古诗词

和答诗十首·其一·和思归乐

白居易

山中不栖鸟,夜半声嘤嘤。shān zhōng bù qī niǎo,yè bàn shēng yīng yīng。
似道思归乐,行人掩泣听。shì dào sī guī lè,xíng rén yǎn qì tīng。
皆疑此山路,迁客多南征。jiē yí cǐ shān lù,qiān kè duō nán zhēng。
忧愤气不散,结化为精灵。yōu fèn qì bù sàn,jié huà wèi jīng líng。
我谓此山鸟,本不因人生。wǒ wèi cǐ shān niǎo,běn bù yīn rén shēng。
人心自怀土,想作思归鸣。rén xīn zì huái tǔ,xiǎng zuò sī guī míng。
孟尝平居时,娱耳琴泠泠。mèng cháng píng jū shí,yú ěr qín líng líng。
雍门一言感,未奏泪沾缨。yōng mén yī yán gǎn,wèi zòu lèi zhān yīng。
魏武铜雀妓,日与欢乐并。wèi wǔ tóng què jì,rì yǔ huān lè bìng。
一旦西陵望,欲歌先涕零。yī dàn xī líng wàng,yù gē xiān tì líng。
峡猿亦何意,陇水复何情。xiá yuán yì hé yì,lǒng shuǐ fù hé qíng。
为入愁人耳,皆为肠断声。wèi rù chóu rén ěr,jiē wèi cháng duàn shēng。
请看元侍御,亦宿此邮亭。qǐng kàn yuán shì yù,yì sù cǐ yóu tíng。
因听思归鸟,神气独安宁。yīn tīng sī guī niǎo,shén qì dú ān níng。
问君何以然,道胜心自平。wèn jūn hé yǐ rán,dào shèng xīn zì píng。
虽为南迁客,如在长安城。suī wèi nán qiān kè,rú zài zhǎng ān chéng。
云得此道来,何虑复何营。yún dé cǐ dào lái,hé lǜ fù hé yíng。
穷达有前定,忧喜无交争。qióng dá yǒu qián dìng,yōu xǐ wú jiāo zhēng。
所以事君日,持宪立大庭。suǒ yǐ shì jūn rì,chí xiàn lì dà tíng。
虽有回天力,挠之终不倾。suī yǒu huí tiān lì,náo zhī zhōng bù qīng。
况始三十馀,年少有直名。kuàng shǐ sān shí yú,nián shǎo yǒu zhí míng。
心中志气大,眼前爵禄轻。xīn zhōng zhì qì dà,yǎn qián jué lù qīng。
君恩若雨露,君威若雷霆。jūn ēn ruò yǔ lù,jūn wēi ruò léi tíng。
退不苟免难,进不曲求荣。tuì bù gǒu miǎn nán,jìn bù qū qiú róng。
在火辨玉性,经霜识松贞。zài huǒ biàn yù xìng,jīng shuāng shí sōng zhēn。
展禽任三黜,灵均长独醒。zhǎn qín rèn sān chù,líng jūn zhǎng dú xǐng。
获戾自东洛,贬官向南荆。huò lì zì dōng luò,biǎn guān xiàng nán jīng。
再拜辞阙下,长揖别公卿。zài bài cí quē xià,zhǎng yī bié gōng qīng。
荆州又非远,驿路半月程。jīng zhōu yòu fēi yuǎn,yì lù bàn yuè chéng。
汉水照天碧,楚山插云青。hàn shuǐ zhào tiān bì,chǔ shān chā yún qīng。
江陵橘似珠,宜城酒如饧。jiāng líng jú shì zhū,yí chéng jiǔ rú táng。
谁谓谴谪去,未妨游赏行。shuí wèi qiǎn zhé qù,wèi fáng yóu shǎng xíng。
人生百岁内,天地暂寓形。rén shēng bǎi suì nèi,tiān dì zàn yù xíng。
太仓一稊米,大海一浮萍。tài cāng yī tí mǐ,dà hǎi yī fú píng。
身委逍遥篇,心付头陀经。shēn wěi xiāo yáo piān,xīn fù tóu tuó jīng。
尚达死生观,宁为宠辱惊。shàng dá sǐ shēng guān,níng wèi chǒng rǔ jīng。
中怀苟有主,外物安能萦。zhōng huái gǒu yǒu zhǔ,wài wù ān néng yíng。
任意思归乐,声声啼到明。rèn yì sī guī lè,shēng shēng tí dào míng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

闲坐

白居易

暖拥红炉火,闲搔白发头。nuǎn yōng hóng lú huǒ,xián sāo bái fā tóu。
百年慵里过,万事醉中休。bǎi nián yōng lǐ guò,wàn shì zuì zhōng xiū。
有室同摩诘,无儿比邓攸。yǒu shì tóng mó jí,wú ér bǐ dèng yōu。
莫论身在日,身后亦无忧。mò lùn shēn zài rì,shēn hòu yì wú yōu。

商山路有感

白居易

忆昨徵还日,三人归路同。yì zuó zhēng hái rì,sān rén guī lù tóng。
此生都是梦,前事旋成空。cǐ shēng dōu shì mèng,qián shì xuán chéng kōng。
杓直泉埋玉,虞平烛过风。biāo zhí quán mái yù,yú píng zhú guò fēng。
唯残乐天在,头白向江东。wéi cán lè tiān zài,tóu bái xiàng jiāng dōng。

重感

白居易

停骖歇路隅,重感一长吁。tíng cān xiē lù yú,zhòng gǎn yī zhǎng xū。
扰扰生还死,纷纷荣又枯。rǎo rǎo shēng hái sǐ,fēn fēn róng yòu kū。
困支青竹杖,闲捋白髭须。kùn zhī qīng zhú zhàng,xián lǚ bái zī xū。
莫叹身衰老,交游半已无。mò tàn shēn shuāi lǎo,jiāo yóu bàn yǐ wú。

逢张十八员外籍

白居易

旅思正茫茫,相逢此道傍。lǚ sī zhèng máng máng,xiāng féng cǐ dào bàng。
晓岚林叶暗,秋露草花香。xiǎo lán lín yè àn,qiū lù cǎo huā xiāng。
白发江城守,青衫水部郎。bái fā jiāng chéng shǒu,qīng shān shuǐ bù láng。
客亭同宿处,忽似夜归乡。kè tíng tóng sù chù,hū shì yè guī xiāng。

路上寄银匙与阿龟

白居易

谪宦心都惯,辞乡去不难。zhé huàn xīn dōu guàn,cí xiāng qù bù nán。
缘留龟子住,涕泪一阑干。yuán liú guī zi zhù,tì lèi yī lán gàn。
小子须娇养,邹婆为好看。xiǎo zi xū jiāo yǎng,zōu pó wèi hǎo kàn。
银匙封寄汝,忆我即加餐。yín shi fēng jì rǔ,yì wǒ jí jiā cān。

郢州赠别王八使君

白居易

昔是诗狂客,今为酒病夫。xī shì shī kuáng kè,jīn wèi jiǔ bìng fū。
强饮翻怅望,纵醉不欢娱。qiáng yǐn fān chàng wàng,zòng zuì bù huān yú。
鬓发三分白,交亲一半无。bìn fā sān fēn bái,jiāo qīn yī bàn wú。
郢城君莫厌,犹校近京都。yǐng chéng jūn mò yàn,yóu xiào jìn jīng dōu。

重题

白居易

泉石尚依依,林疏僧亦稀。quán shí shàng yī yī,lín shū sēng yì xī。
何年辞水阁,今夜宿云扉。hé nián cí shuǐ gé,jīn yè sù yún fēi。
谩献长杨赋,虚抛薜荔衣。mán xiàn zhǎng yáng fù,xū pāo bì lì yī。
不能成一事,赢得白头归。bù néng chéng yī shì,yíng dé bái tóu guī。

夜泊旅望

白居易

少睡多愁客,中宵起望乡。shǎo shuì duō chóu kè,zhōng xiāo qǐ wàng xiāng。
沙明连浦月,帆白满船霜。shā míng lián pǔ yuè,fān bái mǎn chuán shuāng。
近海江弥阔,迎秋夜更长。jìn hǎi jiāng mí kuò,yíng qiū yè gèng zhǎng。
烟波三十宿,犹未到钱唐。yān bō sān shí sù,yóu wèi dào qián táng。

秋寒

白居易

雪鬓年颜老,霜庭景气秋。xuě bìn nián yán lǎo,shuāng tíng jǐng qì qiū。
病看妻检药,寒遣婢梳头。bìng kàn qī jiǎn yào,hán qiǎn bì shū tóu。
身外名何有,人间事且休。shēn wài míng hé yǒu,rén jiān shì qiě xiū。
澹然方寸内,唯拟学虚舟。dàn rán fāng cùn nèi,wéi nǐ xué xū zhōu。

郡楼夜宴留客

白居易

北客劳相访,东楼为一开。běi kè láo xiāng fǎng,dōng lóu wèi yī kāi。
褰帘待月出,把火看潮来。qiān lián dài yuè chū,bǎ huǒ kàn cháo lái。
艳听竹枝曲,香传莲子杯。yàn tīng zhú zhī qū,xiāng chuán lián zi bēi。
寒天殊未晓,归骑却迟回。hán tiān shū wèi xiǎo,guī qí què chí huí。

醉题候仙亭

白居易

蹇步垂朱绶,华缨映白须。jiǎn bù chuí zhū shòu,huá yīng yìng bái xū。
何因驻衰老,只有且欢娱。hé yīn zhù shuāi lǎo,zhǐ yǒu qiě huān yú。
酒兴还应在,诗情可便无。jiǔ xīng hái yīng zài,shī qíng kě biàn wú。
登山与临水,犹未要人扶。dēng shān yǔ lín shuǐ,yóu wèi yào rén fú。

晚兴

白居易

极浦收残雨,高城驻落晖。jí pǔ shōu cán yǔ,gāo chéng zhù luò huī。
山明虹半出,松暗鹤双归。shān míng hóng bàn chū,sōng àn hè shuāng guī。
将吏随衙散,文书入务稀。jiāng lì suí yá sàn,wén shū rù wù xī。
闲吟倚新竹,筠粉污朱衣。xián yín yǐ xīn zhú,yún fěn wū zhū yī。

衰病

白居易

老与病相仍,华簪发不胜。lǎo yǔ bìng xiāng réng,huá zān fā bù shèng。
行多朝散药,睡少夜停灯。xíng duō cháo sàn yào,shuì shǎo yè tíng dēng。
禄食分供鹤,朝衣减施僧。lù shí fēn gōng hè,cháo yī jiǎn shī sēng。
性多移不得,郡政谩如绳。xìng duō yí bù dé,jùn zhèng mán rú shéng。

白发

白居易

雪发随梳落,霜毛绕鬓垂。xuě fā suí shū luò,shuāng máo rào bìn chuí。
加添老气味,改变旧容仪。jiā tiān lǎo qì wèi,gǎi biàn jiù róng yí。
不肯长如漆,无过总作丝。bù kěn zhǎng rú qī,wú guò zǒng zuò sī。
最憎明镜里,黑白半头时。zuì zēng míng jìng lǐ,hēi bái bàn tóu shí。

宿竹阁

白居易

晚坐松檐下,宵眠竹阁间。wǎn zuò sōng yán xià,xiāo mián zhú gé jiān。
清虚当服药,幽独抵归山。qīng xū dāng fú yào,yōu dú dǐ guī shān。
巧未能胜拙,忙应不及闲。qiǎo wèi néng shèng zhuō,máng yīng bù jí xián。
无劳别修道,即此是玄关。wú láo bié xiū dào,jí cǐ shì xuán guān。