ kē yāng zǎo dào,zǐ sǔn zhé xīn lú。
暖蹋泥中藕,香寻石上蒲。nuǎn tà ní zhōng ǒu,xiāng xún shí shàng pú。
雨来萌尽达,雷后蛰全苏。yǔ lái méng jǐn dá,léi hòu zhé quán sū。
柳眼黄丝颣,花房绛蜡珠。liǔ yǎn huáng sī lèi,huā fáng jiàng là zhū。
林风新竹折,野烧老桑枯。lín fēng xīn zhú zhé,yě shāo lǎo sāng kū。
带亸长枝蕙,钱穿短贯榆。dài duǒ zhǎng zhī huì,qián chuān duǎn guàn yú。
暄和生野菜,卑湿长街芜。xuān hé shēng yě cài,bēi shī zhǎng jiē wú。
女浣纱相伴,儿烹鲤一呼。nǚ huàn shā xiāng bàn,ér pēng lǐ yī hū。
山魈啼稚子,林狖挂山都。shān xiāo tí zhì zi,lín yòu guà shān dōu。
产业论蚕蚁,孳生计鸭雏。chǎn yè lùn cán yǐ,zī shēng jì yā chú。
泉岩雪飘洒,苔壁锦漫糊。quán yán xuě piāo sǎ,tái bì jǐn màn hú。
堰限舟航路,堤通车马途。yàn xiàn zhōu háng lù,dī tōng chē mǎ tú。
耶溪岸回合,禹庙径盘纡。yé xī àn huí hé,yǔ miào jìng pán yū。
洞穴何因凿,星槎谁与刳。dòng xué hé yīn záo,xīng chá shuí yǔ kū。
石凹仙药臼,峰峭佛香炉。shí āo xiān yào jiù,fēng qiào fú xiāng lú。
去为投金简,来因挈玉壶。qù wèi tóu jīn jiǎn,lái yīn qiè yù hú。
贵仍招客宿,健未要人扶。guì réng zhāo kè sù,jiàn wèi yào rén fú。
闻望贤丞相,仪形美丈夫。wén wàng xián chéng xiāng,yí xíng měi zhàng fū。
前驱驻旌旆,偏坐列笙竽。qián qū zhù jīng pèi,piān zuò liè shēng yú。
刺史旟翻隼,尚书履曳凫。cì shǐ yú fān sǔn,shàng shū lǚ yè fú。
学禅超后有,观妙造虚无。xué chán chāo hòu yǒu,guān miào zào xū wú。
髻里传僧宝,环中得道枢。jì lǐ chuán sēng bǎo,huán zhōng dé dào shū。
登楼诗八咏,置砚赋三都。dēng lóu shī bā yǒng,zhì yàn fù sān dōu。
捧拥罗将绮,趋跄紫与朱。pěng yōng luó jiāng qǐ,qū qiāng zǐ yǔ zhū。
庙谟藏稷卨,兵略贮孙吴。miào mó cáng jì xiè,bīng lüè zhù sūn wú。
令下三军整,风高四海趋。lìng xià sān jūn zhěng,fēng gāo sì hǎi qū。
千家得慈母,六郡事严姑。qiān jiā dé cí mǔ,liù jùn shì yán gū。
重士过三哺,轻财抵一铢。zhòng shì guò sān bǔ,qīng cái dǐ yī zhū。
送觥歌宛转,嘲妓笑卢胡。sòng gōng gē wǎn zhuǎn,cháo jì xiào lú hú。
佐饮时炮鳖,蠲酲数鲙鲈。zuǒ yǐn shí pào biē,juān chéng shù kuài lú。
醉乡虽咫尺,乐事亦须臾。zuì xiāng suī zhǐ chǐ,lè shì yì xū yú。
若不中贤圣,何由外智愚。ruò bù zhōng xián shèng,hé yóu wài zhì yú。
伊予一生志,我尔百年躯。yī yǔ yī shēng zhì,wǒ ěr bǎi nián qū。
江上三千里,城中十二衢。jiāng shàng sān qiān lǐ,chéng zhōng shí èr qú。
出多无伴侣,归只对妻孥。chū duō wú bàn lǚ,guī zhǐ duì qī nú。
白首青山约,抽身去得无。bái shǒu qīng shān yuē,chōu shēn qù dé wú。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

别柳枝

白居易

柳老春深日又斜,任他飞向别人家。liǔ lǎo chūn shēn rì yòu xié,rèn tā fēi xiàng bié rén jiā。
谁能更学孩童戏,寻逐春风捉柳花。shuí néng gèng xué hái tóng xì,xún zhú chūn fēng zhuō liǔ huā。

夜凉

白居易

露白风清庭户凉,老人先著夹衣裳。lù bái fēng qīng tíng hù liáng,lǎo rén xiān zhù jiā yī shang。
舞腰歌袖抛何处,唯对无弦琴一张。wǔ yāo gē xiù pāo hé chù,wéi duì wú xián qín yī zhāng。

五年秋病后独宿香山寺三绝句

白居易

经年不到龙门寺,今夜何人知我情。jīng nián bù dào lóng mén sì,jīn yè hé rén zhī wǒ qíng。
还向畅师房里宿,新秋月色旧滩声。hái xiàng chàng shī fáng lǐ sù,xīn qiū yuè sè jiù tān shēng。

五年秋病后独宿香山寺三绝句

白居易

饮徒歌伴今何在,雨散云飞尽不回。yǐn tú gē bàn jīn hé zài,yǔ sàn yún fēi jǐn bù huí。
从此香山风月夜,只应长是一身来。cóng cǐ xiāng shān fēng yuè yè,zhǐ yīng zhǎng shì yī shēn lái。

五年秋病后独宿香山寺三绝句

白居易

石盆泉畔石楼头,十二年来昼夜游。shí pén quán pàn shí lóu tóu,shí èr nián lái zhòu yè yóu。
更过今年年七十,假如无病亦宜休。gèng guò jīn nián nián qī shí,jiǎ rú wú bìng yì yí xiū。

题香山新经堂招僧

白居易

烟满秋堂月满庭,香花漠漠磬泠泠。yān mǎn qiū táng yuè mǎn tíng,xiāng huā mò mò qìng líng líng。
谁能来此寻真谛,白老新开一藏经。shuí néng lái cǐ xún zhēn dì,bái lǎo xīn kāi yī cáng jīng。

早入皇城赠王留守仆射

白居易

津桥残月晓沈沈,风露凄清禁署深。jīn qiáo cán yuè xiǎo shěn shěn,fēng lù qī qīng jìn shǔ shēn。
城柳宫槐谩摇落,悲愁不到贵人心。chéng liǔ gōng huái mán yáo luò,bēi chóu bù dào guì rén xīn。

山下留别佛光和尚

白居易

劳师送我下山行,此别何人识此情。láo shī sòng wǒ xià shān xíng,cǐ bié hé rén shí cǐ qíng。
我已七旬师九十,当知后会在他生。wǒ yǐ qī xún shī jiǔ shí,dāng zhī hòu huì zài tā shēng。

山中五绝句岭上云

白居易

岭上白云朝未散,田中青麦旱将枯。lǐng shàng bái yún cháo wèi sàn,tián zhōng qīng mài hàn jiāng kū。
自生自灭成何事,能逐东风作雨无。zì shēng zì miè chéng hé shì,néng zhú dōng fēng zuò yǔ wú。

山中五绝句石上苔

白居易

漠漠斑斑石上苔,幽芳静绿绝纤埃。mò mò bān bān shí shàng tái,yōu fāng jìng lǜ jué xiān āi。
路傍凡草荣遭遇,曾得七香车辗来。lù bàng fán cǎo róng zāo yù,céng dé qī xiāng chē niǎn lái。

山中五绝句林下樗

白居易

香檀文桂苦雕镌,生理何曾得自全。xiāng tán wén guì kǔ diāo juān,shēng lǐ hé céng dé zì quán。
知我无材老樗否,一枝不损尽天年。zhī wǒ wú cái lǎo chū fǒu,yī zhī bù sǔn jǐn tiān nián。

山中五绝句涧中鱼

白居易

海水桑田欲变时,风涛翻覆沸天池。hǎi shuǐ sāng tián yù biàn shí,fēng tāo fān fù fèi tiān chí。
鲸吞蛟斗波成血,深涧游鱼乐不知。jīng tūn jiāo dòu bō chéng xuè,shēn jiàn yóu yú lè bù zhī。

山中五绝句洞中蝙蝠

白居易

千年鼠化白蝙蝠,黑洞深藏避网罗。qiān nián shǔ huà bái biān fú,hēi dòng shēn cáng bì wǎng luó。
远害全身诚得计,一生幽暗又如何。yuǎn hài quán shēn chéng dé jì,yī shēng yōu àn yòu rú hé。

自戏三绝句心问身

白居易

心问身云何泰然,严冬暖被日高眠。xīn wèn shēn yún hé tài rán,yán dōng nuǎn bèi rì gāo mián。
放君快活知恩否,不早朝来十一年。fàng jūn kuài huó zhī ēn fǒu,bù zǎo cháo lái shí yī nián。

自戏三绝句身报心

白居易

心是身王身是宫,君今居在我宫中。xīn shì shēn wáng shēn shì gōng,jūn jīn jū zài wǒ gōng zhōng。
是君家舍君须爱,何事论恩自说功。shì jūn jiā shě jūn xū ài,hé shì lùn ēn zì shuō gōng。