古诗词

牡丹芳

白居易

牡丹芳,牡丹芳,黄金蕊绽红玉房。mǔ dān fāng,mǔ dān fāng,huáng jīn ruǐ zhàn hóng yù fáng。
千片赤英霞烂烂,百枝绛点灯煌煌。qiān piàn chì yīng xiá làn làn,bǎi zhī jiàng diǎn dēng huáng huáng。
照地初开锦绣段,当风不结兰麝囊。zhào dì chū kāi jǐn xiù duàn,dāng fēng bù jié lán shè náng。
仙人琪树白无色,王母桃花小不香。xiān rén qí shù bái wú sè,wáng mǔ táo huā xiǎo bù xiāng。
宿露轻盈泛紫艳,朝阳照耀生红光。sù lù qīng yíng fàn zǐ yàn,cháo yáng zhào yào shēng hóng guāng。
红紫二色间深浅,向背万态随低昂。hóng zǐ èr sè jiān shēn qiǎn,xiàng bèi wàn tài suí dī áng。
映叶多情隐羞面,卧丛无力含醉妆。yìng yè duō qíng yǐn xiū miàn,wò cóng wú lì hán zuì zhuāng。
低娇笑容疑掩口,凝思怨人如断肠。dī jiāo xiào róng yí yǎn kǒu,níng sī yuàn rén rú duàn cháng。
浓姿贵彩信奇绝,杂卉乱花无比方。nóng zī guì cǎi xìn qí jué,zá huì luàn huā wú bǐ fāng。
石竹金钱何细碎,芙蓉芍药苦寻常。shí zhú jīn qián hé xì suì,fú róng sháo yào kǔ xún cháng。
遂使王公与卿士,游花冠盖日相望。suì shǐ wáng gōng yǔ qīng shì,yóu huā guān gài rì xiāng wàng。
庳车软舆贵公主,香衫细马豪家郎。bì chē ruǎn yú guì gōng zhǔ,xiāng shān xì mǎ háo jiā láng。
卫公宅静闭东院,西明寺深开北廊。wèi gōng zhái jìng bì dōng yuàn,xī míng sì shēn kāi běi láng。
戏蝶双舞看人久,残莺一声春日长。xì dié shuāng wǔ kàn rén jiǔ,cán yīng yī shēng chūn rì zhǎng。
共愁日照芳难驻,仍张帷幕垂阴凉。gòng chóu rì zhào fāng nán zhù,réng zhāng wéi mù chuí yīn liáng。
花开花落二十日,一城之人皆若狂。huā kāi huā luò èr shí rì,yī chéng zhī rén jiē ruò kuáng。
三代以还文胜质,人心重华不重实。sān dài yǐ hái wén shèng zhì,rén xīn zhòng huá bù zhòng shí。
重华直至牡丹芳,其来有渐非今日。zhòng huá zhí zhì mǔ dān fāng,qí lái yǒu jiàn fēi jīn rì。
元和天子忧农桑,恤下动天天降祥。yuán hé tiān zi yōu nóng sāng,xù xià dòng tiān tiān jiàng xiáng。
去岁嘉禾生九穗,田中寂寞无人至。qù suì jiā hé shēng jiǔ suì,tián zhōng jì mò wú rén zhì。
今年瑞麦分两岐,君心独喜无人知。jīn nián ruì mài fēn liǎng qí,jūn xīn dú xǐ wú rén zhī。
无人知,可叹息。wú rén zhī,kě tàn xī。
我愿暂求造化力,减却牡丹妖艳色。wǒ yuàn zàn qiú zào huà lì,jiǎn què mǔ dān yāo yàn sè。
少回卿士爱花心,同似吾君忧稼穑。shǎo huí qīng shì ài huā xīn,tóng shì wú jūn yōu jià sè。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

村雪夜坐

白居易

南窗背灯坐,风霰暗纷纷。nán chuāng bèi dēng zuò,fēng xiàn àn fēn fēn。
寂莫深村夜,残雁雪中闻。jì mò shēn cūn yè,cán yàn xuě zhōng wén。

晚望

白居易

江城寒角动,沙洲夕鸟还。jiāng chéng hán jiǎo dòng,shā zhōu xī niǎo hái。
独在高亭上,西南望远山。dú zài gāo tíng shàng,xī nán wàng yuǎn shān。

山下宿

白居易

独到山下宿,静向月中行。dú dào shān xià sù,jìng xiàng yuè zhōng xíng。
何处水边碓,夜舂云母声。hé chù shuǐ biān duì,yè chōng yún mǔ shēng。

白居易

置琴曲几上,慵坐但含情。zhì qín qū jǐ shàng,yōng zuò dàn hán qíng。
何烦故挥弄,风弦自有声。hé fán gù huī nòng,fēng xián zì yǒu shēng。

白居易

人各有所好,物固无常宜。rén gè yǒu suǒ hǎo,wù gù wú cháng yí。
谁谓尔能舞,不如闲立时。shuí wèi ěr néng wǔ,bù rú xián lì shí。

禁中秋宿

白居易

风翻朱里幕,雨冷通中枕。fēng fān zhū lǐ mù,yǔ lěng tōng zhōng zhěn。
耿耿背斜灯,秋床一人寝。gěng gěng bèi xié dēng,qiū chuáng yī rén qǐn。

照镜

白居易

皎皎青铜镜,斑斑白丝鬓。jiǎo jiǎo qīng tóng jìng,bān bān bái sī bìn。
岂复更藏年,实年君不信。qǐ fù gèng cáng nián,shí nián jūn bù xìn。

夜雨

白居易

早蛩啼复歇,残灯灭又明。zǎo qióng tí fù xiē,cán dēng miè yòu míng。
隔窗知夜雨,芭蕉先有声。gé chuāng zhī yè yǔ,bā jiāo xiān yǒu shēng。

江楼闻砧

白居易

江人授衣晚,十月始闻砧。jiāng rén shòu yī wǎn,shí yuè shǐ wén zhēn。
一夕高楼月,万里故园心。yī xī gāo lóu yuè,wàn lǐ gù yuán xīn。

宿东林寺

白居易

经窗灯燄短,僧炉火气深。jīng chuāng dēng yàn duǎn,sēng lú huǒ qì shēn。
索落庐山夜,风雪宿东林。suǒ luò lú shān yè,fēng xuě sù dōng lín。

郡中

白居易

乡路音信断,山城日月迟。xiāng lù yīn xìn duàn,shān chéng rì yuè chí。
欲知州近远,阶前摘荔枝。yù zhī zhōu jìn yuǎn,jiē qián zhāi lì zhī。

周至县北楼望山

白居易

一为趋走吏,尘土不开颜。yī wèi qū zǒu lì,chén tǔ bù kāi yán。
孤负平生眼,今朝始见山。gū fù píng shēng yǎn,jīn cháo shǐ jiàn shān。

别韦苏州

白居易

百年愁里过,万感醉中来。bǎi nián chóu lǐ guò,wàn gǎn zuì zhōng lái。
惆怅城西别,愁眉两不开。chóu chàng chéng xī bié,chóu méi liǎng bù kāi。

长安送柳大东归

白居易

白社羁游伴,青门远别离。bái shè jī yóu bàn,qīng mén yuǎn bié lí。
浮名相引住,归路不同归。fú míng xiāng yǐn zhù,guī lù bù tóng guī。

除夜宿洺州

白居易

家寄关西住,身为河北游。jiā jì guān xī zhù,shēn wèi hé běi yóu。
萧条岁除夜,旅泊在洺州。xiāo tiáo suì chú yè,lǚ pō zài míng zhōu。