古诗词

小童薛阳陶吹觱栗歌

白居易

剪削乾芦插寒竹,九孔漏声五音足。jiǎn xuē qián lú chā hán zhú,jiǔ kǒng lòu shēng wǔ yīn zú。
近来吹者谁得名,关璀老死李衮生。jìn lái chuī zhě shuí dé míng,guān cuǐ lǎo sǐ lǐ gǔn shēng。
衮今又老谁其嗣,薛氏乐童年十二。gǔn jīn yòu lǎo shuí qí sì,xuē shì lè tóng nián shí èr。
指点之下师授声,含嚼之间天与气。zhǐ diǎn zhī xià shī shòu shēng,hán jué zhī jiān tiān yǔ qì。
润州城高霜月明,吟霜思月欲发声。rùn zhōu chéng gāo shuāng yuè míng,yín shuāng sī yuè yù fā shēng。
山头江底何悄悄,猿声不喘鱼龙听。shān tóu jiāng dǐ hé qiāo qiāo,yuán shēng bù chuǎn yú lóng tīng。
翕然声作疑管裂,诎然声尽疑刀截。xī rán shēng zuò yí guǎn liè,qū rán shēng jǐn yí dāo jié。
有时婉软无筋骨,有时顿挫生棱节。yǒu shí wǎn ruǎn wú jīn gǔ,yǒu shí dùn cuò shēng léng jié。
急声圆转促不断,轹轹辚辚似珠贯。jí shēng yuán zhuǎn cù bù duàn,lì lì lín lín shì zhū guàn。
缓声展引长有条,有条直直如笔描。huǎn shēng zhǎn yǐn zhǎng yǒu tiáo,yǒu tiáo zhí zhí rú bǐ miáo。
下声乍坠石沈重,高声忽举云飘萧。xià shēng zhà zhuì shí shěn zhòng,gāo shēng hū jǔ yún piāo xiāo。
明旦公堂陈宴席,主人命乐娱宾客。míng dàn gōng táng chén yàn xí,zhǔ rén mìng lè yú bīn kè。
碎丝细竹徒纷纷,宫调一声雄出群。suì sī xì zhú tú fēn fēn,gōng diào yī shēng xióng chū qún。
众音覼缕不落道,有如部伍随将军。zhòng yīn luó lǚ bù luò dào,yǒu rú bù wǔ suí jiāng jūn。
嗟尔阳陶方稚齿,下手发声已如此。jiē ěr yáng táo fāng zhì chǐ,xià shǒu fā shēng yǐ rú cǐ。
若教头白吹不休,但恐声名压关李。ruò jiào tóu bái chuī bù xiū,dàn kǒng shēng míng yā guān lǐ。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

九日代罗樊二妓招舒著作

白居易

罗敷敛双袂,樊姬献一杯。luó fū liǎn shuāng mèi,fán jī xiàn yī bēi。
不见舒员外,秋菊为谁开。bù jiàn shū yuán wài,qiū jú wèi shuí kāi。

远师

白居易

东宫白庶子,南寺远禅师。dōng gōng bái shù zi,nán sì yuǎn chán shī。
何处遥相见,心无一事时。hé chù yáo xiāng jiàn,xīn wú yī shì shí。

问远师

白居易

荤膻停夜食,吟咏散秋怀。hūn shān tíng yè shí,yín yǒng sàn qiū huái。
笑问东林老,诗应不破斋。xiào wèn dōng lín lǎo,shī yīng bù pò zhāi。

池西亭

白居易

朱栏映晚树,金魄落秋池。zhū lán yìng wǎn shù,jīn pò luò qiū chí。
还似钱唐夜,西楼月出时。hái shì qián táng yè,xī lóu yuè chū shí。

访皇甫七

白居易

上马行数里,逢花倾一杯。shàng mǎ xíng shù lǐ,féng huā qīng yī bēi。
更无停泊处,还是觅君来。gèng wú tíng pō chù,hái shì mì jūn lái。

涂山寺独游

白居易

野径行无伴,僧房宿有期。yě jìng xíng wú bàn,sēng fáng sù yǒu qī。
涂山来去熟,唯是马蹄知。tú shān lái qù shú,wéi shì mǎ tí zhī。

逢旧

白居易

久别偶相逢,俱疑是梦中。jiǔ bié ǒu xiāng féng,jù yí shì mèng zhōng。
即今欢乐事,放盏又成空。jí jīn huān lè shì,fàng zhǎn yòu chéng kōng。

恨词

白居易

翠黛眉低敛,红珠泪暗销。cuì dài méi dī liǎn,hóng zhū lèi àn xiāo。
从来恨人意,不省似今朝。cóng lái hèn rén yì,bù shěng shì jīn cháo。

池窗

白居易

池晚莲芳谢,窗秋竹意深。chí wǎn lián fāng xiè,chuāng qiū zhú yì shēn。
更无人作伴,唯对一张琴。gèng wú rén zuò bàn,wéi duì yī zhāng qín。

结之

白居易

欢爱今何在,悲啼亦是空。huān ài jīn hé zài,bēi tí yì shì kōng。
同为一夜梦,共过十年中。tóng wèi yī yè mèng,gòng guò shí nián zhōng。

题周家歌者

白居易

清紧如敲玉,深圆似转簧。qīng jǐn rú qiāo yù,shēn yuán shì zhuǎn huáng。
一声肠一断,能有几多肠。yī shēng cháng yī duàn,néng yǒu jǐ duō cháng。

萧庶子相过

白居易

半日停车马,何人在白家。bàn rì tíng chē mǎ,hé rén zài bái jiā。
殷勤萧庶子,爱酒不嫌茶。yīn qín xiāo shù zi,ài jiǔ bù xián chá。

酬裴相公见寄二绝

白居易

习静心方泰,劳生事渐稀。xí jìng xīn fāng tài,láo shēng shì jiàn xī。
可怜安稳地,舍此欲何归。kě lián ān wěn dì,shě cǐ yù hé guī。

酬裴相公见寄二绝

白居易

一双垂翅鹤,数首解嘲文。yī shuāng chuí chì hè,shù shǒu jiě cháo wén。
总是迂闲物,争堪伴相君。zǒng shì yū xián wù,zhēng kān bàn xiāng jūn。

恨去年

白居易

老去唯耽酒,春来不著家。lǎo qù wéi dān jiǔ,chūn lái bù zhù jiā。
去年来校晚,不见洛阳花。qù nián lái xiào wǎn,bù jiàn luò yáng huā。