古诗词

和答诗十首·其一·和思归乐

白居易

山中不栖鸟,夜半声嘤嘤。shān zhōng bù qī niǎo,yè bàn shēng yīng yīng。
似道思归乐,行人掩泣听。shì dào sī guī lè,xíng rén yǎn qì tīng。
皆疑此山路,迁客多南征。jiē yí cǐ shān lù,qiān kè duō nán zhēng。
忧愤气不散,结化为精灵。yōu fèn qì bù sàn,jié huà wèi jīng líng。
我谓此山鸟,本不因人生。wǒ wèi cǐ shān niǎo,běn bù yīn rén shēng。
人心自怀土,想作思归鸣。rén xīn zì huái tǔ,xiǎng zuò sī guī míng。
孟尝平居时,娱耳琴泠泠。mèng cháng píng jū shí,yú ěr qín líng líng。
雍门一言感,未奏泪沾缨。yōng mén yī yán gǎn,wèi zòu lèi zhān yīng。
魏武铜雀妓,日与欢乐并。wèi wǔ tóng què jì,rì yǔ huān lè bìng。
一旦西陵望,欲歌先涕零。yī dàn xī líng wàng,yù gē xiān tì líng。
峡猿亦何意,陇水复何情。xiá yuán yì hé yì,lǒng shuǐ fù hé qíng。
为入愁人耳,皆为肠断声。wèi rù chóu rén ěr,jiē wèi cháng duàn shēng。
请看元侍御,亦宿此邮亭。qǐng kàn yuán shì yù,yì sù cǐ yóu tíng。
因听思归鸟,神气独安宁。yīn tīng sī guī niǎo,shén qì dú ān níng。
问君何以然,道胜心自平。wèn jūn hé yǐ rán,dào shèng xīn zì píng。
虽为南迁客,如在长安城。suī wèi nán qiān kè,rú zài zhǎng ān chéng。
云得此道来,何虑复何营。yún dé cǐ dào lái,hé lǜ fù hé yíng。
穷达有前定,忧喜无交争。qióng dá yǒu qián dìng,yōu xǐ wú jiāo zhēng。
所以事君日,持宪立大庭。suǒ yǐ shì jūn rì,chí xiàn lì dà tíng。
虽有回天力,挠之终不倾。suī yǒu huí tiān lì,náo zhī zhōng bù qīng。
况始三十馀,年少有直名。kuàng shǐ sān shí yú,nián shǎo yǒu zhí míng。
心中志气大,眼前爵禄轻。xīn zhōng zhì qì dà,yǎn qián jué lù qīng。
君恩若雨露,君威若雷霆。jūn ēn ruò yǔ lù,jūn wēi ruò léi tíng。
退不苟免难,进不曲求荣。tuì bù gǒu miǎn nán,jìn bù qū qiú róng。
在火辨玉性,经霜识松贞。zài huǒ biàn yù xìng,jīng shuāng shí sōng zhēn。
展禽任三黜,灵均长独醒。zhǎn qín rèn sān chù,líng jūn zhǎng dú xǐng。
获戾自东洛,贬官向南荆。huò lì zì dōng luò,biǎn guān xiàng nán jīng。
再拜辞阙下,长揖别公卿。zài bài cí quē xià,zhǎng yī bié gōng qīng。
荆州又非远,驿路半月程。jīng zhōu yòu fēi yuǎn,yì lù bàn yuè chéng。
汉水照天碧,楚山插云青。hàn shuǐ zhào tiān bì,chǔ shān chā yún qīng。
江陵橘似珠,宜城酒如饧。jiāng líng jú shì zhū,yí chéng jiǔ rú táng。
谁谓谴谪去,未妨游赏行。shuí wèi qiǎn zhé qù,wèi fáng yóu shǎng xíng。
人生百岁内,天地暂寓形。rén shēng bǎi suì nèi,tiān dì zàn yù xíng。
太仓一稊米,大海一浮萍。tài cāng yī tí mǐ,dà hǎi yī fú píng。
身委逍遥篇,心付头陀经。shēn wěi xiāo yáo piān,xīn fù tóu tuó jīng。
尚达死生观,宁为宠辱惊。shàng dá sǐ shēng guān,níng wèi chǒng rǔ jīng。
中怀苟有主,外物安能萦。zhōng huái gǒu yǒu zhǔ,wài wù ān néng yíng。
任意思归乐,声声啼到明。rèn yì sī guī lè,shēng shēng tí dào míng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

酬皇甫十早春对雪见赠

白居易

漠漠复雰雰,东风散玉尘。mò mò fù fēn fēn,dōng fēng sàn yù chén。
明催竹窗晓,寒退柳园春。míng cuī zhú chuāng xiǎo,hán tuì liǔ yuán chūn。
绿酝香堪忆,红炉暖可亲。lǜ yùn xiāng kān yì,hóng lú nuǎn kě qīn。
忍心三两日,莫作破斋人。rěn xīn sān liǎng rì,mò zuò pò zhāi rén。

自题酒库

白居易

野鹤一辞笼,虚舟长任风。yě hè yī cí lóng,xū zhōu zhǎng rèn fēng。
送愁还闹处,移老入闲中。sòng chóu hái nào chù,yí lǎo rù xián zhōng。
身更求何事,天将富此翁。shēn gèng qiú hé shì,tiān jiāng fù cǐ wēng。
此翁何处富,酒库不曾空。cǐ wēng hé chù fù,jiǔ kù bù céng kōng。

又和令公新开龙泉晋水二池

白居易

旧有潢污泊,今为白水塘。jiù yǒu huáng wū pō,jīn wèi bái shuǐ táng。
笙歌闻四面,楼阁在中央。shēng gē wén sì miàn,lóu gé zài zhōng yāng。
春变烟波色,晴添树木光。chūn biàn yān bō sè,qíng tiān shù mù guāng。
龙泉信为美,莫忘午桥庄。lóng quán xìn wèi měi,mò wàng wǔ qiáo zhuāng。

雨后秋凉

白居易

夜来秋雨后,秋气飒然新。yè lái qiū yǔ hòu,qiū qì sà rán xīn。
团扇先辞手,生衣不著身。tuán shàn xiān cí shǒu,shēng yī bù zhù shēn。
更添砧引思,难与簟相亲。gèng tiān zhēn yǐn sī,nán yǔ diàn xiāng qīn。
此境谁偏觉,贫闲老瘦人。cǐ jìng shuí piān jué,pín xián lǎo shòu rén。

酬梦得早秋夜对月见寄

白居易

吾衰寡情趣,君病懒经过。wú shuāi guǎ qíng qù,jūn bìng lǎn jīng guò。
其奈西楼上,新秋明月何。qí nài xī lóu shàng,xīn qiū míng yuè hé。
庭芜凄白露,池色澹金波。tíng wú qī bái lù,chí sè dàn jīn bō。
况是初长夜,东城砧杵多。kuàng shì chū zhǎng yè,dōng chéng zhēn chǔ duō。

自咏

白居易

须白面微红,醺醺半醉中。xū bái miàn wēi hóng,xūn xūn bàn zuì zhōng。
百年随手过,万事转头空。bǎi nián suí shǒu guò,wàn shì zhuǎn tóu kōng。
卧疾瘦居士,行歌狂老翁。wò jí shòu jū shì,xíng gē kuáng lǎo wēng。
仍闻好事者,将我画屏风。réng wén hǎo shì zhě,jiāng wǒ huà píng fēng。

天宫

白居易

洛城秋霁后,梵阁暮登时。luò chéng qiū jì hòu,fàn gé mù dēng shí。
此日风烟好,今秋节候迟。cǐ rì fēng yān hǎo,jīn qiū jié hòu chí。
霞光红泛艳,树影碧参差。xiá guāng hóng fàn yàn,shù yǐng bì cān chà。
莫虑言归晚,牛家有宿期。mò lǜ yán guī wǎn,niú jiā yǒu sù qī。

酬梦得暮秋晴夜对月相忆

白居易

霁月光如练,盈庭复满池。jì yuè guāng rú liàn,yíng tíng fù mǎn chí。
秋深无热后,夜浅未寒时。qiū shēn wú rè hòu,yè qiǎn wèi hán shí。
露叶团荒菊,风枝落病梨。lù yè tuán huāng jú,fēng zhī luò bìng lí。
相思懒相访,应是各年衰。xiāng sī lǎn xiāng fǎng,yīng shì gè nián shuāi。

酬梦得比萱草见赠

白居易

杜康能散闷,萱草解忘忧。dù kāng néng sàn mèn,xuān cǎo jiě wàng yōu。
借问萱逢杜,何如白见刘。jiè wèn xuān féng dù,hé rú bái jiàn liú。
老衰胜少夭,闲乐笑忙愁。lǎo shuāi shèng shǎo yāo,xián lè xiào máng chóu。
试问同年内,何人得白头。shì wèn tóng nián nèi,hé rén dé bái tóu。

问皇甫十

白居易

苦乐心由我,穷通命任他。kǔ lè xīn yóu wǒ,qióng tōng mìng rèn tā。
坐倾张翰酒,行唱接舆歌。zuò qīng zhāng hàn jiǔ,xíng chàng jiē yú gē。
荣盛傍看好,优闲自适多。róng shèng bàng kàn hǎo,yōu xián zì shì duō。
知君能断事,胜负两如何。zhī jūn néng duàn shì,shèng fù liǎng rú hé。

病中诗十五首初病风

白居易

六十八衰翁,乘衰百疾攻。liù shí bā shuāi wēng,chéng shuāi bǎi jí gōng。
朽株难免蠹,空穴易来风。xiǔ zhū nán miǎn dù,kōng xué yì lái fēng。
肘痹宜生柳,头旋剧转蓬。zhǒu bì yí shēng liǔ,tóu xuán jù zhuǎn péng。
恬然不动处,虚白在胸中。tián rán bù dòng chù,xū bái zài xiōng zhōng。

雪后过集贤裴令公旧宅有感

白居易

梁王捐馆后,枚叟过门时。liáng wáng juān guǎn hòu,méi sǒu guò mén shí。
有泪人还泣,无情雪不知。yǒu lèi rén hái qì,wú qíng xuě bù zhī。
台亭留尽在,宾客散何之。tái tíng liú jǐn zài,bīn kè sàn hé zhī。
唯有萧条雁,时来下故池。wéi yǒu xiāo tiáo yàn,shí lái xià gù chí。

酬梦得见喜疾瘳

白居易

暖卧摩绵褥,晨倾药酒螺。nuǎn wò mó mián rù,chén qīng yào jiǔ luó。
昏昏布裘底,病醉睡相和。hūn hūn bù qiú dǐ,bìng zuì shuì xiāng hé。
末疾徒云尔,馀年有几何。mò jí tú yún ěr,yú nián yǒu jǐ hé。
须知差与否,相去校无多。xū zhī chà yǔ fǒu,xiāng qù xiào wú duō。

夜闻筝中弹潇湘送神曲感旧

白居易

缥缈巫山女,归来七八年。piāo miǎo wū shān nǚ,guī lái qī bā nián。
殷勤湘水曲,留在十三弦。yīn qín xiāng shuǐ qū,liú zài shí sān xián。
苦调吟还出,深情咽不传。kǔ diào yín hái chū,shēn qíng yàn bù chuán。
万重云水思,今夜月明前。wàn zhòng yún shuǐ sī,jīn yè yuè míng qián。

见敏中初到邠宁秋日登城楼诗诗中颇多乡思因以寄和

白居易

想尔到边头,萧条正值秋。xiǎng ěr dào biān tóu,xiāo tiáo zhèng zhí qiū。
二年贫御史,八月古邠州。èr nián pín yù shǐ,bā yuè gǔ bīn zhōu。
丝管闻虽乐,风沙见亦愁。sī guǎn wén suī lè,fēng shā jiàn yì chóu。
望乡心若苦,不用数登楼。wàng xiāng xīn ruò kǔ,bù yòng shù dēng lóu。