古诗词

赠刘方处士

吕岩

六国愁看沉与浮,携琴长啸出神州。liù guó chóu kàn chén yǔ fú,xié qín zhǎng xiào chū shén zhōu。
拟向烟霞煮白石,偶来城市见丹丘。nǐ xiàng yān xiá zhǔ bái shí,ǒu lái chéng shì jiàn dān qiū。
受得金华出世术,期于紫府驾云游。shòu dé jīn huá chū shì shù,qī yú zǐ fǔ jià yún yóu。
年来摘得黄岩翠,琪树参差连地肺。nián lái zhāi dé huáng yán cuì,qí shù cān chà lián dì fèi。
露飘香陇玉苗滋,月上碧峰丹鹤唳。lù piāo xiāng lǒng yù miáo zī,yuè shàng bì fēng dān hè lì。
洞天消息春正深,仙路往还俗难继。dòng tiān xiāo xī chūn zhèng shēn,xiān lù wǎng hái sú nán jì。
忽因乘兴下白云,与君邂逅于尘世。hū yīn chéng xīng xià bái yún,yǔ jūn xiè hòu yú chén shì。
尘世相逢开口希,共论太古同流志。chén shì xiāng féng kāi kǒu xī,gòng lùn tài gǔ tóng liú zhì。
瑶琴宝瑟与君弹,琼浆玉液劝我醉。yáo qín bǎo sè yǔ jūn dàn,qióng jiāng yù yè quàn wǒ zuì。
醉中亦话兴亡事,云道总无圭组累。zuì zhōng yì huà xīng wáng shì,yún dào zǒng wú guī zǔ lèi。
浮世短景倏成空,石火电光看即逝。fú shì duǎn jǐng shū chéng kōng,shí huǒ diàn guāng kàn jí shì。
韶年淑质曾非固,花面玉颜还作土。sháo nián shū zhì céng fēi gù,huā miàn yù yán hái zuò tǔ。
芳樽但继晓复昏,乐事不穷今与古。fāng zūn dàn jì xiǎo fù hūn,lè shì bù qióng jīn yǔ gǔ。
何如识个玄玄道,道在杳冥须细考。hé rú shí gè xuán xuán dào,dào zài yǎo míng xū xì kǎo。
壶中一粒化奇物,物外千年功力奥。hú zhōng yī lì huà qí wù,wù wài qiān nián gōng lì ào。
但能制得水中华,水火翻成金丹灶。dàn néng zhì dé shuǐ zhōng huá,shuǐ huǒ fān chéng jīn dān zào。
丹就人间不久居,自有碧霄元命诰。dān jiù rén jiān bù jiǔ jū,zì yǒu bì xiāo yuán mìng gào。
玄洲旸谷悉可居,地寿天龄永相保。xuán zhōu yáng gǔ xī kě jū,dì shòu tiān líng yǒng xiāng bǎo。
鸾车鹤驾逐云飞,迢迢瑶池应易到。luán chē hè jià zhú yún fēi,tiáo tiáo yáo chí yīng yì dào。
耳闻争战还倾覆,眼见妍华成枯槁。ěr wén zhēng zhàn hái qīng fù,yǎn jiàn yán huá chéng kū gǎo。
唐家旧国尽荒芜,汉室诸侯空白草。táng jiā jiù guó jǐn huāng wú,hàn shì zhū hóu kōng bái cǎo。
蜉蝣世界实足悲,槿花性命莫迟迟。fú yóu shì jiè shí zú bēi,jǐn huā xìng mìng mò chí chí。
珠玑溢屋非为福,罗绮满箱徒自危。zhū jī yì wū fēi wèi fú,luó qǐ mǎn xiāng tú zì wēi。
志士戒贪昔所重,达人忘欲宁自期。zhì shì jiè tān xī suǒ zhòng,dá rén wàng yù níng zì qī。
刘方刘方审听我,流光迅速如飞过。liú fāng liú fāng shěn tīng wǒ,liú guāng xùn sù rú fēi guò。
阴媱果决用心除,尸鬼因循为汝祸。yīn yáo guǒ jué yòng xīn chú,shī guǐ yīn xún wèi rǔ huò。
八琼秘诀君自识,莫待铅空车又破。bā qióng mì jué jūn zì shí,mò dài qiān kōng chē yòu pò。
破车坏铅须震惊,直遇伯阳应不可。pò chē huài qiān xū zhèn jīng,zhí yù bó yáng yīng bù kě。
悠悠忧家复忧国,耗尽三田元宅火。yōu yōu yōu jiā fù yōu guó,hào jǐn sān tián yuán zhái huǒ。
咫尺玄关若要开,凭君自解黄金锁。zhǐ chǐ xuán guān ruò yào kāi,píng jūn zì jiě huáng jīn suǒ。
吕岩

吕岩

吕岩,也叫做吕洞宾。唐末、五代著名道士。名□(一作□),号纯阳子,自称回道人。世称吕祖或纯阳祖师,为民间神话故事八仙之一。较早的宋代记载,称他为“关中逸人”或“关右人”,元代以后比较一致的说法,则为河中府蒲坂县永乐镇(今属山西芮城)人,或称世传为东平(治在今山东东平)人。 吕岩的作品>>

猜您喜欢

秦州北山观留诗

吕岩

石池清水是吾心,刚被桃花影倒沉。shí chí qīng shuǐ shì wú xīn,gāng bèi táo huā yǐng dào chén。
一到邽山宫阙内,销闲澄虑七弦琴。yī dào guī shān gōng quē nèi,xiāo xián chéng lǜ qī xián qín。

题永康酒楼

吕岩

鲸吸鳌吞数百杯,玉山谁起复谁颓。jīng xī áo tūn shù bǎi bēi,yù shān shuí qǐ fù shuí tuí。
醒时两袂天风冷,一朵红云海上来。xǐng shí liǎng mèi tiān fēng lěng,yī duǒ hóng yún hǎi shàng lái。

宋朝张天觉为相之日有褴缕道人及门求施公不知礼敬因戏问道人有何仙术答以能捏土为香公请试为之须臾烟罢道人不见但留诗于案上云

吕岩

捏土为香事有因,世间宜假不宜真。niē tǔ wèi xiāng shì yǒu yīn,shì jiān yí jiǎ bù yí zhēn。
皇朝宰相张天觉,天下云游吕洞宾。huáng cháo zǎi xiāng zhāng tiān jué,tiān xià yún yóu lǚ dòng bīn。

熙宁元年八月十九日过湖州东林沈山用石榴皮写绝句于壁自号回山人

吕岩

西邻已富忧不足,东老虽贫乐有馀。xī lín yǐ fù yōu bù zú,dōng lǎo suī pín lè yǒu yú。
白酒酿来缘好客,黄金散尽为收书。bái jiǔ niàng lái yuán hǎo kè,huáng jīn sàn jǐn wèi shōu shū。

宿州天庆观殿门留赠符离道士

吕岩

秋景萧条叶乱飞,庭松影里坐移时。qiū jǐng xiāo tiáo yè luàn fēi,tíng sōng yǐng lǐ zuò yí shí。
云迷鹤驾何方去,仙洞朝元失我期。yún mí hè jià hé fāng qù,xiān dòng cháo yuán shī wǒ qī。

题黄鹤楼石照

吕岩

黄鹤楼前吹笛时,白蘋红蓼满江湄。huáng hè lóu qián chuī dí shí,bái píng hóng liǎo mǎn jiāng méi。
衷情欲诉谁能会,惟有清风明月知。zhōng qíng yù sù shuí néng huì,wéi yǒu qīng fēng míng yuè zhī。

与潭州智度寺慧觉诗

吕岩

达者推心兼济物,圣贤传法不离真。dá zhě tuī xīn jiān jì wù,shèng xián chuán fǎ bù lí zhēn。
请师开说西来意,七祖如今未有人。qǐng shī kāi shuō xī lái yì,qī zǔ rú jīn wèi yǒu rén。

警世

吕岩

二八佳人体似酥,腰间仗剑斩凡夫。èr bā jiā rén tǐ shì sū,yāo jiān zhàng jiàn zhǎn fán fū。
虽然不见人头落,暗里教君骨髓枯。suī rán bù jiàn rén tóu luò,àn lǐ jiào jūn gǔ suǐ kū。

为贾师雄发明古铁镜

吕岩

手内青蛇凌白日,洞中仙果艳长春。shǒu nèi qīng shé líng bái rì,dòng zhōng xiān guǒ yàn zhǎng chūn。
须知物外烟霞客,不是尘中磨镜人。xū zhī wù wài yān xiá kè,bù shì chén zhōng mó jìng rén。

题全州道士蒋晖壁

吕岩

醉舞高歌海上山,天瓢承露结金丹。zuì wǔ gāo gē hǎi shàng shān,tiān piáo chéng lù jié jīn dān。
夜深鹤透秋空碧,万里西风一剑寒。yè shēn hè tòu qiū kōng bì,wàn lǐ xī fēng yī jiàn hán。

谒石守道

吕岩

高心休拟凤池游,朱绂银章宠已优。gāo xīn xiū nǐ fèng chí yóu,zhū fú yín zhāng chǒng yǐ yōu。
欲待祸来名欲灭,林泉养法预为谋。yù dài huò lái míng yù miè,lín quán yǎng fǎ yù wèi móu。

直指大丹歌

吕岩

三清宫殿隐昆巅,日月光浮起紫烟。sān qīng gōng diàn yǐn kūn diān,rì yuè guāng fú qǐ zǐ yān。
池沼泓泓翻玉液,楼台叠叠运灵泉。chí zhǎo hóng hóng fān yù yè,lóu tái dié dié yùn líng quán。
青龙乘火铅为汞,白虎腾波汞作铅。qīng lóng chéng huǒ qiān wèi gǒng,bái hǔ téng bō gǒng zuò qiān。
欲得坎男求匹偶,须凭离女结因缘。yù dé kǎn nán qiú pǐ ǒu,xū píng lí nǚ jié yīn yuán。
黄婆设尽千般计,金鼎开成一朵莲。huáng pó shè jǐn qiān bān jì,jīn dǐng kāi chéng yī duǒ lián。
列女擎乌当左畔,将军戴兔镇西边。liè nǚ qíng wū dāng zuǒ pàn,jiāng jūn dài tù zhèn xī biān。
黑龟却伏红炉下,朱雀还栖华阁前。hēi guī què fú hóng lú xià,zhū què hái qī huá gé qián。
然后澄神窥见影,三周功就驾云軿。rán hòu chéng shén kuī jiàn yǐng,sān zhōu gōng jiù jià yún píng。

七言其九十四

吕岩

浮生不实为轻忽,衲服深藏奇异骨。fú shēng bù shí wèi qīng hū,nà fú shēn cáng qí yì gǔ。
非是尘中不染尘,焉得物外通无物。fēi shì chén zhōng bù rǎn chén,yān dé wù wài tōng wú wù。
共语难兮情兀兀,独自行时轻拂拂。gòng yǔ nán xī qíng wù wù,dú zì xíng shí qīng fú fú。
一点刀圭五彩生,飞丹走入神仙窟。yī diǎn dāo guī wǔ cǎi shēng,fēi dān zǒu rù shén xiān kū。

七言其九十四

吕岩

才吞一粒便安然,十二重楼九曲连。cái tūn yī lì biàn ān rán,shí èr zhòng lóu jiǔ qū lián。
庚虎循环餐绛雪,甲龙夭乔迸灵泉。gēng hǔ xún huán cān jiàng xuě,jiǎ lóng yāo qiáo bèng líng quán。
三三上应三千日,九九中延九万年。sān sān shàng yīng sān qiān rì,jiǔ jiǔ zhōng yán jiǔ wàn nián。
须得有缘方可授,未曾轻泄与人传。xū dé yǒu yuán fāng kě shòu,wèi céng qīng xiè yǔ rén chuán。

七言其九十四

吕岩

五岳滩头景象新,仁人方达杳冥身。wǔ yuè tān tóu jǐng xiàng xīn,rén rén fāng dá yǎo míng shēn。
天纲运转三元净,地脉通来万物生。tiān gāng yùn zhuǎn sān yuán jìng,dì mài tōng lái wàn wù shēng。
自晓谷神通此道,谁将理性欲修真。zì xiǎo gǔ shén tōng cǐ dào,shuí jiāng lǐ xìng yù xiū zhēn。
明明说向中黄路,霹雳声中自得神。míng míng shuō xiàng zhōng huáng lù,pī lì shēng zhōng zì dé shén。