古诗词

醉蓬莱

杨无咎

见禾山凝秀,禾水澄清,地灵境胜。jiàn hé shān níng xiù,hé shuǐ chéng qīng,dì líng jìng shèng。
天与珍奇,产凌霄峰顶。tiān yǔ zhēn qí,chǎn líng xiāo fēng dǐng。
嫩叶森枪,轻尘飞雪,冠中州双井。nèn yè sēn qiāng,qīng chén fēi xuě,guān zhōng zhōu shuāng jǐng。
绝品家藏,武陵有客,清奇相称。jué pǐn jiā cáng,wǔ líng yǒu kè,qīng qí xiāng chēng。
坐列群贤,手呈三昧,云逐瓯圆,乳随汤迸。zuò liè qún xián,shǒu chéng sān mèi,yún zhú ōu yuán,rǔ suí tāng bèng。
珍重殷勤,念文园多病。zhēn zhòng yīn qín,niàn wén yuán duō bìng。
毛孔生香,舌根回味,助苦吟幽兴。máo kǒng shēng xiāng,shé gēn huí wèi,zhù kǔ yín yōu xīng。
两腋风生,从教飞到,蓬莱仙境。liǎng yè fēng shēng,cóng jiào fēi dào,péng lái xiān jìng。

扬无咎

宋临江军清江(今江西樟树西南)人,字补之,一作名补之,字无咎,号逃禅老人,又号清夷长者、紫阳居士。自称为草玄扬子雲後裔,故其书姓从「扌」不从「木」。宋高宗时,以耻附秦桧,累徵不起。晚寓洪州南昌。向芗林晚年居新淦芗林,二人常诗酒唱和。宋孝宗乾道七年(西元一一七一年)卒,年七十五《全宋词·册二》。善书画,所画水墨人物师法李龙眠,尤擅墨梅,变水墨点瓣为白描圈线,显梅之清疏淡雅,有「透梅肝胆入梅心」之誉。传世作品有乾道元年(西元一一六五年)作《四梅图》巻及《雪梅图》巻,《雪梅图》巻首有扬补之自用印三方,巻末有海野老农题诗并识。书学欧阳率更,笔势劲利。亦工词,有《逃禅词》一巻,风格婉丽,收入《宋六十名家词》。事见《皇宋书录·巻下》、《图绘宝鉴·巻四》、《书史会要·巻六》。 扬无咎的作品>>

猜您喜欢

柳梢青·其五

杨无咎

天付风流。tiān fù fēng liú。
相时宜称,著处清幽。xiāng shí yí chēng,zhù chù qīng yōu。
雪月光中,烟溪影里,松竹梢头。xuě yuè guāng zhōng,yān xī yǐng lǐ,sōng zhú shāo tóu。
却憎吹笛高楼。què zēng chuī dí gāo lóu。
一夜里、教人鬓秋。yī yè lǐ jiào rén bìn qiū。
不道明朝,半随风远,半逐波浮。bù dào míng cháo,bàn suí fēng yuǎn,bàn zhú bō fú。

柳梢青·其五

杨无咎

屋角墙隅。wū jiǎo qiáng yú。
占宽闲处,种两三株。zhàn kuān xián chù,zhǒng liǎng sān zhū。
月夕烟朝,影侵窗牖,香彻肌肤。yuè xī yān cháo,yǐng qīn chuāng yǒu,xiāng chè jī fū。
群芳欲比何如。qún fāng yù bǐ hé rú。
癯儒岂、膏粱共途。qú rú qǐ gāo liáng gòng tú。
因事顺心,为花修史,从记中书。yīn shì shùn xīn,wèi huā xiū shǐ,cóng jì zhōng shū。

柳梢青·其五

杨无咎

瑞鸭烟浓。ruì yā yān nóng。
晓来弦管,声在霜空。xiǎo lái xián guǎn,shēng zài shuāng kōng。
却退寒威,借回春色,满苑香风。què tuì hán wēi,jiè huí chūn sè,mǎn yuàn xiāng fēng。
几时人下瑶宫。jǐ shí rén xià yáo gōng。
记千载、今朝庆逢。jì qiān zài jīn cháo qìng féng。
满捧瑶觞,芝兰丛里,锦绣光中。mǎn pěng yáo shāng,zhī lán cóng lǐ,jǐn xiù guāng zhōng。

柳梢青·其五

杨无咎

江月轩中。jiāng yuè xuān zhōng。
拍堤新涨,绕院熏风。pāi dī xīn zhǎng,rào yuàn xūn fēng。
深注瑶觞,低歌金缕,声在晴空。shēn zhù yáo shāng,dī gē jīn lǚ,shēng zài qíng kōng。
新词尽索无穷。xīn cí jǐn suǒ wú qióng。
断酩酊、衰颜为红。duàn mǐng dīng shuāi yán wèi hóng。
愿得年年,繁枝子满,绿叶阴浓。yuàn dé nián nián,fán zhī zi mǎn,lǜ yè yīn nóng。

柳梢青·其五

杨无咎

灼灼红榴,垂垂绿柳,庭户清和。zhuó zhuó hóng liú,chuí chuí lǜ liǔ,tíng hù qīng hé。
罗绮香中,十分春酒,几叠高歌。luó qǐ xiāng zhōng,shí fēn chūn jiǔ,jǐ dié gāo gē。
遐龄欲问如何。xiá líng yù wèn rú hé。
记平日、阴功数多。jì píng rì yīn gōng shù duō。
千载今朝,笑看池面,龟戏青荷。qiān zài jīn cháo,xiào kàn chí miàn,guī xì qīng hé。

柳梢青·其五

杨无咎

暴雨生凉。bào yǔ shēng liáng。
做成好梦,飞到伊行。zuò chéng hǎo mèng,fēi dào yī xíng。
几叶芭蕉,数竿修竹,人在南窗。jǐ yè bā jiāo,shù gān xiū zhú,rén zài nán chuāng。
傍人笑我恓惶。bàng rén xiào wǒ xī huáng。
算除是、铁心石肠。suàn chú shì tiě xīn shí cháng。
一自别来,百般宜处,都入思量。yī zì bié lái,bǎi bān yí chù,dōu rù sī liàng。

解连环

杨无咎

素书谁托。sù shū shuí tuō。
嗟鳞沈雁断,水遥山邈。jiē lín shěn yàn duàn,shuǐ yáo shān miǎo。
问别来、几许离愁,但只觉衣宽,不禁消薄。wèn bié lái jǐ xǔ lí chóu,dàn zhǐ jué yī kuān,bù jìn xiāo báo。
岁岁年年,又岂是、春光萧索。suì suì nián nián,yòu qǐ shì chūn guāng xiāo suǒ。
自无心、强陪醉笑,负他满庭花药。zì wú xīn qiáng péi zuì xiào,fù tā mǎn tíng huā yào。
援琴试弹贺若。yuán qín shì dàn hè ruò。
尽清于别鹤,悲甚霜角。jǐn qīng yú bié hè,bēi shén shuāng jiǎo。
怎似得、斜拥檀槽,看小品吟商,玉纤推却。zěn shì dé xié yōng tán cáo,kàn xiǎo pǐn yín shāng,yù xiān tuī què。
旋暖熏炉,更自炷、龙津双萼。xuán nuǎn xūn lú,gèng zì zhù lóng jīn shuāng è。
正怀思、又还夜永,烛花自落。zhèng huái sī yòu hái yè yǒng,zhú huā zì luò。

柳梢青·步观察生辰二首其一十三

杨无咎

槐夏风清。huái xià fēng qīng。
霁天欲晓,武曲增明。jì tiān yù xiǎo,wǔ qū zēng míng。
元是今朝,曾生名将,力佐中兴。yuán shì jīn cháo,céng shēng míng jiāng,lì zuǒ zhōng xīng。
朝家息马休兵。cháo jiā xī mǎ xiū bīng。
享逸乐、嬉游太平。xiǎng yì lè xī yóu tài píng。
忧国胸襟,平戎材略,分付瑶觥。yōu guó xiōng jīn,píng róng cái lüè,fēn fù yáo gōng。

柳梢青·其一十六癸未秋社有怀故山

杨无咎

送雁迎鸿,未寒时节,已凉天气。sòng yàn yíng hóng,wèi hán shí jié,yǐ liáng tiān qì。
针线倦拈,帘帏低卷,别般风味。zhēn xiàn juàn niān,lián wéi dī juǎn,bié bān fēng wèi。
敧眠梦到山中,共老幼、扶携笑喜。jī mián mèng dào shān zhōng,gòng lǎo yòu fú xié xiào xǐ。
桑柘影深,鸡豚香美,家家人醉。sāng zhè yǐng shēn,jī tún xiāng měi,jiā jiā rén zuì。

探春令

杨无咎

梅英粉淡,柳梢金软,兰芽依旧。méi yīng fěn dàn,liǔ shāo jīn ruǎn,lán yá yī jiù。
见万家、灯火明如昼。jiàn wàn jiā dēng huǒ míng rú zhòu。
正人月、圆时候。zhèng rén yuè yuán shí hòu。
挨香傍玉偷携手。āi xiāng bàng yù tōu xié shǒu。
尽轻衫寒透。jǐn qīng shān hán tòu。
听一声、画角催残漏。tīng yī shēng huà jiǎo cuī cán lòu。
惜归去、频回首。xī guī qù pín huí shǒu。

探春令

杨无咎

雪梅风柳,弄金匀粉,峭寒犹浅。xuě méi fēng liǔ,nòng jīn yún fěn,qiào hán yóu qiǎn。
又还近、三五银蟾满。yòu hái jìn sān wǔ yín chán mǎn。
渐玉漏、声初短。jiàn yù lòu shēng chū duǎn。
尊前重约年时伴。zūn qián zhòng yuē nián shí bàn。
拣灯词先按。jiǎn dēng cí xiān àn。
便直饶、心似蛾儿撩乱。biàn zhí ráo xīn shì é ér liāo luàn。
也有春风管。yě yǒu chūn fēng guǎn。

探春令

杨无咎

搦儿身分,测儿鞋子、捻儿年纪。nuò ér shēn fēn,cè ér xié zi niǎn ér nián jì。
著一套、时样不肯红,甚打扮、诸馀济。zhù yī tào shí yàng bù kěn hóng,shén dǎ bàn zhū yú jì。
回头一笑千娇媚。huí tóu yī xiào qiān jiāo mèi。
知几多深意。zhī jǐ duō shēn yì。
奈月华、灯影交相照,诮没个、商量地。nài yuè huá dēng yǐng jiāo xiāng zhào,qiào méi gè shāng liàng dì。

眼儿媚

杨无咎

柳腰花貌天然好,聪慧更温柔。liǔ yāo huā mào tiān rán hǎo,cōng huì gèng wēn róu。
千娇百媚,一时半霎,不离心头。qiān jiāo bǎi mèi,yī shí bàn shà,bù lí xīn tóu。
是人总道新来瘦,也著甚来由。shì rén zǒng dào xīn lái shòu,yě zhù shén lái yóu。
假饶薄命,因何瘦了,刬地风流。jiǎ ráo báo mìng,yīn hé shòu le,chǎn dì fēng liú。

探春令·其四刘伯玉生辰

杨无咎

东风初到,小梅枝上,又惊春近。dōng fēng chū dào,xiǎo méi zhī shàng,yòu jīng chūn jìn。
料天台不比,人间日月,桃萼红英晕。liào tiān tái bù bǐ,rén jiān rì yuè,táo è hóng yīng yūn。
刘郎浪迹凭谁问。liú láng làng jì píng shuí wèn。
莫因诗瘦损。mò yīn shī shòu sǔn。
怕桑田变海,仙源重返,老大无人认。pà sāng tián biàn hǎi,xiān yuán zhòng fǎn,lǎo dà wú rén rèn。

倒垂柳

杨无咎

南州初会遇。nán zhōu chū huì yù。
记惺惺、说底语。jì xīng xīng shuō dǐ yǔ。
而今精神□,倾下越风措。ér jīn jīng shén,qīng xià yuè fēng cuò。
雍门人独夜,客舍停杯处。yōng mén rén dú yè,kè shě tíng bēi chù。
馀香应未泯,凭君重唱金缕。yú xiāng yīng wèi mǐn,píng jūn zhòng chàng jīn lǚ。
移宫易羽。yí gōng yì yǔ。
纵有离愁休怨诉。zòng yǒu lí chóu xiū yuàn sù。
客里□凄凉,怕听断肠句。kè lǐ qī liáng,pà tīng duàn cháng jù。
情山曲海,君已心相许。qíng shān qū hǎi,jūn yǐ xīn xiāng xǔ。
骖鸾乘月,正好同归去。cān luán chéng yuè,zhèng hǎo tóng guī qù。