古诗词

点绛唇·其三和向芗林木犀

杨无咎

借问嫦娥,当初谁种婆娑树。jiè wèn cháng é,dāng chū shuí zhǒng pó suō shù。
空中呈露。kōng zhōng chéng lù。
不坠凡花数。bù zhuì fán huā shù。
却爱芗林,便似蟾宫住。què ài xiāng lín,biàn shì chán gōng zhù。
清如许。qīng rú xǔ。
醉看歌舞。zuì kàn gē wǔ。
同在高寒处。tóng zài gāo hán chù。

扬无咎

宋临江军清江(今江西樟树西南)人,字补之,一作名补之,字无咎,号逃禅老人,又号清夷长者、紫阳居士。自称为草玄扬子雲後裔,故其书姓从「扌」不从「木」。宋高宗时,以耻附秦桧,累徵不起。晚寓洪州南昌。向芗林晚年居新淦芗林,二人常诗酒唱和。宋孝宗乾道七年(西元一一七一年)卒,年七十五《全宋词·册二》。善书画,所画水墨人物师法李龙眠,尤擅墨梅,变水墨点瓣为白描圈线,显梅之清疏淡雅,有「透梅肝胆入梅心」之誉。传世作品有乾道元年(西元一一六五年)作《四梅图》巻及《雪梅图》巻,《雪梅图》巻首有扬补之自用印三方,巻末有海野老农题诗并识。书学欧阳率更,笔势劲利。亦工词,有《逃禅词》一巻,风格婉丽,收入《宋六十名家词》。事见《皇宋书录·巻下》、《图绘宝鉴·巻四》、《书史会要·巻六》。 扬无咎的作品>>

猜您喜欢

雨中花慢·其一

杨无咎

海宇澄明,天气宴温,人情物态昭苏。hǎi yǔ chéng míng,tiān qì yàn wēn,rén qíng wù tài zhāo sū。
喜分付揽辔,来与春俱。xǐ fēn fù lǎn pèi,lái yǔ chūn jù。
潇洒兰亭醉墨,丁宁黄石传书。xiāo sǎ lán tíng zuì mò,dīng níng huáng shí chuán shū。
到如今几载,不坠风流,世有名儒。dào rú jīn jǐ zài,bù zhuì fēng liú,shì yǒu míng rú。
山川瑞色,樵牧欢声,尽随弦管虚徐。shān chuān ruì sè,qiáo mù huān shēng,jǐn suí xián guǎn xū xú。
判醉笑、频挥玉麈,共□金壶。pàn zuì xiào pín huī yù zhǔ,gòng jīn hú。
湔祓聊勤大手,谋谟宜佐皇图。jiān fú liáo qín dà shǒu,móu mó yí zuǒ huáng tú。
定知朝暮,未容温席,已促锋车。dìng zhī cháo mù,wèi róng wēn xí,yǐ cù fēng chē。

鹊桥仙

杨无咎

云容掩帐,星辉排烛,待得鹊成桥后。yún róng yǎn zhàng,xīng huī pái zhú,dài dé què chéng qiáo hòu。
匆匆相见夜将阑,更应副、家家乞巧。cōng cōng xiāng jiàn yè jiāng lán,gèng yīng fù jiā jiā qǐ qiǎo。
经年怨别,霎时欢会,心事如何可了。jīng nián yuàn bié,shà shí huān huì,xīn shì rú hé kě le。
朝朝暮暮是佳期,乍可在、人间先老。cháo cháo mù mù shì jiā qī,zhà kě zài rén jiān xiān lǎo。

雨中花慢·其二七夕

杨无咎

漠漠云轻,涓涓露重,西风特地飕飕。mò mò yún qīng,juān juān lù zhòng,xī fēng tè dì sōu sōu。
觉良宵初永,袢暑微收。jué liáng xiāo chū yǒng,pàn shǔ wēi shōu。
乘鹤缑山,浮槎银汉,尚想风流。chéng hè gōu shān,fú chá yín hàn,shàng xiǎng fēng liú。
笑人间儿戏,瓜果堆盘,缯彩为楼。xiào rén jiān ér xì,guā guǒ duī pán,zēng cǎi wèi lóu。
广庭净扫,露坐披衣,细看新月如钩。guǎng tíng jìng sǎo,lù zuò pī yī,xì kàn xīn yuè rú gōu。
谁道是、嫦娥不嫁,独守清秋。shuí dào shì cháng é bù jià,dú shǒu qīng qiū。
雅有骚人伴侣,长交清影夷犹。yǎ yǒu sāo rén bàn lǚ,zhǎng jiāo qīng yǐng yí yóu。
举杯相属,却应羞杀,呆女痴牛。jǔ bēi xiāng shǔ,què yīng xiū shā,dāi nǚ chī niú。

洞仙歌

杨无咎

痴牛呆女,谩恩深情远。chī niú dāi nǚ,mán ēn shēn qíng yuǎn。
一岁惟能一相见。yī suì wéi néng yī xiāng jiàn。
纵金风玉露,胜却人间,争奈向、雪月花时阻间。zòng jīn fēng yù lù,shèng què rén jiān,zhēng nài xiàng xuě yuè huā shí zǔ jiān。
幽欢犹未足,催度桥归,乌鹊无端便惊散。yōu huān yóu wèi zú,cuī dù qiáo guī,wū què wú duān biàn jīng sàn。
别后欲重来,杳杳银河,空怅望、不胜凄断。bié hòu yù zhòng lái,yǎo yǎo yín hé,kōng chàng wàng bù shèng qī duàn。
最可惜、当初泛槎人,甚不问、天边这些磨难。zuì kě xī dāng chū fàn chá rén,shén bù wèn tiān biān zhè xiē mó nán。

雨中花慢·其三中秋

杨无咎

雨霁云收,风高露冷,银河万里波澄。yǔ jì yún shōu,fēng gāo lù lěng,yín hé wàn lǐ bō chéng。
正冰轮初见,玉斧修成。zhèng bīng lún chū jiàn,yù fǔ xiū chéng。
还是一年,凭栏望处,对景愁生。hái shì yī nián,píng lán wàng chù,duì jǐng chóu shēng。
想姮娥应念,待久西厢,为可中庭。xiǎng héng é yīng niàn,dài jiǔ xī xiāng,wèi kě zhōng tíng。
翻思皓彩,未如微暗,向人多少深情。fān sī hào cǎi,wèi rú wēi àn,xiàng rén duō shǎo shēn qíng。
长记得、墙阴密语,花底潜行。zhǎng jì dé qiáng yīn mì yǔ,huā dǐ qián xíng。
饮散频羞烛影,梦馀常怯窗明。yǐn sàn pín xiū zhú yǐng,mèng yú cháng qiè chuāng míng。
此时此意,有谁曾问,月白风清。cǐ shí cǐ yì,yǒu shuí céng wèn,yuè bái fēng qīng。

多丽·中秋

杨无咎

晚风清,淡云卷尽轻罗。wǎn fēng qīng,dàn yún juǎn jǐn qīng luó。
看银蟾、初离海上,万里碧汉澄波。kàn yín chán chū lí hǎi shàng,wàn lǐ bì hàn chéng bō。
碾云衢、玉轮缓驾,照山影、宝镜新磨。niǎn yún qú yù lún huǎn jià,zhào shān yǐng bǎo jìng xīn mó。
光彻庭除,寒生绮席,无聊清兴助吟哦。guāng chè tíng chú,hán shēng qǐ xí,wú liáo qīng xīng zhù yín ó。
共宴赏、明宵天气,晴晦又知他。gòng yàn shǎng míng xiāo tiān qì,qíng huì yòu zhī tā。
无眠处,衣濡湛露,目断明河。wú mián chù,yī rú zhàn lù,mù duàn míng hé。
念年来、青云失志,举头羞见嫦娥。niàn nián lái qīng yún shī zhì,jǔ tóu xiū jiàn cháng é。
且高歌、细敲檀板,拚痛饮、频倒金荷。qiě gāo gē xì qiāo tán bǎn,pàn tòng yǐn pín dào jīn hé。
断约他年,重挥大手,桂枝须斫最高柯。duàn yuē tā nián,zhòng huī dà shǒu,guì zhī xū zhuó zuì gāo kē。
恁时节、清光比似,今夕更应多。nèn shí jié qīng guāng bǐ shì,jīn xī gèng yīng duō。
功名事,到头须在,休用忙呵。gōng míng shì,dào tóu xū zài,xiū yòng máng hē。

卓牌子·中秋次田不伐韵

杨无咎

西楼天将晚。xī lóu tiān jiāng wǎn。
流素月、寒光正满。liú sù yuè hán guāng zhèng mǎn。
楼上笑揖姮娥,似看罗袜尘生,鬓云风乱。lóu shàng xiào yī héng é,shì kàn luó wà chén shēng,bìn yún fēng luàn。
珠帘终夕卷。zhū lián zhōng xī juǎn。
判不寐、阑干凭暖。pàn bù mèi lán gàn píng nuǎn。
好在影落清尊,冷侵香幄,欢馀未教人散。hǎo zài yǐng luò qīng zūn,lěng qīn xiāng wò,huān yú wèi jiào rén sàn。

倒垂柳重九

杨无咎

晓来烟露重,为重阳、增胜致。xiǎo lái yān lù zhòng,wèi zhòng yáng zēng shèng zhì。
记一年好处,无似此天气。jì yī nián hǎo chù,wú shì cǐ tiān qì。
东篱白衣至,南陌芳筵启。dōng lí bái yī zhì,nán mò fāng yán qǐ。
风流曾未远,登临都在眼底。fēng liú céng wèi yuǎn,dēng lín dōu zài yǎn dǐ。
人生如寄。rén shēng rú jì。
谩把茱萸看子细。mán bǎ zhū yú kàn zi xì。
击节听高歌,痛饮莫辞醉。jī jié tīng gāo gē,tòng yǐn mò cí zuì。
乌帽任教,颠倒风里坠。wū mào rèn jiào,diān dào fēng lǐ zhuì。
黄花明日,纵好无情味。huáng huā míng rì,zòng hǎo wú qíng wèi。

惜黄花慢

杨无咎

霁空如水。jì kōng rú shuǐ。
衬落木坠红,遥山堆翠。chèn luò mù zhuì hóng,yáo shān duī cuì。
独立闲阶,数声□度风前,几点雁横云际。dú lì xián jiē,shù shēng dù fēng qián,jǐ diǎn yàn héng yún jì。
已凉天气未寒时,问好处、一年谁记。yǐ liáng tiān qì wèi hán shí,wèn hǎo chù yī nián shuí jì。
笑声里。xiào shēng lǐ。
摘得半钗,金蕊来至。zhāi dé bàn chāi,jīn ruǐ lái zhì。
横斜为插乌纱,更碎揉、泛入金尊琼蚁。héng xié wèi chā wū shā,gèng suì róu fàn rù jīn zūn qióng yǐ。
满酌霞觞,愿人寿百千,可奈此时情味。mǎn zhuó xiá shāng,yuàn rén shòu bǎi qiān,kě nài cǐ shí qíng wèi。
牛山何必独沾衣,对佳节、惟应欢醉。niú shān hé bì dú zhān yī,duì jiā jié wéi yīng huān zuì。
看睡起。kàn shuì qǐ。
晓蝶也愁花悴。xiǎo dié yě chóu huā cuì。

解蹀躞

杨无咎

迤逦韶华将半。yí lǐ sháo huá jiāng bàn。
桃杏匀于染。táo xìng yún yú rǎn。
又还撩拨、春心倍凄黯。yòu hái liāo bō chūn xīn bèi qī àn。
准拟□□狂吟,可怜无复当年,酒肠文胆。zhǔn nǐ kuáng yín,kě lián wú fù dāng nián,jiǔ cháng wén dǎn。
倦游览。juàn yóu lǎn。
憔悴羞窥鸾鉴。qiáo cuì xiū kuī luán jiàn。
眉端为谁敛。méi duān wèi shuí liǎn。
可堪风雨、无情暗亭槛。kě kān fēng yǔ wú qíng àn tíng kǎn。
触目千点飞红,问春争得春愁,也随春减。chù mù qiān diǎn fēi hóng,wèn chūn zhēng dé chūn chóu,yě suí chūn jiǎn。

醉花阴

杨无咎

满城风雨无端恶。mǎn chéng fēng yǔ wú duān è。
孤负登高约。gū fù dēng gāo yuē。
佳节若为酬,盛与歌呼,胜却秋萧索。jiā jié ruò wèi chóu,shèng yǔ gē hū,shèng què qiū xiāo suǒ。
菊花旋摘揉青萼。jú huā xuán zhāi róu qīng è。
满满浮杯杓。mǎn mǎn fú bēi biāo。
老鬓未侵霜,醉里乌纱,不怕风吹落。lǎo bìn wèi qīn shuāng,zuì lǐ wū shā,bù pà fēng chuī luò。

醉花阴

杨无咎

捧杯不管馀酲恶。pěng bēi bù guǎn yú chéng è。
玉腕宽金约。yù wàn kuān jīn yuē。
宛转一声清,戛玉敲冰,浑胜鸣弦索。wǎn zhuǎn yī shēng qīng,jiá yù qiāo bīng,hún shèng míng xián suǒ。
朱唇浅破桃花萼。zhū chún qiǎn pò táo huā è。
重注鸬鹚杓。zhòng zhù lú cí biāo。
夜永醉归来,细想罗襟,犹有梁尘落。yè yǒng zuì guī lái,xì xiǎng luó jīn,yóu yǒu liáng chén luò。

醉花阴

杨无咎

楚乡易得天时恶。chǔ xiāng yì dé tiān shí è。
风雨长如约。fēng yǔ zhǎng rú yuē。
不道有幽人,衣带秋深,犹自悬鹑索。bù dào yǒu yōu rén,yī dài qiū shēn,yóu zì xuán chún suǒ。
招呼朋侣如花萼。zhāo hū péng lǚ rú huā è。
有酒须同酌。yǒu jiǔ xū tóng zhuó。
世态任凋疏,却爱黄花,不似群花落。shì tài rèn diāo shū,què ài huáng huā,bù shì qún huā luò。

醉花阴

杨无咎

淋漓尽日黄梅雨。lín lí jǐn rì huáng méi yǔ。
断送春光暮。duàn sòng chūn guāng mù。
目断向高楼,持酒停歌,无计留春住。mù duàn xiàng gāo lóu,chí jiǔ tíng gē,wú jì liú chūn zhù。
扑人飞絮浑无数。pū rén fēi xù hún wú shù。
总是添愁绪。zǒng shì tiān chóu xù。
回首问春风,争得春愁,也解随春去。huí shǒu wèn chūn fēng,zhēng dé chūn chóu,yě jiě suí chūn qù。

琐窗寒

杨无咎

柳暗藏鸦,花深见蝶,物华如绣。liǔ àn cáng yā,huā shēn jiàn dié,wù huá rú xiù。
情多思远,又是一番清瘦。qíng duō sī yuǎn,yòu shì yī fān qīng shòu。
忆前回、庭榭来春,个人预约同携手。yì qián huí tíng xiè lái chūn,gè rén yù yuē tóng xié shǒu。
恨迟留,载酒期程,孤负踏青时候。hèn chí liú,zài jiǔ qī chéng,gū fù tà qīng shí hòu。
搔首。sāo shǒu。
双眉暗斗。shuāng méi àn dòu。
况无似今年,一春晴昼。kuàng wú shì jīn nián,yī chūn qíng zhòu。
风僝雨僽。fēng chán yǔ zhòu。
直得□时迤逗。zhí dé shí yí dòu。
想闲窗、针线倦拈,寂寞细捻酴醾嗅。xiǎng xián chuāng zhēn xiàn juàn niān,jì mò xì niǎn tú mí xiù。
待还家、定自冤人,泪粉盈襟袖。dài hái jiā dìng zì yuān rén,lèi fěn yíng jīn xiù。
1571234567»