古诗词

忆旧游·登蓬莱阁

张炎

问蓬莱何处,风月依然,万里江清。wèn péng lái hé chù,fēng yuè yī rán,wàn lǐ jiāng qīng。
休说神仙事,便神仙纵有,即是闲人。xiū shuō shén xiān shì,biàn shén xiān zòng yǒu,jí shì xián rén。
笑我几番醒醉,石磴扫松阴。xiào wǒ jǐ fān xǐng zuì,shí dèng sǎo sōng yīn。
任狂客难招,采芳难赠,且自微吟。rèn kuáng kè nán zhāo,cǎi fāng nán zèng,qiě zì wēi yín。
俯仰成陈迹,叹百年谁在,阑槛孤凭。fǔ yǎng chéng chén jì,tàn bǎi nián shuí zài,lán kǎn gū píng。
海日生残夜,看卧龙和梦,飞入秋冥。hǎi rì shēng cán yè,kàn wò lóng hé mèng,fēi rù qiū míng。
还听水声东去,山冷不生云。hái tīng shuǐ shēng dōng qù,shān lěng bù shēng yún。
正目极空寒,萧萧汉柏愁茂陵。zhèng mù jí kōng hán,xiāo xiāo hàn bǎi chóu mào líng。

张炎

张炎(1248年-1320年),字叔夏,号玉田,晚年号乐笑翁。祖籍陕西凤翔。六世祖张俊,宋朝著名将领。父张枢,“西湖吟社”重要成员,妙解音律,与著名词人周密相交。张炎是勋贵之后,前半生居于临安,生活优裕,而宋亡以后则家道中落,晚年漂泊落拓。著有《山中白云词》,存词302首。张炎另一重要的贡献在于创作了中国最早的词论专著《词源》,总结整理了宋末雅词一派的主要艺术思想与成就,其中以“清空”,“骚雅”为主要主张。 张炎的作品>>

猜您喜欢

法曲献仙音·席上听琵琶有感

张炎

云隐山晖,树分溪影,未放妆台帘卷。yún yǐn shān huī,shù fēn xī yǐng,wèi fàng zhuāng tái lián juǎn。
篝密笼香,镜圆窥粉,花深自然寒浅。gōu mì lóng xiāng,jìng yuán kuī fěn,huā shēn zì rán hán qiǎn。
正人在、银屏底,琵琶半遮面。zhèng rén zài yín píng dǐ,pí pá bàn zhē miàn。
语声软。yǔ shēng ruǎn。
且休弹、玉关愁怨。qiě xiū dàn yù guān chóu yuàn。
怕唤起西湖,那时春感。pà huàn qǐ xī hú,nà shí chūn gǎn。
杨柳古湾头,记小怜、隔水曾见。yáng liǔ gǔ wān tóu,jì xiǎo lián gé shuǐ céng jiàn。
听到无声,谩赢得、情绪难剪。tīng dào wú shēng,mán yíng dé qíng xù nán jiǎn。
把一襟心事,散入落梅千点。bǎ yī jīn xīn shì,sàn rù luò méi qiān diǎn。

渡江云·怀归

张炎

江山居未定,貂裘已敝,空自带愁归。jiāng shān jū wèi dìng,diāo qiú yǐ bì,kōng zì dài chóu guī。
乱花流水外,访里寻邻,都是可怜时。luàn huā liú shuǐ wài,fǎng lǐ xún lín,dōu shì kě lián shí。
桥边燕子,似软语、斜日江蓠。qiáo biān yàn zi,shì ruǎn yǔ xié rì jiāng lí。
休问我、如今心事,错认镜中谁。xiū wèn wǒ rú jīn xīn shì,cuò rèn jìng zhōng shuí。
还思。hái sī。
新烟惊换,旧雨难招,做不成春意。xīn yān jīng huàn,jiù yǔ nán zhāo,zuò bù chéng chūn yì。
浑未省、谁家芳草,犹梦吟诗。hún wèi shěng shuí jiā fāng cǎo,yóu mèng yín shī。
一株古柳观鱼港,傍清深、足可幽栖。yī zhū gǔ liǔ guān yú gǎng,bàng qīng shēn zú kě yōu qī。
闲趣好,白鸥尚识天随。xián qù hǎo,bái ōu shàng shí tiān suí。

斗婵娟/霜叶飞春感

张炎

旧家池沼。jiù jiā chí zhǎo。
寻芳处、从教飞燕频绕。xún fāng chù cóng jiào fēi yàn pín rào。
一湾柳护水房春,看镜鸾窥晓。yī wān liǔ hù shuǐ fáng chūn,kàn jìng luán kuī xiǎo。
晕宿酒、双蛾淡扫。yūn sù jiǔ shuāng é dàn sǎo。
罗襦飘带腰围小。luó rú piāo dài yāo wéi xiǎo。
尽醉方归去,又暗约明朝斗草。jǐn zuì fāng guī qù,yòu àn yuē míng cháo dòu cǎo。
谁解先到。shuí jiě xiān dào。
心绪乱若晴丝,那回游处,坠红争恋残照。xīn xù luàn ruò qíng sī,nà huí yóu chù,zhuì hóng zhēng liàn cán zhào。
近来心事渐无多,尚被莺声恼。jìn lái xīn shì jiàn wú duō,shàng bèi yīng shēng nǎo。
便白发、如今纵少。biàn bái fā rú jīn zòng shǎo。
情怀不似前时好。qíng huái bù shì qián shí hǎo。
谩伫立、东风外,愁极还醒,背花一笑。mán zhù lì dōng fēng wài,chóu jí hái xǐng,bèi huā yī xiào。

暗香·海滨孤寂,有怀秋江、竹闲二友别本

张炎

羽音辽邈。yǔ yīn liáo miǎo。
怪四檐昼悄,近来无鹊。guài sì yán zhòu qiāo,jìn lái wú què。
木叶吹寒,极目凝思倚江阁。mù yè chuī hán,jí mù níng sī yǐ jiāng gé。
不信相如便老,犹未减、当时游乐。bù xìn xiāng rú biàn lǎo,yóu wèi jiǎn dāng shí yóu lè。
但趁他、斗草筹花,终是带离索。dàn chèn tā dòu cǎo chóu huā,zhōng shì dài lí suǒ。
忆昨。yì zuó。
更情恶。gèng qíng è。
谩认著梅花,是君还错。mán rèn zhù méi huā,shì jūn hái cuò。
石床冷落。shí chuáng lěng luò。
闲扫松阴与谁酌。xián sǎo sōng yīn yǔ shuí zhuó。
一自飘零去远,几误了、灯前深约。yī zì piāo líng qù yuǎn,jǐ wù le dēng qián shēn yuē。
纵到此、归未得,几曾忘却。zòng dào cǐ guī wèi dé,jǐ céng wàng què。

玉漏迟·登无尽上人山楼

张炎

竹多尘自扫。zhú duō chén zì sǎo。
幽通径曲,禅房深窈。yōu tōng jìng qū,chán fáng shēn yǎo。
空翠吹衣,坐对闲云舒啸。kōng cuì chuī yī,zuò duì xián yún shū xiào。
寒木犹悬故叶,又过了、一番残照。hán mù yóu xuán gù yè,yòu guò le yī fān cán zhào。
经院悄。jīng yuàn qiāo。
诗梦正迷,独怜衰草。shī mèng zhèng mí,dú lián shuāi cǎo。
幽趣尽属闲僧,浑未识人间,落花啼鸟。yōu qù jǐn shǔ xián sēng,hún wèi shí rén jiān,luò huā tí niǎo。
呼酒凭高,莫问四愁三笑。hū jiǔ píng gāo,mò wèn sì chóu sān xiào。
可惜秦山晋水,甚却向、此时登眺。kě xī qín shān jìn shuǐ,shén què xiàng cǐ shí dēng tiào。
清趣少。qīng qù shǎo。
那更好游人老。nà gèng hǎo yóu rén lǎo。

长亭怨/长亭怨慢

张炎

记横笛、玉关高处。jì héng dí yù guān gāo chù。
万里沙寒,雪深无路。wàn lǐ shā hán,xuě shēn wú lù。
破却貂裘,远游归后与谁谱。pò què diāo qiú,yuǎn yóu guī hòu yǔ shuí pǔ。
故人何许。gù rén hé xǔ。
浑忘了、江南旧雨。hún wàng le jiāng nán jiù yǔ。
不拟重逢,应笑我、飘零如羽。bù nǐ zhòng féng,yīng xiào wǒ piāo líng rú yǔ。
同去。tóng qù。
钓珊瑚海树。diào shān hú hǎi shù。
底事又成行旅。dǐ shì yòu chéng xíng lǚ。
烟篷断浦。yān péng duàn pǔ。
更几点、恋人飞絮。gèng jǐ diǎn liàn rén fēi xù。
如今又、京洛寻春,定应被、薇花留住。rú jīn yòu jīng luò xún chūn,dìng yīng bèi wēi huā liú zhù。
且莫把孤愁,说与当时歌舞。qiě mò bǎ gū chóu,shuō yǔ dāng shí gē wǔ。

西河·依绿庄赏荷,分净字韵别本依上有史元叟三字

张炎

花最盛。huā zuì shèng。
西湖曾泛烟艇。xī hú céng fàn yān tǐng。
闹红深处小秦筝,断桥夜饮。nào hóng shēn chù xiǎo qín zhēng,duàn qiáo yè yǐn。
鸳鸯水宿不知寒,如今翻被惊醒。yuān yāng shuǐ sù bù zhī hán,rú jīn fān bèi jīng xǐng。
那时事、都倦省。nà shí shì dōu juàn shěng。
阑干来此闲凭。lán gàn lái cǐ xián píng。
是谁分得半边云,恍疑昼锦。shì shuí fēn dé bàn biān yún,huǎng yí zhòu jǐn。
想当飞燕皱裙时,舞盘微堕珠粉。xiǎng dāng fēi yàn zhòu qún shí,wǔ pán wēi duò zhū fěn。
软波不剪素练净。ruǎn bō bù jiǎn sù liàn jìng。
碧盈盈、移下秋影。bì yíng yíng yí xià qiū yǐng。
醉里玉书难认。zuì lǐ yù shū nán rèn。
且脱巾露发,飘然乘兴。qiě tuō jīn lù fā,piāo rán chéng xīng。
一叶浮香天风冷。yī yè fú xiāng tiān fēng lěng。

玲珑四犯·杭友促归,调此寄意

张炎

流水人家,乍过了斜阳,一片苍树。liú shuǐ rén jiā,zhà guò le xié yáng,yī piàn cāng shù。
怕听秋声,却是旧愁来处。pà tīng qiū shēng,què shì jiù chóu lái chù。
因甚尚客殊乡,自笑我、被谁留住。yīn shén shàng kè shū xiāng,zì xiào wǒ bèi shuí liú zhù。
问种桃、莫是前度。wèn zhǒng táo mò shì qián dù。
不拟桃花轻误。bù nǐ táo huā qīng wù。
少年未识相思苦。shǎo nián wèi shí xiāng sī kǔ。
最难禁、此时情绪。zuì nán jìn cǐ shí qíng xù。
行云暗与风流散,方信别泪如雨。xíng yún àn yǔ fēng liú sàn,fāng xìn bié lèi rú yǔ。
何况夜鹤帐空,怎奈向、如今归去。hé kuàng yè hè zhàng kōng,zěn nài xiàng rú jīn guī qù。
更可怜,闲里白了头,还知否。gèng kě lián,xián lǐ bái le tóu,hái zhī fǒu。

凄凉犯过邻家见故园有感

张炎

西风暗剪荷衣碎,柔丝不解重缉。xī fēng àn jiǎn hé yī suì,róu sī bù jiě zhòng jī。
荒烟断浦,晴晖历乱,半山摇碧。huāng yān duàn pǔ,qíng huī lì luàn,bàn shān yáo bì。
悠悠望极。yōu yōu wàng jí。
忍独听、秋声渐急。rěn dú tīng qiū shēng jiàn jí。
更怜他、萧条柳发,相与动秋色。gèng lián tā xiāo tiáo liǔ fā,xiāng yǔ dòng qiū sè。
老态今如此,犹自留连,醉筇游屐。lǎo tài jīn rú cǐ,yóu zì liú lián,zuì qióng yóu jī。
不堪瘦影,渺天涯、尽成行客。bù kān shòu yǐng,miǎo tiān yá jǐn chéng xíng kè。
因甚忘归,谩吹裂、山阳夜笛。yīn shén wàng guī,mán chuī liè shān yáng yè dí。
梦三十六陂流水,去未得。mèng sān shí liù bēi liú shuǐ,qù wèi dé。

声声慢·别四明诸友归杭

张炎

山风古道,海国轻车,相逢只在东瀛。shān fēng gǔ dào,hǎi guó qīng chē,xiāng féng zhǐ zài dōng yíng。
淡薄秋光,恰似此日游情。dàn báo qiū guāng,qià shì cǐ rì yóu qíng。
休嗟鬓丝断雪,喜闲身、重渡西泠。xiū jiē bìn sī duàn xuě,xǐ xián shēn zhòng dù xī líng。
又溯远,趁回潮拍岸,断浦扬舲。yòu sù yuǎn,chèn huí cháo pāi àn,duàn pǔ yáng líng。
莫向长亭折柳,正纷纷落叶,同是飘零。mò xiàng zhǎng tíng zhé liǔ,zhèng fēn fēn luò yè,tóng shì piāo líng。
旧隐新招。jiù yǐn xīn zhāo。
知住第几层云。zhī zhù dì jǐ céng yún。
疏篱尚存晋菊,想依然、认得渊明。shū lí shàng cún jìn jú,xiǎng yī rán rèn dé yuān míng。
待去也,最愁人,犹恋故人。dài qù yě,zuì chóu rén,yóu liàn gù rén。

烛影摇红

张炎

舟舣鸥波,访邻寻里愁都散。zhōu yǐ ōu bō,fǎng lín xún lǐ chóu dōu sàn。
老来犹似柳风流,先露看花眼。lǎo lái yóu shì liǔ fēng liú,xiān lù kàn huā yǎn。
闲把花枝试拣。xián bǎ huā zhī shì jiǎn。
笑盈盈,和香待剪。xiào yíng yíng,hé xiāng dài jiǎn。
也应回首,紫曲门荒,当年游惯。yě yīng huí shǒu,zǐ qū mén huāng,dāng nián yóu guàn。
箫鼓黄昏,动人心处情无限。xiāo gǔ huáng hūn,dòng rén xīn chù qíng wú xiàn。
锦街不甚月明多,早已骄尘满。jǐn jiē bù shén yuè míng duō,zǎo yǐ jiāo chén mǎn。
才过风柔夜暖。cái guò fēng róu yè nuǎn。
渐迤逦、芳程递趱。jiàn yí lǐ fāng chéng dì zǎn。
向西湖去,那里人家,依然莺燕。xiàng xī hú qù,nà lǐ rén jiā,yī rán yīng yàn。

春从天上来

张炎

海上回槎。hǎi shàng huí chá。
认旧时鸥鹭,犹恋蒹葭。rèn jiù shí ōu lù,yóu liàn jiān jiā。
影散香消,水流云在,疏树十里寒沙。yǐng sàn xiāng xiāo,shuǐ liú yún zài,shū shù shí lǐ hán shā。
难问钱塘苏小,都不见、擘竹分茶。nán wèn qián táng sū xiǎo,dōu bù jiàn bāi zhú fēn chá。
更堪嗟。gèng kān jiē。
似荻花江上,谁弄琵琶。shì dí huā jiāng shàng,shuí nòng pí pá。
烟霞。yān xiá。
自延晚照,尽换了西林,窈窕纹纱。zì yán wǎn zhào,jǐn huàn le xī lín,yǎo tiǎo wén shā。
蝴蝶飞来,不知是梦,犹疑春在邻家。hú dié fēi lái,bù zhī shì mèng,yóu yí chūn zài lín jiā。
一掬幽怀难写,春何处、春已天涯。yī jū yōu huái nán xiě,chūn hé chù chūn yǐ tiān yá。
减繁华。jiǎn fán huá。
是山中杜宇,不是杨花。shì shān zhōng dù yǔ,bù shì yáng huā。

八声甘州·赋众芳所在

张炎

看涓涓、两水自东西,中有百花庄。kàn juān juān liǎng shuǐ zì dōng xī,zhōng yǒu bǎi huā zhuāng。
步交枝径里,帘分昼影,窗聚春香。bù jiāo zhī jìng lǐ,lián fēn zhòu yǐng,chuāng jù chūn xiāng。
依约谁教鹦鹉,列屋带垂杨。yī yuē shuí jiào yīng wǔ,liè wū dài chuí yáng。
方喜闲居好,翻为诗忙。fāng xǐ xián jū hǎo,fān wèi shī máng。
多少周情柳思,向一丘一壑,留恋年光。duō shǎo zhōu qíng liǔ sī,xiàng yī qiū yī hè,liú liàn nián guāng。
又何心逐鹿,蕉梦正钱塘。yòu hé xīn zhú lù,jiāo mèng zhèng qián táng。
且休将扇尘轻障,万山深、不是旧河阳。qiě xiū jiāng shàn chén qīng zhàng,wàn shān shēn bù shì jiù hé yáng。
无人识,牡丹开处,重见韩湘。wú rén shí,mǔ dān kāi chù,zhòng jiàn hán xiāng。

庆清朝

张炎

浅草犹霜。qiǎn cǎo yóu shuāng。
融泥未燕,晴梢润叶初干。róng ní wèi yàn,qíng shāo rùn yè chū gàn。
闲扶短策,邻家小聚清欢。xián fú duǎn cè,lín jiā xiǎo jù qīng huān。
错认篱根是雪,梅花过了一番寒。cuò rèn lí gēn shì xuě,méi huā guò le yī fān hán。
风还峭,较迟芳信,恰是春残。fēng hái qiào,jiào chí fāng xìn,qià shì chūn cán。
此境此时此意,待移琴独去,石冷慵弹。cǐ jìng cǐ shí cǐ yì,dài yí qín dú qù,shí lěng yōng dàn。
飘飘爽气,飞鸟相与俱还。piāo piāo shuǎng qì,fēi niǎo xiāng yǔ jù hái。
醉里不知何处,好诗尽在夕阳山。zuì lǐ bù zhī hé chù,hǎo shī jǐn zài xī yáng shān。
山深杳,更无人到,流水花间。shān shēn yǎo,gèng wú rén dào,liú shuǐ huā jiān。

真珠帘·梨花

张炎

绿房几夜迎清晓,光摇动、素月溶溶如水。lǜ fáng jǐ yè yíng qīng xiǎo,guāng yáo dòng sù yuè róng róng rú shuǐ。
惆怅一枝寒,记东阑闲倚。chóu chàng yī zhī hán,jì dōng lán xián yǐ。
近日花边无旧雨,便寂寞、何曾吹泪。jìn rì huā biān wú jiù yǔ,biàn jì mò hé céng chuī lèi。
烛外。zhú wài。
谩羞得红妆,而今犹睡。mán xiū dé hóng zhuāng,ér jīn yóu shuì。
琪树皎立风前,万尘空、独挹飘然清气。qí shù jiǎo lì fēng qián,wàn chén kōng dú yì piāo rán qīng qì。
雅淡不成娇,拥玲珑春意。yǎ dàn bù chéng jiāo,yōng líng lóng chūn yì。
落寞云深诗梦浅,但一似、唐昌宫里。luò mò yún shēn shī mèng qiǎn,dàn yī shì táng chāng gōng lǐ。
元是。yuán shì。
是分明错认,当时玉蕊。shì fēn míng cuò rèn,dāng shí yù ruǐ。
2941234567»