古诗词

新乐府·新丰折臂翁

白居易

新丰老翁八十八,头鬓眉须皆似雪。xīn fēng lǎo wēng bā shí bā,tóu bìn méi xū jiē shì xuě。
玄孙扶向店前行,左臂凭肩右臂折。xuán sūn fú xiàng diàn qián xíng,zuǒ bì píng jiān yòu bì zhé。
问翁臂折来几年,兼问致折何因缘。wèn wēng bì zhé lái jǐ nián,jiān wèn zhì zhé hé yīn yuán。
翁云贯属新丰县,生逢圣代无征战。wēng yún guàn shǔ xīn fēng xiàn,shēng féng shèng dài wú zhēng zhàn。
惯听梨园歌管声,不识旗枪与弓箭。guàn tīng lí yuán gē guǎn shēng,bù shí qí qiāng yǔ gōng jiàn。
无何天宝大徵兵,户有三丁点一丁。wú hé tiān bǎo dà zhēng bīng,hù yǒu sān dīng diǎn yī dīng。
点得驱将何处去,五月万里云南行。diǎn dé qū jiāng hé chù qù,wǔ yuè wàn lǐ yún nán xíng。
闻道云南有泸水,椒花落时瘴烟起。wén dào yún nán yǒu lú shuǐ,jiāo huā luò shí zhàng yān qǐ。
大军徒涉水如汤,未过十人二三死。dà jūn tú shè shuǐ rú tāng,wèi guò shí rén èr sān sǐ。
村南村北哭声哀,儿别爷娘夫别妻。cūn nán cūn běi kū shēng āi,ér bié yé niáng fū bié qī。
皆云前后征蛮者,千万人行无一回。jiē yún qián hòu zhēng mán zhě,qiān wàn rén xíng wú yī huí。
是时翁年二十四,兵部牒中有名字。shì shí wēng nián èr shí sì,bīng bù dié zhōng yǒu míng zì。
夜深不敢使人知,偷将大石捶折臂。yè shēn bù gǎn shǐ rén zhī,tōu jiāng dà shí chuí zhé bì。
张弓簸旗俱不堪,从兹始免征云南。zhāng gōng bǒ qí jù bù kān,cóng zī shǐ miǎn zhēng yún nán。
骨碎筋伤非不苦,且图拣退归乡土。gǔ suì jīn shāng fēi bù kǔ,qiě tú jiǎn tuì guī xiāng tǔ。
此臂折来六十年,一肢虽废一身全。cǐ bì zhé lái liù shí nián,yī zhī suī fèi yī shēn quán。
至今风雨阴寒夜,直到天明痛不眠。zhì jīn fēng yǔ yīn hán yè,zhí dào tiān míng tòng bù mián。
痛不眠,终不悔,且喜老身今独在。tòng bù mián,zhōng bù huǐ,qiě xǐ lǎo shēn jīn dú zài。
不然当时泸水头,身死魂孤骨不收。bù rán dāng shí lú shuǐ tóu,shēn sǐ hún gū gǔ bù shōu。
应作云南望乡鬼,万人冢上哭呦呦。yīng zuò yún nán wàng xiāng guǐ,wàn rén zhǒng shàng kū yōu yōu。
老人言,君听取。lǎo rén yán,jūn tīng qǔ。
君不闻开元宰相宋开府,不赏边功防黩武。jūn bù wén kāi yuán zǎi xiāng sòng kāi fǔ,bù shǎng biān gōng fáng dú wǔ。
又不闻天宝宰相杨国忠,欲求恩幸立边功。yòu bù wén tiān bǎo zǎi xiāng yáng guó zhōng,yù qiú ēn xìng lì biān gōng。
边功未立生人怨,请问新丰折臂翁。biān gōng wèi lì shēng rén yuàn,qǐng wèn xīn fēng zhé bì wēng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

岁暮寄微之三首

白居易

微之别久能无叹,知退书稀岂免愁。wēi zhī bié jiǔ néng wú tàn,zhī tuì shū xī qǐ miǎn chóu。
甲子百年过半后,光阴一岁欲终头。jiǎ zi bǎi nián guò bàn hòu,guāng yīn yī suì yù zhōng tóu。
池冰晓合胶船底,楼雪晴销露瓦沟。chí bīng xiǎo hé jiāo chuán dǐ,lóu xuě qíng xiāo lù wǎ gōu。
自觉欢情随日减,苏州心不及杭州。zì jué huān qíng suí rì jiǎn,sū zhōu xīn bù jí háng zhōu。

岁暮寄微之三首

白居易

荣进虽频退亦频,与君才命不调匀。róng jìn suī pín tuì yì pín,yǔ jūn cái mìng bù diào yún。
若不九重中掌事,即须千里外抛身。ruò bù jiǔ zhòng zhōng zhǎng shì,jí xū qiān lǐ wài pāo shēn。
紫垣南北厅曾对,沧海东西郡又邻。zǐ yuán nán běi tīng céng duì,cāng hǎi dōng xī jùn yòu lín。
唯欠结庐嵩洛下,一时归去作闲人。wéi qiàn jié lú sōng luò xià,yī shí guī qù zuò xián rén。

岁暮寄微之三首

白居易

白头岁暮苦相思,除却悲吟无可为。bái tóu suì mù kǔ xiāng sī,chú què bēi yín wú kě wèi。
枕上从妨一夜睡,灯前读尽十年诗。zhěn shàng cóng fáng yī yè shuì,dēng qián dú jǐn shí nián shī。
龙钟校正骑驴日,憔悴通江司马时。lóng zhōng xiào zhèng qí lǘ rì,qiáo cuì tōng jiāng sī mǎ shí。
若并如今是全活,纡朱拖紫且开眉。ruò bìng rú jīn shì quán huó,yū zhū tuō zǐ qiě kāi méi。

岁日家宴戏示弟侄等兼呈张侍御二十八丈殷判官二十三兄

白居易

弟妹妻孥小侄甥,娇痴弄我助欢情。dì mèi qī nú xiǎo zhí shēng,jiāo chī nòng wǒ zhù huān qíng。
岁盏后推蓝尾酒,春盘先劝胶牙饧。suì zhǎn hòu tuī lán wěi jiǔ,chūn pán xiān quàn jiāo yá táng。
形骸潦到虽堪叹,骨肉团圆亦可荣。xíng hái lǎo dào suī kān tàn,gǔ ròu tuán yuán yì kě róng。
犹有夸张少年处,笑呼张丈唤殷兄。yóu yǒu kuā zhāng shǎo nián chù,xiào hū zhāng zhàng huàn yīn xiōng。

郡中闲独寄微之及崔湖州

白居易

少年宾旅非吾辈,晚岁簪缨束我身。shǎo nián bīn lǚ fēi wú bèi,wǎn suì zān yīng shù wǒ shēn。
酒散更无同宿客,诗成长作独吟人。jiǔ sàn gèng wú tóng sù kè,shī chéng zhǎng zuò dú yín rén。
蘋洲会面知何日,镜水离心又一春。píng zhōu huì miàn zhī hé rì,jìng shuǐ lí xīn yòu yī chūn。
两处也应相忆在,官高年长少情亲。liǎng chù yě yīng xiāng yì zài,guān gāo nián zhǎng shǎo qíng qīn。

小舫

白居易

小舫一艘新造了,轻装梁柱庳安篷。xiǎo fǎng yī sōu xīn zào le,qīng zhuāng liáng zhù bì ān péng。
深坊静岸游应遍,浅水低桥去尽通。shēn fāng jìng àn yóu yīng biàn,qiǎn shuǐ dī qiáo qù jǐn tōng。
黄柳影笼随棹月,白蘋香起打头风。huáng liǔ yǐng lóng suí zhào yuè,bái píng xiāng qǐ dǎ tóu fēng。
慢牵欲傍樱桃泊,借问谁家花最红。màn qiān yù bàng yīng táo pō,jiè wèn shuí jiā huā zuì hóng。

夜闻贾常州崔湖州茶山境会想羡欢宴因寄此诗

白居易

遥闻境会茶山夜,珠翠歌钟俱绕身。yáo wén jìng huì chá shān yè,zhū cuì gē zhōng jù rào shēn。
盘下中分两州界,灯前合作一家春。pán xià zhōng fēn liǎng zhōu jiè,dēng qián hé zuò yī jiā chūn。
青娥遰舞应争妙,紫笋齐尝各斗新。qīng é dì wǔ yīng zhēng miào,zǐ sǔn qí cháng gè dòu xīn。
自叹花时北窗下,蒲黄酒对病眠人。zì tàn huā shí běi chuāng xià,pú huáng jiǔ duì bìng mián rén。

酬微之开拆新楼初毕相报末联见戏之作

白居易

海山郁郁石棱棱,新豁高居正好登。hǎi shān yù yù shí léng léng,xīn huō gāo jū zhèng hǎo dēng。
南临赡部三千界,东对蓬宫十二层。nán lín shàn bù sān qiān jiè,dōng duì péng gōng shí èr céng。
报我楼成秋望月,把君诗读夜回灯。bào wǒ lóu chéng qiū wàng yuè,bǎ jūn shī dú yè huí dēng。
无妨却有他心眼,妆点亭台即不能。wú fáng què yǒu tā xīn yǎn,zhuāng diǎn tíng tái jí bù néng。

病中多雨逢寒食

白居易

水国多阴常懒出,老夫饶病爱闲眠。shuǐ guó duō yīn cháng lǎn chū,lǎo fū ráo bìng ài xián mián。
三旬卧度莺花月,一半春销风雨天。sān xún wò dù yīng huā yuè,yī bàn chūn xiāo fēng yǔ tiān。
薄暮何人吹觱篥,新晴几处缚秋千。báo mù hé rén chuī bì lì,xīn qíng jǐ chù fù qiū qiān。
彩绳芳树长如旧,唯是年年换少年。cǎi shéng fāng shù zhǎng rú jiù,wéi shì nián nián huàn shǎo nián。

重答刘和州

白居易

分无佳丽敌西施,敢有文章替左司。fēn wú jiā lì dí xī shī,gǎn yǒu wén zhāng tì zuǒ sī。
随分笙歌聊自乐,等闲篇咏被人知。suí fēn shēng gē liáo zì lè,děng xián piān yǒng bèi rén zhī。
花边妓引寻香径,月下僧留宿剑池。huā biān jì yǐn xún xiāng jìng,yuè xià sēng liú sù jiàn chí。
可惜当时好风景,吴王应不解吟诗。kě xī dāng shí hǎo fēng jǐng,wú wáng yīng bù jiě yín shī。

奉送三兄

白居易

少年曾管二千兵,昼听笙歌夜斫营。shǎo nián céng guǎn èr qiān bīng,zhòu tīng shēng gē yè zhuó yíng。
自反丘园头尽白,每逢旗鼓眼犹明。zì fǎn qiū yuán tóu jǐn bái,měi féng qí gǔ yǎn yóu míng。
杭州暮醉连床卧,吴郡春游并马行。háng zhōu mù zuì lián chuáng wò,wú jùn chūn yóu bìng mǎ xíng。
自愧阿连官职慢,只教兄作使君兄。zì kuì ā lián guān zhí màn,zhǐ jiào xiōng zuò shǐ jūn xiōng。

城上夜宴

白居易

留春不住登城望,惜夜相将秉烛游。liú chūn bù zhù dēng chéng wàng,xī yè xiāng jiāng bǐng zhú yóu。
风月万家河两岸,笙歌一曲郡西楼。fēng yuè wàn jiā hé liǎng àn,shēng gē yī qū jùn xī lóu。
诗听越客吟何苦,酒被吴娃劝不休。shī tīng yuè kè yín hé kǔ,jiǔ bèi wú wá quàn bù xiū。
从道人生都是梦,梦中欢笑亦胜愁。cóng dào rén shēng dōu shì mèng,mèng zhōng huān xiào yì shèng chóu。

重题小舫赠周从事兼戏微之

白居易

细篷青篾织鱼鳞,小眼红窗衬曲尘。xì péng qīng miè zhī yú lín,xiǎo yǎn hóng chuāng chèn qū chén。
阔狭才容从事座,高低恰称使君身。kuò xiá cái róng cóng shì zuò,gāo dī qià chēng shǐ jūn shēn。
舞筵须拣腰轻女,仙棹难胜骨重人。wǔ yán xū jiǎn yāo qīng nǚ,xiān zhào nán shèng gǔ zhòng rén。
不似镜湖廉使出,高樯大艑闹惊春。bù shì jìng hú lián shǐ chū,gāo qiáng dà biàn nào jīng chūn。

吴樱桃

白居易

含桃最说出东吴,香色鲜秾气味殊。hán táo zuì shuō chū dōng wú,xiāng sè xiān nóng qì wèi shū。
洽恰举头千万颗,婆娑拂面两三株。qià qià jǔ tóu qiān wàn kē,pó suō fú miàn liǎng sān zhū。
鸟偷飞处衔将火,人摘争时蹋破珠。niǎo tōu fēi chù xián jiāng huǒ,rén zhāi zhēng shí tà pò zhū。
可惜风吹兼雨打,明朝后日即应无。kě xī fēng chuī jiān yǔ dǎ,míng cháo hòu rì jí yīng wú。

咏怀

白居易

苏杭自昔称名郡,牧守当今当好官。sū háng zì xī chēng míng jùn,mù shǒu dāng jīn dāng hǎo guān。
两地江山蹋得遍,五年风月咏将残。liǎng dì jiāng shān tà dé biàn,wǔ nián fēng yuè yǒng jiāng cán。
几时酒盏曾抛却,何处花枝不把看?jǐ shí jiǔ zhǎn céng pāo què,hé chù huā zhī bù bǎ kàn?
白发满头归得也,诗情酒兴渐阑珊。bái fā mǎn tóu guī dé yě,shī qíng jiǔ xīng jiàn lán shān。