古诗词

秋霖即事联句三十韵

白居易

萧索穷秋月,苍茫苦雨天。xiāo suǒ qióng qiū yuè,cāng máng kǔ yǔ tiān。
泄云生栋上,行潦入庭前。xiè yún shēng dòng shàng,xíng lǎo rù tíng qián。
苔色侵三径,波声想五弦。tái sè qīn sān jìng,bō shēng xiǎng wǔ xián。
井蛙争入户,辙鲋乱归泉。jǐng wā zhēng rù hù,zhé fù luàn guī quán。
高㙧愁晨坐,空阶警夜眠。gāo chóu chén zuò,kōng jiē jǐng yè mián。
鹤鸣犹未已,蚁穴亦频迁。hè míng yóu wèi yǐ,yǐ xué yì pín qiān。
散漫疏还密,空蒙断复连。sàn màn shū hái mì,kōng méng duàn fù lián。
竹沾青玉润,荷滴白珠圆。zhú zhān qīng yù rùn,hé dī bái zhū yuán。
地湿灰蛾灭,池添水马怜。dì shī huī é miè,chí tiān shuǐ mǎ lián。
有苗沾霢霂,无月弄潺湲。yǒu miáo zhān mài mù,wú yuè nòng chán yuán。
篱菊潜开秀,园蔬已罢鲜。lí jú qián kāi xiù,yuán shū yǐ bà xiān。
断行随雁翅,孤啸耸鸢肩。duàn xíng suí yàn chì,gū xiào sǒng yuān jiān。
桥柱黏黄菌,墙衣点绿钱。qiáo zhù nián huáng jūn,qiáng yī diǎn lǜ qián。
草荒行药路,沙泛钓鱼船。cǎo huāng xíng yào lù,shā fàn diào yú chuán。
长者车犹阻,高人榻且悬。zhǎng zhě chē yóu zǔ,gāo rén tà qiě xuán。
金乌何日见,玉爵几时传。jīn wū hé rì jiàn,yù jué jǐ shí chuán。
近井桐先落,当檐石欲穿。jìn jǐng tóng xiān luò,dāng yán shí yù chuān。
趋风诚有恋,披雾邈无缘。qū fēng chéng yǒu liàn,pī wù miǎo wú yuán。
廪米陈生醭,庖薪湿起烟。lǐn mǐ chén shēng bú,páo xīn shī qǐ yān。
鸣鸡潜报晓,急景暗雕年。míng jī qián bào xiǎo,jí jǐng àn diāo nián。
盖洒高松上,丝繁细柳边。gài sǎ gāo sōng shàng,sī fán xì liǔ biān。
拂丛时起蝶,堕叶乍惊蝉。fú cóng shí qǐ dié,duò yè zhà jīng chán。
巾角皆争垫,裙裾别似湔。jīn jiǎo jiē zhēng diàn,qún jū bié shì jiān。
人多蒙翠被,马尽著连乾。rén duō méng cuì bèi,mǎ jǐn zhù lián qián。
好客无来者,贫家但悄然。hǎo kè wú lái zhě,pín jiā dàn qiāo rán。
湿泥印鹤迹,漏壁络蜗涎。shī ní yìn hè jì,lòu bì luò wō xián。
蚊聚雷侵室,鸥翻浪满川。wén jù léi qīn shì,ōu fān làng mǎn chuān。
上楼愁幂幂,绕舍厌溅溅。shàng lóu chóu mì mì,rào shě yàn jiàn jiàn。
律候今秋矣,欢娱久旷焉。lǜ hòu jīn qiū yǐ,huān yú jiǔ kuàng yān。
但令高兴在,晴后奉周旋。dàn lìng gāo xīng zài,qíng hòu fèng zhōu xuán。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

香山寺二绝

白居易

空山寂静老夫闲,伴鸟随云往复还。kōng shān jì jìng lǎo fū xián,bàn niǎo suí yún wǎng fù hái。
家酝满瓶书满架,半移生计入香山。jiā yùn mǎn píng shū mǎn jià,bàn yí shēng jì rù xiāng shān。

香山寺二绝

白居易

爱风岩上攀松盖,恋月潭边坐石棱。ài fēng yán shàng pān sōng gài,liàn yuè tán biān zuò shí léng。
且共云泉结缘境,他生当作此山僧。qiě gòng yún quán jié yuán jìng,tā shēng dāng zuò cǐ shān sēng。

负春

白居易

病来道士教调气,老去山僧劝坐禅。bìng lái dào shì jiào diào qì,lǎo qù shān sēng quàn zuò chán。
孤负春风杨柳曲,去年断酒到今年。gū fù chūn fēng yáng liǔ qū,qù nián duàn jiǔ dào jīn nián。

春池上戏赠李郎中

白居易

满池春水何人爱,唯我回看指似君。mǎn chí chūn shuǐ hé rén ài,wéi wǒ huí kàn zhǐ shì jūn。
直似挼蓝新汁色,与君南宅染罗裙。zhí shì ruá lán xīn zhī sè,yǔ jūn nán zhái rǎn luó qún。

题令狐家木兰花

白居易

腻如玉指涂朱粉,光似金刀剪紫霞。nì rú yù zhǐ tú zhū fěn,guāng shì jīn dāo jiǎn zǐ xiá。
从此时时春梦里,应添一树女郎花。cóng cǐ shí shí chūn mèng lǐ,yīng tiān yī shù nǚ láng huā。

读老子

白居易

言者不如知者默,此语吾闻于老君。yán zhě bù rú zhī zhě mò,cǐ yǔ wú wén yú lǎo jūn。
若道老君是知者,缘何自著五千文。ruò dào lǎo jūn shì zhī zhě,yuán hé zì zhù wǔ qiān wén。

读庄子

白居易

庄生齐物同归一,我道同中有不同。zhuāng shēng qí wù tóng guī yī,wǒ dào tóng zhōng yǒu bù tóng。
遂性逍遥虽一致,鸾凰终挍胜蛇虫。suì xìng xiāo yáo suī yī zhì,luán huáng zhōng jiào shèng shé chóng。

问鹤

白居易

乌鸢争食雀争窠,独立池边风雪多。wū yuān zhēng shí què zhēng kē,dú lì chí biān fēng xuě duō。
尽日蹋冰翘一足,不鸣不动意如何。jǐn rì tà bīng qiào yī zú,bù míng bù dòng yì rú hé。

代鹤答

白居易

鹰爪攫鸡鸡肋折,鹘拳蹴雁雁头垂。yīng zhǎo jué jī jī lē zhé,gǔ quán cù yàn yàn tóu chuí。
何如敛翅水边立,飞上云松栖稳枝。hé rú liǎn chì shuǐ biān lì,fēi shàng yún sōng qī wěn zhī。

寄明州于驸马使君三绝句

白居易

有花有酒有笙歌,其奈难逢亲故何。yǒu huā yǒu jiǔ yǒu shēng gē,qí nài nán féng qīn gù hé。
近海饶风春足雨,白须太守闷时多。jìn hǎi ráo fēng chūn zú yǔ,bái xū tài shǒu mèn shí duō。

寄明州于驸马使君三绝句

白居易

平阳音乐随都尉,留滞三年在浙东。píng yáng yīn lè suí dōu wèi,liú zhì sān nián zài zhè dōng。
吴越声邪无法用,莫教偷入管弦中。wú yuè shēng xié wú fǎ yòng,mò jiào tōu rù guǎn xián zhōng。

寄明州于驸马使君三绝句

白居易

何郎小妓歌喉好,严老呼为一串珠。hé láng xiǎo jì gē hóu hǎo,yán lǎo hū wèi yī chuàn zhū。
海味腥咸损声气,听看犹得断肠无。hǎi wèi xīng xián sǔn shēng qì,tīng kàn yóu dé duàn cháng wú。

送兖州崔大夫驸马赴镇

白居易

戚里夸为贤驸马,儒家认作好诗人。qī lǐ kuā wèi xián fù mǎ,rú jiā rèn zuò hǎo shī rén。
鲁侯不得辜风景,沂水年年有暮春。lǔ hóu bù dé gū fēng jǐng,yí shuǐ nián nián yǒu mù chūn。

少年问

白居易

少年怪我问如何,何事朝朝醉复歌。shǎo nián guài wǒ wèn rú hé,hé shì cháo cháo zuì fù gē。
号作乐天应不错,忧愁时少乐时多。hào zuò lè tiān yīng bù cuò,yōu chóu shí shǎo lè shí duō。

问少年

白居易

千首诗堆青玉案,十分酒写白金盂。qiān shǒu shī duī qīng yù àn,shí fēn jiǔ xiě bái jīn yú。
回头却问诸年少,作个狂夫得了无。huí tóu què wèn zhū nián shǎo,zuò gè kuáng fū dé le wú。