古诗词

村夜二篇

陆龟蒙

世既贱文章,归来事耕稼。shì jì jiàn wén zhāng,guī lái shì gēng jià。
伊人著农道,我亦赋田舍。yī rén zhù nóng dào,wǒ yì fù tián shě。
所悲劳者苦,敢用词为诧。suǒ bēi láo zhě kǔ,gǎn yòng cí wèi chà。
祗效刍牧言,谁防轻薄骂。zhī xiào chú mù yán,shuí fáng qīng báo mà。
嘻今居宠禄,各自矜雄霸。xī jīn jū chǒng lù,gè zì jīn xióng bà。
堂上考华钟,门前伫高驾。táng shàng kǎo huá zhōng,mén qián zhù gāo jià。
纤洪动丝竹,水陆供鲙炙。xiān hóng dòng sī zhú,shuǐ lù gōng kuài zhì。
小雨静楼台,微风动兰麝。xiǎo yǔ jìng lóu tái,wēi fēng dòng lán shè。
吹嘘川可倒,眄睐花争奼。chuī xū chuān kě dào,miǎn lài huā zhēng chà。
万户膏血穷,一筵歌舞价。wàn hù gāo xuè qióng,yī yán gē wǔ jià。
安知勤播植,卒岁无闲暇。ān zhī qín bō zhí,zú suì wú xián xiá。
种以春鳸初,获从秋隼下。zhǒng yǐ chūn hù chū,huò cóng qiū sǔn xià。
专专望穜稑,搰搰条桑柘。zhuān zhuān wàng zhǒng lù,hú hú tiáo sāng zhè。
日晏腹未充,霜繁体犹裸。rì yàn fù wèi chōng,shuāng fán tǐ yóu luǒ。
平生守仁义,所疾唯狙诈。píng shēng shǒu rén yì,suǒ jí wéi jū zhà。
上诵周孔书,沈溟至酣籍。shàng sòng zhōu kǒng shū,shěn míng zhì hān jí。
岂无致君术,尧舜不上下。qǐ wú zhì jūn shù,yáo shùn bù shàng xià。
岂无活国方,颇牧齐教化。qǐ wú huó guó fāng,pǒ mù qí jiào huà。
蛟龙任乾死,云雨终不借。jiāo lóng rèn qián sǐ,yún yǔ zhōng bù jiè。
羿臂束如囚,徒劳夸善射。yì bì shù rú qiú,tú láo kuā shàn shè。
才能诮箕斗,辩可移嵩华。cái néng qiào jī dòu,biàn kě yí sōng huá。
若与氓辈量,饥寒殆相亚。ruò yǔ máng bèi liàng,jī hán dài xiāng yà。
长吟倚清瑟,孤愤生遥夜。zhǎng yín yǐ qīng sè,gū fèn shēng yáo yè。
自古有遗贤,吾容偏称谢。zì gǔ yǒu yí xián,wú róng piān chēng xiè。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞鸣雁行

陆龟蒙

朔风动地来,吹起沙上声。shuò fēng dòng dì lái,chuī qǐ shā shàng shēng。
闺中有边思,玉箸此时横。guī zhōng yǒu biān sī,yù zhù cǐ shí héng。
莫怕儿女恨,主人烹不鸣。mò pà ér nǚ hèn,zhǔ rén pēng bù míng。

大子夜歌二首·其二

陆龟蒙

丝竹发歌响,假器扬清音。sī zhú fā gē xiǎng,jiǎ qì yáng qīng yīn。
不知歌谣妙,声势出口心。bù zhī gē yáo miào,shēng shì chū kǒu xīn。

回文

陆龟蒙

静烟临碧树,残雪背晴楼。jìng yān lín bì shù,cán xuě bèi qíng lóu。
冷天侵极戍,寒月对行舟。lěng tiān qīn jí shù,hán yuè duì xíng zhōu。