古诗词

上阳白发人

白居易

上阳人,上阳人,红颜暗老白发新。shàng yáng rén,shàng yáng rén,hóng yán àn lǎo bái fā xīn。
绿衣监使守宫门,一闭上阳多少春。lǜ yī jiān shǐ shǒu gōng mén,yī bì shàng yáng duō shǎo chūn。
玄宗末岁初选入,入时十六今六十。xuán zōng mò suì chū xuǎn rù,rù shí shí liù jīn liù shí。
同时采择百馀人,零落年深残此身。tóng shí cǎi zé bǎi yú rén,líng luò nián shēn cán cǐ shēn。
忆昔吞悲别亲族,扶入车中不教哭。yì xī tūn bēi bié qīn zú,fú rù chē zhōng bù jiào kū。
皆云入内便承恩,脸似芙蓉胸似玉。jiē yún rù nèi biàn chéng ēn,liǎn shì fú róng xiōng shì yù。
未容君王得见面,已被杨妃遥侧目。wèi róng jūn wáng dé jiàn miàn,yǐ bèi yáng fēi yáo cè mù。
妒令潜配上阳宫,一生遂向空房宿。dù lìng qián pèi shàng yáng gōng,yī shēng suì xiàng kōng fáng sù。
宿空房,秋夜长,夜长无寐天不明。sù kōng fáng,qiū yè zhǎng,yè zhǎng wú mèi tiān bù míng。
耿耿残灯背壁影,萧萧暗雨打窗声。gěng gěng cán dēng bèi bì yǐng,xiāo xiāo àn yǔ dǎ chuāng shēng。
春日迟,日迟独坐天难暮。chūn rì chí,rì chí dú zuò tiān nán mù。
宫莺百啭愁厌闻,梁燕双栖老休妒。gōng yīng bǎi zhuàn chóu yàn wén,liáng yàn shuāng qī lǎo xiū dù。
莺归燕去长悄然,春往秋来不记年。yīng guī yàn qù zhǎng qiāo rán,chūn wǎng qiū lái bù jì nián。
唯向深宫望明月,东西四五百回圆。wéi xiàng shēn gōng wàng míng yuè,dōng xī sì wǔ bǎi huí yuán。
今日宫中年最老,大家遥赐尚书号。jīn rì gōng zhōng nián zuì lǎo,dà jiā yáo cì shàng shū hào。
小头鞵履窄衣裳,青黛点眉眉细长。xiǎo tóu xié lǚ zhǎi yī shang,qīng dài diǎn méi méi xì zhǎng。
外人不见见应笑,天宝末年时世妆。wài rén bù jiàn jiàn yīng xiào,tiān bǎo mò nián shí shì zhuāng。
上阳人,苦最多。shàng yáng rén,kǔ zuì duō。
少亦苦,老亦苦,少苦老苦两如何!shǎo yì kǔ,lǎo yì kǔ,shǎo kǔ lǎo kǔ liǎng rú hé!
君不见昔时吕向美人赋,又不见今日上阳白发歌!jūn bù jiàn xī shí lǚ xiàng měi rén fù,yòu bù jiàn jīn rì shàng yáng bái fā gē!
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

秋晚

白居易

篱菊花稀砌桐落,树阴离离日色薄。lí jú huā xī qì tóng luò,shù yīn lí lí rì sè báo。
单幕疏帘贫寂莫,凉风冷露秋萧索。dān mù shū lián pín jì mò,liáng fēng lěng lù qiū xiāo suǒ。
光阴流转忽已晚,颜色凋残不如昨。guāng yīn liú zhuǎn hū yǐ wǎn,yán sè diāo cán bù rú zuó。
莱妻卧病月明时,不捣寒衣空捣药。lái qī wò bìng yuè míng shí,bù dǎo hán yī kōng dǎo yào。

山中与元九书因题书后

白居易

忆昔封书与君夜,金銮殿后欲明天。yì xī fēng shū yǔ jūn yè,jīn luán diàn hòu yù míng tiān。
今夜封书在何处,庐山庵里晚灯前。jīn yè fēng shū zài hé chù,lú shān ān lǐ wǎn dēng qián。
笼鸟槛猿俱未死,人间相见是何年。lóng niǎo kǎn yuán jù wèi sǐ,rén jiān xiāng jiàn shì hé nián。

黄石岩下作

白居易

久别鹓鸾侣,深随鸟兽群。jiǔ bié yuān luán lǚ,shēn suí niǎo shòu qún。
教他远亲故,何处觅知闻?jiào tā yuǎn qīn gù,hé chù mì zhī wén?
昔日青云意,今移向白云。xī rì qīng yún yì,jīn yí xiàng bái yún。

偶然二首

白居易

楚怀邪乱灵均直,放弃合宜何恻恻。chǔ huái xié luàn líng jūn zhí,fàng qì hé yí hé cè cè。
汉文明圣贾生贤,谪向长沙堪叹息。hàn wén míng shèng jiǎ shēng xián,zhé xiàng zhǎng shā kān tàn xī。
人事多端何足怪,天文至信犹差忒。rén shì duō duān hé zú guài,tiān wén zhì xìn yóu chà tè。
月离于毕合滂沱,有时不雨何能测。yuè lí yú bì hé pāng tuó,yǒu shí bù yǔ hé néng cè。

偶然二首

白居易

火发城头鱼水里,救火竭池鱼失水。huǒ fā chéng tóu yú shuǐ lǐ,jiù huǒ jié chí yú shī shuǐ。
乖龙藏在牛领中,雷击龙来牛枉死。guāi lóng cáng zài niú lǐng zhōng,léi jī lóng lái niú wǎng sǐ。
人道蓍神龟骨灵,试卜鱼牛那至此。rén dào shī shén guī gǔ líng,shì bo yú niú nà zhì cǐ。
六十四卦七十钻,毕竟不能知所以。liù shí sì guà qī shí zuān,bì jìng bù néng zhī suǒ yǐ。

自题

白居易

功名宿昔人多许,宠辱斯须自不如。gōng míng sù xī rén duō xǔ,chǒng rǔ sī xū zì bù rú。
一旦失恩先左降,三年随例未量移。yī dàn shī ēn xiān zuǒ jiàng,sān nián suí lì wèi liàng yí。
马头觅角生何日,石火敲光住几时。mǎ tóu mì jiǎo shēng hé rì,shí huǒ qiāo guāng zhù jǐ shí。
前事是身俱若此,空门不去欲何之。qián shì shì shēn jù ruò cǐ,kōng mén bù qù yù hé zhī。

赠韦鍊师

白居易

浔阳迁客为居士,身似浮云心似灰。xún yáng qiān kè wèi jū shì,shēn shì fú yún xīn shì huī。
上界女仙无嗜欲,何因相顾两裴回。shàng jiè nǚ xiān wú shì yù,hé yīn xiāng gù liǎng péi huí。
共疑过去人间世,曾作谁家夫妇来。gòng yí guò qù rén jiān shì,céng zuò shuí jiā fū fù lái。

十二年冬江西温暖喜元八寄金石棱

白居易

今冬腊候不严凝,暖雾温风气上腾。jīn dōng là hòu bù yán níng,nuǎn wù wēn fēng qì shàng téng。
山脚崦中才有雪,江流慢处亦无冰。shān jiǎo yān zhōng cái yǒu xuě,jiāng liú màn chù yì wú bīng。
欲将何药防春瘴,只有元家金石棱。yù jiāng hé yào fáng chūn zhàng,zhǐ yǒu yuán jiā jīn shí léng。

李白墓

白居易

采石江边李白坟,绕田无限草连云。cǎi shí jiāng biān lǐ bái fén,rào tián wú xiàn cǎo lián yún。
可怜荒垄穷泉骨,曾有惊天动地文。kě lián huāng lǒng qióng quán gǔ,céng yǒu jīng tiān dòng dì wén。
但是诗人多薄命,就中沦落不过君。dàn shì shī rén duō báo mìng,jiù zhōng lún luò bù guò jūn。
渚蘋溪草犹堪荐,大雅遗风不可闻。zhǔ píng xī cǎo yóu kān jiàn,dà yǎ yí fēng bù kě wén。

种桃杏

白居易

无论海角与天涯,大抵心安即是家。wú lùn hǎi jiǎo yǔ tiān yá,dà dǐ xīn ān jí shì jiā。
路远谁能念乡曲,年深兼欲忘京华。lù yuǎn shuí néng niàn xiāng qū,nián shēn jiān yù wàng jīng huá。
忠州且作三年计,种杏栽桃拟待花。zhōng zhōu qiě zuò sān nián jì,zhǒng xìng zāi táo nǐ dài huā。

感樱桃花因招饮客

白居易

樱桃昨夜开如雪,鬓发今年白如霜。yīng táo zuó yè kāi rú xuě,bìn fā jīn nián bái rú shuāng。
渐觉花前成老丑,何曾酒后更颠狂。jiàn jué huā qián chéng lǎo chǒu,hé céng jiǔ hòu gèng diān kuáng。
谁能闻此来相劝,共泥春风醉一场。shuí néng wén cǐ lái xiāng quàn,gòng ní chūn fēng zuì yī chǎng。

喜山石榴花开

白居易

忠州州里今日花,庐山山头去时树。zhōng zhōu zhōu lǐ jīn rì huā,lú shān shān tóu qù shí shù。
已怜根损斩新栽,还喜花开依旧数。yǐ lián gēn sǔn zhǎn xīn zāi,hái xǐ huā kāi yī jiù shù。
赤玉何人少琴轸,红缬谁家合罗裤。chì yù hé rén shǎo qín zhěn,hóng xié shuí jiā hé luó kù。
但知烂熳恣情开,莫怕南宾桃李妒。dàn zhī làn màn zì qíng kāi,mò pà nán bīn táo lǐ dù。

寒食夜

白居易

四十九年身老日,一百五夜月明天。sì shí jiǔ nián shēn lǎo rì,yī bǎi wǔ yè yuè míng tiān。
抱膝思量何事在,痴男騃女唤秋千。bào xī sī liàng hé shì zài,chī nán ái nǚ huàn qiū qiān。

房家夜宴喜雪戏赠主人

白居易

风头向夜利如刀,赖此温炉软锦袍。fēng tóu xiàng yè lì rú dāo,lài cǐ wēn lú ruǎn jǐn páo。
桑落气薰珠翠暖,柘枝声引管弦高。sāng luò qì xūn zhū cuì nuǎn,zhè zhī shēng yǐn guǎn xián gāo。
酒钩送盏推莲子,烛泪黏盘垒蒲萄。jiǔ gōu sòng zhǎn tuī lián zi,zhú lèi nián pán lěi pú táo。
不醉遣侬争散得,门前雪片似鹅毛。bù zuì qiǎn nóng zhēng sàn dé,mén qián xuě piàn shì é máo。

恻恻吟

白居易

恻恻复恻恻,逐臣返乡国。cè cè fù cè cè,zhú chén fǎn xiāng guó。
前事难重论,少年不再得。qián shì nán zhòng lùn,shǎo nián bù zài dé。
泥涂绛老头班白,炎瘴灵均面黎黑。ní tú jiàng lǎo tóu bān bái,yán zhàng líng jūn miàn lí hēi。
六年不死却归来,道著姓名人不识。liù nián bù sǐ què guī lái,dào zhù xìng míng rén bù shí。