古诗词

江湖散人歌

陆龟蒙

江湖散人天骨奇,短发搔来蓬半垂。jiāng hú sàn rén tiān gǔ qí,duǎn fā sāo lái péng bàn chuí。
手提孤篁曳寒茧,口诵太古沧浪词。shǒu tí gū huáng yè hán jiǎn,kǒu sòng tài gǔ cāng làng cí。
词云太古万万古,民性甚野无风期。cí yún tài gǔ wàn wàn gǔ,mín xìng shén yě wú fēng qī。
夜栖止与禽兽杂,独自构架纵横枝。yè qī zhǐ yǔ qín shòu zá,dú zì gòu jià zòng héng zhī。
因而称曰有巢氏,民共敬贵如君师。yīn ér chēng yuē yǒu cháo shì,mín gòng jìng guì rú jūn shī。
当时只效乌鹊辈,岂是有意陈尊卑。dāng shí zhǐ xiào wū què bèi,qǐ shì yǒu yì chén zūn bēi。
无端后圣穿凿破,一派前导千流随。wú duān hòu shèng chuān záo pò,yī pài qián dǎo qiān liú suí。
多方恼乱元气死,日使文字生奸欺。duō fāng nǎo luàn yuán qì sǐ,rì shǐ wén zì shēng jiān qī。
圣人事业转销耗,尚有渔者存熙熙。shèng rén shì yè zhuǎn xiāo hào,shàng yǒu yú zhě cún xī xī。
风波不独困一士,凡百器具皆能施。fēng bō bù dú kùn yī shì,fán bǎi qì jù jiē néng shī。
罛疏沪腐鲈鳜脱,止失检驭无谗疵。gū shū hù fǔ lú guì tuō,zhǐ shī jiǎn yù wú chán cī。
人间所谓好男子,我见妇女留须眉。rén jiān suǒ wèi hǎo nán zi,wǒ jiàn fù nǚ liú xū méi。
奴颜婢膝真乞丐,反以正直为狂痴。nú yán bì xī zhēn qǐ gài,fǎn yǐ zhèng zhí wèi kuáng chī。
所以头欲散,不散弁峨巍。suǒ yǐ tóu yù sàn,bù sàn biàn é wēi。
所以腰欲散,不散佩陆离。suǒ yǐ yāo yù sàn,bù sàn pèi lù lí。
行散任之适,坐散从倾欹。xíng sàn rèn zhī shì,zuò sàn cóng qīng yī。
语散空谷应,笑散春云披。yǔ sàn kōng gǔ yīng,xiào sàn chūn yún pī。
衣散单复便,食散酸咸宜。yī sàn dān fù biàn,shí sàn suān xián yí。
书散浑真草,酒散甘醇醨。shū sàn hún zhēn cǎo,jiǔ sàn gān chún lí。
屋散势斜直,树散行参差。wū sàn shì xié zhí,shù sàn xíng cān chà。
客散忘簪屦,禽散虚笼池。kè sàn wàng zān jù,qín sàn xū lóng chí。
物外一以散,中心散何疑。wù wài yī yǐ sàn,zhōng xīn sàn hé yí。
不共诸侯分邑里,不与天子专隍陴。bù gòng zhū hóu fēn yì lǐ,bù yǔ tiān zi zhuān huáng pí。
静则守桑柘,乱则逃妻儿。jìng zé shǒu sāng zhè,luàn zé táo qī ér。
金镳贝带未尝识,白刃杀我穷生为。jīn biāo bèi dài wèi cháng shí,bái rèn shā wǒ qióng shēng wèi。
或闻蕃将负恩泽,号令铁马如风驰。huò wén fān jiāng fù ēn zé,hào lìng tiě mǎ rú fēng chí。
大君年小丞相少,当轴自请都旌旗。dà jūn nián xiǎo chéng xiāng shǎo,dāng zhóu zì qǐng dōu jīng qí。
神锋悉出羽林仗,缋画日月蟠龙螭。shén fēng xī chū yǔ lín zhàng,huì huà rì yuè pán lóng chī。
太宗基业甚牢固,小丑背叛当歼夷。tài zōng jī yè shén láo gù,xiǎo chǒu bèi pàn dāng jiān yí。
禁军近自肃宗置,抑遏辅国争雄雌。jìn jūn jìn zì sù zōng zhì,yì è fǔ guó zhēng xióng cí。
必然大段剪凶逆,须召劲勇持军麾。bì rán dà duàn jiǎn xiōng nì,xū zhào jìn yǒng chí jūn huī。
四方贼垒犹占地,死者暴骨生寒饥。sì fāng zéi lěi yóu zhàn dì,sǐ zhě bào gǔ shēng hán jī。
归来辄拟荷锄笠,诟吏已责租钱迟。guī lái zhé nǐ hé chú lì,gòu lì yǐ zé zū qián chí。
兴师十万一日费,不啻千金何以支。xīng shī shí wàn yī rì fèi,bù chì qiān jīn hé yǐ zhī。
只今利口且箕敛,何暇俯首哀茕嫠。zhǐ jīn lì kǒu qiě jī liǎn,hé xiá fǔ shǒu āi qióng lí。
均荒补败岂无术,布在方册撑颓巇。jūn huāng bǔ bài qǐ wú shù,bù zài fāng cè chēng tuí xī。
冰霜襦裤易反掌,白面诸郎殊不知。bīng shuāng rú kù yì fǎn zhǎng,bái miàn zhū láng shū bù zhī。
江湖散人悲古道,悠悠幸寄羲皇傲。jiāng hú sàn rén bēi gǔ dào,yōu yōu xìng jì xī huáng ào。
官家未议活苍生,拜赐江湖散人号。guān jiā wèi yì huó cāng shēng,bài cì jiāng hú sàn rén hào。
陆龟蒙

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。 陆龟蒙的作品>>

猜您喜欢

井上桐

陆龟蒙

美人伤别离,汲井长待晓。měi rén shāng bié lí,jí jǐng zhǎng dài xiǎo。
愁因辘轳转,惊起双栖鸟。chóu yīn lù lú zhuǎn,jīng qǐ shuāng qī niǎo。
独立傍银床,碧桐风袅袅。dú lì bàng yín chuáng,bì tóng fēng niǎo niǎo。

门前路

陆龟蒙

门前向城路,一直复一曲。mén qián xiàng chéng lù,yī zhí fù yī qū。
曲去日中还,直行日暮宿。qū qù rì zhōng hái,zhí xíng rì mù sù。
何必日中还,曲途荆棘间。hé bì rì zhōng hái,qū tú jīng jí jiān。

奉酬袭美苦雨见寄

陆龟蒙

松篁交加午阴黑,别是江南烟霭国。sōng huáng jiāo jiā wǔ yīn hēi,bié shì jiāng nán yān ǎi guó。
顽云猛雨更相欺,声似虓号色如墨。wán yún měng yǔ gèng xiāng qī,shēng shì xiāo hào sè rú mò。
茅茨裛烂檐生衣,夜夜化为萤火飞。máo cí yì làn yán shēng yī,yè yè huà wèi yíng huǒ fēi。
萤飞渐多屋渐薄,一注愁霖当面落。yíng fēi jiàn duō wū jiàn báo,yī zhù chóu lín dāng miàn luò。
愁霖愁霖尔何错,灭顶于余奚所作。chóu lín chóu lín ěr hé cuò,miè dǐng yú yú xī suǒ zuò。
既不能赋似陈思王,又不能诗似谢康乐。jì bù néng fù shì chén sī wáng,yòu bù néng shī shì xiè kāng lè。
昔年尝过杜子美,亦得高歌破印纸。xī nián cháng guò dù zi měi,yì dé gāo gē pò yìn zhǐ。
惯曾掀搅大笔多,为我才情也如此。guàn céng xiān jiǎo dà bǐ duō,wèi wǒ cái qíng yě rú cǐ。
高揖愁霖词未已,披文忽自皮夫子。gāo yī chóu lín cí wèi yǐ,pī wén hū zì pí fū zi。
哀弦怨柱合为吟,㤞我穷栖蓬藋里。āi xián yuàn zhù hé wèi yín,chà wǒ qióng qī péng diào lǐ。
初悲湿翼何由起,末欲笺天叩天耳。chū bēi shī yì hé yóu qǐ,mò yù jiān tiān kòu tiān ěr。
其如玉女正投壶,笑电霏霏作天喜。qí rú yù nǚ zhèng tóu hú,xiào diàn fēi fēi zuò tiān xǐ。
我本曾无一棱田,平生啸傲空渔船。wǒ běn céng wú yī léng tián,píng shēng xiào ào kōng yú chuán。
有时赤脚弄明月,踏破五湖光底天。yǒu shí chì jiǎo nòng míng yuè,tà pò wǔ hú guāng dǐ tiān。
去岁王师东下急,输兵粟尽民相泣。qù suì wáng shī dōng xià jí,shū bīng sù jǐn mín xiāng qì。
伊予不战不耕人,敢怨烝黎无糁粒。yī yǔ bù zhàn bù gēng rén,gǎn yuàn zhēng lí wú sǎn lì。
不然受性圆如规,千姿万态分毫厘。bù rán shòu xìng yuán rú guī,qiān zī wàn tài fēn háo lí。
唾壶虎子尽能执,舐痔折枝无所辞。tuò hú hǔ zi jǐn néng zhí,shì zhì zhé zhī wú suǒ cí。
有头强方心强直,撑拄颓风不量力。yǒu tóu qiáng fāng xīn qiáng zhí,chēng zhǔ tuí fēng bù liàng lì。
自爱垂名野史中,宁论抱困荒城侧。zì ài chuí míng yě shǐ zhōng,níng lùn bào kùn huāng chéng cè。
唯君浩叹非庸人,分衣辍饮来相亲。wéi jūn hào tàn fēi yōng rén,fēn yī chuò yǐn lái xiāng qīn。
横眠木榻忘华荐,对食露葵轻八珍。héng mián mù tà wàng huá jiàn,duì shí lù kuí qīng bā zhēn。
欲穷玄,凤未白,欲怀仙,鲸尚隔。yù qióng xuán,fèng wèi bái,yù huái xiān,jīng shàng gé。
不如驱入醉乡中,只恐醉乡田地窄。bù rú qū rù zuì xiāng zhōng,zhǐ kǒng zuì xiāng tián dì zhǎi。

夏日闲居作四声诗寄袭美平声

陆龟蒙

荒池菰蒲深,闲阶莓苔平。huāng chí gū pú shēn,xián jiē méi tái píng。
江边松篁多,人家帘栊清。jiāng biān sōng huáng duō,rén jiā lián lóng qīng。
为书凌遗编,调弦夸新声。wèi shū líng yí biān,diào xián kuā xīn shēng。
求欢虽殊途,探幽聊怡情。qiú huān suī shū tú,tàn yōu liáo yí qíng。

夏日闲居作四声诗寄袭美平上声

陆龟蒙

朝烟淹楼台,晚雨染岛屿。cháo yān yān lóu tái,wǎn yǔ rǎn dǎo yǔ。
渔童惊狂歌,艇子喜野语。yú tóng jīng kuáng gē,tǐng zi xǐ yě yǔ。
山容堪停杯,柳影好隐暑。shān róng kān tíng bēi,liǔ yǐng hǎo yǐn shǔ。
年华如飞鸿,斗酒幸且举。nián huá rú fēi hóng,dòu jiǔ xìng qiě jǔ。

夏日闲居作四声诗寄袭美平去声

陆龟蒙

新开窗犹偏,自种蕙未遍。xīn kāi chuāng yóu piān,zì zhǒng huì wèi biàn。
书签风摇闻,钓榭雾破见。shū qiān fēng yáo wén,diào xiè wù pò jiàn。
耕耘闲之资,啸咏性最便。gēng yún xián zhī zī,xiào yǒng xìng zuì biàn。
希夷全天真,讵要问贵贱。xī yí quán tiān zhēn,jù yào wèn guì jiàn。

夏日闲居作四声诗寄袭美平入声

陆龟蒙

端居愁无涯,一夕发欲白。duān jū chóu wú yá,yī xī fā yù bái。
因为鸾章吟,忽忆鹤骨客。yīn wèi luán zhāng yín,hū yì hè gǔ kè。
手披丹台文,脚著赤玉舄。shǒu pī dān tái wén,jiǎo zhù chì yù xì。
如蒙清音酬,若渴吸月液。rú méng qīng yīn chóu,ruò kě xī yuè yè。

奉酬袭美苦雨四声重寄三十二句平声

陆龟蒙

幽栖眠疏窗,豪居凭高楼。yōu qī mián shū chuāng,háo jū píng gāo lóu。
浮沤惊跳丸,寒声思重裘。fú ōu jīng tiào wán,hán shēng sī zhòng qiú。
床前垂文竿,巢边登轻舟。chuáng qián chuí wén gān,cháo biān dēng qīng zhōu。
虽无东皋田,还生鱼乎忧。suī wú dōng gāo tián,hái shēng yú hū yōu。

奉酬袭美苦雨四声重寄三十二句平上声

陆龟蒙

层云愁天低,久雨倚槛冷。céng yún chóu tiān dī,jiǔ yǔ yǐ kǎn lěng。
丝禽藏荷香,锦鲤绕岛影。sī qín cáng hé xiāng,jǐn lǐ rào dǎo yǐng。
心将时人乖,道与隐者静。xīn jiāng shí rén guāi,dào yǔ yǐn zhě jìng。
桐阴无深泉,所以逞短绠。tóng yīn wú shēn quán,suǒ yǐ chěng duǎn gěng。

奉酬袭美苦雨四声重寄三十二句平去声

陆龟蒙

乌蟾俱沈光,昼夜恨暗度。wū chán jù shěn guāng,zhòu yè hèn àn dù。
何当乘云螭,面见上帝愬。hé dāng chéng yún chī,miàn jiàn shàng dì sù。
臣言阴云欺,诏用利剑付。chén yán yīn yún qī,zhào yòng lì jiàn fù。
回车诛群奸,自散万籁怒。huí chē zhū qún jiān,zì sàn wàn lài nù。

奉酬袭美苦雨四声重寄三十二句平入声

陆龟蒙

危檐仍空阶,十日滴不歇。wēi yán réng kōng jiē,shí rì dī bù xiē。
青莎看成狂,白菊即欲没。qīng shā kàn chéng kuáng,bái jú jí yù méi。
吴王荒金尊,越妾挟玉瑟。wú wáng huāng jīn zūn,yuè qiè xié yù sè。
当时虽愁霖,亦若惜落月。dāng shí suī chóu lín,yì ruò xī luò yuè。

叠韵山中吟

陆龟蒙

琼英轻明生,石脉滴沥碧。qióng yīng qīng míng shēng,shí mài dī lì bì。
玄铅仙偏怜,白帻客亦惜。xuán qiān xiān piān lián,bái zé kè yì xī。

双声溪上思

陆龟蒙

溪空唯容云,木密不陨雨。xī kōng wéi róng yún,mù mì bù yǔn yǔ。
迎渔隐映间,安问讴鸦橹。yíng yú yǐn yìng jiān,ān wèn ōu yā lǔ。

叠韵吴宫词二首

陆龟蒙

肤愉吴都姝,眷恋便殿宴。fū yú wú dōu shū,juàn liàn biàn diàn yàn。
逡巡新春人,转面见战箭。qūn xún xīn chūn rén,zhuǎn miàn jiàn zhàn jiàn。

叠韵吴宫词二首

陆龟蒙

红栊通东风,翠珥醉易坠。hóng lóng tōng dōng fēng,cuì ěr zuì yì zhuì。
平明兵盈城,弃置遂至地。píng míng bīng yíng chéng,qì zhì suì zhì dì。