古诗词

醉后走笔酬刘五主簿长句之赠兼简张大贾二十四先辈昆季

白居易

刘兄文高行孤立,十五年前名翕习。liú xiōng wén gāo xíng gū lì,shí wǔ nián qián míng xī xí。
是时相遇在符离,我年二十君三十。shì shí xiāng yù zài fú lí,wǒ nián èr shí jūn sān shí。
得意忘年心迹亲,寓居同县日知闻。dé yì wàng nián xīn jì qīn,yù jū tóng xiàn rì zhī wén。
衡门寂莫朝寻我,古寺萧条暮访君。héng mén jì mò cháo xún wǒ,gǔ sì xiāo tiáo mù fǎng jūn。
朝来暮去多携手,穷巷贫居何所有。cháo lái mù qù duō xié shǒu,qióng xiàng pín jū hé suǒ yǒu。
秋灯夜写联句诗,春雪朝倾暖寒酒。qiū dēng yè xiě lián jù shī,chūn xuě cháo qīng nuǎn hán jiǔ。
陴湖绿爱白鸥飞,濉水清怜红鲤肥。pí hú lǜ ài bái ōu fēi,suī shuǐ qīng lián hóng lǐ féi。
偶语闲攀芳树立,相扶醉蹋落花归。ǒu yǔ xián pān fāng shù lì,xiāng fú zuì tà luò huā guī。
张贾弟兄同里巷,乘闲数数来相访。zhāng jiǎ dì xiōng tóng lǐ xiàng,chéng xián shù shù lái xiāng fǎng。
雨天连宿草堂中,月夜徐行石桥上。yǔ tiān lián sù cǎo táng zhōng,yuè yè xú xíng shí qiáo shàng。
我年渐长忽自惊,镜中冉冉髭须生。wǒ nián jiàn zhǎng hū zì jīng,jìng zhōng rǎn rǎn zī xū shēng。
心畏后时同励志,身牵前事各求名。xīn wèi hòu shí tóng lì zhì,shēn qiān qián shì gè qiú míng。
问我栖栖何所适,乡人荐为鹿鸣客。wèn wǒ qī qī hé suǒ shì,xiāng rén jiàn wèi lù míng kè。
二千里别谢交游,三十韵诗慰行役。èr qiān lǐ bié xiè jiāo yóu,sān shí yùn shī wèi xíng yì。
出门可怜唯一身,敝裘瘦马入咸秦。chū mén kě lián wéi yī shēn,bì qiú shòu mǎ rù xián qín。
鼕鼕街鼓红尘闇,晚到长安无主人。dōng dōng jiē gǔ hóng chén àn,wǎn dào zhǎng ān wú zhǔ rén。
二贾二张与余弟,躯车逦迤来相继。èr jiǎ èr zhāng yǔ yú dì,qū chē lǐ yí lái xiāng jì。
操词握赋为干戈,锋锐森然胜气多。cāo cí wò fù wèi gàn gē,fēng ruì sēn rán shèng qì duō。
齐入文场同苦战,五人十载九登科。qí rù wén chǎng tóng kǔ zhàn,wǔ rén shí zài jiǔ dēng kē。
二张得隽名居甲,美退争雄重告捷。èr zhāng dé juàn míng jū jiǎ,měi tuì zhēng xióng zhòng gào jié。
棠棣辉荣并桂枝,芝兰芳馥和荆叶。táng dì huī róng bìng guì zhī,zhī lán fāng fù hé jīng yè。
唯有沅犀屈未伸,握中自谓骇鸡珍。wéi yǒu yuán xī qū wèi shēn,wò zhōng zì wèi hài jī zhēn。
三年不鸣鸣必大,岂独骇鸡当骇人。sān nián bù míng míng bì dà,qǐ dú hài jī dāng hài rén。
元和运启千年圣,同遇明时余最幸。yuán hé yùn qǐ qiān nián shèng,tóng yù míng shí yú zuì xìng。
始辞秘阁吏王畿,遽列谏垣升禁闱。shǐ cí mì gé lì wáng jī,jù liè jiàn yuán shēng jìn wéi。
蹇步何堪鸣佩玉,衰容不称著朝衣。jiǎn bù hé kān míng pèi yù,shuāi róng bù chēng zhù cháo yī。
阊阖晨开朝百辟,冕旒不动香烟碧。chāng hé chén kāi cháo bǎi pì,miǎn liú bù dòng xiāng yān bì。
步登龙尾上虚空,立去天颜无咫尺。bù dēng lóng wěi shàng xū kōng,lì qù tiān yán wú zhǐ chǐ。
宫花似雪从乘舆,禁月如霜坐直庐。gōng huā shì xuě cóng chéng yú,jìn yuè rú shuāng zuò zhí lú。
身贱每惊随内宴,才微常愧草天书。shēn jiàn měi jīng suí nèi yàn,cái wēi cháng kuì cǎo tiān shū。
晚松寒竹新昌第,职居密近门多闭。wǎn sōng hán zhú xīn chāng dì,zhí jū mì jìn mén duō bì。
日暮银台下直回,故人到门门暂开。rì mù yín tái xià zhí huí,gù rén dào mén mén zàn kāi。
回头下马一相顾,尘土满衣何处来?敛手炎凉叙未毕,先说旧山今悔出。huí tóu xià mǎ yī xiāng gù,chén tǔ mǎn yī hé chù lái?liǎn shǒu yán liáng xù wèi bì,xiān shuō jiù shān jīn huǐ chū。
岐阳旅宦少欢娱,江左羁游费时日。qí yáng lǚ huàn shǎo huān yú,jiāng zuǒ jī yóu fèi shí rì。
赠我一篇行路吟,吟之句句披沙金。zèng wǒ yī piān xíng lù yín,yín zhī jù jù pī shā jīn。
岁月徒催白发貌,泥涂不屈青云心。suì yuè tú cuī bái fā mào,ní tú bù qū qīng yún xīn。
谁会茫茫天地意,短才获用长才弃。shuí huì máng máng tiān dì yì,duǎn cái huò yòng zhǎng cái qì。
我随鹓鹭入烟云,谬上丹墀为近臣。wǒ suí yuān lù rù yān yún,miù shàng dān chí wèi jìn chén。
君同鸾凤栖荆棘,犹著青袍作选人。jūn tóng luán fèng qī jīng jí,yóu zhù qīng páo zuò xuǎn rén。
惆怅知贤不能荐,徒为出入蓬莱殿。chóu chàng zhī xián bù néng jiàn,tú wèi chū rù péng lái diàn。
月惭谏纸二百张,岁愧俸钱三十万。yuè cán jiàn zhǐ èr bǎi zhāng,suì kuì fèng qián sān shí wàn。
大底浮荣何足道,几度相逢即身老。dà dǐ fú róng hé zú dào,jǐ dù xiāng féng jí shēn lǎo。
且倾斗酒慰羁愁,重话符离问旧游。qiě qīng dòu jiǔ wèi jī chóu,zhòng huà fú lí wèn jiù yóu。
北巷邻居几家去,东林旧院何人住。běi xiàng lín jū jǐ jiā qù,dōng lín jiù yuàn hé rén zhù。
武里村花落复开,流沟山色应如故。wǔ lǐ cūn huā luò fù kāi,liú gōu shān sè yīng rú gù。
感此酬君千字诗,醉中分手又何之。gǎn cǐ chóu jūn qiān zì shī,zuì zhōng fēn shǒu yòu hé zhī。
须知通塞寻常事,莫叹浮沉先后时。xū zhī tōng sāi xún cháng shì,mò tàn fú chén xiān hòu shí。
慷慨临歧重相勉,殷勤别后加餐饭。kāng kǎi lín qí zhòng xiāng miǎn,yīn qín bié hòu jiā cān fàn。
君不见买臣衣锦还故乡,五十身荣未为晚。jūn bù jiàn mǎi chén yī jǐn hái gù xiāng,wǔ shí shēn róng wèi wèi wǎn。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

赠内

白居易

生为同室亲,死为同穴尘。shēng wèi tóng shì qīn,sǐ wèi tóng xué chén。
他人尚相勉,而况我与君。tā rén shàng xiāng miǎn,ér kuàng wǒ yǔ jūn。
黔娄固穷士,妻贤忘其贫。qián lóu gù qióng shì,qī xián wàng qí pín。
冀缺一农夫,妻敬俨如宾。jì quē yī nóng fū,qī jìng yǎn rú bīn。
陶潜不营生,翟氏自爨薪。táo qián bù yíng shēng,dí shì zì cuàn xīn。
梁鸿不肯仕,孟光甘布裙。liáng hóng bù kěn shì,mèng guāng gān bù qún。
君虽不读书,此事耳亦闻。jūn suī bù dú shū,cǐ shì ěr yì wén。
至此千载后,传是何如人。zhì cǐ qiān zài hòu,chuán shì hé rú rén。
人生未死间,不能忘其身。rén shēng wèi sǐ jiān,bù néng wàng qí shēn。
所须者衣食,不过饱与温。suǒ xū zhě yī shí,bù guò bǎo yǔ wēn。
蔬食足充饥,何必膏粱珍。shū shí zú chōng jī,hé bì gāo liáng zhēn。
缯絮足御寒,何必锦绣文。zēng xù zú yù hán,hé bì jǐn xiù wén。
君家有贻训,清白遗子孙。jūn jiā yǒu yí xùn,qīng bái yí zi sūn。
我亦贞苦士,与君新结婚。wǒ yì zhēn kǔ shì,yǔ jūn xīn jié hūn。
庶保贫与素,偕老同欣欣。shù bǎo pín yǔ sù,xié lǎo tóng xīn xīn。

放言五首(其三)

白居易

赠君一法决狐疑,不用钻龟与祝蓍。zèng jūn yī fǎ jué hú yí,bù yòng zuān guī yǔ zhù shī。
试玉要烧三日满,辨材须待七年期。shì yù yào shāo sān rì mǎn,biàn cái xū dài qī nián qī。
周公恐惧流言日,王莽谦恭未篡时。zhōu gōng kǒng jù liú yán rì,wáng mǎng qiān gōng wèi cuàn shí。
向使当初身便死,一生真伪复谁知?xiàng shǐ dāng chū shēn biàn sǐ,yī shēng zhēn wěi fù shuí zhī?

新乐府·百鍊镜

白居易

百鍊镜,镕範非常规,日辰处所灵且祇。bǎi liàn jìng,róng fàn fēi cháng guī,rì chén chù suǒ líng qiě qí。
江心波上舟中铸,五月五日日午时。jiāng xīn bō shàng zhōu zhōng zhù,wǔ yuè wǔ rì rì wǔ shí。
琼粉金膏磨莹已,化为一片秋潭水。qióng fěn jīn gāo mó yíng yǐ,huà wèi yī piàn qiū tán shuǐ。
镜成将献蓬莱宫,扬州长吏手自封。jìng chéng jiāng xiàn péng lái gōng,yáng zhōu zhǎng lì shǒu zì fēng。
人间臣妾不合照,背有九五飞天龙。rén jiān chén qiè bù hé zhào,bèi yǒu jiǔ wǔ fēi tiān lóng。
人人呼为天子镜,我有一言闻太宗。rén rén hū wèi tiān zi jìng,wǒ yǒu yī yán wén tài zōng。
太宗常以人为镜,鉴古鉴今不鉴容。tài zōng cháng yǐ rén wèi jìng,jiàn gǔ jiàn jīn bù jiàn róng。
四海安危居掌内,百王治乱悬心中。sì hǎi ān wēi jū zhǎng nèi,bǎi wáng zhì luàn xuán xīn zhōng。
乃知天子别有镜,不是扬州百鍊铜。nǎi zhī tiān zi bié yǒu jìng,bù shì yáng zhōu bǎi liàn tóng。

湖亭望水

白居易

久雨南湖涨,新晴北客过。jiǔ yǔ nán hú zhǎng,xīn qíng běi kè guò。
日沉红有影,风定绿无波。rì chén hóng yǒu yǐng,fēng dìng lǜ wú bō。
岸没闾阎少,滩平船舫多。àn méi lǘ yán shǎo,tān píng chuán fǎng duō。
可怜心赏处,其奈独游何。kě lián xīn shǎng chù,qí nài dú yóu hé。

酬元九对新栽竹有怀见寄

白居易

昔我十年前,与君始相识。xī wǒ shí nián qián,yǔ jūn shǐ xiāng shí。
曾将秋竹竿,比君孤且直。céng jiāng qiū zhú gān,bǐ jūn gū qiě zhí。
中心一以合,外事纷无极。zhōng xīn yī yǐ hé,wài shì fēn wú jí。
共保秋竹心,风霜侵不得。gòng bǎo qiū zhú xīn,fēng shuāng qīn bù dé。
始嫌梧桐树,秋至先改色。shǐ xián wú tóng shù,qiū zhì xiān gǎi sè。
不爱杨柳枝,春来软无力。bù ài yáng liǔ zhī,chūn lái ruǎn wú lì。
怜君别我后,见竹长相忆。lián jūn bié wǒ hòu,jiàn zhú zhǎng xiāng yì。
长欲在眼前,故栽庭户侧。zhǎng yù zài yǎn qián,gù zāi tíng hù cè。
分首今何处,君南我在北。fēn shǒu jīn hé chù,jūn nán wǒ zài běi。
吟我赠君诗,对之心恻恻。yín wǒ zèng jūn shī,duì zhī xīn cè cè。

早春

白居易

雪散因和气,冰开得暖光。xuě sàn yīn hé qì,bīng kāi dé nuǎn guāng。
春销不得处,唯有鬓边霜。chūn xiāo bù dé chù,wéi yǒu bìn biān shuāng。

登乐游园望

白居易

独上乐游园,四望天日曛。dú shàng lè yóu yuán,sì wàng tiān rì xūn。
东北何霭霭,宫阙入烟云。dōng běi hé ǎi ǎi,gōng quē rù yān yún。
爱此高处立,忽如遗垢氛。ài cǐ gāo chù lì,hū rú yí gòu fēn。
耳目暂清旷,怀抱郁不伸。ěr mù zàn qīng kuàng,huái bào yù bù shēn。
下视十二街,绿树间红尘。xià shì shí èr jiē,lǜ shù jiān hóng chén。
车马徒满眼,不见心所亲。chē mǎ tú mǎn yǎn,bù jiàn xīn suǒ qīn。
孔生死洛阳,元九谪荆门。kǒng shēng sǐ luò yáng,yuán jiǔ zhé jīng mén。
可怜南北路,高盖者何人。kě lián nán běi lù,gāo gài zhě hé rén。

忆微之伤仲远

白居易

幽独辞群久,漂流去国赊。yōu dú cí qún jiǔ,piāo liú qù guó shē。
只将琴作伴,唯以酒为家。zhǐ jiāng qín zuò bàn,wéi yǐ jiǔ wèi jiā。
感逝因看水,伤离为见花。gǎn shì yīn kàn shuǐ,shāng lí wèi jiàn huā。
李三埋地底,元九谪天涯。lǐ sān mái dì dǐ,yuán jiǔ zhé tiān yá。
举眼青云远,回头白日斜。jǔ yǎn qīng yún yuǎn,huí tóu bái rì xié。
可能胜贾谊,犹自滞长沙。kě néng shèng jiǎ yì,yóu zì zhì zhǎng shā。

寄蕲州簟与元九,因题六韵

白居易

笛竹出蕲春,霜刀劈翠筠。dí zhú chū qí chūn,shuāng dāo pī cuì yún。
织成双锁簟,寄与独眠人。zhī chéng shuāng suǒ diàn,jì yǔ dú mián rén。
卷作筒中信,舒为席上珍。juǎn zuò tǒng zhōng xìn,shū wèi xí shàng zhēn。
滑如铺薤叶,冷似卧龙鳞。huá rú pù xiè yè,lěng shì wò lóng lín。
清润宜乘露,鲜华不受尘。qīng rùn yí chéng lù,xiān huá bù shòu chén。
通州炎瘴地,此物最关身。tōng zhōu yán zhàng dì,cǐ wù zuì guān shēn。

放言五首·其四

白居易

谁家宅第成还破,何处亲宾哭复歌?shuí jiā zhái dì chéng hái pò,hé chù qīn bīn kū fù gē?
昨日屋头堪炙手,今朝门外好张罗。zuó rì wū tóu kān zhì shǒu,jīn cháo mén wài hǎo zhāng luó。
北邙未省留闲地,东海何曾有定波。běi máng wèi shěng liú xián dì,dōng hǎi hé céng yǒu dìng bō。
莫笑贱贫夸富贵,共成枯骨两何如?mò xiào jiàn pín kuā fù guì,gòng chéng kū gǔ liǎng hé rú?

新乐府 西凉伎 刺封疆之臣也

白居易

西凉伎,假面胡人假狮子。xī liáng jì,jiǎ miàn hú rén jiǎ shī zi。
刻木为头丝作尾,金镀眼睛银帖齿。kè mù wèi tóu sī zuò wěi,jīn dù yǎn jīng yín tiē chǐ。
奋迅毛衣摆双耳,如从流沙来万里。fèn xùn máo yī bǎi shuāng ěr,rú cóng liú shā lái wàn lǐ。
紫髯深目两胡儿,鼓舞跳梁前致辞。zǐ rán shēn mù liǎng hú ér,gǔ wǔ tiào liáng qián zhì cí。
应似凉州未陷日,安西都护进来时。yīng shì liáng zhōu wèi xiàn rì,ān xī dōu hù jìn lái shí。
须臾云得新消息,安西路绝归不得。xū yú yún dé xīn xiāo xī,ān xī lù jué guī bù dé。
泣向狮子涕双垂,凉州陷没知不知。qì xiàng shī zi tì shuāng chuí,liáng zhōu xiàn méi zhī bù zhī。
狮子回头向西望,哀吼一声观者悲。shī zi huí tóu xiàng xī wàng,āi hǒu yī shēng guān zhě bēi。
贞元边将爱此曲,醉坐笑看看不足。zhēn yuán biān jiāng ài cǐ qū,zuì zuò xiào kàn kàn bù zú。
娱宾犒士宴监军,狮子胡儿长在目。yú bīn kào shì yàn jiān jūn,shī zi hú ér zhǎng zài mù。
有一征夫年七十,见弄凉州低面泣。yǒu yī zhēng fū nián qī shí,jiàn nòng liáng zhōu dī miàn qì。
泣罢敛手白将军,主忧臣辱昔所闻。qì bà liǎn shǒu bái jiāng jūn,zhǔ yōu chén rǔ xī suǒ wén。
自从天宝兵戈起,犬戎日夜吞西鄙。zì cóng tiān bǎo bīng gē qǐ,quǎn róng rì yè tūn xī bǐ。
凉州陷来四十年,河陇侵将七千里。liáng zhōu xiàn lái sì shí nián,hé lǒng qīn jiāng qī qiān lǐ。
平时安西万里疆,今日边防在凤翔。píng shí ān xī wàn lǐ jiāng,jīn rì biān fáng zài fèng xiáng。
缘边空屯十万卒,饱食温衣闲过日。yuán biān kōng tún shí wàn zú,bǎo shí wēn yī xián guò rì。
遗民肠断在凉州,将卒相看无意收。yí mín cháng duàn zài liáng zhōu,jiāng zú xiāng kàn wú yì shōu。
天子每思长痛惜,将军欲说合惭羞。tiān zi měi sī zhǎng tòng xī,jiāng jūn yù shuō hé cán xiū。
奈何仍看西凉伎,取笑资欢无所愧。nài hé réng kàn xī liáng jì,qǔ xiào zī huān wú suǒ kuì。
纵无智力未能收,忍取西凉弄为戏。zòng wú zhì lì wèi néng shōu,rěn qǔ xī liáng nòng wèi xì。

庾楼新岁

白居易

岁时销旅貌,风景触乡愁。suì shí xiāo lǚ mào,fēng jǐng chù xiāng chóu。
牢落江湖意,新年上庾楼。láo luò jiāng hú yì,xīn nián shàng yǔ lóu。

两朱阁

白居易

两朱阁,南北相对起。liǎng zhū gé,nán běi xiāng duì qǐ。
借问何人家,贞元双帝子。jiè wèn hé rén jiā,zhēn yuán shuāng dì zi。
帝子吹箫双得仙,五云飘飖飞上天。dì zi chuī xiāo shuāng dé xiān,wǔ yún piāo yáo fēi shàng tiān。
第宅亭台不将去,化为佛寺在人间。dì zhái tíng tái bù jiāng qù,huà wèi fú sì zài rén jiān。
妆阁伎楼何寂静,柳似舞腰池似镜。zhuāng gé jì lóu hé jì jìng,liǔ shì wǔ yāo chí shì jìng。
花落黄昏悄悄时,不闻歌吹闻钟磬。huā luò huáng hūn qiāo qiāo shí,bù wén gē chuī wén zhōng qìng。
寺门敕榜金字书,尼院佛庭宽有馀。sì mén chì bǎng jīn zì shū,ní yuàn fú tíng kuān yǒu yú。
青苔明月多闲地,比屋疲人无处居。qīng tái míng yuè duō xián dì,bǐ wū pí rén wú chù jū。
忆昨平阳宅初置,吞并平人几家地。yì zuó píng yáng zhái chū zhì,tūn bìng píng rén jǐ jiā dì。
仙去双双作梵宫,渐恐人间尽为寺。xiān qù shuāng shuāng zuò fàn gōng,jiàn kǒng rén jiān jǐn wèi sì。

蜀路石妇

白居易

道傍一石妇,无记复无铭。dào bàng yī shí fù,wú jì fù wú míng。
传是此乡女,为妇孝且贞。chuán shì cǐ xiāng nǚ,wèi fù xiào qiě zhēn。
十五嫁邑人,十六夫征行。shí wǔ jià yì rén,shí liù fū zhēng xíng。
夫行二十载,妇独守孤茕。fū xíng èr shí zài,fù dú shǒu gū qióng。
其夫有父母,老病不安宁。qí fū yǒu fù mǔ,lǎo bìng bù ān níng。
其妇执妇道,一一如礼经。qí fù zhí fù dào,yī yī rú lǐ jīng。
晨昏问起居,恭顺发心诚。chén hūn wèn qǐ jū,gōng shùn fā xīn chéng。
药饵自调节,膳羞必甘馨。yào ěr zì diào jié,shàn xiū bì gān xīn。
夫行竟不归,妇德转光明。fū xíng jìng bù guī,fù dé zhuǎn guāng míng。
后人高其节,刻石像妇形。hòu rén gāo qí jié,kè shí xiàng fù xíng。
俨然整衣巾,若立在闺庭。yǎn rán zhěng yī jīn,ruò lì zài guī tíng。
似见舅姑礼,如闻环佩声。shì jiàn jiù gū lǐ,rú wén huán pèi shēng。
至今为妇者,见此孝心生。zhì jīn wèi fù zhě,jiàn cǐ xiào xīn shēng。
不比山头石,空有望夫名。bù bǐ shān tóu shí,kōng yǒu wàng fū míng。