古诗词

上阳白发人

白居易

上阳人,上阳人,红颜暗老白发新。shàng yáng rén,shàng yáng rén,hóng yán àn lǎo bái fā xīn。
绿衣监使守宫门,一闭上阳多少春。lǜ yī jiān shǐ shǒu gōng mén,yī bì shàng yáng duō shǎo chūn。
玄宗末岁初选入,入时十六今六十。xuán zōng mò suì chū xuǎn rù,rù shí shí liù jīn liù shí。
同时采择百馀人,零落年深残此身。tóng shí cǎi zé bǎi yú rén,líng luò nián shēn cán cǐ shēn。
忆昔吞悲别亲族,扶入车中不教哭。yì xī tūn bēi bié qīn zú,fú rù chē zhōng bù jiào kū。
皆云入内便承恩,脸似芙蓉胸似玉。jiē yún rù nèi biàn chéng ēn,liǎn shì fú róng xiōng shì yù。
未容君王得见面,已被杨妃遥侧目。wèi róng jūn wáng dé jiàn miàn,yǐ bèi yáng fēi yáo cè mù。
妒令潜配上阳宫,一生遂向空房宿。dù lìng qián pèi shàng yáng gōng,yī shēng suì xiàng kōng fáng sù。
宿空房,秋夜长,夜长无寐天不明。sù kōng fáng,qiū yè zhǎng,yè zhǎng wú mèi tiān bù míng。
耿耿残灯背壁影,萧萧暗雨打窗声。gěng gěng cán dēng bèi bì yǐng,xiāo xiāo àn yǔ dǎ chuāng shēng。
春日迟,日迟独坐天难暮。chūn rì chí,rì chí dú zuò tiān nán mù。
宫莺百啭愁厌闻,梁燕双栖老休妒。gōng yīng bǎi zhuàn chóu yàn wén,liáng yàn shuāng qī lǎo xiū dù。
莺归燕去长悄然,春往秋来不记年。yīng guī yàn qù zhǎng qiāo rán,chūn wǎng qiū lái bù jì nián。
唯向深宫望明月,东西四五百回圆。wéi xiàng shēn gōng wàng míng yuè,dōng xī sì wǔ bǎi huí yuán。
今日宫中年最老,大家遥赐尚书号。jīn rì gōng zhōng nián zuì lǎo,dà jiā yáo cì shàng shū hào。
小头鞵履窄衣裳,青黛点眉眉细长。xiǎo tóu xié lǚ zhǎi yī shang,qīng dài diǎn méi méi xì zhǎng。
外人不见见应笑,天宝末年时世妆。wài rén bù jiàn jiàn yīng xiào,tiān bǎo mò nián shí shì zhuāng。
上阳人,苦最多。shàng yáng rén,kǔ zuì duō。
少亦苦,老亦苦,少苦老苦两如何!shǎo yì kǔ,lǎo yì kǔ,shǎo kǔ lǎo kǔ liǎng rú hé!
君不见昔时吕向美人赋,又不见今日上阳白发歌!jūn bù jiàn xī shí lǚ xiàng měi rén fù,yòu bù jiàn jīn rì shàng yáng bái fā gē!
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

留题郡斋

白居易

吟山歌水嘲风月,便是三年官满时。yín shān gē shuǐ cháo fēng yuè,biàn shì sān nián guān mǎn shí。
春为醉眠多闭閤,秋因晴望暂褰帷。chūn wèi zuì mián duō bì gé,qiū yīn qíng wàng zàn qiān wéi。
更无一事移风俗,唯化州民解咏诗。gèng wú yī shì yí fēng sú,wéi huà zhōu mín jiě yǒng shī。

爱咏诗

白居易

辞章讽咏成千首,心行归依向一乘。cí zhāng fěng yǒng chéng qiān shǒu,xīn xíng guī yī xiàng yī chéng。
坐倚绳床闲自念,前生应是一诗僧。zuò yǐ shéng chuáng xián zì niàn,qián shēng yīng shì yī shī sēng。

泛小䑳二首

白居易

水一塘,䑳一只。shuǐ yī táng,lún yī zhǐ。
䑳头漾漾知风起,䑳背萧萧闻雨滴。lún tóu yàng yàng zhī fēng qǐ,lún bèi xiāo xiāo wén yǔ dī。
醉卧船中欲醒时,忽疑身是江南客。zuì wò chuán zhōng yù xǐng shí,hū yí shēn shì jiāng nán kè。

泛小䑳二首

白居易

船缓进,水平流。chuán huǎn jìn,shuǐ píng liú。
一茎竹篙剔船尾,两幅青幕覆船头。yī jīng zhú gāo tī chuán wěi,liǎng fú qīng mù fù chuán tóu。
亚竹乱藤多照岸,如从凤口向湖州。yà zhú luàn téng duō zhào àn,rú cóng fèng kǒu xiàng hú zhōu。

正月三日闲行

白居易

黄鹂巷口莺欲语,乌鹊河头冰欲销。huáng lí xiàng kǒu yīng yù yǔ,wū què hé tóu bīng yù xiāo。
绿浪东西南北水,红栏三百九十桥。lǜ làng dōng xī nán běi shuǐ,hóng lán sān bǎi jiǔ shí qiáo。
鸳鸯荡漾双双翅,杨柳交加万万条。yuān yāng dàng yàng shuāng shuāng chì,yáng liǔ jiāo jiā wàn wàn tiáo。
借问春风来早晚,只从前日到今朝。jiè wèn chūn fēng lái zǎo wǎn,zhǐ cóng qián rì dào jīn cháo。

马坠强出赠同座

白居易

足伤遭马坠,腰重倩人抬。zú shāng zāo mǎ zhuì,yāo zhòng qiàn rén tái。
只合窗间卧,何由花下来。zhǐ hé chuāng jiān wò,hé yóu huā xià lái。
坐依桃叶枝,行呷地黄杯。zuò yī táo yè zhī,xíng gā dì huáng bēi。
强出非他意,东风落尽梅。qiáng chū fēi tā yì,dōng fēng luò jǐn méi。

苏州柳

白居易

金谷园中黄袅娜,曲江亭畔碧婆娑。jīn gǔ yuán zhōng huáng niǎo nà,qū jiāng tíng pàn bì pó suō。
老来处处游行遍,不似苏州柳最多。lǎo lái chù chù yóu xíng biàn,bù shì sū zhōu liǔ zuì duō。
絮扑白头条拂面,使君无计奈春何。xù pū bái tóu tiáo fú miàn,shǐ jūn wú jì nài chūn hé。

眼病二首

白居易

散乱空中千片雪,蒙笼物上一重纱。sàn luàn kōng zhōng qiān piàn xuě,méng lóng wù shàng yī zhòng shā。
纵逢晴景如看雾,不是春天亦见花。zòng féng qíng jǐng rú kàn wù,bù shì chūn tiān yì jiàn huā。
僧说客尘来眼界,医言风眩在肝家。sēng shuō kè chén lái yǎn jiè,yī yán fēng xuàn zài gān jiā。
两头治疗何曾瘥,药力微茫佛力赊。liǎng tóu zhì liáo hé céng chài,yào lì wēi máng fú lì shē。

眼病二首

白居易

眼藏损伤来已久,病根牢固去应难。yǎn cáng sǔn shāng lái yǐ jiǔ,bìng gēn láo gù qù yīng nán。
医师尽劝先停酒,道侣多教早罢官。yī shī jǐn quàn xiān tíng jiǔ,dào lǚ duō jiào zǎo bà guān。
案上谩铺龙树论,盒中虚撚决明丸。àn shàng mán pù lóng shù lùn,hé zhōng xū niǎn jué míng wán。
人间方药应无益,争得金篦试刮看。rén jiān fāng yào yīng wú yì,zhēng dé jīn bì shì guā kàn。

过敷水

白居易

垂鞭欲渡罗敷水,处分鸣驺且缓驱。chuí biān yù dù luó fū shuǐ,chù fēn míng zōu qiě huǎn qū。
秦氏双蛾久冥漠,苏台五马尚踟蹰。qín shì shuāng é jiǔ míng mò,sū tái wǔ mǎ shàng chí chú。
村童店女仰头笑,今日使君真是愚。cūn tóng diàn nǚ yǎng tóu xiào,jīn rì shǐ jūn zhēn shì yú。

临都驿送崔十八

白居易

勿言临都五六里,扶病出城相送来。wù yán lín dōu wǔ liù lǐ,fú bìng chū chéng xiāng sòng lái。
莫道长安一步地,马头西去几时回。mò dào zhǎng ān yī bù dì,mǎ tóu xī qù jǐ shí huí。
与君后会知何处,为我今朝尽一杯。yǔ jūn hòu huì zhī hé chù,wèi wǒ jīn cháo jǐn yī bēi。

醉中重留梦得

白居易

刘郎刘郎莫先起,苏台苏台隔云水。liú láng liú láng mò xiān qǐ,sū tái sū tái gé yún shuǐ。
酒盏来从一百分,马头去便三千里。jiǔ zhǎn lái cóng yī bǎi fēn,mǎ tóu qù biàn sān qiān lǐ。

赠僧五首神照上人

白居易

心如定水随形应,口似悬河逐病治。xīn rú dìng shuǐ suí xíng yīng,kǒu shì xuán hé zhú bìng zhì。
曾向众中先礼拜,西方去日莫相遗。céng xiàng zhòng zhōng xiān lǐ bài,xī fāng qù rì mò xiāng yí。

不准拟二首

白居易

篮舆腾腾一老夫,褐裘乌帽白髭须。lán yú téng téng yī lǎo fū,hè qiú wū mào bái zī xū。
早衰饶病多蔬食,筋力消磨合有无。zǎo shuāi ráo bìng duō shū shí,jīn lì xiāo mó hé yǒu wú。
不准拟身年六十,上山仍未要人扶。bù zhǔn nǐ shēn nián liù shí,shàng shān réng wèi yào rén fú。

不准拟二首

白居易

忆昔谪居炎瘴地,巴猿引哭虎随行。yì xī zhé jū yán zhàng dì,bā yuán yǐn kū hǔ suí xíng。
多于贾谊长沙苦,小挍潘安白发生。duō yú jiǎ yì zhǎng shā kǔ,xiǎo jiào pān ān bái fā shēng。
不准拟身年六十,游春犹自有心情。bù zhǔn nǐ shēn nián liù shí,yóu chūn yóu zì yǒu xīn qíng。