古诗词

和答诗十首·其一·和思归乐

白居易

山中不栖鸟,夜半声嘤嘤。shān zhōng bù qī niǎo,yè bàn shēng yīng yīng。
似道思归乐,行人掩泣听。shì dào sī guī lè,xíng rén yǎn qì tīng。
皆疑此山路,迁客多南征。jiē yí cǐ shān lù,qiān kè duō nán zhēng。
忧愤气不散,结化为精灵。yōu fèn qì bù sàn,jié huà wèi jīng líng。
我谓此山鸟,本不因人生。wǒ wèi cǐ shān niǎo,běn bù yīn rén shēng。
人心自怀土,想作思归鸣。rén xīn zì huái tǔ,xiǎng zuò sī guī míng。
孟尝平居时,娱耳琴泠泠。mèng cháng píng jū shí,yú ěr qín líng líng。
雍门一言感,未奏泪沾缨。yōng mén yī yán gǎn,wèi zòu lèi zhān yīng。
魏武铜雀妓,日与欢乐并。wèi wǔ tóng què jì,rì yǔ huān lè bìng。
一旦西陵望,欲歌先涕零。yī dàn xī líng wàng,yù gē xiān tì líng。
峡猿亦何意,陇水复何情。xiá yuán yì hé yì,lǒng shuǐ fù hé qíng。
为入愁人耳,皆为肠断声。wèi rù chóu rén ěr,jiē wèi cháng duàn shēng。
请看元侍御,亦宿此邮亭。qǐng kàn yuán shì yù,yì sù cǐ yóu tíng。
因听思归鸟,神气独安宁。yīn tīng sī guī niǎo,shén qì dú ān níng。
问君何以然,道胜心自平。wèn jūn hé yǐ rán,dào shèng xīn zì píng。
虽为南迁客,如在长安城。suī wèi nán qiān kè,rú zài zhǎng ān chéng。
云得此道来,何虑复何营。yún dé cǐ dào lái,hé lǜ fù hé yíng。
穷达有前定,忧喜无交争。qióng dá yǒu qián dìng,yōu xǐ wú jiāo zhēng。
所以事君日,持宪立大庭。suǒ yǐ shì jūn rì,chí xiàn lì dà tíng。
虽有回天力,挠之终不倾。suī yǒu huí tiān lì,náo zhī zhōng bù qīng。
况始三十馀,年少有直名。kuàng shǐ sān shí yú,nián shǎo yǒu zhí míng。
心中志气大,眼前爵禄轻。xīn zhōng zhì qì dà,yǎn qián jué lù qīng。
君恩若雨露,君威若雷霆。jūn ēn ruò yǔ lù,jūn wēi ruò léi tíng。
退不苟免难,进不曲求荣。tuì bù gǒu miǎn nán,jìn bù qū qiú róng。
在火辨玉性,经霜识松贞。zài huǒ biàn yù xìng,jīng shuāng shí sōng zhēn。
展禽任三黜,灵均长独醒。zhǎn qín rèn sān chù,líng jūn zhǎng dú xǐng。
获戾自东洛,贬官向南荆。huò lì zì dōng luò,biǎn guān xiàng nán jīng。
再拜辞阙下,长揖别公卿。zài bài cí quē xià,zhǎng yī bié gōng qīng。
荆州又非远,驿路半月程。jīng zhōu yòu fēi yuǎn,yì lù bàn yuè chéng。
汉水照天碧,楚山插云青。hàn shuǐ zhào tiān bì,chǔ shān chā yún qīng。
江陵橘似珠,宜城酒如饧。jiāng líng jú shì zhū,yí chéng jiǔ rú táng。
谁谓谴谪去,未妨游赏行。shuí wèi qiǎn zhé qù,wèi fáng yóu shǎng xíng。
人生百岁内,天地暂寓形。rén shēng bǎi suì nèi,tiān dì zàn yù xíng。
太仓一稊米,大海一浮萍。tài cāng yī tí mǐ,dà hǎi yī fú píng。
身委逍遥篇,心付头陀经。shēn wěi xiāo yáo piān,xīn fù tóu tuó jīng。
尚达死生观,宁为宠辱惊。shàng dá sǐ shēng guān,níng wèi chǒng rǔ jīng。
中怀苟有主,外物安能萦。zhōng huái gǒu yǒu zhǔ,wài wù ān néng yíng。
任意思归乐,声声啼到明。rèn yì sī guī lè,shēng shēng tí dào míng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

醉后狂言酬赠萧殷二协律

白居易

馀杭邑客多羁贫,其间甚者萧与殷。yú háng yì kè duō jī pín,qí jiān shén zhě xiāo yǔ yīn。
天寒身上犹衣葛,日高甑中未拂尘。tiān hán shēn shàng yóu yī gé,rì gāo zèng zhōng wèi fú chén。
江城山寺十一月,北风吹沙雪纷纷。jiāng chéng shān sì shí yī yuè,běi fēng chuī shā xuě fēn fēn。
宾客不见绨袍惠,黎庶未沾襦裤恩。bīn kè bù jiàn tí páo huì,lí shù wèi zhān rú kù ēn。
此时太守自惭愧,重衣复衾有馀温。cǐ shí tài shǒu zì cán kuì,zhòng yī fù qīn yǒu yú wēn。
因命染人与针女,先制两裘赠二君。yīn mìng rǎn rén yǔ zhēn nǚ,xiān zhì liǎng qiú zèng èr jūn。
吴绵细软桂布密,柔如狐腋白似云。wú mián xì ruǎn guì bù mì,róu rú hú yè bái shì yún。
劳将诗书投赠我,如此小惠何足论。láo jiāng shī shū tóu zèng wǒ,rú cǐ xiǎo huì hé zú lùn。
我有大裘君未见,宽广和暖如阳春。wǒ yǒu dà qiú jūn wèi jiàn,kuān guǎng hé nuǎn rú yáng chūn。
此裘非缯亦非纩,裁以法度絮以仁。cǐ qiú fēi zēng yì fēi kuàng,cái yǐ fǎ dù xù yǐ rén。
刀尺钝拙制未毕,出亦不独裹一身。dāo chǐ dùn zhuō zhì wèi bì,chū yì bù dú guǒ yī shēn。
若令在郡得五考,与君展覆杭州人。ruò lìng zài jùn dé wǔ kǎo,yǔ jūn zhǎn fù háng zhōu rén。

醉歌

白居易

罢胡琴,掩秦瑟,玲珑再拜歌初毕。bà hú qín,yǎn qín sè,líng lóng zài bài gē chū bì。
谁道使君不解歌,听唱黄鸡与白日。shuí dào shǐ jūn bù jiě gē,tīng chàng huáng jī yǔ bái rì。
黄鸡催晓丑时鸣,白日催年酉前没。huáng jī cuī xiǎo chǒu shí míng,bái rì cuī nián yǒu qián méi。
腰间红绶系未稳,镜里朱颜看已失。yāo jiān hóng shòu xì wèi wěn,jìng lǐ zhū yán kàn yǐ shī。
玲珑玲珑奈老何,使君歌了汝更歌。líng lóng líng lóng nài lǎo hé,shǐ jūn gē le rǔ gèng gē。

送张南简入蜀

白居易

昨日诏书下,求贤访陆沈。zuó rì zhào shū xià,qiú xián fǎng lù shěn。
无论能与否,皆起徇名心。wú lùn néng yǔ fǒu,jiē qǐ xùn míng xīn。
君独南游去,云山蜀路深。jūn dú nán yóu qù,yún shān shǔ lù shēn。

县西郊秋寄赠马造

白居易

紫阁峰西清渭东,野烟深处夕阳中。zǐ gé fēng xī qīng wèi dōng,yě yān shēn chù xī yáng zhōng。
风荷老叶萧条绿,水蓼残花寂寞红。fēng hé lǎo yè xiāo tiáo lǜ,shuǐ liǎo cán huā jì mò hóng。
我厌宦游君失意,可怜秋思两心同。wǒ yàn huàn yóu jūn shī yì,kě lián qiū sī liǎng xīn tóng。

再因公事到骆口驿

白居易

今年到时夏云白,去年来时秋树红。jīn nián dào shí xià yún bái,qù nián lái shí qiū shù hóng。
两度见山心有愧,皆因王事到山中。liǎng dù jiàn shān xīn yǒu kuì,jiē yīn wáng shì dào shān zhōng。

夜哭李夷道

白居易

逝者绝影响,空庭朝复昏。shì zhě jué yǐng xiǎng,kōng tíng cháo fù hūn。
家人哀临毕,夜锁寿堂门。jiā rén āi lín bì,yè suǒ shòu táng mén。
无妻无子何人葬,空见铭旌向月翻。wú qī wú zi hé rén zàng,kōng jiàn míng jīng xiàng yuè fān。

病中作

白居易

久为劳生事,不学摄生道。jiǔ wèi láo shēng shì,bù xué shè shēng dào。
年少已多病,此身岂堪老。nián shǎo yǐ duō bìng,cǐ shēn qǐ kān lǎo。

秋江晚泊

白居易

扁舟泊云岛,倚棹念乡国。biǎn zhōu pō yún dǎo,yǐ zhào niàn xiāng guó。
四望不见人,烟江澹秋色。sì wàng bù jiàn rén,yān jiāng dàn qiū sè。
客心贫易动,日入愁未息。kè xīn pín yì dòng,rì rù chóu wèi xī。

过高将军墓

白居易

原上新坟委一身,城中旧宅有何人。yuán shàng xīn fén wěi yī shēn,chéng zhōng jiù zhái yǒu hé rén。
妓堂宾阁无归日,野草山花又欲春。jì táng bīn gé wú guī rì,yě cǎo shān huā yòu yù chūn。
门客空将感恩泪,白杨风里一沾巾。mén kè kōng jiāng gǎn ēn lèi,bái yáng fēng lǐ yī zhān jīn。

寒食卧病

白居易

病逢佳节长叹息,春雨蒙蒙榆柳色。bìng féng jiā jié zhǎng tàn xī,chūn yǔ méng méng yú liǔ sè。
羸坐全非旧日容,扶行半是他人力。léi zuò quán fēi jiù rì róng,fú xíng bàn shì tā rén lì。
諠諠里巷蹋青归,笑闭柴门度寒食。xuān xuān lǐ xiàng tà qīng guī,xiào bì chái mén dù hán shí。

感芍药花寄正一上人

白居易

今日阶前红芍药,几花欲老几花新。jīn rì jiē qián hóng sháo yào,jǐ huā yù lǎo jǐ huā xīn。
开时不解比色相,落后始知如幻身。kāi shí bù jiě bǐ sè xiāng,luò hòu shǐ zhī rú huàn shēn。
空门此去几多地,欲把残花问上人。kōng mén cǐ qù jǐ duō dì,yù bǎ cán huā wèn shàng rén。

长安早春旅怀

白居易

轩车歌吹諠都邑,中有一人向隅立。xuān chē gē chuī xuān dōu yì,zhōng yǒu yī rén xiàng yú lì。
夜深明月卷帘愁,日暮青山望乡泣。yè shēn míng yuè juǎn lián chóu,rì mù qīng shān wàng xiāng qì。
风吹新绿草芽坼,雨洒轻黄柳条湿。fēng chuī xīn lǜ cǎo yá chè,yǔ sǎ qīng huáng liǔ tiáo shī。
此生知负少年春,不展愁眉欲三十。cǐ shēng zhī fù shǎo nián chūn,bù zhǎn chóu méi yù sān shí。

寒闺夜

白居易

夜半衾裯冷,孤眠懒未能。yè bàn qīn chóu lěng,gū mián lǎn wèi néng。
笼香销尽火,巾泪滴成冰。lóng xiāng xiāo jǐn huǒ,jīn lèi dī chéng bīng。
为惜影相伴,通宵不灭灯。wèi xī yǐng xiāng bàn,tōng xiāo bù miè dēng。

曲江早春

白居易

曲江柳条渐无力,杏园伯劳初有声。qū jiāng liǔ tiáo jiàn wú lì,xìng yuán bó láo chū yǒu shēng。
可怜春浅游人少,好傍池边下马行。kě lián chūn qiǎn yóu rén shǎo,hǎo bàng chí biān xià mǎ xíng。

重题西明寺牡丹

白居易

往年君向东都去,曾叹花时君未回。wǎng nián jūn xiàng dōng dōu qù,céng tàn huā shí jūn wèi huí。
今年况作江陵别,惆怅花前又独来。jīn nián kuàng zuò jiāng líng bié,chóu chàng huā qián yòu dú lái。
只愁离别长如此,不道明年花不开。zhǐ chóu lí bié zhǎng rú cǐ,bù dào míng nián huā bù kāi。