古诗词

上阳白发人

白居易

上阳人,上阳人,红颜暗老白发新。shàng yáng rén,shàng yáng rén,hóng yán àn lǎo bái fā xīn。
绿衣监使守宫门,一闭上阳多少春。lǜ yī jiān shǐ shǒu gōng mén,yī bì shàng yáng duō shǎo chūn。
玄宗末岁初选入,入时十六今六十。xuán zōng mò suì chū xuǎn rù,rù shí shí liù jīn liù shí。
同时采择百馀人,零落年深残此身。tóng shí cǎi zé bǎi yú rén,líng luò nián shēn cán cǐ shēn。
忆昔吞悲别亲族,扶入车中不教哭。yì xī tūn bēi bié qīn zú,fú rù chē zhōng bù jiào kū。
皆云入内便承恩,脸似芙蓉胸似玉。jiē yún rù nèi biàn chéng ēn,liǎn shì fú róng xiōng shì yù。
未容君王得见面,已被杨妃遥侧目。wèi róng jūn wáng dé jiàn miàn,yǐ bèi yáng fēi yáo cè mù。
妒令潜配上阳宫,一生遂向空房宿。dù lìng qián pèi shàng yáng gōng,yī shēng suì xiàng kōng fáng sù。
宿空房,秋夜长,夜长无寐天不明。sù kōng fáng,qiū yè zhǎng,yè zhǎng wú mèi tiān bù míng。
耿耿残灯背壁影,萧萧暗雨打窗声。gěng gěng cán dēng bèi bì yǐng,xiāo xiāo àn yǔ dǎ chuāng shēng。
春日迟,日迟独坐天难暮。chūn rì chí,rì chí dú zuò tiān nán mù。
宫莺百啭愁厌闻,梁燕双栖老休妒。gōng yīng bǎi zhuàn chóu yàn wén,liáng yàn shuāng qī lǎo xiū dù。
莺归燕去长悄然,春往秋来不记年。yīng guī yàn qù zhǎng qiāo rán,chūn wǎng qiū lái bù jì nián。
唯向深宫望明月,东西四五百回圆。wéi xiàng shēn gōng wàng míng yuè,dōng xī sì wǔ bǎi huí yuán。
今日宫中年最老,大家遥赐尚书号。jīn rì gōng zhōng nián zuì lǎo,dà jiā yáo cì shàng shū hào。
小头鞵履窄衣裳,青黛点眉眉细长。xiǎo tóu xié lǚ zhǎi yī shang,qīng dài diǎn méi méi xì zhǎng。
外人不见见应笑,天宝末年时世妆。wài rén bù jiàn jiàn yīng xiào,tiān bǎo mò nián shí shì zhuāng。
上阳人,苦最多。shàng yáng rén,kǔ zuì duō。
少亦苦,老亦苦,少苦老苦两如何!shǎo yì kǔ,lǎo yì kǔ,shǎo kǔ lǎo kǔ liǎng rú hé!
君不见昔时吕向美人赋,又不见今日上阳白发歌!jūn bù jiàn xī shí lǚ xiàng měi rén fù,yòu bù jiàn jīn rì shàng yáng bái fā gē!
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

题赠平泉韦徵君拾遗

白居易

箕颍千年后,唯君得古风。jī yǐng qiān nián hòu,wéi jūn dé gǔ fēng。
位留丹陛上,身入白云中。wèi liú dān bì shàng,shēn rù bái yún zhōng。
躁静心相背,高低迹不同。zào jìng xīn xiāng bèi,gāo dī jì bù tóng。
笼鸡与梁燕,不信有冥鸿。lóng jī yǔ liáng yàn,bù xìn yǒu míng hóng。

老去

白居易

老去愧妻儿,冬来有劝词。lǎo qù kuì qī ér,dōng lái yǒu quàn cí。
暖寒从饮酒,冲冷少吟诗。nuǎn hán cóng yǐn jiǔ,chōng lěng shǎo yín shī。
战胜心还壮,斋勤体校羸。zhàn shèng xīn hái zhuàng,zhāi qín tǐ xiào léi。
由来世间法,损益合相随。yóu lái shì jiān fǎ,sǔn yì hé xiāng suí。

冬初酒熟二首

白居易

霜繁脆庭柳,风利剪池荷。shuāng fán cuì tíng liǔ,fēng lì jiǎn chí hé。
月色晓弥苦,鸟声寒更多。yuè sè xiǎo mí kǔ,niǎo shēng hán gèng duō。
秋怀久寥落,冬计又如何。qiū huái jiǔ liáo luò,dōng jì yòu rú hé。
一瓮新醅酒,萍浮春水波。yī wèng xīn pēi jiǔ,píng fú chūn shuǐ bō。

冬初酒熟二首

白居易

酒熟无来客,因成独酌谣。jiǔ shú wú lái kè,yīn chéng dú zhuó yáo。
人间老黄绮,地上散松乔。rén jiān lǎo huáng qǐ,dì shàng sàn sōng qiáo。
忽忽醒还醉,悠悠暮复朝。hū hū xǐng hái zuì,yōu yōu mù fù cháo。
残年多少在,尽付此中销。cán nián duō shǎo zài,jǐn fù cǐ zhōng xiāo。

路逢青州王大夫赴镇立马赠别

白居易

大旆拥金羁,书生得者稀。dà pèi yōng jīn jī,shū shēng dé zhě xī。
何劳问官职,岂不见光辉。hé láo wèn guān zhí,qǐ bù jiàn guāng huī。
赫赫人争看,翩翩马欲飞。hè hè rén zhēng kàn,piān piān mǎ yù fēi。
不期前岁尹,驻节语依依。bù qī qián suì yǐn,zhù jié yǔ yī yī。

和杨同州寒食乾坑会后闻杨工部欲到知予与工部有宿酲

白居易

夜饮归常晚,朝眠起更迟。yè yǐn guī cháng wǎn,cháo mián qǐ gèng chí。
举头中酒后,引手索茶时。jǔ tóu zhōng jiǔ hòu,yǐn shǒu suǒ chá shí。
拂枕青长袖,欹簪白接䍦。fú zhěn qīng zhǎng xiù,yī zān bái jiē lí。
宿酲无兴味,先是肺神知。sù chéng wú xīng wèi,xiān shì fèi shén zhī。

南塘暝兴

白居易

水色昏犹白,霞光暗渐无。shuǐ sè hūn yóu bái,xiá guāng àn jiàn wú。
风荷摇破扇,波月动连珠。fēng hé yáo pò shàn,bō yuè dòng lián zhū。
蟋蟀啼相应,鸳鸯宿不孤。xī shuài tí xiāng yīng,yuān yāng sù bù gū。
小僮频报夜,归步尚踟蹰。xiǎo tóng pín bào yè,guī bù shàng chí chú。

小宅

白居易

小宅里闾接,疏篱鸡犬通。xiǎo zhái lǐ lǘ jiē,shū lí jī quǎn tōng。
渠分南巷水,窗借北家风。qú fēn nán xiàng shuǐ,chuāng jiè běi jiā fēng。
庾信园殊小,陶潜屋不丰。yǔ xìn yuán shū xiǎo,táo qián wū bù fēng。
何劳问宽窄,宽窄在心中。hé láo wèn kuān zhǎi,kuān zhǎi zài xīn zhōng。

酒熟忆皇甫十

白居易

新酒此时熟,故人何日来。xīn jiǔ cǐ shí shú,gù rén hé rì lái。
自从金谷别,不见玉山颓。zì cóng jīn gǔ bié,bù jiàn yù shān tuí。
疏索柳花碗,寂寥荷叶杯。shū suǒ liǔ huā wǎn,jì liáo hé yè bēi。
今冬问毡帐,雪里为谁开。jīn dōng wèn zhān zhàng,xuě lǐ wèi shuí kāi。

看嵩洛有叹

白居易

今日看嵩洛,回头叹世间。jīn rì kàn sōng luò,huí tóu tàn shì jiān。
荣华急如水,忧患大于山。róng huá jí rú shuǐ,yōu huàn dà yú shān。
见苦方知乐,经忙始爱闲。jiàn kǔ fāng zhī lè,jīng máng shǐ ài xián。
未闻笼里鸟,飞出肯飞还。wèi wén lóng lǐ niǎo,fēi chū kěn fēi hái。

闲卧寄刘同州

白居易

软褥短屏风,昏昏醉卧翁。ruǎn rù duǎn píng fēng,hūn hūn zuì wò wēng。
鼻香茶熟后,腰暖日阳中。bí xiāng chá shú hòu,yāo nuǎn rì yáng zhōng。
伴老琴长在,迎春酒不空。bàn lǎo qín zhǎng zài,yíng chūn jiǔ bù kōng。
可怜闲气味,唯欠与君同。kě lián xián qì wèi,wéi qiàn yǔ jūn tóng。

残酌晚餐

白居易

闲倾残酒后,暖拥小炉时。xián qīng cán jiǔ hòu,nuǎn yōng xiǎo lú shí。
舞看新翻曲,歌听自作词。wǔ kàn xīn fān qū,gē tīng zì zuò cí。
鱼香肥泼火,饭细滑流匙。yú xiāng féi pō huǒ,fàn xì huá liú shi。
除却慵馋外,其馀尽不知。chú què yōng chán wài,qí yú jǐn bù zhī。

喜见刘同州梦得

白居易

紫绶白髭须,同年二老夫。zǐ shòu bái zī xū,tóng nián èr lǎo fū。
论心共牢落,见面且欢娱。lùn xīn gòng láo luò,jiàn miàn qiě huān yú。
酒好携来否,诗多记得无。jiǔ hǎo xié lái fǒu,shī duō jì dé wú。
应须为春草,五马少踟蹰。yīng xū wèi chūn cǎo,wǔ mǎ shǎo chí chú。

寻春题诸家园林

白居易

闻健朝朝出,乘春处处寻。wén jiàn cháo cháo chū,chéng chūn chù chù xún。
天供闲日月,人借好园林。tiān gōng xián rì yuè,rén jiè hǎo yuán lín。
渐以狂为态,都无闷到心。jiàn yǐ kuáng wèi tài,dōu wú mèn dào xīn。
平生身得所,未省似而今。píng shēng shēn dé suǒ,wèi shěng shì ér jīn。

早春题少室东岩

白居易

三十六峰晴,雪销岚翠生。sān shí liù fēng qíng,xuě xiāo lán cuì shēng。
月留三夜宿,春引四山行。yuè liú sān yè sù,chūn yǐn sì shān xíng。
远草初含色,寒禽未变声。yuǎn cǎo chū hán sè,hán qín wèi biàn shēng。
东岩最高石,唯我有题名。dōng yán zuì gāo shí,wéi wǒ yǒu tí míng。