古诗词

劝酒

白居易

昨与美人对尊酒,朱颜如花腰似柳。zuó yǔ měi rén duì zūn jiǔ,zhū yán rú huā yāo shì liǔ。
今与美人倾一杯,秋风飒飒头上来。jīn yǔ měi rén qīng yī bēi,qiū fēng sà sà tóu shàng lái。
年光似水向东去,两鬓不禁白日催。nián guāng shì shuǐ xiàng dōng qù,liǎng bìn bù jìn bái rì cuī。
东邻起楼高百尺,璇题照日光相射。dōng lín qǐ lóu gāo bǎi chǐ,xuán tí zhào rì guāng xiāng shè。
珠翠无非二八人,盘筵何啻三千客。zhū cuì wú fēi èr bā rén,pán yán hé chì sān qiān kè。
邻家儒者方下帷,夜诵古书朝忍饥。lín jiā rú zhě fāng xià wéi,yè sòng gǔ shū cháo rěn jī。
身年三十未入仕,仰望东邻安可期。shēn nián sān shí wèi rù shì,yǎng wàng dōng lín ān kě qī。
一朝逸翮乘风势,金榜高张登上第。yī cháo yì hé chéng fēng shì,jīn bǎng gāo zhāng dēng shàng dì。
春闱未了冬登科,九万抟风谁与继。chūn wéi wèi le dōng dēng kē,jiǔ wàn tuán fēng shuí yǔ jì。
不逾十稔居台衡,门前车马纷纵横。bù yú shí rěn jū tái héng,mén qián chē mǎ fēn zòng héng。
人人仰望在何处,造化笔头云雨生。rén rén yǎng wàng zài hé chù,zào huà bǐ tóu yún yǔ shēng。
东邻高楼色未改,主人云亡息犹在。dōng lín gāo lóu sè wèi gǎi,zhǔ rén yún wáng xī yóu zài。
金玉车马一不存,朱门更有何人待。jīn yù chē mǎ yī bù cún,zhū mén gèng yǒu hé rén dài。
墙垣反锁长安春,楼台渐渐属西邻。qiáng yuán fǎn suǒ zhǎng ān chūn,lóu tái jiàn jiàn shǔ xī lín。
松篁薄暮亦栖鸟,桃李无情还笑人。sōng huáng báo mù yì qī niǎo,táo lǐ wú qíng hái xiào rén。
忆昔东邻宅初搆,云甍彩栋皆非旧。yì xī dōng lín zhái chū gòu,yún méng cǎi dòng jiē fēi jiù。
玳瑁筵前翡翠栖,芙蓉池上鸳鸯斗。dài mào yán qián fěi cuì qī,fú róng chí shàng yuān yāng dòu。
日往月来凡几秋,一衰一盛何悠悠。rì wǎng yuè lái fán jǐ qiū,yī shuāi yī shèng hé yōu yōu。
但教帝里笙歌在,池上年年醉五侯。dàn jiào dì lǐ shēng gē zài,chí shàng nián nián zuì wǔ hóu。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

见元九悼亡诗因以此寄

白居易

夜泪闇销明月幌,春肠遥断牡丹庭。yè lèi àn xiāo míng yuè huǎng,chūn cháng yáo duàn mǔ dān tíng。
人间此病治无药,唯有楞伽四卷经。rén jiān cǐ bìng zhì wú yào,wéi yǒu léng gā sì juǎn jīng。

寒食夜

白居易

无月无灯寒食夜,夜深犹立闇花前。wú yuè wú dēng hán shí yè,yè shēn yóu lì àn huā qián。
忽因时节惊年几,四十如今欠一年。hū yīn shí jié jīng nián jǐ,sì shí rú jīn qiàn yī nián。

杏园花落时招钱员外同醉

白居易

花园欲去去应迟,正是风吹狼藉时。huā yuán yù qù qù yīng chí,zhèng shì fēng chuī láng jí shí。
近西数树犹堪醉,半落春风半在枝。jìn xī shù shù yóu kān zuì,bàn luò chūn fēng bàn zài zhī。

同钱员外禁中夜直

白居易

宫漏三声知半夜,好风凉月满松筠。gōng lòu sān shēng zhī bàn yè,hǎo fēng liáng yuè mǎn sōng yún。
此时闲坐寂无语,药树影中唯两人。cǐ shí xián zuò jì wú yǔ,yào shù yǐng zhōng wéi liǎng rén。

禁中夜作书与元九

白居易

心绪万端书两纸,欲封重读意迟迟。xīn xù wàn duān shū liǎng zhǐ,yù fēng zhòng dú yì chí chí。
五声宫漏初鸣夜,一点窗灯欲灭时。wǔ shēng gōng lòu chū míng yè,yī diǎn chuāng dēng yù miè shí。

寄陈式五兄

白居易

年来白发两三茎,忆别君时髭未生。nián lái bái fā liǎng sān jīng,yì bié jūn shí zī wèi shēng。
惆怅料君应满鬓,当初是我十年兄。chóu chàng liào jūn yīng mǎn bìn,dāng chū shì wǒ shí nián xiōng。

送元八归凤翔

白居易

莫道岐州三日程,其如风雪一身行。mò dào qí zhōu sān rì chéng,qí rú fēng xuě yī shēn xíng。
与君况是经年别,暂到城来又出城。yǔ jūn kuàng shì jīng nián bié,zàn dào chéng lái yòu chū chéng。

雨雪放朝因怀微之

白居易

归骑纷纷满九衢,放朝三日为泥涂。guī qí fēn fēn mǎn jiǔ qú,fàng cháo sān rì wèi ní tú。
不知雨雪江陵府,今日排衙得免无。bù zhī yǔ xuě jiāng líng fǔ,jīn rì pái yá dé miǎn wú。

咏怀

白居易

岁去年来尘土中,眼看变作白头翁。suì qù nián lái chén tǔ zhōng,yǎn kàn biàn zuò bái tóu wēng。
如何办得归山计,两顷村田一亩宫。rú hé bàn dé guī shān jì,liǎng qǐng cūn tián yī mǔ gōng。

酬钱员外雪中见寄

白居易

松雪无尘小院寒,闭门不似住长安。sōng xuě wú chén xiǎo yuàn hán,bì mén bù shì zhù zhǎng ān。
烦君想我看心坐,报道心空无可看。fán jūn xiǎng wǒ kàn xīn zuò,bào dào xīn kōng wú kě kàn。

重酬钱员外

白居易

雪中重寄雪山偈,问答殷勤四句中。xuě zhōng zhòng jì xuě shān jì,wèn dá yīn qín sì jù zhōng。
本立空名缘破妄,若能无妄亦无空。běn lì kōng míng yuán pò wàng,ruò néng wú wàng yì wú kōng。

独酌忆微之

白居易

独酌花前醉忆君,与君春别又逢春。dú zhuó huā qián zuì yì jūn,yǔ jūn chūn bié yòu féng chūn。
惆怅银杯来处重,不曾盛酒劝闲人。chóu chàng yín bēi lái chù zhòng,bù céng shèng jiǔ quàn xián rén。

微之宅残牡丹

白居易

残红零落无人赏,雨打风摧花不全。cán hóng líng luò wú rén shǎng,yǔ dǎ fēng cuī huā bù quán。
诸处见时犹怅望,况当元九小亭前。zhū chù jiàn shí yóu chàng wàng,kuàng dāng yuán jiǔ xiǎo tíng qián。

酬王十八见寄

白居易

秋思太白峰头雪,晴忆仙游洞口云。qiū sī tài bái fēng tóu xuě,qíng yì xiān yóu dòng kǒu yún。
未报皇恩归未得,惭君为寄北山文。wèi bào huáng ēn guī wèi dé,cán jūn wèi jì běi shān wén。

和钱员外青龙寺上方望旧山

白居易

旧峰松雪旧溪云,怅望今朝遥属君。jiù fēng sōng xuě jiù xī yún,chàng wàng jīn cháo yáo shǔ jūn。
共道使臣非俗吏,南山莫动北山文。gòng dào shǐ chén fēi sú lì,nán shān mò dòng běi shān wén。