古诗词

寄怀华阳道士

陆龟蒙

华阳门外五芝生,餐罢愁君入杳冥。huá yáng mén wài wǔ zhī shēng,cān bà chóu jūn rù yǎo míng。
遥夜独栖还有梦,昔年相见便忘形。yáo yè dú qī hái yǒu mèng,xī nián xiāng jiàn biàn wàng xíng。
为分科斗亲铅椠,与说蜉蝣坐竹棂。wèi fēn kē dòu qīn qiān qiàn,yǔ shuō fú yóu zuò zhú líng。
醮后几时归紫阁,别来终日诵黄庭。jiào hòu jǐ shí guī zǐ gé,bié lái zhōng rì sòng huáng tíng。
闲教辨药僮名甲,静识窥巢鹤姓丁。xián jiào biàn yào tóng míng jiǎ,jìng shí kuī cháo hè xìng dīng。
绝涧饮羊春水腻,傍林烧石野烟腥。jué jiàn yǐn yáng chūn shuǐ nì,bàng lín shāo shí yě yān xīng。
深沈谷响含疏磬,片段岚光落画屏。shēn shěn gǔ xiǎng hán shū qìng,piàn duàn lán guāng luò huà píng。
休采古书探禹穴,自刊新历斗尧蓂。xiū cǎi gǔ shū tàn yǔ xué,zì kān xīn lì dòu yáo míng。
珠宫凤合迎萧史,玉籍人谁访蔡经。zhū gōng fèng hé yíng xiāo shǐ,yù jí rén shuí fǎng cài jīng。
架上黑椽长褐稳,案头丹篆小符灵。jià shàng hēi chuán zhǎng hè wěn,àn tóu dān zhuàn xiǎo fú líng。
霓轩入洞齐初月,羽节升坛拜七星。ní xuān rù dòng qí chū yuè,yǔ jié shēng tán bài qī xīng。
当路独行冲虎豹,向风孤啸起雷庭。dāng lù dú xíng chōng hǔ bào,xiàng fēng gū xiào qǐ léi tíng。
凝神密室多生白,叙事聊编尽杀青。níng shén mì shì duō shēng bái,xù shì liáo biān jǐn shā qīng。
匝地山川皆暗写,隐天竽籁祗闲听。zā dì shān chuān jiē àn xiě,yǐn tiān yú lài zhī xián tīng。
分张火力烧金灶,拂拭苔痕洗酒瓶。fēn zhāng huǒ lì shāo jīn zào,fú shì tái hén xǐ jiǔ píng。
翠壁上吟朝复暮,暖云边卧醉还醒。cuì bì shàng yín cháo fù mù,nuǎn yún biān wò zuì hái xǐng。
倚身长短裁筇杖,倩客高低结草亭。yǐ shēn zhǎng duǎn cái qióng zhàng,qiàn kè gāo dī jié cǎo tíng。
直用森严朝北帝,爱将清浅问东溟。zhí yòng sēn yán cháo běi dì,ài jiāng qīng qiǎn wèn dōng míng。
常思近圃看栽杏,拟借邻峰伴采苓。cháng sī jìn pǔ kàn zāi xìng,nǐ jiè lín fēng bàn cǎi líng。
掩树半扉晴霭霭,背琴残烛晓荧荧。yǎn shù bàn fēi qíng ǎi ǎi,bèi qín cán zhú xiǎo yíng yíng。
旧来扪虱知王猛,欲去为龙叹管宁。jiù lái mén shī zhī wáng měng,yù qù wèi lóng tàn guǎn níng。
蟾魄几应临蕙帐,渔竿犹尚枕枫汀。chán pò jǐ yīng lín huì zhàng,yú gān yóu shàng zhěn fēng tīng。
衔烟细草无端绿,冒雨闲花作意馨。xián yān xì cǎo wú duān lǜ,mào yǔ xián huā zuò yì xīn。
掠岸惊波沈翡翠,入檐斜照碍蜻蜓。lüè àn jīng bō shěn fěi cuì,rù yán xié zhào ài qīng tíng。
初征汉栈宜飞檄,待破燕山好勒铭。chū zhēng hàn zhàn yí fēi xí,dài pò yàn shān hǎo lēi míng。
六辔未收千里马,一囊空负九秋萤。liù pèi wèi shōu qiān lǐ mǎ,yī náng kōng fù jiǔ qiū yíng。
我悲雌伏真方枘,他骋雄材似建瓴。wǒ bēi cí fú zhēn fāng ruì,tā chěng xióng cái shì jiàn líng。
合在深崖齐散术,自求沧海点流萍。hé zài shēn yá qí sàn shù,zì qiú cāng hǎi diǎn liú píng。
频抛俗物心还爽,远忆幽期目剩暝。pín pāo sú wù xīn hái shuǎng,yuǎn yì yōu qī mù shèng míng。
见买扁舟束真诰,手披仙语任扬舲。jiàn mǎi biǎn zhōu shù zhēn gào,shǒu pī xiān yǔ rèn yáng líng。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞鸣雁行

陆龟蒙

朔风动地来,吹起沙上声。shuò fēng dòng dì lái,chuī qǐ shā shàng shēng。
闺中有边思,玉箸此时横。guī zhōng yǒu biān sī,yù zhù cǐ shí héng。
莫怕儿女恨,主人烹不鸣。mò pà ér nǚ hèn,zhǔ rén pēng bù míng。

大子夜歌二首·其二

陆龟蒙

丝竹发歌响,假器扬清音。sī zhú fā gē xiǎng,jiǎ qì yáng qīng yīn。
不知歌谣妙,声势出口心。bù zhī gē yáo miào,shēng shì chū kǒu xīn。

回文

陆龟蒙

静烟临碧树,残雪背晴楼。jìng yān lín bì shù,cán xuě bèi qíng lóu。
冷天侵极戍,寒月对行舟。lěng tiān qīn jí shù,hán yuè duì xíng zhōu。