古诗词

裴常侍以题蔷薇架十八韵见示因广为三十韵以和之

白居易

托质依高架,攒花对小堂。tuō zhì yī gāo jià,zǎn huā duì xiǎo táng。
晚开春去后,独秀院中央。wǎn kāi chūn qù hòu,dú xiù yuàn zhōng yāng。
霁景朱明早,芳时白昼长。jì jǐng zhū míng zǎo,fāng shí bái zhòu zhǎng。
秾因天与色,丽共日争光。nóng yīn tiān yǔ sè,lì gòng rì zhēng guāng。
剪碧排千萼,研朱染万房。jiǎn bì pái qiān è,yán zhū rǎn wàn fáng。
烟条涂石绿,粉蕊扑雌黄。yān tiáo tú shí lǜ,fěn ruǐ pū cí huáng。
根动彤云涌,枝摇赤羽翔。gēn dòng tóng yún yǒng,zhī yáo chì yǔ xiáng。
九微灯炫转,七宝帐荧煌。jiǔ wēi dēng xuàn zhuǎn,qī bǎo zhàng yíng huáng。
淑气熏行径,清阴接步廊。shū qì xūn xíng jìng,qīng yīn jiē bù láng。
照梁迷藻棁,耀壁变雕墙。zhào liáng mí zǎo zhuō,yào bì biàn diāo qiáng。
烂若丛然火,殷于叶得霜。làn ruò cóng rán huǒ,yīn yú yè dé shuāng。
胭脂含脸笑,苏合裛衣香。yān zhī hán liǎn xiào,sū hé yì yī xiāng。
浃洽濡晨露,玲珑漏夕阳。jiā qià rú chén lù,líng lóng lòu xī yáng。
合罗排勘缬,醉晕浅深妆。hé luó pái kān xié,zuì yūn qiǎn shēn zhuāng。
乍见疑回面,遥看误断肠。zhà jiàn yí huí miàn,yáo kàn wù duàn cháng。
风朝舞飞燕,雨夜泣萧娘。fēng cháo wǔ fēi yàn,yǔ yè qì xiāo niáng。
桃李惭无语,芝兰让不芳。táo lǐ cán wú yǔ,zhī lán ràng bù fāng。
山榴何细碎,石竹苦寻常。shān liú hé xì suì,shí zhú kǔ xún cháng。
蕙惨偎栏避,莲羞映浦藏。huì cǎn wēi lán bì,lián xiū yìng pǔ cáng。
怯教蕉叶战,妒得柳花狂。qiè jiào jiāo yè zhàn,dù dé liǔ huā kuáng。
岂可轻嘲咏,应须痛比方。qǐ kě qīng cháo yǒng,yīng xū tòng bǐ fāng。
画屏风自展,绣伞盖谁张。huà píng fēng zì zhǎn,xiù sǎn gài shuí zhāng。
翠锦挑成字,丹砂印著行。cuì jǐn tiāo chéng zì,dān shā yìn zhù xíng。
猩猩凝血点,瑟瑟蹙金匡。xīng xīng níng xuè diǎn,sè sè cù jīn kuāng。
散乱萎红片,尖纤嫩紫芒。sàn luàn wēi hóng piàn,jiān xiān nèn zǐ máng。
触僧飘毳褐,留妓冒罗裳。chù sēng piāo cuì hè,liú jì mào luó shang。
寡和阳春曲,多情骑省郎。guǎ hé yáng chūn qū,duō qíng qí shěng láng。
缘夸美颜色,引出好文章。yuán kuā měi yán sè,yǐn chū hǎo wén zhāng。
东顾辞仁里,西归入帝乡。dōng gù cí rén lǐ,xī guī rù dì xiāng。
假如君爱杀,留着莫移将。jiǎ rú jūn ài shā,liú zhe mò yí jiāng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

蓝田刘明府携酌相过与皇甫郎中卯时同饮醉后赠之

白居易

腊月九日暖寒客,卯时十分空腹杯。là yuè jiǔ rì nuǎn hán kè,mǎo shí shí fēn kōng fù bēi。
玄晏舞狂乌帽落,蓝田醉倒玉山颓。xuán yàn wǔ kuáng wū mào luò,lán tián zuì dào yù shān tuí。
貌偷花色老暂去,歌蹋柳枝春闇来。mào tōu huā sè lǎo zàn qù,gē tà liǔ zhī chūn àn lái。
不为刘家贤圣物,愁翁笑口大难开。bù wèi liú jiā xián shèng wù,chóu wēng xiào kǒu dà nán kāi。

三月晦日

白居易

晚来林鸟语殷勤,似惜风光说向人。wǎn lái lín niǎo yǔ yīn qín,shì xī fēng guāng shuō xiàng rén。
遣脱破袍劳报暖,催沽美酒敢辞贫。qiǎn tuō pò páo láo bào nuǎn,cuī gū měi jiǔ gǎn cí pín。
声声劝醉应须醉,一岁唯残半日春。shēng shēng quàn zuì yīng xū zuì,yī suì wéi cán bàn rì chūn。

晓上天津桥

白居易

上阳宫里晓钟后,天津桥头残月前。shàng yáng gōng lǐ xiǎo zhōng hòu,tiān jīn qiáo tóu cán yuè qián。
空阔境疑非下界,飘飖身似在寥天。kōng kuò jìng yí fēi xià jiè,piāo yáo shēn shì zài liáo tiān。
星河隐映初生日,楼阁葱茏半出烟。xīng hé yǐn yìng chū shēng rì,lóu gé cōng lóng bàn chū yān。
此处相逢倾一盏,始知地上有神仙。cǐ chù xiāng féng qīng yī zhǎn,shǐ zhī dì shàng yǒu shén xiān。

送姚杭州赴任因思旧游二首

白居易

与君细话杭州事,为我留心莫等闲。yǔ jūn xì huà háng zhōu shì,wèi wǒ liú xīn mò děng xián。
闾里固宜勤抚恤,楼台亦要数跻攀。lǘ lǐ gù yí qín fǔ xù,lóu tái yì yào shù jī pān。
笙歌缥缈虚空里,风月依稀梦想间。shēng gē piāo miǎo xū kōng lǐ,fēng yuè yī xī mèng xiǎng jiān。
且喜诗人重管领,遥飞一盏贺江山。qiě xǐ shī rén zhòng guǎn lǐng,yáo fēi yī zhǎn hè jiāng shān。

送姚杭州赴任因思旧游二首

白居易

渺渺钱唐路几千,想君到后事依然。miǎo miǎo qián táng lù jǐ qiān,xiǎng jūn dào hòu shì yī rán。
静逢竺寺猿偷橘,闲看苏家女采莲。jìng féng zhú sì yuán tōu jú,xián kàn sū jiā nǚ cǎi lián。
故妓数人凭问询,新诗两首倩留传。gù jì shù rén píng wèn xún,xīn shī liǎng shǒu qiàn liú chuán。
舍人虽健无多兴,老挍当时八九年。shě rén suī jiàn wú duō xīng,lǎo jiào dāng shí bā jiǔ nián。

种柳三咏

白居易

白头种松桂,早晚见成林。bái tóu zhǒng sōng guì,zǎo wǎn jiàn chéng lín。
不及栽杨柳,明年便有阴。bù jí zāi yáng liǔ,míng nián biàn yǒu yīn。
春风为催促,副取老人心。chūn fēng wèi cuī cù,fù qǔ lǎo rén xīn。

种柳三咏

白居易

从君种杨柳,夹水意如何。cóng jūn zhǒng yáng liǔ,jiā shuǐ yì rú hé。
准拟三年后,青丝拂绿波。zhǔn nǐ sān nián hòu,qīng sī fú lǜ bō。
仍教小楼上,对唱柳枝歌。réng jiào xiǎo lóu shàng,duì chàng liǔ zhī gē。

种柳三咏

白居易

更想五年后,千千条曲尘。gèng xiǎng wǔ nián hòu,qiān qiān tiáo qū chén。
路傍深映月,楼上暗藏春。lù bàng shēn yìng yuè,lóu shàng àn cáng chūn。
愁杀闲游客,闻歌不见人。chóu shā xián yóu kè,wén gē bù jiàn rén。

家园三绝

白居易

沧浪峡水子陵滩,路远江深欲去难。cāng làng xiá shuǐ zi líng tān,lù yuǎn jiāng shēn yù qù nán。
何似家池通小院,卧房阶下插鱼竿。hé shì jiā chí tōng xiǎo yuàn,wò fáng jiē xià chā yú gān。

家园三绝

白居易

篱下先生时得醉,瓮间吏部暂偷闲。lí xià xiān shēng shí dé zuì,wèng jiān lì bù zàn tōu xián。
何如家酝双鱼榼,雪夜花时长在前。hé rú jiā yùn shuāng yú kē,xuě yè huā shí zhǎng zài qián。

家园三绝

白居易

鸳鸯怕捉竟难亲,鹦鹉虽笼不著人。yuān yāng pà zhuō jìng nán qīn,yīng wǔ suī lóng bù zhù rén。
何似家禽双白鹤,闲行一步亦随身。hé shì jiā qín shuāng bái hè,xián xíng yī bù yì suí shēn。

题龙门堰西涧

白居易

东岸菊丛西岸柳,柳阴烟合菊花开。dōng àn jú cóng xī àn liǔ,liǔ yīn yān hé jú huā kāi。
一条秋水琉璃色,阔狭才容小舫回。yī tiáo qiū shuǐ liú lí sè,kuò xiá cái róng xiǎo fǎng huí。
除却悠悠白少傅,何人解入此中来。chú què yōu yōu bái shǎo fù,hé rén jiě rù cǐ zhōng lái。

答梦得秋庭独坐见赠

白居易

林梢隐映夕阳残,庭际萧疏夜气寒。lín shāo yǐn yìng xī yáng cán,tíng jì xiāo shū yè qì hán。
霜草欲枯虫思急,风枝未定鸟栖难。shuāng cǎo yù kū chóng sī jí,fēng zhī wèi dìng niǎo qī nán。
容衰见镜同惆怅,身健逢杯且喜欢。róng shuāi jiàn jìng tóng chóu chàng,shēn jiàn féng bēi qiě xǐ huān。
应是天教相暖热,一时垂老与闲官。yīng shì tiān jiào xiāng nuǎn rè,yī shí chuí lǎo yǔ xián guān。

六十六其二

白居易

病知心力减,老觉光阴速。bìng zhī xīn lì jiǎn,lǎo jué guāng yīn sù。
五十八归来,今年六十六。wǔ shí bā guī lái,jīn nián liù shí liù。
鬓丝千万白,池草八九绿。bìn sī qiān wàn bái,chí cǎo bā jiǔ lǜ。
童稚尽成人,园林半乔木。tóng zhì jǐn chéng rén,yuán lín bàn qiáo mù。
看山倚高石,引水穿深竹。kàn shān yǐ gāo shí,yǐn shuǐ chuān shēn zhú。
虽有潺湲声,至今听未足。suī yǒu chán yuán shēng,zhì jīn tīng wèi zú。

长斋月满寄思黯

白居易

一日不见如三月,一月相思如七年。yī rì bù jiàn rú sān yuè,yī yuè xiāng sī rú qī nián。
似隔山河千里地,仍当风雨九秋天。shì gé shān hé qiān lǐ dì,réng dāng fēng yǔ jiǔ qiū tiān。
明朝斋满相寻去,挈榼抱衾同醉眠。míng cháo zhāi mǎn xiāng xún qù,qiè kē bào qīn tóng zuì mián。