古诗词

送张山人归嵩阳

白居易

黄昏惨惨天微雪,修行坊西鼓声绝。huáng hūn cǎn cǎn tiān wēi xuě,xiū xíng fāng xī gǔ shēng jué。
张生马瘦衣且单,夜扣柴门与我别。zhāng shēng mǎ shòu yī qiě dān,yè kòu chái mén yǔ wǒ bié。
愧君冒寒来别我,为君酤酒张灯火。kuì jūn mào hán lái bié wǒ,wèi jūn gū jiǔ zhāng dēng huǒ。
酒酣火暖与君言,何事入关又出关。jiǔ hān huǒ nuǎn yǔ jūn yán,hé shì rù guān yòu chū guān。
答云前年偶下山,四十馀月客长安。dá yún qián nián ǒu xià shān,sì shí yú yuè kè zhǎng ān。
长安古来名利地,空手无金行路难。zhǎng ān gǔ lái míng lì dì,kōng shǒu wú jīn xíng lù nán。
朝游九城陌,肥马轻车欺杀客。cháo yóu jiǔ chéng mò,féi mǎ qīng chē qī shā kè。
暮宿五侯门,残茶冷酒愁杀人。mù sù wǔ hóu mén,cán chá lěng jiǔ chóu shā rén。
春明门,门前便是嵩山路。chūn míng mén,mén qián biàn shì sōng shān lù。
幸有云泉容此身,明日辞君且归去。xìng yǒu yún quán róng cǐ shēn,míng rì cí jūn qiě guī qù。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

惜牡丹花二首

白居易

【其一】
惆怅阶前红牡丹,晚来唯有两枝残。chóu chàng jiē qián hóng mǔ dān,wǎn lái wéi yǒu liǎng zhī cán。
明朝风起应吹尽,夜惜衰红把火看。míng cháo fēng qǐ yīng chuī jǐn,yè xī shuāi hóng bǎ huǒ kàn。
【其二】
寂寞萎红低向雨,离披破艳散随风。jì mò wēi hóng dī xiàng yǔ,lí pī pò yàn sàn suí fēng。
晴明落地犹惆怅,何况飘零泥土中。qíng míng luò dì yóu chóu chàng,hé kuàng piāo líng ní tǔ zhōng。

惜牡丹花二首

白居易

寂寞萎红低向雨,离披破艳散随风。jì mò wēi hóng dī xiàng yǔ,lí pī pò yàn sàn suí fēng。
晴明落地犹惆怅,何况飘零泥土中。qíng míng luò dì yóu chóu chàng,hé kuàng piāo líng ní tǔ zhōng。

答元奉礼同宿见赠

白居易

相逢俱叹不闲身,直日常多斋日频。xiāng féng jù tàn bù xián shēn,zhí rì cháng duō zhāi rì pín。
晓鼓一声分散去,明朝风景属何人。xiǎo gǔ yī shēng fēn sàn qù,míng cháo fēng jǐng shǔ hé rén。

夜惜禁中桃花因怀钱员外

白居易

前日归时花正红,今夜宿时枝半空。qián rì guī shí huā zhèng hóng,jīn yè sù shí zhī bàn kōng。
坐惜残芳君不见,风吹狼藉月明中。zuò xī cán fāng jūn bù jiàn,fēng chuī láng jí yuè míng zhōng。

酬和元九东川路诗十二首·其三·骆口驿旧题诗

白居易

拙诗在壁无人爱,鸟污苔侵文字残。zhuō shī zài bì wú rén ài,niǎo wū tái qīn wén zì cán。
唯有多情元侍御,绣衣不惜拂尘看。wéi yǒu duō qíng yuán shì yù,xiù yī bù xī fú chén kàn。

酬和元九东川路诗十二首山·其四·枇杷花二首(其一)

白居易

万重青嶂蜀门口,一树红花山顶头。wàn zhòng qīng zhàng shǔ mén kǒu,yī shù hóng huā shān dǐng tóu。
春尽忆家归未得,低红如解替君愁。chūn jǐn yì jiā guī wèi dé,dī hóng rú jiě tì jūn chóu。

酬和元九东川路诗十二首·其五·山枇杷花二首(其二)

白居易

叶如裙色碧绡浅,花似芙蓉红粉轻。yè rú qún sè bì xiāo qiǎn,huā shì fú róng hóng fěn qīng。
若使此花兼解语,推囚御史定违程。ruò shǐ cǐ huā jiān jiě yǔ,tuī qiú yù shǐ dìng wéi chéng。

酬和元九东川路诗十二首·其六·亚枝花

白居易

山邮花木似平阳,愁杀多情骢马郎。shān yóu huā mù shì píng yáng,chóu shā duō qíng cōng mǎ láng。
还似升平池畔坐,低头向水自看妆。hái shì shēng píng chí pàn zuò,dī tóu xiàng shuǐ zì kàn zhuāng。

酬和元九东川路诗十二首·其七·江上笛

白居易

江上何人夜吹笛,声声似忆故园春。jiāng shàng hé rén yè chuī dí,shēng shēng shì yì gù yuán chūn。
此时闻者堪头白,况是多愁少睡人。cǐ shí wén zhě kān tóu bái,kuàng shì duō chóu shǎo shuì rén。

酬和元九东川路诗十二首· 其八·嘉陵夜有怀二首(其一)

白居易

露湿墙花春意深,西廊月上半床阴。lù shī qiáng huā chūn yì shēn,xī láng yuè shàng bàn chuáng yīn。
怜君独卧无言语,唯我知君此夜心。lián jūn dú wò wú yán yǔ,wéi wǒ zhī jūn cǐ yè xīn。

酬和元九东川路诗十二首·其九·嘉陵夜有怀二首(其二)

白居易

不明不暗胧胧月,不暖不寒慢慢风。bù míng bù àn lóng lóng yuè,bù nuǎn bù hán màn màn fēng。
独卧空床好天气,平明闲事到心中。dú wò kōng chuáng hǎo tiān qì,píng míng xián shì dào xīn zhōng。

酬和元九东川路诗十二首·其十·夜深行

白居易

百牢关外夜行客,三殿角头宵直人。bǎi láo guān wài yè xíng kè,sān diàn jiǎo tóu xiāo zhí rén。
莫道近臣胜远使,其如同是不闲身。mò dào jìn chén shèng yuǎn shǐ,qí rú tóng shì bù xián shēn。

酬和元九东川路诗十二首·其十一·望驿台(三月三十日)

白居易

靖安宅里当窗柳,望驿台前扑地花。jìng ān zhái lǐ dāng chuāng liǔ,wàng yì tái qián pū dì huā。
两处春光同日尽,居人思客客思家。liǎng chù chūn guāng tóng rì jǐn,jū rén sī kè kè sī jiā。

酬和元九东川路诗十二首·其十二·江岸梨花

白居易

梨花有思缘和叶,一树江头恼杀君。lí huā yǒu sī yuán hé yè,yī shù jiāng tóu nǎo shā jūn。
最似孀闺少年妇,白妆素袖碧纱裙。zuì shì shuāng guī shǎo nián fù,bái zhuāng sù xiù bì shā qún。

答山驿梦

白居易

入君旅梦来千里,闭我幽魂欲二年。rù jūn lǚ mèng lái qiān lǐ,bì wǒ yōu hún yù èr nián。
莫忘平生行坐处,后堂阶下竹丛前。mò wàng píng shēng xíng zuò chù,hòu táng jiē xià zhú cóng qián。