古诗词

和微之诗二十三首和知非

白居易

因君知非问,诠较天下事。yīn jūn zhī fēi wèn,quán jiào tiān xià shì。
第一莫若禅,第二无如醉。dì yī mò ruò chán,dì èr wú rú zuì。
禅能泯人我,醉可忘荣悴。chán néng mǐn rén wǒ,zuì kě wàng róng cuì。
与君次第言,为我少留意。yǔ jūn cì dì yán,wèi wǒ shǎo liú yì。
儒教重礼法,道家养神气。rú jiào zhòng lǐ fǎ,dào jiā yǎng shén qì。
重礼足滋彰,养神多避忌。zhòng lǐ zú zī zhāng,yǎng shén duō bì jì。
不如学禅定,中有甚深味。bù rú xué chán dìng,zhōng yǒu shén shēn wèi。
旷廓了如空,澄凝胜于睡。kuàng kuò le rú kōng,chéng níng shèng yú shuì。
屏除默默念,销尽悠悠思。píng chú mò mò niàn,xiāo jǐn yōu yōu sī。
春无伤春心,秋无感秋泪。chūn wú shāng chūn xīn,qiū wú gǎn qiū lèi。
坐成真谛乐,如受空王赐。zuò chéng zhēn dì lè,rú shòu kōng wáng cì。
既得脱尘劳,兼应离惭愧。jì dé tuō chén láo,jiān yīng lí cán kuì。
除禅其次醉,此说非无谓。chú chán qí cì zuì,cǐ shuō fēi wú wèi。
一酌机即忘,三杯性咸遂。yī zhuó jī jí wàng,sān bēi xìng xián suì。
逐臣去室妇,降虏败军帅。zhú chén qù shì fù,jiàng lǔ bài jūn shuài。
思苦膏火煎,忧深扃锁秘。sī kǔ gāo huǒ jiān,yōu shēn jiōng suǒ mì。
须凭百杯沃,莫惜千金费。xū píng bǎi bēi wò,mò xī qiān jīn fèi。
便似罩中鱼,脱飞生两翅。biàn shì zhào zhōng yú,tuō fēi shēng liǎng chì。
劝君虽老大,逢酒莫回避。quàn jūn suī lǎo dà,féng jiǔ mò huí bì。
不然即学禅,两途同一致。bù rán jí xué chán,liǎng tú tóng yī zhì。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

秋晚

白居易

烟景澹蒙蒙,池边微有风。yān jǐng dàn méng méng,chí biān wēi yǒu fēng。
觉寒蛩近壁,知瞑鹤归笼。jué hán qióng jìn bì,zhī míng hè guī lóng。
长貌随年改,衰情与物同。zhǎng mào suí nián gǎi,shuāi qíng yǔ wù tóng。
夜来霜厚薄,梨叶半低红。yè lái shuāng hòu báo,lí yè bàn dī hóng。

河南王尹

白居易

别来王阁老,三岁似须臾。bié lái wáng gé lǎo,sān suì shì xū yú。
鬓上斑多少,杯前兴有无。bìn shàng bān duō shǎo,bēi qián xīng yǒu wú。
官从分紧慢,情莫问荣枯。guān cóng fēn jǐn màn,qíng mò wèn róng kū。
许入朱门否,篮舆一病夫。xǔ rù zhū mén fǒu,lán yú yī bìng fū。

临池闲卧

白居易

小竹围庭匝,平池与砌连。xiǎo zhú wéi tíng zā,píng chí yǔ qì lián。
闲多临水坐,老爱向阳眠。xián duō lín shuǐ zuò,lǎo ài xiàng yáng mián。
营役抛身外,幽奇送枕前。yíng yì pāo shēn wài,yōu qí sòng zhěn qián。
谁家卧床脚,解系钓鱼船。shuí jiā wò chuáng jiǎo,jiě xì diào yú chuán。

病中辱张常侍题集贤院诗因以继和

白居易

天禄阁门开,甘泉侍从回。tiān lù gé mén kāi,gān quán shì cóng huí。
图书皆帝籍,寮友尽仙才。tú shū jiē dì jí,liáo yǒu jǐn xiān cái。
骑省通中掖,龙楼隔上台。qí shěng tōng zhōng yē,lóng lóu gé shàng tái。
犹怜病宫相,诗寄洛阳来。yóu lián bìng gōng xiāng,shī jì luò yáng lái。

别春炉

白居易

暖阁春初入,温炉兴稍阑。nuǎn gé chūn chū rù,wēn lú xīng shāo lán。
晚风犹冷在,夜火且留看。wǎn fēng yóu lěng zài,yè huǒ qiě liú kàn。
独宿相依久,多情欲别难。dú sù xiāng yī jiǔ,duō qíng yù bié nán。
谁能共天语,长遣四时寒。shuí néng gòng tiān yǔ,zhǎng qiǎn sì shí hán。

题新居呈王尹兼简府中三掾

白居易

弊宅须重葺,贫家乏羡财。bì zhái xū zhòng qì,pín jiā fá xiàn cái。
桥凭川守造,树倩府僚栽。qiáo píng chuān shǒu zào,shù qiàn fǔ liáo zāi。
朱板新犹湿,红英暖渐开。zhū bǎn xīn yóu shī,hóng yīng nuǎn jiàn kāi。
仍期更携酒,倚槛看花来。réng qī gèng xié jiǔ,yǐ kǎn kàn huā lái。

城东闲行因题尉迟司业水阁

白居易

闲绕洛阳城,无人知姓名。xián rào luò yáng chéng,wú rén zhī xìng míng。
病乘篮舆出,老著茜衫行。bìng chéng lán yú chū,lǎo zhù qiàn shān xíng。
处处花相引,时时酒一倾。chù chù huā xiāng yǐn,shí shí jiǔ yī qīng。
借君溪阁上,醉咏两三声。jiè jūn xī gé shàng,zuì yǒng liǎng sān shēng。

寄皇甫七

白居易

孟夏爱吾庐,陶潜语不虚。mèng xià ài wú lú,táo qián yǔ bù xū。
花樽飘落酒,风案展开书。huā zūn piāo luò jiǔ,fēng àn zhǎn kāi shū。
邻女偷新果,家僮漉小鱼。lín nǚ tōu xīn guǒ,jiā tóng lù xiǎo yú。
不知皇甫七,池上兴何如。bù zhī huáng fǔ qī,chí shàng xīng hé rú。

除苏州刺史别洛城东花

白居易

乱雪千花落,新丝两鬓生。luàn xuě qiān huā luò,xīn sī liǎng bìn shēng。
老除吴郡守,春别洛阳城。lǎo chú wú jùn shǒu,chūn bié luò yáng chéng。
江上今重去,城东更一行。jiāng shàng jīn zhòng qù,chéng dōng gèng yī xíng。
别花何用伴,劝酒有残莺。bié huā hé yòng bàn,quàn jiǔ yǒu cán yīng。

船夜援琴

白居易

鸟栖鱼不动,月照夜江深。niǎo qī yú bù dòng,yuè zhào yè jiāng shēn。
身外都无事,舟中只有琴。shēn wài dōu wú shì,zhōu zhōng zhǐ yǒu qín。
七弦为益友,两耳是知音。qī xián wèi yì yǒu,liǎng ěr shì zhī yīn。
心静即声淡,其间无古今。xīn jìng jí shēng dàn,qí jiān wú gǔ jīn。

渡淮

白居易

淮水东南阔,无风渡亦难。huái shuǐ dōng nán kuò,wú fēng dù yì nán。
孤烟生乍直,远树望多圆。gū yān shēng zhà zhí,yuǎn shù wàng duō yuán。
春浪棹声急,夕阳帆影残。chūn làng zhào shēng jí,xī yáng fān yǐng cán。
清流宜映月,今夜重吟看。qīng liú yí yìng yuè,jīn yè zhòng yín kàn。

题笼鹤

白居易

经旬不饮酒,逾月未闻歌。jīng xún bù yǐn jiǔ,yú yuè wèi wén gē。
岂是风情少,其如尘事多。qǐ shì fēng qíng shǎo,qí rú chén shì duō。
虎丘惭客问,娃馆妒人过。hǔ qiū cán kè wèn,wá guǎn dù rén guò。
莫笑笼中鹤,相看去几何。mò xiào lóng zhōng hè,xiāng kàn qù jǐ hé。

池上早秋

白居易

荷芰绿参差,新秋水满池。hé jì lǜ cān chà,xīn qiū shuǐ mǎn chí。
早凉生北槛,残照下东篱。zǎo liáng shēng běi kǎn,cán zhào xià dōng lí。
露饱蝉声懒,风乾柳意衰。lù bǎo chán shēng lǎn,fēng qián liǔ yì shuāi。
过潘二十岁,何必更愁悲。guò pān èr shí suì,hé bì gèng chóu bēi。

郡中夜听李山人弹三乐

白居易

风琴秋拂匣,月户夜开关。fēng qín qiū fú xiá,yuè hù yè kāi guān。
荣启先生乐,姑苏太守闲。róng qǐ xiān shēng lè,gū sū tài shǒu xián。
传声千古后,得意一时间。chuán shēng qiān gǔ hòu,dé yì yī shí jiān。
却怪钟期耳,唯听水与山。què guài zhōng qī ěr,wéi tīng shuǐ yǔ shān。

唤笙歌

白居易

露坠萎花槿,风吹败叶荷。lù zhuì wēi huā jǐn,fēng chuī bài yè hé。
老心欢乐少,秋眼感伤多。lǎo xīn huān lè shǎo,qiū yǎn gǎn shāng duō。
芳岁今如此,衰翁可奈何。fāng suì jīn rú cǐ,shuāi wēng kě nài hé。
犹应不如醉,试遣唤笙歌。yóu yīng bù rú zuì,shì qiǎn huàn shēng gē。