古诗词

听莺歌

灵澈

新莺傍檐晓更悲,孤音清泠啭素枝。xīn yīng bàng yán xiǎo gèng bēi,gū yīn qīng líng zhuàn sù zhī。
口边血出语未尽,岂是怨恨人不知。kǒu biān xuè chū yǔ wèi jǐn,qǐ shì yuàn hèn rén bù zhī。
不食枯桑葚,不衔苦李花。bù shí kū sāng rèn,bù xián kǔ lǐ huā。
偶然弄枢机,婉转凌烟霞。ǒu rán nòng shū jī,wǎn zhuǎn líng yān xiá。
众雏飞鸣何局促,自觇游蜂啄枯木。zhòng chú fēi míng hé jú cù,zì chān yóu fēng zhuó kū mù。
玄猿何事朝夜啼,白鹭长在汀洲宿。xuán yuán hé shì cháo yè tí,bái lù zhǎng zài tīng zhōu sù。
黑雕黄鹤岂不高,金笼玉钩伤羽毛。hēi diāo huáng hè qǐ bù gāo,jīn lóng yù gōu shāng yǔ máo。
三江七泽去不得,风烟日暮生波涛。sān jiāng qī zé qù bù dé,fēng yān rì mù shēng bō tāo。
飞去来,莫上高城头,莫下空园里。fēi qù lái,mò shàng gāo chéng tóu,mò xià kōng yuán lǐ。
城头鸱鸟拾膻腥,空园燕雀争泥滓。chéng tóu chī niǎo shí shān xīng,kōng yuán yàn què zhēng ní zǐ。
愿当结舌含白云,五月六月一声不可闻。yuàn dāng jié shé hán bái yún,wǔ yuè liù yuè yī shēng bù kě wén。

灵澈

唐僧。会稽人,俗姓汤,字澄源。幼年出家。读书勤苦,受诗法于严维。后抵吴兴,与皎然居何山游讲,又与刘长卿、皇甫曾等以诗唱和,为包佶激赏。德宗贞元中,游长安,名振辇下。因流语激怒中贵,遭诬奏,徙汀州,后赦归东吴。有诗集。 灵澈的作品>>

猜您喜欢

云门寺

灵澈

湖边归鹤唳寥泬,僧房半倚秦峰缺。hú biān guī hè lì liáo jué,sēng fáng bàn yǐ qín fēng quē。
云生幽石何逍遥,泉去疏林几呜咽。yún shēng yōu shí hé xiāo yáo,quán qù shū lín jǐ wū yàn。
天寒猛虎叫岩月,松下无人空有雪。tiān hán měng hǔ jiào yán yuè,sōng xià wú rén kōng yǒu xuě。
千年像教人不闻,烧香独为鬼神说。qiān nián xiàng jiào rén bù wén,shāo xiāng dú wèi guǐ shén shuō。
1612