古诗词

奉和思黯相公以李苏州所寄太湖石奇状绝伦因题二十韵见示兼呈梦得

白居易

错落复崔嵬,苍然玉一堆。cuò luò fù cuī wéi,cāng rán yù yī duī。
峰骈仙掌出,罅坼剑门开。fēng pián xiān zhǎng chū,xià chè jiàn mén kāi。
峭顶高危矣,盘根下壮哉。qiào dǐng gāo wēi yǐ,pán gēn xià zhuàng zāi。
精神欺竹树,气色压亭台。jīng shén qī zhú shù,qì sè yā tíng tái。
隐起磷磷状,凝成瑟瑟胚。yǐn qǐ lín lín zhuàng,níng chéng sè sè pēi。
廉棱露锋刃,清越扣琼瑰。lián léng lù fēng rèn,qīng yuè kòu qióng guī。
岌嶪形将动,巍峨势欲摧。jí yè xíng jiāng dòng,wēi é shì yù cuī。
奇应潜鬼怪,灵合蓄云雷。qí yīng qián guǐ guài,líng hé xù yún léi。
黛润沾新雨,斑明点古苔。dài rùn zhān xīn yǔ,bān míng diǎn gǔ tái。
未曾栖鸟雀,不肯染尘埃。wèi céng qī niǎo què,bù kěn rǎn chén āi。
尖削琅玕笋,洼剜玛瑙罍。jiān xuē láng gān sǔn,wā wān mǎ nǎo léi。
海神移碣石,画障簇天台。hǎi shén yí jié shí,huà zhàng cù tiān tái。
在世为尤物,如人负逸才。zài shì wèi yóu wù,rú rén fù yì cái。
渡江一苇载,入洛五丁推。dù jiāng yī wěi zài,rù luò wǔ dīng tuī。
出处虽无意,升沉亦有媒。chū chù suī wú yì,shēng chén yì yǒu méi。
拔从水府底,置向相庭隈。bá cóng shuǐ fǔ dǐ,zhì xiàng xiāng tíng wēi。
对称吟诗句,看宜把酒杯。duì chēng yín shī jù,kàn yí bǎ jiǔ bēi。
终随金砺用,不学玉山颓。zhōng suí jīn lì yòng,bù xué yù shān tuí。
疏傅心偏爱,园公眼屡回。shū fù xīn piān ài,yuán gōng yǎn lǚ huí。
共嗟无此分,虚管太湖来。gòng jiē wú cǐ fēn,xū guǎn tài hú lái。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

香山寺二绝

白居易

空山寂静老夫闲,伴鸟随云往复还。kōng shān jì jìng lǎo fū xián,bàn niǎo suí yún wǎng fù hái。
家酝满瓶书满架,半移生计入香山。jiā yùn mǎn píng shū mǎn jià,bàn yí shēng jì rù xiāng shān。

香山寺二绝

白居易

爱风岩上攀松盖,恋月潭边坐石棱。ài fēng yán shàng pān sōng gài,liàn yuè tán biān zuò shí léng。
且共云泉结缘境,他生当作此山僧。qiě gòng yún quán jié yuán jìng,tā shēng dāng zuò cǐ shān sēng。

负春

白居易

病来道士教调气,老去山僧劝坐禅。bìng lái dào shì jiào diào qì,lǎo qù shān sēng quàn zuò chán。
孤负春风杨柳曲,去年断酒到今年。gū fù chūn fēng yáng liǔ qū,qù nián duàn jiǔ dào jīn nián。

春池上戏赠李郎中

白居易

满池春水何人爱,唯我回看指似君。mǎn chí chūn shuǐ hé rén ài,wéi wǒ huí kàn zhǐ shì jūn。
直似挼蓝新汁色,与君南宅染罗裙。zhí shì ruá lán xīn zhī sè,yǔ jūn nán zhái rǎn luó qún。

题令狐家木兰花

白居易

腻如玉指涂朱粉,光似金刀剪紫霞。nì rú yù zhǐ tú zhū fěn,guāng shì jīn dāo jiǎn zǐ xiá。
从此时时春梦里,应添一树女郎花。cóng cǐ shí shí chūn mèng lǐ,yīng tiān yī shù nǚ láng huā。

读老子

白居易

言者不如知者默,此语吾闻于老君。yán zhě bù rú zhī zhě mò,cǐ yǔ wú wén yú lǎo jūn。
若道老君是知者,缘何自著五千文。ruò dào lǎo jūn shì zhī zhě,yuán hé zì zhù wǔ qiān wén。

读庄子

白居易

庄生齐物同归一,我道同中有不同。zhuāng shēng qí wù tóng guī yī,wǒ dào tóng zhōng yǒu bù tóng。
遂性逍遥虽一致,鸾凰终挍胜蛇虫。suì xìng xiāo yáo suī yī zhì,luán huáng zhōng jiào shèng shé chóng。

问鹤

白居易

乌鸢争食雀争窠,独立池边风雪多。wū yuān zhēng shí què zhēng kē,dú lì chí biān fēng xuě duō。
尽日蹋冰翘一足,不鸣不动意如何。jǐn rì tà bīng qiào yī zú,bù míng bù dòng yì rú hé。

代鹤答

白居易

鹰爪攫鸡鸡肋折,鹘拳蹴雁雁头垂。yīng zhǎo jué jī jī lē zhé,gǔ quán cù yàn yàn tóu chuí。
何如敛翅水边立,飞上云松栖稳枝。hé rú liǎn chì shuǐ biān lì,fēi shàng yún sōng qī wěn zhī。

寄明州于驸马使君三绝句

白居易

有花有酒有笙歌,其奈难逢亲故何。yǒu huā yǒu jiǔ yǒu shēng gē,qí nài nán féng qīn gù hé。
近海饶风春足雨,白须太守闷时多。jìn hǎi ráo fēng chūn zú yǔ,bái xū tài shǒu mèn shí duō。

寄明州于驸马使君三绝句

白居易

平阳音乐随都尉,留滞三年在浙东。píng yáng yīn lè suí dōu wèi,liú zhì sān nián zài zhè dōng。
吴越声邪无法用,莫教偷入管弦中。wú yuè shēng xié wú fǎ yòng,mò jiào tōu rù guǎn xián zhōng。

寄明州于驸马使君三绝句

白居易

何郎小妓歌喉好,严老呼为一串珠。hé láng xiǎo jì gē hóu hǎo,yán lǎo hū wèi yī chuàn zhū。
海味腥咸损声气,听看犹得断肠无。hǎi wèi xīng xián sǔn shēng qì,tīng kàn yóu dé duàn cháng wú。

送兖州崔大夫驸马赴镇

白居易

戚里夸为贤驸马,儒家认作好诗人。qī lǐ kuā wèi xián fù mǎ,rú jiā rèn zuò hǎo shī rén。
鲁侯不得辜风景,沂水年年有暮春。lǔ hóu bù dé gū fēng jǐng,yí shuǐ nián nián yǒu mù chūn。

少年问

白居易

少年怪我问如何,何事朝朝醉复歌。shǎo nián guài wǒ wèn rú hé,hé shì cháo cháo zuì fù gē。
号作乐天应不错,忧愁时少乐时多。hào zuò lè tiān yīng bù cuò,yōu chóu shí shǎo lè shí duō。

问少年

白居易

千首诗堆青玉案,十分酒写白金盂。qiān shǒu shī duī qīng yù àn,shí fēn jiǔ xiě bái jīn yú。
回头却问诸年少,作个狂夫得了无。huí tóu què wèn zhū nián shǎo,zuò gè kuáng fū dé le wú。